Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 338: Lòng tham điểm, đào! ! ! (length: 11326)

Ba người trên ghế salon nằm ngang một mực nằm vật xuống trong chốc lát, sau đó IU - Lee Ji Eun thì đi công ty bên kia luyện thanh rồi, còn Goo Hara cũng chuẩn bị trở về công ty của nàng.
Dù sao cuối tháng này trở về, mặc dù công ty bên kia không cho nhiều tài nguyên, nhưng nên phải có tác phong làm việc thường ngày, Goo Hara vẫn có.
Cuối cùng cũng chỉ còn lại đào cùng Lâm Sơ Nhất giống như thời điểm ban đầu quen biết, an an tĩnh tĩnh nằm trên ghế salon, đếm mây trôi trên trời, đưa tay đón những cơn gió nhẹ lướt qua kẽ ngón tay.
Tha hồ tưởng tượng đến tương lai, hồi tưởng lại tất cả những điều tốt đẹp hiện tại.
"oppa, ngươi nói nếu như ban đầu buổi tối đó ngươi không đụng phải ta thì sao. Chúng ta bây giờ sẽ thế nào nhỉ, còn có thể ở bên nhau không?" Đang trò chuyện, đào đột nhiên hỏi một câu.
Kết quả Lâm Sơ Nhất trực tiếp cười, "Mọi người đều nói, chỉ khi cuộc sống không như ý, hoặc tình cảm rạn nứt thì mới đi hồi tưởng những vấn đề này. Đào, ngươi cảm thấy ta chưa làm tốt sao, ngươi nói đi, ta sửa."
Lời nói kiểu cách có chút bi thảm, nhưng dáng vẻ cười híp mắt của hắn, lại khiến đào cũng bật cười theo, đưa tay vỗ vào người hắn, "Nói bậy bạ gì đấy, ta không có. Bây giờ thế giới của ta và tâm trạng của ta, tốt đẹp đến mức cả đời ta cũng không dám mơ, làm gì có gì bi thiết."
"Cũng chỉ là khi ở trong lòng ngươi, đột nhiên nghĩ đến buổi tối hôm đó. Bắt đầu từ ngày hôm đó, oppa ngươi đừng hòng trốn thoát, dù ngươi về nước, ta cũng sẽ đuổi theo."
Người đàn ông phía sau không trả lời ngay mà nhẹ nhàng ôm lấy nàng, chỉnh lại tư thế để nàng tựa sát được thoải mái hơn, lúc này mới đáp một câu, "Chuyện đã qua đừng nghĩ, chúng ta hướng về phía trước, sau này sẽ càng ngày càng tốt."
Dù không trả lời thẳng câu hỏi của đào, nhưng đào cũng không cần câu trả lời đó. Nàng chỉ là buồn chán hỏi vu vơ thôi, nên dù Lâm Sơ Nhất thuận miệng cười chửi một câu, hoặc không trả lời, nàng cũng không để tâm.
Vì nàng biết rõ, oppa của nàng thật sự đã cho nàng mọi thứ tốt nhất.
"Hì hì, vậy oppa ngươi có hối hận đêm đó không ăn ta không? Nếu như đêm đó ăn ta, có khi ở Busan đêm đó chúng ta đã phát cuồng rồi."
Lảng tránh đề tài nhạy cảm, đào đột nhiên trêu chọc Lâm Sơ Nhất. Xoay mình nằm lên người hắn, ngước đầu nhỏ, vẻ mặt tươi cười quyến rũ. Thậm chí còn làm ra động tác cắn người nhỏ, đầu lưỡi đỏ ẩn hiện khiến người ta liên tưởng miên man.
Lâm Sơ Nhất nhìn đào đang đùa với lửa, không khỏi bật cười, "Ngươi chắc chắn Hara và Tri Ân không có ở đây nên mới khiêu khích quyền uy của ta sao?"
Trong khi nói, hai tay đã bắt đầu nghịch ngợm.
Đào vừa nghĩ đến chuyện phát cuồng đêm qua, nhất thời nhụt chí. Lúc trước còn có thể chịu đựng được, bây giờ đi thêm một lần nữa, có mà nát cả người. Vì thế vội vàng đầu hàng, "Không phải, oppa, ta không có ý đó, chỉ là ta..."
May mắn thay, đúng lúc này một tiếng chuông điện thoại vang lên đã cứu đào, "oppa, điện thoại, điện thoại, chúng ta nghe điện thoại trước được không. Là của ta, chuông điện thoại của ta, nhỡ đâu là Tỷ tỷ thì sao, oppa."
Nghe thấy giọng nhận lỗi của đào, Lâm Sơ Nhất cuối cùng cũng dừng hai tay, nhẹ nhàng véo khuôn mặt nhỏ của nàng, "Đồ nhát gan, không dám làm còn thích khích bác, lần sau còn thế, sẽ bị gia pháp trừng phạt."
Gia pháp trừng phạt!
Từ này khiến đào theo bản năng cảm nhận được đôi chân mình có ảo giác như lơ lửng trên không trung, như đầu tàu hơi nước phát ra công suất vậy, nàng sợ.
Vì thế vội vàng leo sang một bên, cầm điện thoại lên nghe, "Này, Hara à, sao vậy?"
Dưới lầu, Goo Hara dừng xe bên lề đường, nhìn con phố kín người cách đó không xa, có chút ngạc nhiên hỏi, "Đào, có phải hôm nay Soo Jung đang quay Gameshow không? Ta ở dưới lầu thấy em ấy cùng Tú Nghiên tiền bối ở cùng nhau, rất nhiều máy quay phim đi theo."
Ngồi ở ghế phụ là IU - Lee Ji Eun, nàng đang đi nhờ xe đến công ty. Vốn cũng không phải là không có xe, chỉ là lười lái thôi.
Dù sao bây giờ Goo Hara cũng không còn ở ký túc xá nữa, tiện đường về ký túc xá thì đưa IU - Lee Ji Eun một đoạn cũng không thành vấn đề.
Nếu như quá muộn thì IU - Lee Ji Eun có thể để tài xế công ty đưa, nên nàng dứt khoát không tự lái xe nữa.
...
"Soo Jung sao, Gameshow sao?"
Đào mím môi nhớ lại lịch trình, "Hình như là cùng Tú Nghiên tỷ tỷ có một chương trình thực tế, đây là lần đầu tiên em ấy tham gia chương trình thực tế dạng này đó. Nhưng mà ta cũng không rõ khi nào bắt đầu, bây giờ đang ở dưới lầu nhà chúng ta sao?"
Bên cạnh, Lâm Sơ Nhất nghe thấy cuộc trò chuyện của đào, liền biết tên chương trình. Chẳng phải chương trình ăn uống nổi tiếng của hai chị em nhà Trịnh ở kiếp sau sao, nhưng việc bây giờ nó đang quay ở dưới nhà làm Lâm Sơ Nhất có chút bất ngờ.
Vì vậy có chút tò mò, hắn cũng đứng dậy ra ban công định nhìn xem.
Đào thấy Lâm Sơ Nhất đứng dậy, cũng cười nhào lên lưng hắn, lười xỏ giày, để oppa bế mình đi vậy.
Nhưng vì tầng nhà quá cao, cộng thêm mấy mái hiên ở dưới cũng không phải kiểu thẳng đứng, nên hai người không thấy rõ gì, chỉ thấy một số bóng người qua lại.
Nếu không phải là nhân viên tổ chương trình thì chắc hẳn là fan hâm mộ.
"Tú Nghiên hôm qua vẫn còn ở Fukuoka nói chuyện với ta mà, hôm nay đã bay về rồi, nhanh thật đấy."
Sợ đào sẽ bị ngã, Lâm Sơ Nhất dứt khoát nhẹ nhàng xoay nàng một vòng, ôm vào lòng rồi đặt nàng lên chân mình, vừa bất ngờ nói.
"« Jessica & Krystal », ta nhớ rồi, là cái tên Gameshow đó. Đài OnStyle muốn tăng sức ảnh hưởng của kênh, đã thương lượng rất lâu với công ty mới thống nhất làm chương trình này."
Đứng trên chân Lâm Sơ Nhất, đào vui vẻ một tay ôm cổ oppa, một tay cầm điện thoại trả lời Goo Hara.
...
"« Jessica & Krystal » sao, nhìn quy mô, nhìn lượng người này, có vẻ hot đấy."
Goo Hara nhìn xung quanh đám fan, khẽ mỉm cười, "Thôi bỏ đi, không phải chuyện của mình. Được rồi, đào ta lái xe đây, cúp máy nha."
Nói xong liền cúp điện thoại, bỏ điện thoại di động sang một bên. Nổ máy xe, lao nhanh trên đường.
Ở ghế phụ, IU - Lee Ji Eun có chút tò mò nhìn sang, "Hara à, lúc nãy oppa hỏi sao cậu không ký hợp đồng chung với nhóm rồi đi cùng nhau, tại sao cậu không nói là các cậu đang bị loại bỏ. Ngoại trừ Seung Yeon tỷ tỷ ra thì các cậu đều đang loại cậu đúng không?"
"Sao phải nói chứ, họ loại bỏ thì cứ loại thôi, cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của mình. Công việc này, bây giờ mình xem như là đi làm bình thường. Họ cũng đâu dám loại bỏ mình công khai, lắm thì cướp tài nguyên của mình thôi. Giờ mình cũng quen rồi, mình có nhiều tiền hơn bọn họ."
Từ khi có Lâm Sơ Nhất, Goo Hara cả người liền trở nên vô cùng tùy ý. Lúc trước bị loại bỏ, nàng còn nghĩ cách đi vun vén lại quan hệ, nhưng sau khi ở Los Angeles với đào và Lâm Sơ Nhất, Goo Hara cảm thấy cuộc sống không nên chỉ có mấy thứ cũ kỹ đó, mà nên có nhiều trải nghiệm muôn màu muôn vẻ hơn, hoặc là nằm ngang bình bình đạm đạm. Cũng chính vì thế, Goo Hara đối với chuyện của nhóm đã không còn quá quan tâm, cũng không còn nghĩ cách kinh doanh quan hệ.
Bây giờ chuyện loại bỏ cũng không vấn đề, chỉ cần trân trọng những điều tốt đẹp với mình là được. Không cần lãng phí quá nhiều tâm sức vào những việc khác, có thời gian và tinh lực, còn hơn là về tìm Lâm Sơ Nhất tán gẫu, chơi game, học nấu ăn hay luyện khẩu kỹ.
IU - Lee Ji Eun nghe Goo Hara nói như nhìn thấu tất cả, không khỏi cảm thán, "Hara à, so với đào có oppa chỉ đường còn dẫn dắt từng bước thì cậu thanh tỉnh quá rồi."
"Thì là vì có oppa thì tớ mới thế này thôi. Chỉ là đào nặng hơn tớ chút, còn tớ tương đối may mắn, vừa xảy ra chuyện đã được oppa cứu rồi."
Nhắc đến Lâm Sơ Nhất, nụ cười của Goo Hara liền vô cùng rạng rỡ. Hơn nữa vô cùng vui vẻ, thế giới của nàng bây giờ cũng gần như giống đào rồi.
Có lẽ Lâm Sơ Nhất có rất nhiều người, nhưng hắn vẫn là duy nhất của nàng.
Chỉ một điểm này thôi thì trước mắt IU - Lee Ji Eun vẫn không thể so sánh với nàng.
...
Còn Lâm Sơ Nhất và đào trong miệng họ, lúc này hai người đang khiêu vũ trên sân cỏ.
Đào đứng trên chân của Lâm Sơ Nhất, hai tay ôm cổ hắn, bên tai vang lên tiếng nhạc từ điện thoại. Theo từng bước chân của Lâm Sơ Nhất, hai người cứ thế ôm nhau chậm rãi di chuyển.
Không có điệu múa cố định, cũng chẳng có nhịp điệu cụ thể, cứ theo bản năng, thế nào thoải mái thì làm vậy.
"oppa, thời gian như thế này, em có thể vô hạn tuần hoàn ở trong đó." Vừa xem bộ phim điện ảnh về vòng lặp thời gian gần đây, đào hạnh phúc ôm lấy Lâm Sơ Nhất, dùng nó làm ví dụ để nói cho hắn biết sự hạnh phúc của mình đang bùng nổ như thế nào.
"Ngốc, sau này còn có nhiều thời gian hạnh phúc hơn bây giờ nữa, không muốn sao?"
Ôm lấy eo thon nhỏ của đào, Lâm Sơ Nhất cười khẽ đánh vào mông nhỏ của nàng, "Đây chỉ là một ký ức bình thường thôi, sau này còn có nhiều khung cảnh tốt đẹp và hạnh phúc hơn nữa."
"Người khác chỉ thấy bây giờ liền thỏa mãn ư, lòng tham quá đấy."
"Bởi vì là oppa ngươi, cho nên coi như chỉ có một chút, ta liền rất thỏa mãn rồi."
Đôi tay trắng nõn như ngó sen chậm rãi buông xuống, Lâm Sơ Nhất giống như trái đào ôm lấy cái eo ếch rộng dày kia, cả người dựa vào lồng ngực của hắn.
Nghe tiếng tim đập quen thuộc, ngửi khí tức khiến nàng đắm chìm, cả người đào cũng rơi vào vũng nhuyễn bột hạnh phúc, lại không muốn giãy giụa, mặc cho nó vùi mình vào sâu bên trong, dù là ngạt thở mà chết.
Dưới ánh mặt trời lười biếng dễ chịu sau giờ ngọ, một đôi nam nữ ở trên sân thượng nhẹ nhàng Khinh Vũ, cảm giác ấm áp lưu luyến bao phủ toàn thân, biểu diễn nhiệt tình của nó trào ra.
Tiếng nhạc chậm rãi trôi qua, bóng người vũ động nhưng vẫn không dừng.
Cứ như vậy tiếp tục từ từ, nhẹ nhàng, phảng phất thẳng đến vĩnh viễn.
Đào ơi, lòng tham thêm chút nữa, lại lòng tham thêm chút nữa, đừng thỏa mãn với hiện tại, muốn một mực tham lam đi xuống.
Hãy trói chặt ta! ! !
Thường ngày một chút: Đối với nội dung cốt truyện của Đào, dù sao phải cân nhắc từng chữ một mới có thể xác nhận! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận