Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 50: Cách vách có tai (length: 8111)

Buổi tối, ở trong phòng trên giường lớn lại một lần hưởng thụ một trận sóng biển tẩy rửa, cảm nhận hết những đợt sóng cuồn cuộn đánh vào sau đó. Tựa vào đầu giường, Lâm Sơ Nhất nhìn bên cạnh người, Aragaki Yui đã thiếp đi vì không chịu nổi sức nặng, suy nghĩ bắt đầu tản mạn.
Ngẫm lại xem, từ khi ta trọng sinh đến bây giờ cũng được 2 tháng rồi nhỉ.
Trong hai tháng này, thật xảy ra rất nhiều chuyện. Cũng là trải qua những thứ mà đời trước hắn muốn trải qua nhưng vẫn không thể nào chạm đến, nghĩ đến dáng vẻ trẻ con miệng còn hôi sữa của mình đời trước một mình đâm đầu vào Seoul, thật buồn cười.
Khi đó mình thực sự rất thần tượng các idol, các nhóm nhạc nữ, các chương trình Hàn Quốc, ngược lại mấy năm đại học là nhờ những thứ này mà trôi qua thời gian.
Đến sau khi tốt nghiệp, mình lại chọn một công việc có thể đến Seoul, nghĩ xem có thể vô tình gặp được vài idol nhóm nhạc nữ nào đó, phát triển một vài câu chuyện tình yêu xúc động như trong phim truyền hình.
Cũng chỉ sau khi đến đây, hắn mới biết rõ, muốn gặp được idol ở đây không phải là chuyện dễ.
Nhưng muốn quan hệ tiến thêm một bước, thì đó không phải là chuyện khó khăn bình thường. Những năm tháng công việc về sau mới hiểu ra, những fan chân chính quen biết được các idol, không ai không phải là những nhân vật cấp tỷ, hơn nữa điều quan trọng nhất là phải có tiền, không có tiền thì nói gì cũng vô ích.
Có tiền, ngươi tặng quà cho idol, sau đó mới có thể thông qua đội ngũ quản lý của họ liên lạc với họ, rồi gặp mặt trò chuyện. Cứ lâu dần, thì mới có thể có cơ hội trở thành bạn bè với idol.
Đương nhiên còn có một loại quan hệ "bạn bè". Đó chính là fan cuồng, lúc đó ta cũng là ở giai đoạn sau mới dần tiếp xúc với nhóm người này, bất quá khi đó ta cũng không còn tâm trạng theo đuổi thần tượng nữa.
Khi đó mình thật là ngốc, cứ xem mấy quyển tiểu thuyết về giới giải trí Hàn Quốc, sau đó liền hăm hở chạy tới, nghĩ ở đây làm nhân vật chính trong tiểu thuyết, trong giới giải trí Hàn Quốc xông xáo ngang dọc, đại sát tứ phương, hưởng thụ tề nhân chi phúc.
Kết quả thì sao, mấy năm qua, ngoại trừ tham gia vài buổi lễ ra mắt, bắt tay, được nhìn ngắm các nữ thần cự ly gần mấy lần, thì không còn gì, một đứa trẻ nghèo tằn tiện mấy tháng để mua quà thì đội ngũ quản lý của người ta đã xem thường rồi, nói chi đến chuyện muốn tiến xa hơn.
Bây giờ nghĩ lại tình cảnh của mình khi đó, Lâm Sơ Nhất không thể không lần nữa nhìn nhận kỹ hệ thống của hắn. Bởi vì hắn biết, nếu như không có hệ thống này, có lẽ lần này sống lại của hắn, khả năng thành công kiếm tiền sẽ nhanh hơn một bước.
Nhưng nếu muốn cùng Taeyeon, YoonA, Aragaki Yui những nữ thần này phát sinh một vài chuyện cảm động lòng người, thì phỏng chừng cũng chỉ là chuyện viễn vông. Tiêu chút tiền, thì có thể làm bạn bình thường không thành vấn đề, còn muốn tiến thêm một bước, thì không phải chỉ chút tiền có thể giải quyết được.
Cho nên lúc này hắn nghĩ đến những cơ hội mà hệ thống cho hắn, dường như đều tập trung vào một số sự kiện và thời điểm mang tính bước ngoặt.
Tỷ như lần đầu gặp Taeyeon, nhờ sự chỉ dẫn của ví tiền, cộng thêm thời gian mà hệ thống cho, mình mới có thể thừa dịp nàng ngà say để lẻn vào a.
Sau đó mình cũng đã hỏi Taeyeon chuyện này, nàng cũng rất nghiêm túc nói rằng nếu Lâm Sơ Nhất mà gặp nàng khi nàng vẫn còn tỉnh táo thì nàng chỉ cảm ơn một tiếng, muốn mời nàng uống rượu thì mơ đi.
Cũng chính vì ta tác động đến hành động mượn rượu giải sầu của Taeyeon, nên mới khiến cho nàng bùng nổ chậm một chút, tạo thời gian cho ta chộp lấy cơ hội kia.
Lại tỷ như lần đó với maknae, cũng xem như gián tiếp phá hỏng cuộc tình của YoonA, mặc dù về sau cũng có chút tác động của mình. Nhưng nếu lần đó mình đưa lễ vật kia, thì tình huống sẽ không xử lý tốt được như vậy nữa rồi.
Sau đó là Sunny, ân cứu mạng không cần phải nói, quan hệ đã định.
Tiếp đến là lần của Hani, vốn là trời mưa bão, nàng còn bị cảm lạnh, mình lại xuất hiện kịp thời và tạo ấn tượng ban đầu cực tốt cho nàng.
Cuối cùng, nghĩ đến đây, Lâm Sơ Nhất quay đầu liếc nhìn Aragaki Yui.
Rất trơn.
Đối với hệ thống, Lâm Sơ Nhất từ đầu chỉ coi nó là một công cụ kiếm tiền, bây giờ nghĩ lại, thật là thơm a.
Không có hệ thống, mình cùng lắm là kiếm được chút tiền vất vả, rồi về nước hưởng thụ một chút phúc lợi của những người nổi tiếng trên mạng. Bây giờ có hệ thống, đỉnh cao nhân sinh hay thậm chí tề nhân chi phúc cũng có thể có a.
"Thôi được rồi, nghĩ nhiều như vậy làm gì, hưởng thụ hiện tại, sống cho hiện tại thôi."
Nói xong, bất kể Aragaki Yui vẫn còn đang ngủ say, ôm nàng đánh thức rồi ôm đối phương đi đến ban công, lại thưởng thức những đợt sóng cuồn cuộn liên hồi, vỗ vào bờ biển.
...
Phòng bên cạnh, YoonA vừa từ Osaka bay tới vẻ mặt ghét bỏ nhìn bức tường bên cạnh, sau đó ngượng ngùng đỏ mặt nhìn về phía Jessica.
"Cái gì vậy, Tỷ Tỷ, tỷ nghe thấy chứ, lại bắt đầu rồi."
"Ừm, rất lợi hại đây." Jessica gật đầu, được giáo dục kiểu Mỹ nên nàng đối với chuyện này coi như đã quen, nhưng vẫn không khỏi buông lời khen ngợi.
Bất đắc dĩ, YoonA đành phải thả mình chìm vào bồn nước nóng, định dùng làn nước ấm áp này để gột rửa đi những âm thanh khó chịu bên tai.
Nhưng nàng cũng tò mò giống Lâm Sơ Nhất hôm nay, "Đúng rồi, Tỷ Tỷ sao lại biết chỗ trọ này vậy, vị trí bí mật lại có view đẹp nữa chứ."
"Một người bạn ở Nhật dẫn ta đến, vốn định tự mình lén đến. Ai dè nghe Tae Yeon cùng Kim Chính oppa nói em cũng muốn nghỉ ngơi một ngày, nên liền kêu em đến chung."
Jessica kê khăn tắm ra sau gáy, thoải mái thở ra một hơi dài.
Bay 2 tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng đến được đây trước rạng sáng, coi như mượn suối nước nóng để xả đi những mệt mỏi suốt hai tuần biểu diễn vừa qua.
Mà YoonA thì có chút tiếc nuối liếc nhìn bầu trời đêm bên ngoài, mình là muốn nghỉ ngơi, nhưng không phải là kiểu nghỉ ngơi này. Tuy nước suối nóng rất thoải mái, nhưng nàng càng muốn một người khác.
Nhưng nghĩ là nghĩ vậy, hưởng thụ vẫn cứ là hưởng thụ, nước suối nóng này thật sự khiến người ta thoải mái. Chỉ có âm thanh từ căn phòng bên cạnh là khiến người ta khó chịu lỗ tai thôi.
Rạng sáng, hai người ngâm mình đủ rồi, nhìn nhau có chút ngơ ngác. Những lời của Ryo Nishikido đêm qua lại vang lên.
"Quá phi lý rồi."
"Hình như đang xem phim đó, không hợp lý gì cả."
"Không biết, ngủ đi, có chút buồn ngủ rồi."
"Tỷ Tỷ, tỷ ngủ được không?"
"Ngủ được."
Đi.
Còn ở phòng bên cạnh, Aragaki Yui cũng đã mất hết sức lực ngắm biển rồi, đành bất lực bắt đầu luyện tập thành ngữ.
Tỷ như: Bàn tay trắng nõn thìa, đẩy dây lượn quanh trụ.
...
Hôm sau.
Lâm Sơ Nhất đứng trong sân nhỏ của quán trọ, vươn vai sau một đêm nghỉ ngơi, cơ thể càng thêm thoải mái. Những mệt mỏi về tinh thần trong hai tháng qua, cũng nhờ tắm suối nước nóng đêm qua mà dần dần được gột rửa sạch sẽ.
Người thì vẫn là người đó, không có thêm một lần dậy thì nữa, nhưng ánh mắt lại càng sáng hơn, thân hình cũng cao lớn hơn, khí chất so với ban đầu, thay đổi rất nhiều.
Khí chất tự nhiên này bắt đầu xuất hiện từ khi hắn trọng sinh, bây giờ cuối cùng đã hoàn toàn lộ ra.
Dưỡng dời tức, dưỡng dời thể.
Đây chính là thành quả của Lâm Sơ Nhất trong hai tháng này, hắn cũng rất hài lòng.
Đúng lúc này, cửa phòng bên cạnh mở ra!
Không có hệ thống Hàn Ngu, gậy ông đập lưng ông; có hệ thống Hàn Ngu, thả bay tự mình, suy luận trước sau như một với bản thân mình. Đa tạ chư vị trêu chọc, ta lại có thể câu thêm một chương, rất cảm tạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận