Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 464: Một đợt sóng chưa hết đợt sóng khác đã tới (Trường Hà đáng yêu + 2 ) (length: 12370)

YoonA vui vẻ nhào vào lòng Lâm Sơ Nhất một cái thân mật, lúc này mới để ý đến hai bóng người phía sau hắn, nhất thời có chút kinh hoảng lúng túng đẩy người đang ôm mình ra.
Không phải sợ bị bại lộ đâu, vì nàng tin Lâm Sơ Nhất. Đối phương đã đưa họ đến đón người một nhà cùng lúc, nhất định là người đáng tin.
Chỉ là hành động vừa rồi của mình thật có chút không đúng mực, cho nên mới có chút hoảng hốt cùng ngượng ngùng mà thôi.
"Không sao đâu, đừng căng thẳng. Đây là hai huynh đệ của ta, Đỗ Toàn và Đỗ Hạo."
Cầm lấy hành lý của Lâm Tiểu Lộc, Lâm Sơ Nhất dẫn nàng từ từ đến trước mặt Đỗ Toàn hai người giới thiệu. Sau đó nhìn về phía hai người, "YoonA, các ngươi biết nhau rồi, khỏi cần ta giới thiệu. Đứng ngây ra đó làm gì, mau ra mở cốp xe đi, đại ca."
Đỗ Hạo nghe vậy, cũng nhanh trí chạy về phía xe. Còn lại Đỗ Toàn cùng YoonA đứng chung một chỗ, mở miệng thì không biết nói gì, không mở miệng lại như bị phạt, thật khó chịu.
"Xin chào, trước đây từng nghe nhắc đến các anh rồi, rất vui được làm quen với hai người."
Cũng may YoonA nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình, đưa cho Đỗ Toàn một bậc thang, một lần nữa giống như Son Ye Jin hôm qua và đào, chủ động đưa tay trái ra.
Phải biết rằng, chủ động bắt tay và bị động là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Nếu là ở chỗ làm việc, đó là biểu hiện địa vị. Nếu là giữa bạn bè, thì người chủ động sẽ coi trọng mối quan hệ này hơn.
Đỗ Toàn rất tự biết, biết rõ YoonA coi trọng chắc chắn không phải mình.
Vậy thì chỉ cần nghĩ bằng ngón chân cũng biết YoonA coi trọng ai rồi.
Trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhưng Đỗ Toàn vẫn rất kích động bắt tay làm quen với YoonA.
Bên kia, Đỗ Hạo nhìn Lâm Sơ Nhất đang bỏ hành lý vào, huých vào hắn, "Lão đại, không nói cho ta nghe chút tình hình sao?"
"Tình hình gì?" Lâm Sơ Nhất cười.
Chưa kịp Đỗ Hạo hỏi tiếp, YoonA đã đi tới. Bất đắc dĩ, hắn đành phải ngậm miệng.
Đến gần xe, YoonA cũng nhìn về phía Đỗ Hạo, một lần nữa đưa bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn, "Xin chào, cảm ơn nha."
"Khách sáo rồi." Đỗ Hạo bắt tay nhẹ rồi nhanh chóng buông ra.
Thấy hai người Đỗ Toàn vẫn đứng cứng đờ như tượng, YoonA lại ngại ngùng chủ động mở lời, không còn cách nào khác Lâm Sơ Nhất đành lên tiếng, "Lên xe trước đi, ở đây dễ bị chụp lắm."
"Đúng vậy đúng vậy, tránh bị chụp trộm."
Hai người Đỗ Toàn nghe xong, cũng vội vàng mở cửa sau, như làn khói chui vào.
Còn lại Lâm Sơ Nhất và YoonA đứng bên ngoài, nàng trách yêu liếc mắt nhìn hắn, rồi ngồi vào ghế phụ.
Chờ Lâm Sơ Nhất đóng cốp sau, ngồi vào ghế lái, bầu không khí trong xe dường như không hề yên tĩnh như hắn nghĩ, YoonA vẫn hi hi ha ha khiến Lâm Sơ Nhất liếc mắt qua.
"Nghe nói hôm qua các ngươi đi tham gia buổi ký tặng của Tiffany và các nàng?"
Thấy Lâm Sơ Nhất đã lên xe, YoonA tò mò nhìn người đàn ông này, "Lúc trước bọn ta tổ chức buổi ký tặng, sao không thấy ngươi đến vậy?"
"Ngươi muốn nghe sự thật hay là lời nói dối." Lâm Sơ Nhất liếc nhìn hai người Đỗ Toàn đang xem trò vui ở hàng ghế sau, lại lãnh đạm trả lời.
Câu trả lời này làm YoonA thích thú, "Hai người cũng nói xem sao, ta muốn nghe thử ngươi bịa thế nào."
Câu trả lời hài hước này làm hai người Đỗ Toàn bật cười, tiếp tục xem kịch.
Lâm Sơ Nhất đột nhiên nhớ ra gì đó, bèn nháy mắt với Lâm Tiểu Lộc bên cạnh, "Sự thật là đã xem hết rồi, không cần phải đi. Lời nói dối là tối hôm đó chơi mệt quá, không dậy nổi."
Đối với câu trả lời của Lâm Sơ Nhất, hai người Đỗ Toàn có lẽ không hiểu. Cho rằng sự thật là Lâm Sơ Nhất biết hết các thành viên Girls' Generation rồi, không cần phải đi. Lời nói dối là tình trạng của hắn, đoán chừng là chơi game thâu đêm, không muốn đi.
Nhưng là nhân vật chính YoonA, thông qua cái nháy mắt kia cũng đoán ra được vài phần. Cúi đầu liếc nhìn đường cong trước ngực mình, nhất thời bĩu môi trừng mắt nhìn lại.
So với đào phóng khoáng tự nhiên trước mặt mọi người, Lâm Tiểu Lộc còn kém một chút, ít nhất trước người lạ chưa quen thì chưa thể làm được như vậy.
Sau đó, xe khởi động, thắt dây an toàn, chuẩn bị xuất phát.
Trước khi khởi hành Lâm Sơ Nhất lại nhìn về phía YoonA, "Ngẩn người ra đó làm gì vậy, thắt dây an toàn vào."
YoonA hơi ngơ ngác mới hoàn hồn, vì trước kia nàng ngồi xe Lâm Sơ Nhất, đều trực tiếp ngồi ở ghế sau của xe MPV, cơ hồ không có thắt dây an toàn.
Nhưng bây giờ đang ngồi ở ghế phụ, bừng tỉnh thì vội vàng cài vào.
...
Trên đường đi, vì không muốn bầu không khí quá gượng gạo, nên Đỗ Toàn vẫn cố nhìn về hai bóng người phía trước, lên tiếng hỏi, "À, Yoona, lát nữa có thể ký tên cho bọn mình được không? Lần này tới Seoul, bọn mình là vì cậu đó."
Nghe câu này, người đang lái xe như Lâm Sơ Nhất cười phá lên.
Đỗ Toàn đúng là mặt dày y như xưa, một chút cũng không thay đổi.
Hôm qua là vì maknae của mình, hôm nay lại quay sang bảo vì Yoona.
Lâm Tiểu Lộc cũng đâu phải người ngốc, thấy Lâm Sơ Nhất cười, lập tức hiểu rõ. Nhưng cũng không vạch trần Đỗ Toàn, mà là từ ghế phụ ló đầu ra, "Đương nhiên được chứ, chụp chung cũng được, chẳng qua là mình mặt mộc, các anh không chê chứ?"
Làn da mềm mại, nụ cười rạng rỡ, còn có gương mặt trẻ trung nhìn không khác gì 18 đôi mươi. Không một ai không khiến Đỗ Toàn và Đỗ Hạo ngây người một hồi, rồi vội vàng lắc đầu.
"Đương nhiên không, làm sao mà chê được. Yoona cậu đùa rồi, có thể chụp chung là vận may của bọn mình đó."
"Đúng vậy, hắn nói phải."
Thế là cả ba cũng bắt đầu tán gẫu, nhất là YoonA cực kỳ tò mò về tình hình đại học của Lâm Sơ Nhất, nên cứ dẫn dắt chủ đề về phía đó.
Còn hai người Đỗ Toàn thì thấy sắc quên bạn, đem những chuyện xấu hổ ở đại học của Lâm Sơ Nhất kể ra hết, dù sao tối qua đã kể trước mặt đào một lần rồi, kể thêm lần nữa cũng không sao.
Lần đầu tiên bị khui chuyện xấu thì còn lo Lâm Sơ Nhất sẽ tức giận, nhưng đến lần hai rồi thì đâu còn sợ nữa, vì hôm nay họ giận sâu hơn rồi.
Sau khi chuyện xấu bị khui cũng gần hết, bầu không khí vừa đúng lúc, thế nên Đỗ Hạo lấy hết can đảm nhìn về phía Lâm Sơ Nhất, "Đúng rồi, lão đại, sao anh quen Yoona vậy?"
Trước đó thì Đỗ Hạo mở miệng, kể quá trình Lâm Sơ Nhất quen bọn họ, bây giờ tiện miệng hỏi luôn câu vì sao quen Yoona, quả là thiên y vô phùng.
Kỹ năng trò chuyện này khiến Lâm Sơ Nhất đang lái xe phải liếc nhìn Đỗ Hạo, không hổ là người sau này có thể leo lên vị trí thư ký, độ tinh ranh của tay này quả khác một trời một vực với tên Đỗ Toàn mặt dày.
Xem đây, lại còn dùng tiếng Trung để hỏi, rõ ràng muốn tạo hố bẫy mình.
Cũng được, tiểu đệ à.
Mà EQ của YoonA lại bùng nổ ở cấp độ khác, nhất là sau khi ở bên Lâm Sơ Nhất thì càng tăng trưởng vượt bậc. Nên khi nghe được câu hỏi này, trong đầu nàng cũng nhanh chóng hồi tưởng lại hình ảnh khi mới gặp mặt.
Sau đó phát hiện, dù hai người Đỗ Toàn trước kia có kinh ngạc, nhưng chưa đến mức há hốc mồm, hơn nữa ánh mắt của hai người nãy giờ cứ dao động giữa mình và Lâm Sơ Nhất. Chẳng lẽ hai người đã gặp Chính Cung hôm qua rồi sao?
Thế là chỉ sau 0,5 giây suy nghĩ, nàng đã chủ động thay Lâm Sơ Nhất dọn đường, "Hôm đó đụng phải một tên đáng ghét, vừa hay lần đầu tiên mình bị kẻ đó gây khó dễ, anh ấy ra tay giúp, sau đó tụi mình quen nhau. Đến giờ, tụi mình xem như là bạn bè rất tốt đó."
"Yoona cậu cũng biết nghe tiếng Trung hả?" Hôm qua đào làm Đỗ Toàn kinh ngạc, hôm nay đến lượt Yoona khiến Đỗ Hạo bất ngờ.
"Chuyện này cũng bình thường thôi, vì năm sau có lẽ mình sẽ sang bên các bạn phát triển, đến lúc đó phải nhờ các anh chiếu cố nhiều hơn đó." YoonA cười, rồi nói ra kế hoạch năm sau của mình.
Đỗ Toàn nghe vậy cũng có chút ngạc nhiên, "Năm sau hả, cũng như T-ara các nàng sao."
"Ừ, không khác bao nhiêu đâu." YoonA gật đầu cười đáp.
Tuy nhiên sau khi bất ngờ về khả năng tiếng Trung của YoonA, Đỗ Hạo vẫn mang vẻ không cam lòng buồn bực. Nếu lời vừa rồi do Lâm Sơ Nhất nói ra thì hắn chắc chắn không tin.
Nhưng là từ miệng YoonA nói ra, thì đích thị là một quả bom khói rồi.
Lại nghĩ đến hôm qua đào cũng vậy, thay lão đại mình lên tiếng, ăn ý kiểu này thật là quá bất hợp lý rồi.
Trong khi Đỗ Hạo vẫn đang hoang mang, thì xe cũng đã về đến khu vực nội thành Seoul, và Lâm Sơ Nhất quen tay đưa YoonA đến bãi đỗ xe trong chung cư của nhóm.
Lại một lần nữa, khiến Đỗ Toàn và hai người kia suy nghĩ miên man.
Xuống xe, nhận lấy hành lý từ Lâm Sơ Nhất, YoonA quay lưng về phía xe nên gương mặt nhỏ nhắn có thể lộ ra vẻ tiểu thư kiêu ngạo khen ta, yêu kiều tươi mát.
"Lần sau nhé." Lâm Sơ Nhất mỉm cười trả lời.
Sau đó YoonA hài lòng quay đầu nói lời tạm biệt với Đỗ Toàn, rồi kéo hành lý vào thang máy.
Ba người còn lại nhìn theo bóng lưng nàng, cuối cùng Đỗ Toàn lên tiếng trước, "Lão đại, rốt cuộc anh và Yoona có quan hệ gì vậy?"
"Nãy chẳng phải nàng đã nói rồi sao, thân bằng cố hữu." Dù sao Lâm Tiểu Lộc đã bày đường sẵn, Lâm Sơ Nhất cũng không muốn tự tạo hố cho mình.
Đỗ Hạo tỏ vẻ không tin phun ra một câu, "Nói bậy."
Mà Đỗ Toàn càng quá đáng, một câu danh ngôn trước thời hạn xuất thế, "Lão đại, ngươi xem con mắt chúng ta này, nói một câu Hoa Điều con cháu không lừa gạt Hoa Điều con cháu."
"Cút đi, đạo đức bắt cóc cũng không nên lên cao tới mức này chứ." Lâm Sơ Nhất trực tiếp bối rối, sau đó không nhìn hai người gào thét bi thương, trở lại trong xe lái đi.
Bây giờ thời gian vừa vặn, đưa đón hết Lâm Tiểu Lộc sau đó, đã là lúc xế chiều. Tìm một chỗ ăn một chút gì, sau đó nghỉ ngơi một chút là có thể xuất phát tới âm nhạc ngân hàng rồi.
Chỉ bất quá vừa ngồi xuống Lâm Sơ Nhất nhìn đối diện hai cái kia sau khi đi vào liền ngồi im, vẫn không ngẩng đầu lên hai người, cũng là hiếu kỳ đưa tay lên bàn gõ một cái.
"Để làm gì thế, ngồi xuống liền chơi điện thoại di động."
Đỗ Toàn ngẩng đầu, ra hiệu một cái Lâm Sơ Nhất kia điện thoại di động để trên bàn, thú vị cười nói, "Lão đại, ngươi xem một chút nhóm lớp học."
Câu trả lời này, để cho Lâm Sơ Nhất không khỏi có chút tim đập rộn lên. Bởi vì hắn năm đó ở trường học thời điểm, nhưng là nhân vật quan trọng đại danh đỉnh đỉnh mà.
Hiện tại câu trả lời này, chẳng phải mình đã kích hai người này quá mức, ở bên kia bêu xấu chính mình sao.
Nghĩ tới đây, Lâm Sơ Nhất liền vội vàng mở điện thoại di động, nhảy vào nhóm lớp học nhìn một cái.
Kết quả khung đối thoại bên trong đầu tiên đập vào mắt, chính là Đỗ Toàn tên kia một câu, Các ngươi không biết đâu, ta theo con chuột lần này đi Bán Đảo, thật là mở mang tầm mắt a.
Tiếp đó, Đỗ Hạo tiếp lời một câu, Không sai, không sai. Cứ tưởng lão đại của chúng ta chỉ có thể ở trong trường học làm nhân vật quan trọng, không nghĩ tới đi ra xã hội sau, càng trực tiếp trở thành nhân vật truyền kỳ a.
Sau đó Lâm Sơ Nhất nhìn từng cái tên quen thuộc đột nhiên xuất hiện, đầu lông mày hơi nhíu lại.
Chết rồi, mấy con cá lớn này đều bị bọn họ câu ra rồi.
Đừng nói cái gì thời gian dưới địa phủ, ta viết mà da đầu cũng tê dại. Ban ngày làm thợ xây căn bản không có thời gian bắt cá, 8 giờ tan việc, ta có thể làm sao. Ai, cầu phiếu hàng tháng, cầu chút thưởng. Bạch Sam không thích thiếu chương, tận lực sớm ngày trả xong Thanh Ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận