Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 551: Tiểu Bí thư tiểu mụ váy! ! ! (length: 7136)

Han So-hee ở phòng ngủ chính biệt thự nhỏ hai tầng, Tiểu Dương trên ban công, đeo kính râm, Lâm Sơ Nhất nằm ở đó phơi nắng đầu xuân sau giờ ngọ.
Lúc này, khoảng thời gian đi thăm buổi sáng đã qua hơn nửa ngày.
Đột nhiên, một đôi cánh tay trắng nõn mềm mại ôm hắn từ phía sau, hơi thở thơm tho từ sau tai bay vào lỗ mũi hắn.
"Xong việc rồi hả?"
Giơ tay kéo kính râm xuống, Lâm Sơ Nhất nghiêng đầu liếc nhìn tiểu Bí thư sau lưng, tiện thể nhẹ nhàng xoa đầu nàng.
"Lão cẩu bọn họ đang bận, dời trạm gác rất nhanh, chủ yếu là xây dựng mấy cái thiết bị theo dõi internet tốn chút thời gian thôi."
Han So-hee gật đầu, nàng vừa mới đi làm việc chính là chuyện buổi sáng Lâm Sơ Nhất nói về việc di dời trạm gác về phía trước giao lộ.
Sau khi nhận nhiệm vụ, Alina lập tức đến Tòa thị chính làm thủ tục. Có điều, đám lão cẩu không đợi thủ tục, trực tiếp động tay.
Dù sao làm được hay không cũng không quan trọng, không được thì phá đi, đợi bọn hắn đi thì lại dời tới.
Làm được thì chuẩn bị trước cũng không sao.
"Ừm, có mệt không?"
Một tay khác kéo tiểu Bí thư vào lòng, hai người tựa vào ghế sô pha nhìn mặt hồ phía dưới, gió nhẹ thổi nhè nhẹ làm mặt nước gợn sóng, thổi qua hồ, mang theo hơi thở tươi mát ẩm ướt của mùa xuân phảng phất tới hai người, cảm giác này quá dễ chịu.
"Không mệt, em có phải động tay đâu, chỉ đi thông báo thôi mà."
Ôm Lâm Sơ Nhất, Han So-hee khẽ lắc đầu, "À phải rồi, Boss, Alina nói có muốn dọn dẹp khu vườn phía sau núi không? Chủ nhà trước kia cũng không làm gì, cứ để trống ở đó."
"Phía sau núi sao?"
Câu hỏi của tiểu Bí thư làm Lâm Sơ Nhất nhớ lại chuyện tối ba mươi ăn cơm, Phác Tiểu Minh và Lý Cư Lệ nói chuyện phiếm, bèn cười nói, "Vậy chuẩn bị một sân golf đi, khu vườn phía trước nhỏ quá, không chơi được."
"Cũng được." Han So-hee suy nghĩ một chút về khung cảnh và độ lớn phía sau núi, rồi gật đầu.
"Tiện thể làm thêm vài sân bóng rổ, bóng chày đi. Đỡ cho mấy tên Arthur với lão cẩu suốt ngày chạy ra ngoài ăn đồ ăn nhanh, Alina phàn nàn với ta nhiều lần rồi, ha ha ha."
Lâm Sơ Nhất vừa nói vừa cười không nhịn được.
Nhưng Han So-hee ôm người đàn ông trước mắt, đôi mắt đẹp ướt át như sắc xuân nhìn vào mắt đối phương, "Vậy Boss có thích ăn đồ ăn nhanh không?"
"Ta còn cần ăn đồ ăn nhanh sao? Không phải nàng đều chủ động mang tới tận miệng cho ta sao."
Lâm Sơ Nhất khẽ mỉm cười, đưa ngón trỏ ra gõ nhẹ vào vùng thịt mềm bên hông tiểu Bí thư, rồi véo một cái.
Chớp mắt, tiểu Bí thư vừa nhìn hắn nhất thời mềm nhũn trong lòng hắn. Đầu tựa vào cổ, hơi thở ấm áp phả ra làm hắn lộ nụ cười nhạt.
...
...
Chập tối, Lâm Sơ Nhất đang bận rộn trong bếp ở tầng một để chuẩn bị bữa tối. Bên cạnh có tiểu Bí thư phụ giúp, thỉnh thoảng còn ngắm bóng lưng Lâm Sơ Nhất, trong mắt tràn đầy tình yêu nồng đậm.
Chủ yếu là nàng vừa muốn cùng Lâm Sơ Nhất về biệt thự ăn tối, nhưng lại bị Lâm Sơ Nhất ngăn lại.
Bởi vì bữa cơm đầu tiên lên nhà mới vẫn nên làm ở đây, bếp núc cũng phải đỏ lửa thì cuộc sống mới suôn sẻ.
Lúc này Lâm Sơ Nhất đã là tỷ phú mười tỷ, không mê tín hoặc có tín ngưỡng gì, hắn chỉ cảm thấy những quy tắc cũ của người lớn rất tốt, có ý nghĩa may mắn, tạo cho tâm lý một sự an tâm, thêm thoải mái.
Còn Han So-hee cảm thấy Lâm Sơ Nhất có thể suy nghĩ cho mình như vậy, còn đặc biệt hỏi mình muốn ăn gì. Điều đó đã cho nàng cảm thấy vị trí của mình trong lòng đối phương không hề không quan trọng, vẫn có chút chỗ đứng.
Dù chỉ là một chút, nàng cũng cảm thấy đủ rồi.
Vì chỉ có hai người, lại thêm Han So-hee nói muốn ăn đồ ăn gia đình, không muốn làm quá cầu kỳ, không nỡ ăn.
Cho nên bữa tối Lâm Sơ Nhất chuẩn bị cũng rất đơn giản, thường có 4 món mặn và một món canh.
Một món thịt xào ớt chuông và cà rốt, một món đậu hũ cà chua hải sản, một món viên thịt bò Nhật Bản, một món cá hoàng ngốc kho tàu, cuối cùng là một món canh hầm.
Nói là bình thường, nhưng xét về giá cả thì chẳng hề bình thường chút nào.
Chỉ nói đến con cá hoàng ngốc hoang dã kia, mới từ trong nước gửi tới vào sáng nay, nặng hơn 3kg, trị giá gần 20 ngàn tệ. Mấy món ăn khác, không món nào không phải nguyên liệu hảo hạng.
"Boss, uống chút rượu nhé?"
Nhìn một bàn đồ ăn trước mặt, Han So-hee mím đôi môi mỏng gợi cảm, quay sang hỏi.
Lâm Sơ Nhất vừa rửa tay xong vuốt cằm, ra hiệu về phía quầy bar với tiểu Bí thư, "Đã chuẩn bị xong từ sớm rồi, không thì đợi ăn cơm mới mở thì trễ mất."
Han So-hee nhìn theo hướng đó, quả nhiên thấy quầy bar đã có một chai rượu vang, hơn nữa lại là loại yêu thích của nàng, Nữ yêu.
Vậy là cười đi đến lấy hai chiếc ly, mang rượu vang quay về bàn ăn rót cho hai người.
Hai phút sau, hai người ngồi đối diện nhau trên bàn ăn, cùng nhau nâng ly rượu, nhìn nhau cười một tiếng.
"Cạn ly."
"Cạn ly."
...
Buổi tối, trong biệt thự vang lên tiếng binh binh boong boong, từ phòng ăn dưới lầu lên phòng khách, rồi từ phòng khách lên cầu thang.
Sau đó, hai bóng người ôm hôn nhau đi men theo cầu thang, dù có va chạm, cũng không nỡ rời nhau.
Lên đến lầu hai, ở khu vực nghỉ ngơi vài phút, rồi lại sờ soạng vào trong phòng. Chỉ còn lại hai bộ quần áo trên thảm, hỗn loạn ghi lại tất cả.
Đi vào phòng nhỏ của phòng ngủ chính, hai người trực tiếp ở đây, đẩy cửa ẩn vào trong.
Phòng ngủ chính không mở đèn, nhưng lại không tối như tưởng tượng. Ánh trăng từ cửa sổ sát đất, thêm một chút ánh đèn đường chiếu vào, để hai người có thể thấy rõ mặt nhau, cùng với đôi mắt đang lóe sáng.
Dang hai chân lên người Lâm Sơ Nhất, Han So-hee đặt hai tay lên thắt lưng hắn, vừa muốn tiếp tục thì bị Lâm Sơ Nhất gõ nhẹ lên đầu.
"Đi tắm trước đi, vừa nãy nấu cơm dính đầy khói dầu rồi."
"Không có, thơm lắm." Câu nói vốn để trách móc người khác nay lại đảo ngược.
"Nghe lời, cũng một năm rồi, không thiếu chút thời gian này đâu, cứ để mọi chuyện trọn vẹn chút."
Lâm Sơ Nhất nhìn tiểu Bí thư trước mắt có chút nôn nóng, nở nụ cười dịu dàng, rồi nhẹ nhàng hôn lên nàng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận