Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 444: Im Nayeon cùng Myoui Mina ngoài ý muốn lữ trình (length: 11529)

Thấy hai thiếu nữ kia đã không chú ý bên này nữa, Lâm Sơ Nhất lúc này mới xoay người nhìn về phía người bán hàng kia, vẻ mặt khá thú vị nhìn hắn một cái, ngay sau đó nói, "Chắc không cần ta gọi điện thoại báo cảnh sát đâu nhỉ."
Nhân viên phục vụ kia tựa hồ không muốn lấy đồ đã giấu ra, mạnh miệng nhìn về phía Lâm Sơ Nhất, "Tôi không hiểu rõ ngài đang nói gì."
"Ngươi vừa nãy luôn ở chỗ làm việc, nhất định là không có thời gian đi giấu, hoặc là đem đi mất." Liếc nhìn hắn, Lâm Sơ Nhất quay đầu nhìn về phía Arthur, "Nếu ta để người của ta trông chừng ngươi chết ở đây, sau đó báo cảnh sát, ngươi cảm thấy ngươi sẽ bị xử bao nhiêu năm?"
Tiếp đó cúi đầu đếm đếm, "2 cái điện thoại di động, 2 cái ví tiền, nếu còn trộm thêm tiền trong thẻ ngân hàng của các cô gái, ngươi cảm thấy ngươi phải ngồi bao nhiêu năm đây?"
Vốn đã hơi chột dạ, nhân viên phục vụ nghe một chút, trán lập tức toát mồ hôi lạnh, ánh mắt có chút đăm đăm nhìn về phía Lâm Sơ Nhất. Sau đó lại liếc mắt nhìn Im Nayeon hai người ở bên kia, cuối cùng vẫn là sợ hãi áp đảo lòng tham.
"Ngươi muốn không đi hỏi thử đồng nghiệp của ngươi xem có phải là bọn họ lấy không, như vậy thì không cần phải tra camera, có đúng không?"
Thấy đối phương đã có chút dịu đi, Lâm Sơ Nhất cũng cho một bậc thang đi xuống, ánh mắt lại lộ vẻ cảnh cáo.
Cũng may, nhân viên phục vụ đối diện không phải là kẻ ngốc không biết chuyện đời, vì vậy liền vội vàng gật đầu, theo bậc thang đi xuống, "Được, ngài chờ một chút, tôi vào trong hỏi một chút."
Bắt nạt kẻ yếu phẩm chất, vào giờ khắc này hiện ra rõ ràng không thể nghi ngờ.
Mấy phút sau, nhân viên phục vụ cầm hai cái túi xách đi ra, vẻ mặt lúng túng cười, "Vừa rồi mới vừa đi vào giúp ngài hỏi một chút, vừa khéo là đồng nghiệp của tôi cất, thật ngại quá."
"Không sao, ta thay các nàng cảm ơn đồng nghiệp của ngươi một chút, làm việc tốt là đúng."
Nhìn chằm chằm đối phương, Lâm Sơ Nhất cũng không vạch trần gì cả, chỉ là quay đầu nhìn về phía Im Nayeon bên kia hô, "Im Nayeon, qua đây."
Giọng rất bình thường, nhưng lại như đang gọi một người quen đã lâu. Mà hai người rõ ràng hôm qua mới gặp lần đầu tiên, hơn nữa còn chỉ là lướt qua kiểu đó.
Bị gọi đến, Im Nayeon liền vội vàng đứng lên, mang theo Myoui Mina đi tới.
"Xem điện thoại di động và thẻ ngân hàng có còn đó không, còn lại không cần phải để ý đến."
Cầm hai cái túi xách kia đưa cho hai người, Lâm Sơ Nhất dẫn đầu mở miệng trước, nội dung cũng khiến Im Nayeon và nhân viên phục vụ đều hiểu rõ.
Vì vậy, Im Nayeon nhận lấy túi xách, cùng Myoui Mina mở ra xem, điện thoại di động, chứng minh thư, thẻ ngân hàng, tiền mặt đều không thiếu.
Mấy hơi thở trôi qua, ngẩng đầu lên nhìn Lâm Sơ Nhất rất cảm kích, "Đều còn cả, cảm ơn anh."
"Không cần cảm ơn ta, là đồng nghiệp của người ta giúp các cô giữ hộ, cám ơn người ta một tiếng đi." Lâm Sơ Nhất nhường đường.
Im Nayeon cũng rất biết điều kéo Myoui Mina cảm ơn người nhân viên phục vụ mà vừa rồi còn căng thẳng như dây đàn, người sau là hết sức khó xử cười nói không có gì.
Bị Lâm Sơ Nhất xen vào một tay như vậy, sự tình kết thúc hoàn mỹ.
Tiếp đó Lâm Sơ Nhất cũng đưa hai người trở lại chỗ ngồi của các nàng, liếc mắt nhìn túi xách của hai người, mở miệng hỏi, "Mất bao nhiêu tiền?"
Im Nayeon không nói gì, Myoui Mina cũng không tiện nói.
Cuối cùng Im Nayeon do dự một lát, rồi nói, "Không mất nhiều, bởi vì chúng tôi cũng không mang nhiều tiền mặt. Hơn nữa..." Nói đến đây thì ngập ngừng, mắt nhìn về phía Lâm Sơ Nhất.
"Nếu không ngại, thì gọi ta là oppa đi, ta và Tỷ Tỷ Sunmi của các ngươi là bạn bè." Lâm Sơ Nhất cười nói.
"Hơn nữa cái quan trọng là mấy cái Card với điện thoại di động, cho nên cám ơn oppa." Im Nayeon thuận theo tiếp lời.
Lâm Sơ Nhất cũng không nói mấy lời cảm ơn vô ích, vì nhìn qua trang phục của hai người, cũng biết rõ gia cảnh của hai thiếu nữ này không hề tầm thường, "Vậy thì tốt, tiếp theo các cô tính đi đâu?"
"Có lẽ về công ty thôi, vốn còn muốn đi dạo một chút, không ngờ gặp phải chuyện này, cũng hết cả hứng rồi." Im Nayeon lầm bầm, vẻ mặt ủ rũ.
Bên cạnh, mặc dù Myoui Mina không mở miệng, nhưng đôi mắt đẹp vẫn chăm chú nhìn Lâm Sơ Nhất, đánh giá người đàn ông đẹp trai này.
Dù là hành động ấm áp vừa nãy, hay là cách nói chuyện dễ dàng thoải mái giữa đối phương và Im Nayeon, đều không giống những người con trai mà cô từng gặp. Hơn nữa, theo Im Nayeon nói thì đây rõ ràng là lần đầu tiên hai người gặp nhau chính thức.
"Nếu có thời gian thì ta giới thiệu cho các cô một tiền bối nhé. Đợi đến lúc các cô ra mắt, cũng sẽ tiện mà thân thiết."
Lâm Sơ Nhất nghĩ một chút, vừa nãy bầu không khí giữa anh và Yoon Bo Ra có hơi gượng gạo, có lẽ là do thân phận khiến đối phương không được tự nhiên. Mang hai cô bé này vào, khuấy động không khí một chút, sau đó cũng tiện mượn cớ rời đi.
Nghĩ đến đây, vì vậy liền trực tiếp đưa ra lời mời.
Im Nayeon và Myoui Mina đều trở nên phấn chấn, "Thật sao ạ? Như vậy có làm phiền oppa không ạ?"
"Không có gì, gặp mặt làm quen thôi mà, lát nữa tiện đường đưa các cô về công ty luôn." Nghĩ đến tối qua vì món đồ chơi ngốc nghếch kia, lại dễ dàng để cho Sunmi về nhà, có chút thua thiệt.
Bây giờ ngược lại cũng đã ra khỏi nhà rồi, ta chịu trách nhiệm vun vén mối duyên này vậy.
Cứ như vậy, dưới sự dẫn dắt của Lâm Sơ Nhất, Im Nayeon và Myoui Mina cũng đầy vẻ khẩn trương đi vào lô ghế riêng. Khi nhìn thấy Yoon Bo Ra, càng thêm kích động cúi người chào hỏi.
Bên trong phòng riêng, Yoon Bo Ra đang cùng Seo Ju Hyun nói chuyện về tình huống của Lâm Sơ Nhất, giữa những câu chữ toàn là những biểu cảm kinh ngạc. Thêm chút oán trách vì sao những người bạn quen của mình không nói sớm cho cô biết, khiến cô suýt chút nữa mất mặt trước Lâm Sơ Nhất.
Ngay lúc này, cửa phòng riêng lại một lần nữa bị mở ra, sau đó Yoon Bo Ra nhìn thấy hai thiếu nữ sau lưng Lâm Sơ Nhất, vẻ mặt có chút ngoài ý muốn.
"Hai thực tập sinh của JYP, hậu bối của Sunmi, vừa gặp chút chuyện ngoài ý muốn, ta tiện tay giải quyết. Nghĩ sau này hai người chắc sẽ chung sân khấu nên đưa vào làm quen."
Nhanh chóng giới thiệu thân phận, giải thích ngọn ngành sự việc, thêm cả ý định của mình. Lâm Sơ Nhất ăn nói luôn có chút tinh tế đối với phái nữ, đây gần như đã là bản năng rồi.
"Yoon Bo Ra tiền bối, xin chào ạ."
Sau khi Lâm Sơ Nhất giải thích tình huống của các cô, Im Nayeon liền cùng Myoui Mina lần nữa chào hỏi.
Yoon Bo Ra vốn tính tình nhiệt tình, khi thấy hai thiếu nữ này do Lâm Sơ Nhất mang đến, thái độ cũng rất thân thiện, "Hai em khỏe, dáng dấp xinh quá đi, không giống phong cách của JYP chút nào."
Ăn nói thẳng thắn thật thà trả lời, trực tiếp khiến Lâm Sơ Nhất cười, còn Im Nayeon và hai người cúi đầu xuống.
"Chắc là Suzy đã bắt Park Jin Young suy nghĩ lại, dù sao con người cũng tiến hóa từ Tinh Tinh mà ra." Vô cùng tán thành lời Yoon Bo Ra, Lâm Sơ Nhất cười.
Còn Yoon Bo Ra khi nghe được câu trả lời này, mới ý thức được mình vừa lỡ lời, liền vội vàng lè lưỡi ra vẻ xấu hổ, "Ôi chao, lỡ lời rồi, các em sẽ không mách ta đấy chứ."
"Không có không có, là tiền bối quá khen rồi ạ."
"Tiền bối thật ra không phải là người đầu tiên nói như vậy."
Im Nayeon và Myoui Mina vội vàng trả lời, giọng hết sức khiêm tốn và có chút căng thẳng.
Nhìn phản ứng, nhan sắc, dáng người của hai người, thêm câu hậu bối của Sunmi mà Lâm Sơ Nhất vừa nói, Yoon Bo Ra đại khái biết hai cô bé này chắc là đang chuẩn bị ra mắt.
Có đàn em dự bị vào, đề tài của Yoon Bo Ra cũng rốt cuộc đã mở ra, mặc dù phần lớn đều là cô hỏi người kia trả lời, thỉnh thoảng Lâm Sơ Nhất chen vào mấy câu, nhưng không khí đã thoải mái hơn trước nhiều.
Cộng thêm đúng vào giờ ăn trưa, nên theo đề nghị của cô, mọi người cùng nhau gọi món trong phòng riêng ở quán cà phê này để ăn trưa luôn.
Mặc dù nói là quán cà phê, nhưng bình thường các món chiên, món ngọt và đồ tráng miệng ở đây vẫn có đủ cả.
Nếu không muốn ăn ở đây thì có thể gọi đồ ăn ngoài, rất tiện.
Bữa trưa này, trừ Lâm Sơ Nhất và Yoon Bo Ra ăn uống thoải mái, thì Im Nayeon và Myoui Mina lại có chút câu nệ.
Cũng không có cách nào, một người là nữ hoàng mùa hè, mờ mịt âm nguyên.
Một người là nam nhân thần bí, bạn thân tiền bối của mình, lại dám gọi tổng biên tập của mình là Tinh Tinh.
Ăn cơm chung với hai người này, thật là quá khó khăn.
Nhưng cơ hội như thế này, cũng làm cho hai người rất quý trọng, không biết sau này còn có cơ hội nào như thế này nữa không.
Chưa ra mắt thì căn bản không biết rõ thành tích của mình sẽ đến mức nào, cảm giác như đi trên băng mỏng này, các nàng đã không biết đã trải qua bao lâu rồi.
Bữa trưa xong xuôi, Lâm Sơ Nhất liếc nhìn biểu cảm của Yoon Bo Ra, rồi mở miệng, "Cơm cũng đã ăn rồi, chuyện cũng đã nói, hay là tan đi thôi, không phải ngươi còn phải đi dự sinh nhật bạn của mình sao?"
"A, không sao, không gấp, buổi tối mới bắt đầu." Yoon Bo Ra không ngờ Lâm Sơ Nhất lại quan tâm đến thời gian của mình như vậy, có chút ngạc nhiên trả lời.
"Nghiên cứu địa hình lâu quá cũng không hay, hay cứ thế mà tan đi, lần sau có cơ hội lại tụ họp. Ngươi có xe không, ta đưa hai đứa bé này về công ty, nếu tiện thì đưa ngươi một đoạn luôn."
Có phải là khách sáo không thì Lâm Sơ Nhất nghe ra được.
Vì vậy, hắn trực tiếp đứng dậy, cầm áo khoác đang treo trên lưng ghế mặc vào.
Thấy vậy, Im Nayeon cùng Myoui Mina cũng vội vàng đứng lên, không dám ngồi lâu thêm chút nào.
"Ta lái xe đến, cám ơn mọi người quan tâm." Yoon Bo Ra lại lần nữa cười nói, nụ cười vô cùng rạng rỡ.
"Ta đây sẽ không tiễn ngươi, đi thôi." Nhận được câu trả lời của Yoon Bo Ra, Lâm Sơ Nhất cũng nhìn về phía Im Nayeon và hai người kia nói.
"Oppa, thực ra chúng ta có thể tự mình trở về." Im Nayeon cùng Myoui Mina liếc nhìn nhau, người trước lên tiếng.
Kết quả, Lâm Sơ Nhất lại liếc nhìn bọn nàng, "Nghĩ vớ vẩn gì vậy, ta đi tìm tiền bối của các ngươi có chuyện, tiện đường đưa các ngươi thôi."
Đối diện, Yoon Bo Ra bật cười thành tiếng.
Im Nayeon cùng Myoui Mina có chút xấu hổ cúi đầu, thật mất mặt, biết vậy thì đã không nói.
Cứ như vậy, mấy người lục tục rời khỏi khu vực riêng, ai lên xe nấy, mỗi người một ngả rời đi nơi này.
Chỉ có điều, trên đường trước khi đến công ty JYP, Im Nayeon cùng Myoui Mina hai cô gái này cứ liên tục ngồi ở phía sau, hai mắt không ngừng nhìn chằm chằm vào lưng Lâm Sơ Nhất đang chơi trò Thần Du.
Mấy lần như vậy, Lâm Sơ Nhất thấy lạnh cả sống lưng, đành cười quay đầu nhìn về phía hai người, "Ánh mắt của các ngươi có thể giết người đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận