Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 627: Một ít lo lắng sự tình cùng tự động bán cửa tiệm (length: 7685)

Sau bữa tối, Lâm Sơ Nhất cũng nói chuyện điện thoại như vậy, dẫn Tiểu Thái Dương đi dạo ở Akihabara.
Có điều lần đi dạo phố này không giống như lần trước với Tiểu Lộc Bambi, kiểu đi dạo trung tâm thương mại sang trọng kia.
Mà là chui vào các ngõ ngách, tìm các tiệm game nhỏ, sau đó hai người cùng nhau ngồi trong một góc vắng vẻ nào đó, người một câu, ta một lời thảo luận xem game trong tay có đáng chơi không, chơi thế nào, có nên mua không.
Nói thế nào nhỉ, nếu như trước đây đi dạo phố hẹn hò có cảm giác yêu đương, thì lần đi với Tiểu Thái Dương này giống như hai người bạn cùng nhau ra ngoài đi lang thang, tìm một cái thú vui để giải khuây vậy.
Hai người mỗi người một kiểu, cũng rất vui vẻ.
"Hay là cầm luôn đi."
Đứng ở một góc, Lâm Sơ Nhất liếc nhìn hai cái băng game, có chút động lòng, lấy khuỷu tay huých vào Tiểu Thái Dương đang lật xem đống game bên cạnh.
Tiểu Thái Dương quay đầu nhìn băng game và hộp game trong tay hắn, lắc đầu, "Không muốn, ta thích thể loại vượt chướng ngại vật hoặc là chạy đồ, loại game chữ này nhìn đau đầu quá, mà còn là tiếng Nhật nữa chứ."
"The Witcher 3 ngươi phá đảo rồi à?" Lý do của Tiểu Thái Dương thực ra Lâm Sơ Nhất cũng đã nghĩ đến, chỉ là tìm nửa ngày có chút mất kiên nhẫn mà thôi.
"Đã phá đảo lâu rồi, ta cũng không có lịch trình gì, tập luyện xong là về nhà chơi game ngay." Tiểu Thái Dương nói vậy.
Chỉ là câu trả lời này nghe có chút buồn cười, "Nha, cái giọng điệu này của ngươi sao lại kiêu ngạo thế, không làm việc là có tiền tiêu thì đúng là một điều kiêu ngạo nhỉ."
"Không làm mà có tiền tiêu thì đó là mơ ước của cả thế giới, được chưa." Tiểu Thái Dương liếc mắt nhìn người đàn ông này, cả thế giới đều thế, nàng tự nhiên cũng không ngoại lệ thôi.
Ngay lúc Lâm Sơ Nhất còn định cùng Tiểu Thái Dương tranh cãi về vấn đề này thì chuông điện thoại di động trong túi reo lên.
Tiểu Thái Dương bên cạnh liếc nhìn chiếc đồng hồ gấu trên tay Lâm Sơ Nhất, trực giác nói, "Chắc là Tae Yeon, chắc là sắp tan làm rồi."
Đợi Lâm Sơ Nhất lấy điện thoại ra, cũng tiện thể liếc màn hình, cười nói, "Xem kìa, ta đoán đúng rồi đi."
Seoul, Kim Tae Yeon đang ở công viên Nhữ Hĩ, liếc nhìn phía sau vẫn còn đang thu âm, mở miệng hỏi, "Ừ, ngươi tìm ta có chuyện gì sao, ta cứ thu âm chương trình thực tế, không tiện nghe điện thoại."
"Suốt cả một ngày đều thu âm à, là chương trình thực tế?" Lâm Sơ Nhất không phải gà mờ, tiếp xúc với nhiều idol mỹ nhân như vậy, cũng đại khái biết một chút tình hình và thói quen.
Dù chỉ là nói chuyện điện thoại, nhưng Kim Tae Yeon vẫn theo thói quen gật đầu một cái, "Ừ, thu từ sáng đến giờ, mệt quá à."
"Vậy ngươi thu âm xong sớm một chút rồi về nghỉ đi, ta không có gì, chỉ là gọi điện thoại tán gẫu thôi mà." Lâm Sơ Nhất cũng quan tâm một câu.
Sau đó Tiểu Thái Dương bên cạnh dường như đã tìm được game mình muốn chơi, "Lâm Sơ Nhất, ngươi xem cái này, game này chắc thú vị lắm."
Lâm Sơ Nhất liếc nhìn hộp game trong tay Tiểu Thái Dương, "Đây là cái gì?"
"Game sinh tồn kiểu sandbox, chơi cái này đi, cái này hình như có thể kết nối mạng." Đôi mắt Tiểu Thái Dương đầy vui vẻ nhìn Lâm Sơ Nhất.
Còn người đàn ông kia là nhìn nụ cười của nàng, sau đó cười một tiếng, gật đầu nói, "Vậy lấy cái này đi, cái gì ta cũng chơi được."
Lúc này, đầu dây bên kia, Tae Yeon cũng nghe thấy tiếng của Tiểu Thái Dương, "Chờ một chút, Soon-kyu ở bên cạnh ngươi?"
"Ừ, ở cạnh ta đây." Lâm Sơ Nhất cười xoa mái tóc mềm mại của Tiểu Thái Dương.
"Nàng không phải ở nhà trọ sao, sao lại sang Nhật Bản rồi?" Kim Tae Yeon có chút kinh ngạc thốt lên, sau đó nghĩ đến cuộc trò chuyện vừa rồi của Tiểu Thái Dương và Lâm Sơ Nhất, "Nha, ngươi lại dụ dỗ nàng có phải không."
"Sao lại thế, chính nàng muốn sang."
Lúc Lâm Sơ Nhất nói câu này, Tiểu Thái Dương lập tức trợn mắt, không thể tin nổi nhìn người đàn ông đáng ghét này, hắn nói dối mà mặt không biến sắc vậy sao.
Tiếp đó định mở miệng tố cáo tội ác của Lâm Sơ Nhất với Kim Tae Yeon đầu dây bên kia, kết quả chưa kịp nói gì đã bị Lâm Sơ Nhất kéo vào trong ngực, sau đó trực tiếp bị bịt miệng, không nói được gì.
Hành động này, góc độ này, địa điểm này, một nam một nữ.
Nếu lúc này có ai chụp được một tấm hình, rồi in qua loa mấy chữ tiếng Nhật ở bốn góc, thêm mấy chữ cái tiếng Anh và số La Mã nữa.
Thì đúng là kinh điển luôn rồi.
Tiếng giãy giụa, Kim Tae Yeon bên kia nghe rất rõ ràng, vừa buồn cười vừa nói, "Thôi thôi, biết là tự nàng đến rồi, ngươi đừng có trêu Soon-kyu nữa."
"Ừ ừ, nhận rồi."
Chỉ là đùa thôi nên rất nhanh Lâm Sơ Nhất buông Tiểu Thái Dương ra, "À, nhóm chương trình thực tế của các ngươi không phải vẫn đang thu sao, lần trước nói muốn đi New York, là khi nào vậy, hỏi Soon-kyu nàng nói không biết."
"Chắc là khoảng một tuần nữa thì phải, sao thế, nàng đáng lẽ phải biết chứ." Kim Tae Yeon làm trưởng nhóm, đương nhiên là rất rõ lịch trình của chương trình thực tế của nhóm rồi.
Lâm Sơ Nhất cười nhìn Tiểu Thái Dương, "Tae Yeon nói là ngươi phải biết rõ chứ."
Mà Tiểu Thái Dương lại vẻ mặt không quan tâm nói một câu, "Quên rồi."
Câu này lọt vào tai Kim Tae Yeon, trực tiếp hét lên, "Nha, Lee Soon Kyu."
Lâm Sơ Nhất thấy tình hình không ổn, trực tiếp áp điện thoại vào tai Tiểu Thái Dương, còn Tiểu Thái Dương thì trực tiếp lên tiếng.
"Dù sao các ngươi nhớ là được rồi, ta không có vấn đề."
"Vậy ngươi cũng phải nhớ chứ, là chương trình thực tế nhé, chứ không phải lịch trình khác."
"Được được được, ta biết, thứ hai mà, ta nhớ rồi."
"Nha, ta nói là khoảng một tuần nữa, không phải thứ hai, là thứ Hai tuần sau nữa."
Nói chuyện vài câu với Tiểu Thái Dương, Kim Tae Yeon cảm thấy tim như nghẹn lại, hôm nay đã là thứ bảy rồi, còn thứ hai, thứ hai cái đầu nhà ngươi.
"Ha ha, không sao, đến lúc đó đi chung, ta cũng phải qua New York chuẩn bị ít việc, cũng lâu không đến rồi."
Bị Tiểu Thái Dương đẩy điện thoại ra, Lâm Sơ Nhất đưa điện thoại lên nghe vừa cười vừa nói, sau đó lại quan tâm một câu, "Thôi, ngươi làm nhanh lên, nhớ về sớm nghỉ ngơi đi, Soon-kyu nói ngày mai ngươi cũng không có lịch trình gì, có thể ngủ nướng thỏa thích."
"Ta một lát là về nhà ngay đây, lâu rồi không về." Kim Tae Yeon nói ra ý định.
Còn Lâm Sơ Nhất vì những lời này mà nghĩ tới cái gì đó, "Ta kêu Alina đến đón ngươi nhé, một ngày mệt mỏi rồi, lại còn phải bắt xe cũng không an toàn."
Vốn nghe câu đầu thì muốn từ chối, sau khi nghe câu sau, Kim Tae Yeon không còn từ chối nữa, "Ừ, Thanks."
"Lắm mồm, về rồi ngươi biết tay." Lâm Sơ Nhất cười khẽ một tiếng, tiếp tục cùng Thái Tiểu Nhuyễn nói mấy câu rồi kết thúc cuộc trò chuyện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận