Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 421: Thuyết phục? (length: 11270)

Ở cửa trước, Tiểu Thái Dương nhìn hai người trong phòng khách, nghĩ đến việc mình đã xách túi đồ vật đến đây, xấu hổ bước vào với vẻ mặt bất đắc dĩ cười một tiếng, "Lâm Sơ Nhất, ngươi điên rồi sao."
Kim Tae Yeon nghe Tiểu Thái Dương nói vậy, thì đã biết ngay là tên nam nhân kia bày trò.
Vì thế, nàng trực tiếp vỗ vai Lâm Sơ Nhất một cái, nhưng vì Tiểu Thái Dương đã tới rồi, nên vẫn ra đón ở cửa, rồi đá Lâm Sơ Nhất từ tấm thảm đá sang phía ghế salon bên kia.
Lâm Sơ Nhất rõ ràng biết mình làm chuyện xấu, nên cũng không giãy giụa mà cười trốn qua bên đó.
Sau đó, hai người kia bắt đầu xì xào bàn tán ở ghế salon, còn Lâm Sơ Nhất ngồi bên cạnh nhìn hai cô gái trẻ trên ghế salon, khóe miệng không khỏi nở một nụ cười.
Nhưng hắn không hề quấy rầy họ, mà tiếp tục tập trung tinh thần vào màn hình TV, tiếp tục chơi game.
Trong khi đó, hai người ở ghế salon đang trò chuyện thì thỉnh thoảng liếc trộm Lâm Sơ Nhất, thấy hắn đang mải mê chơi game thì lại bắt đầu khó chịu đứng dậy.
Tiểu Thái Dương còn trực tiếp cầm chiếc gối bên cạnh ném tới, "Nha, ngươi gọi ta đến là để xem ngươi chơi game sao?"
Lách người tránh chiếc gối, Lâm Sơ Nhất cười một tiếng, từ dưới bàn trà nhỏ đưa cho Tiểu Thái Dương một chiếc tay cầm chơi game, "Sao có thể, gọi ngươi tới nhất định là để cùng chơi game chứ."
Chỉ có điều, cái trò chơi này không phải là trò chơi kia. Câu nói cuối cùng này, Lâm Sơ Nhất hiển nhiên không thể nói ra được. Hơn nữa, cũng chưa chắc đã có thể chơi được tới mức đó.
Tiểu Thái Dương nhận lấy tay cầm, cuối cùng cũng lộ ra nụ cười trên mặt, sau đó cùng Lâm Sơ Nhất xáp lại gần, bắt đầu ván game mới.
Ở bên cạnh, nhìn hai người đã bắt đầu chơi game, Kim Tae Yeon cũng đứng dậy vươn vai, "Các ngươi chơi đi, ta đi tắm."
Nghe Kim Tae Yeon nói muốn đi tắm, Tiểu Thái Dương vội gọi nàng lại, "Tae Yeon à, đợi chút."
Nghe thấy tiếng gọi của Tiểu Thái Dương, Kim Tae Yeon không hiểu quay lại nhìn nàng, có chút nghi hoặc, "Sao vậy?"
Nhưng Tiểu Thái Dương lại nở một nụ cười rạng rỡ, "Giúp ta rót một cốc nước với, mới từ nhà hàng ăn xong tới, trên đường vẫn chưa uống nước."
Nghe đến câu này, Lâm Sơ Nhất đang thao tác tay cầm cũng trực tiếp nhịn không được mà bật cười.
Còn Kim Tae Yeon, thấy Tiểu Thái Dương vừa nãy còn nói cười với mình, vậy mà quay sang chọc lưng mình liền nổi giận cầm chiếc gối bên cạnh ném vào người hắn, "Cút đi."
Nói rồi nàng tức tối bước đi ngang qua Lâm Sơ Nhất, mạnh chân đá một cái vào chân hắn. Sau đó lạnh lùng hừ một tiếng, quay người đi vào phòng ngủ chính.
Thấy bóng lưng Kim Tae Yeon rời đi, Tiểu Thái Dương cười híp mắt nhìn về phía Lâm Sơ Nhất, "Về từ lúc nào thế? Không nói với ta một tiếng nào mà đã trực tiếp đi tìm Tae Yeon rồi, có phải có chút coi thường ta không hả?"
"Hôm qua vừa xuống máy bay, nhưng thực sự lần này là vì nàng mà trở về. Sao nào? Ghen à nha? Yên tâm, lần sau nhất định vì ngươi mà về." Lâm Sơ Nhất nghe vậy không hề che giấu, cười nhìn Tiểu Thái Dương đáp.
Đối mặt với người đàn ông thành thật như vậy, Tiểu Thái Dương cũng không biết nên cười hay nên giận, "Ta mới không cần, ta có game là đủ rồi."
"Vậy cái túi kia của ngươi đựng cái gì thế?" Vừa dứt lời, liền bị Lâm Sơ Nhất chỉ vào túi phơi bày sự ngụy trang, hắn nhìn chằm chằm vào cái túi rất tò mò đây.
Tiểu Thái Dương dường như có chút sốt sắng, vẻ mặt xấu hổ trợn mắt nhìn sang, "Liên quan gì tới ngươi, chơi game hay không, không chơi ta đi à."
Biết không nên kích thích Tiểu Thái Dương quá mức, nên Lâm Sơ Nhất cũng không tiếp tục nói gì, mà chuồn từ một ghế salon sang ghế salon chủ, trước ánh mắt kinh ngạc của đối phương, bắt đầu tận hưởng khoảng thời gian hiếm có chơi game hai người.
Lúc đầu vì lâu rồi không chơi, thao tác của Tiểu Thái Dương có chút lạ lẫm, các nút bấm còn chưa quen tay, nên chỉ đành dùng miệng chỉ huy và phối hợp.
Sau khi quen nút bấm rồi thì muốn yên tĩnh dùng tay chơi game, đáng tiếc Lâm Sơ Nhất quen cái miệng nhỏ hay nói của nàng ta, liền nhấn nút X không cho phép nàng thoát ra.
Liếc nhìn tên hỗn đản có chút bực bội, nhưng Tiểu Thái Dương lại không thể làm gì được hắn, tiếp tục nhấn nút trên tay cầm vừa phối hợp tiến độ game.
Một người nhích vào, một người là buông lỏng. Một người buông lỏng, một người khác lại tiếp tục lấn tới.
Dần dần, tiến độ game ngày càng nhanh, cũng trở nên sâu hơn. Cuối cùng, dưới sự phối hợp của Tiểu Thái Dương y như đọc rap.
Trước khi Kim Tae Yeon rửa mặt xong, hai người cuối cùng cũng thông ván một cách nhanh chóng.
...
...
Sau khi Kim Tae Yeon lau tóc ướt đi ra khỏi phòng ngủ, đến phòng khách thì thấy hai người đang nói qua nói lại, vừa điều khiển nhân vật game, lại vừa chỉ huy đối phương thao tác.
Tựa vào cửa hành lang, nhìn hai người y như trẻ con, không khỏi Kim Tae Yeon cảm thấy một loại ấm áp, thỏa mãn. Tự như cảm thấy, cứ tiếp tục như vậy, hình như cũng rất tốt.
Chỉ là mới tắm xong nên khứu giác nhạy bén hơn một chút, nàng nhíu mũi vài cái, cái mùi quen thuộc lại một lần nữa khiến nàng không nhớ ra là gì.
Lúc này, Tiểu Thái Dương vừa xoay cổ một chút thì thấy Kim Tae Yeon đi ra, thấy mũi nàng đang nhăn lại thì vội hô, "Tae Yeon à, làm ơn á, đi rót giúp ta một cốc nước với, đang chơi game không đi được nha."
Bị làm gián đoạn suy nghĩ, Kim Tae Yeon vốn dĩ sắp nghĩ ra rồi, "Vừa nãy lúc không bắt đầu, sao không tự mình đi rót hả?"
"Ta sai rồi mà, Tae Yeon, wuli Tae Yeon tốt nhất mà." Tiểu Thái Dương chắp tay, vì mặt mũi của mình, liền làm nũng.
Thấy Tiểu Thái Dương như vậy, Kim Tae Yeon đương nhiên không từ chối được, "Muốn uống gì?"
"Nước chanh mật ong, cảm ơn." Vì làm giảm độ nhạy bén khứu giác của Kim Tae Yeon, Tiểu Thái Dương cố ý chọn loại chanh có tép mọng nước đặc biệt khi bị cắt lát.
Lâm Sơ Nhất bên cạnh như nhìn thấu tâm tư Tiểu Thái Dương liền cười một tiếng, cũng nói, "Tae Yeon à, ta muốn coca lạnh, cảm ơn."
"Không có, buổi tối rồi còn uống đồ uống có ga gì chứ." Kim Tae Yeon buông khăn lông khoác trên mái tóc xuống, đi đến chỗ máy lọc nước, không phải là lần đầu tiên tới nên nàng cũng khá quen thuộc với căn nhà này.
Thấy Kim Tae Yeon rời phòng khách, Tiểu Thái Dương lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa quay đầu lại thì thấy Lâm Sơ Nhất cười đểu.
Trong cơn giận, liền đá hắn một cái, "Cút đi."
Mười mấy phút sau, trên ghế salon thêm một người, Kim Tae Yeon đã chuẩn bị đồ uống xong cũng ngồi xuống, xếp thành hàng.
Chỉ có điều, so với hai người đang chơi game bên cạnh, nàng là rất nghe lời bắt đầu viết lời bài hát. Viết một câu lại nhỏ giọng đọc qua một lượt, cảm thấy không hợp liền gạch đi viết lại.
Nghe tiếng của Kim Tae Yeon, Tiểu Thái Dương cũng đoán được ít nhiều, "Đây là lý do mà ngươi trở về sao?" Xem ra, nàng cũng biết chuyện Kim Tae Yeon dự định chọn bài hát để ra mắt solo rồi.
"Ừ, ca khúc ra mắt solo của mình mà không tham gia thì thật là không có ý nghĩa, đúng không."
Lâm Sơ Nhất không phủ nhận, "Hơn nữa, Tae Yeon cũng đâu phải là không có chút tài lẻ này, sáng tác nhạc thì khó quá thì viết lời là được rồi."
Tiểu Thái Dương gật đầu, lần này nàng đồng ý với Lâm Sơ Nhất. Thật ra trước đây cô cũng đã khuyên Kim Tae Yeon rồi, nhưng lý do của Kim Tae Yeon cũng chính là cái nàng đã nói với Lâm Sơ Nhất lúc trước, không có cảm xúc và ý tưởng.
Vậy nên, đối với Kim Tae Yeon bây giờ chịu cầm bút lên viết lời, Tiểu Thái Dương cũng có chút hiếu kỳ, "Ngươi làm cách nào mà thuyết phục nàng vậy?"
"Thuyết phục? Là ngủ không phải là nói" nghĩ đến cái chuyện vớ vẩn của Lâm Sơ Nhất, hắn trực tiếp thốt ra.
Sau đó liền bị ăn một đá.
Đang cố sắp xếp lại suy nghĩ, Kim Tae Yeon đỏ mặt tức giận, đôi chân nhỏ bé liên tục đá vào chân người đàn ông bên cạnh, "Nói linh tinh gì vậy."
Tiểu Thái Dương thì không hề tiếc rẻ tiếng cười của mình, lớn tiếng cười ầm lên. Chỉ có điều tiếng cười vừa mới cười một chút thì đã hơi ngưng lại, bởi vì ánh mắt của nàng thấy được ở bắp chân Kim Tae Yeon còn cách mấy cm, có một vũng chất lỏng, dính trên ghế salon.
Đồng tử bỗng nhiên giãn to, rồi đẩy Lâm Sơ Nhất đang ngồi giữa mình và Kim Tae Yeon ra, nhào tới ôm lấy Kim Tae Yeon. Nhân lúc đối phương nhấc bắp chân lên thì nhanh tay lau một lần ở phía dưới.
"Làm gì thế, nha, Lee Soon Kyu, ta đâu có đá ngươi, ngươi đẩy ta làm gì hả?"
Vốn dĩ đang giận, Kim Tae Yeon bắt đầu phản kích, tóm lấy Tiểu Thái Dương Lee Soon Kyu đang định đi vệ sinh.
Lâm Sơ Nhất nhìn đến đây, vội vàng cầm lấy tay cầm game chạy trốn sang ghế salon chính, một lần nữa chạy sang một bên ghế salon khác. Nhìn hai người kia cãi nhau ầm ĩ, cười rất vui vẻ.
Chỉ có điều, hai người đang giỡn bỗng nhiên dừng lại. Kim Tae Yeon đưa tay sờ vào khóe miệng vừa bị Tiểu Thái Dương đẩy, cái cảm giác dính dính hết sức quen thuộc.
Bởi vì từ hôm qua đến giờ, nàng cũng không biết đã ăn bao nhiêu rồi.
Cho nên khi gần vẻ mặt khiếp sợ liếc nhìn Tiểu Thái Dương, người sau cũng trực tiếp đem đầu rũ xuống tới trước ngực, định dùng cái đỉnh nhọn che kín gương mặt đã đỏ bừng, thật là xã hội tại chỗ a.
Lúc này Lâm Sơ Nhất cũng cảm thấy một cổ, không đúng, là khắp phòng sát khí đang ngưng tụ.
Vì vậy nhanh chóng buông trò chơi tay cầm, đứng dậy dự định chạy trở về phòng, "Cái kia, ta đi tắm."
Kết quả còn chưa chờ hắn đi được hai bước đâu rồi, Kim Tae Yeon đã nhào tới, hung tợn biểu tình nói rõ con bé này thật tức giận, "Nha, Lâm Sơ Nhất, ngươi nhất định phải chết."
Là ta không cho ngươi ăn no, hay là như thế nào, tức chết người đi được.
Bên cạnh, Tiểu Thái Dương sau khi thẹn thùng xong, cũng đồng dạng đối với cái kẻ vừa mới Cưỡng bức nhà mình bộc phát lửa giận. Khi nhìn thấy Kim Tae Yeon nhào qua, nàng cũng không nhịn được xông tới.
Hai người một người đè lại nửa người trên, một người bắt được hai chân, điên cuồng dùng nắm đấm nhỏ đấm vào người hắn.
Cách thức đấm bóp khác thường này, nếu như bị fan hâm mộ của các nàng bên ngoài biết được, không biết có thể sẽ ghen tị hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận