Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 59: Ngươi tiểu chạy chạy chính trước khi đến Phi Châu trên đường (length: 7701)

Cuối cùng thì chiếc xe cà tàng của Kim Tae Yeon vẫn không bị đập, vì nếu thực sự đập thì khi bị truyền thông chụp lại, lại sẽ thành một mớ tin tức lộn xộn, ảnh hưởng không tốt đến nàng.
Thế là Lâm Sơ Nhất đổi phương pháp khác, ba ngày sau, tại một quán cà phê gần Cheongdam-dong.
Lâm Sơ Nhất ngồi đối diện Kim Tae Yeon, trên bàn giữa hai người bày một xấp hợp đồng. Có hợp đồng bản quyền ca khúc, hợp đồng ủy thác, và cả hợp đồng mua bán chiếc xe kia của Kim Tae Yeon.
Nắm trong tay hợp đồng mua bán xe của mình, Kim Tae Yeon lại cúi đầu nhìn tin nhắn chuyển khoản trong điện thoại, vừa buồn cười vừa bất lực nhìn Lâm Sơ Nhất bên cạnh.
"Ta thấy ngươi hơi quá đáng rồi đấy, không thích xe ta đến vậy sao, không đập được thì liền đem bán nó sang tận châu Phi?"
Lâm Sơ Nhất không hề chối, đúng là rất không ưa chiếc xe nát này.
"Ấn tượng ban đầu của ngươi về ta, cũng tệ như ấn tượng ban đầu của ta về chiếc xe này vậy, quá tệ."
"Tùy ngươi, nhưng ngươi không cần phải đưa hết tiền mua xe mới cho ta đâu, cũng đi được một thời gian rồi, giảm nửa giá đi." Kim Tae Yeon liếc nhìn số tiền được chuyển khoản, đưa ra ý kiến của mình.
Lâm Sơ Nhất cũng không làm ra vẻ, từ chối: "Được thôi, ngươi thấy chấp nhận được là được, ta là sinh viên mới tốt nghiệp, kiếm ít tiền cũng vất vả lắm."
Thực tế thì, lần kiếm tiền đầu tiên đã bị hắn nướng vào rượu hết một tuần; lần thứ hai thì liều mạng xông vào tòa nhà cao tầng bằng xe bánh mì, sau đó là hết sạch tiền.
Cũng may khoản thứ hai có chút lớn, nếu không sau khi san bằng được hết khó chịu ở kiếp trước, thì có lẽ hắn sẽ phải nghĩ xem có nên mỗi ngày ăn mì gói mềm nhừ một chút không.
"Nếu như ngươi thiếu tiền tiêu thì ta có thể ứng trước cho ngươi một chút tiền bản quyền."
Lời của Lâm Sơ Nhất khiến Kim Tae Yeon hơi ngạc nhiên liếc nhìn hắn, rõ ràng không có tiền mà còn vì chiếc xe này của mình mà tốn công tốn sức như vậy, chẳng lẽ đúng là ngốc nghếch sao?
"Cũng không đến nỗi đó, cùng lắm thì đến lúc đó đi tìm Yoona ăn chực."
Quả thực không đến nỗi, chi phí công ty D xã vẫn đủ cho hắn sống không đến mức phải lang thang đầu đường xó chợ. Chỉ là câu nói phía sau đó, khiến ấn tượng tốt đẹp vừa nãy của Kim Tae Yeon về hắn lại dừng ngay tại chỗ.
Sau đó nàng nhìn hắn rất nghiêm túc, nhẹ giọng nói ra ý nghĩ chân thành của mình.
"Dù không biết rõ giữa ngươi và Yoona rốt cuộc có chuyện gì, còn cả bên magnae nữa, ta với tư cách là đội trưởng Girls Generation, hi vọng ngươi có thể để ý đến sự nghiệp của các nàng một chút."
"Yên tâm, coi như có xảy ra chuyện cũng không thể nào là do ta được."
Lâm Sơ Nhất khoát tay, rất muốn nói cho cái người nhỏ bé trước mặt này, cũng không cần ra mặt cho tình hình của hắn, chờ thêm mấy tháng nữa, các ngươi sẽ tự thân vận động không cần đến ta nữa đâu.
Nghĩ vậy, đột nhiên hắn hơi ngẩn người, hình như không đúng lắm. Cái Tiểu Lộc Yoona này bị chính mình phá nát miếu, vậy chẳng phải là phải đợi đến năm sau mới tới lượt Tiffany sao? Trong khoảng thời gian này mình mà còn la cà thêm vài lần thì tình hình thật khó mà kiểm soát rồi.
Nhưng những ý nghĩ này hắn không thể nào nói cho Kim Tae Yeon biết được, hai người cứ như vậy lần lượt rời khỏi quán cà phê.
Trở lại nhà trọ, Lâm Sơ Nhất không còn chỉ có trò chơi là vợ cả nữa rồi, guitar và violin mấy cô vợ bé cũng rốt cuộc vào ở trong nhà, thời gian tiêu khiển trong ngày cũng có thêm vài lựa chọn.
...
Sau đó lại là hai ngày sống kiểu trạch nam thường ngày, tán gẫu chút với Đào, thỉnh thoảng trêu chọc Bambi, rồi lại thực sự đi ăn nhờ ở đậu hai bữa tối của Sunny.
Không phải không có tiền, mà là tay không bắt sói vẫn là sướng nhất. (Có phải không, lũ chó các người.) Nhưng cũng chính bởi vì đã tiêu một khoản lớn nhất gần đây, Lâm Sơ Nhất cũng coi như là nghiêm túc đem tình hình ở châu Âu đưa vào trong kế hoạch của mình.
Sau đó thì sao, có thể là hệ thống biết được ý định của hắn, biết hắn thiếu tiền, cũng có thể là bên đó đúng lúc có cơ hội đặc biệt. Thế là vào buổi chiều khi hắn vừa tỉnh giấc trưa, CD đã không chút khách khí mà ném luôn nhiệm vụ vào mặt hắn.
【Hai ngày sau đến tham dự buổi tụ tập ở khách sạn hoàng gia Kempinski Luân Đôn, sau đó ở cửa khách sạn chờ 10 phút sau khi kết thúc tụ tập. Phần thưởng: 2 triệu GBP.】 "Hơn 2 triệu Bảng Anh, chậc chậc, mình vừa mới lên kế hoạch xem đi bên đó kiếm tiền kiểu gì, thì ngươi liền trực tiếp cho ta đạt được tự do tài chính luôn rồi."
Nhìn tin tức trên bảng, Lâm Sơ Nhất trực tiếp nhét luôn cái laptop trên tủ đầu giường vào trong ngăn kéo, nó vô dụng rồi.
Sau đó cũng không chần chừ nữa, trực tiếp quyết định đặt vé bay đến Luân Đôn của Vương quốc Anh chuyến gần nhất, phát hiện ra thời gian lên máy bay hơi gấp rút thì đồ đạc cũng lười thu dọn, cầm lên giấy tờ tùy thân và điện thoại rồi đi thẳng ra cửa.
Cũng không trách hắn gấp gáp lên đường như vậy, hai ngày sau tụ họp, từ Seoul bay qua thì cũng phải mất gần một ngày. Đến bên đó thì không nói đến việc bù lại chênh lệch múi giờ, còn phải đi tìm một bộ âu phục lịch sự thích hợp nữa, cuối cùng mới đi tham gia tụ họp.
Cả một chuỗi hành động này cộng lại, thời gian đúng là hơi eo hẹp.
Và khi hắn lái xe đi đến sân bay, điện thoại của YoonA gọi đến ngay lúc đó.
"Này, có chuyện gì sao?"
Đã thành thói quen với cách nói chuyện cụt lủn cộc cằn có thể ăn đòn của Lâm Sơ Nhất, YoonA không thèm để ý, nói: "Không có gì, đang quay quảng cáo đây. Chỉ là vừa nghe Sunny tỉ nói dạo này hai ngày anh toàn đến chỗ chị ấy ăn chực thôi, anh thực sự là vì mua cái xe của Tae Yeon tỉ xong hết tiền à?"
Nàng sốt ruột, còn đang nghĩ không biết có nên bảo Vương ca đặt cho người này hơn nửa tháng cơm ba bữa hay không.
"Không có, tiền ăn một bữa vẫn còn, chỉ là ăn không tốn tiền nó sướng hơn thôi."
Rẽ hướng, đánh lái, đạp ga, động tác lái xe điêu luyện đã đạt đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh.
Sau đó đầu dây bên kia YoonA cũng nghe thấy tiếng tín hiệu báo rẽ, thế là liền lập tức hỏi: "Anh đang lái xe đấy à? Đi đâu thế?"
Ba chữ phía sau đó, là những chữ mà dạo gần đây YoonA hỏi Lâm Sơ Nhất nhiều nhất. Đi đâu thế, đang làm gì đấy, ăn cơm chưa. Giống hệt như một cô bạn gái chuẩn bị thăng chức, nhưng lại thiếu một bước tiến cuối cùng.
"Có chút chuyện, phải đi châu Âu một chuyến." Lâm Sơ Nhất không hề giấu diếm mục đích của mình.
YoonA liền kêu lên một tiếng: "Anh phải đi châu Âu á? Sao gấp gáp thế? Em còn tưởng anh có thể chờ thêm một thời gian, em ở bên này xong việc sẽ qua đó cùng anh."
Những lời đêm đó Lâm Sơ Nhất nói nàng vẫn luôn nhớ trong lòng, muốn nói là đợi sau khi làm xong vài ngày quay chụp này sẽ xin nghỉ ở công ty mấy ngày, rồi cùng hắn qua đó.
Không ngờ lại đột ngột như vậy, người ta liền đi rồi.
"Cũng đột ngột thôi, không sao đâu, anh cứ lo việc của anh đi, lần sau sẽ có cơ hội mà."
Tốc độ xe từ từ giảm xuống, sân bay Incheon đã tới, "Không nói nữa, anh đến rồi, phải đi làm thủ tục lên máy bay thôi."
"Được rồi, vậy anh cẩn thận nhé." YoonA gật đầu một cái, rồi sau khi cúp máy, yên lặng ngẩn người ra vài phút. Cho đến khi đến lượt nàng quay phim, mới bị người gọi tỉnh lại, tiếp tục công việc.
Vì bây giờ quay phim cá nhân, nên YoonA đi xuống chỗ nghỉ thì vừa hay là Jessica lên.
Tìm một chỗ ngồi nghỉ ngơi, nàng liền lấy điện thoại ra rồi bấm một số: "Này, ừ, là tôi Jessica đây. Cái thiệp mời kia có thể cầm đến cho tôi không, tối tôi ra ngoài lấy nhé."
Bạn cần đăng nhập để bình luận