Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 215: Kiên nhẫn một chút, chớ kêu (length: 11243)

Ở đất nước Nghê Hồng này, ngoài ẩm thực, hoa anh đào và lá phong ra, thứ hấp dẫn mọi người nhất chính là những suối nước nóng đặc sắc. Nơi đây nổi tiếng với danh xưng "Xứ sở suối nước nóng", có khoảng hơn 2600 suối nước nóng từ bắc xuống nam, trải dài khắp cả nước.
"Nước suối nóng ở đây khác so với bên ngoài nha, màu sắc lại là màu đỏ thẫm, oppa, anh mau đến xem thử đi."
Sau khi các cô gái chọn xong phòng của mình, mọi người liền cùng nhau đến khu suối nước nóng xem tình hình. Tiểu viện này tuy có miệng suối nước nóng nhưng chỉ có một, vì vậy chỉ có một ao suối. Dù sao cũng không thể cứ thế mà xuống tắm được, bởi vì cái ao khá lớn, ở giữa được ngăn ra bằng các rào trúc và cây cảnh, chia thành hai khu nam nữ, không hề liên quan đến nhau.
Cùng với nhóm Tara đến xem thử làn nước suối màu đỏ thẫm, Lâm Sơ Nhất cũng thuận miệng nói, "Suối này gọi là suối sắt, rất tốt cho cơ thể phụ nữ, còn có tác dụng chữa phong thấp, mấy ngày nay các ngươi có thể ngâm nhiều một chút, rất có ích."
Lúc này, Jimmy cùng lão cẩu mang hành lý của mọi người đến, mấy cô gái cầm hành lý của mình rồi vội vã trở về phòng đã chọn.
Chủ yếu là sân cũng khá rộng, có khoảng 10 phòng, cho nên dù Lâm Sơ Nhất cộng thêm nhóm Tara mỗi người một phòng thì vẫn còn dư 3 phòng cho nhóm Jimmy.
Thời gian trôi qua, sắc trời bên ngoài cũng dần tối. Lâm Sơ Nhất vừa vào phòng thay quần áo xong thì liền đứng ở hành lang hô lớn, "Đến giờ ăn tối chưa vậy?"
Vừa dứt lời, một cái đầu khủng long nhỏ đáng yêu từ phòng bên cạnh thò ra, cười hì hì nhìn Lâm Sơ Nhất.
Vừa nhìn hình ảnh này, Lâm Sơ Nhất định xoa đầu cô gái nhỏ này một chút, nhưng liền phát hiện phía sau nàng còn có hai Thủ Hộ Thần đứng canh, một là Ham Eun Jung, một là Qri.
Nếu chỉ là Ham Eun Jung thì không sao, nhiều nhất là đồng thời đụng ngã nhau. Nhưng có thêm Qri, Lâm Sơ Nhất đành phải từ bỏ ý định, chỉ cười với nàng, "Sắp xếp xong hành lý rồi à?"
Park Ji Yeon cũng chạy ra, vừa tới liền ôm lấy cánh tay Lâm Sơ Nhất, "Sắp xếp xong rồi, oppa sao nhanh vậy, em vừa mới thay đồ xong."
Không phải là ta nhanh mà là các ngươi chậm.
Đối diện với mấy cô gái này, Lâm Sơ Nhất chắc chắn sẽ không nói như vậy, liền thuận miệng tìm một lý do dỗ dành.
Nghe thấy tiếng kêu đó, những người ở các phòng khác như Jeon Boram, Park So Yeon cũng rối rít đi ra. Rồi mọi người cùng đi tới, lại thêm một tràng líu lo yến hót.
"Mấy vị mỹ nữ, tối nay ăn gì đây. Lúc nãy đã nói rồi, mấy ngày nay ta sẽ lo cơm nước cho các ngươi, bây giờ ta đói rồi."
Dựa vào cột gỗ ở hành lang, Lâm Sơ Nhất rất thích thú nhìn đám thiếu nữ xinh đẹp trước mắt, hơn nữa còn là các nữ thần của giới fan thời hậu thế, vừa xinh đẹp lại vừa thỏa mãn cái lòng hư vinh của hắn.
"Mì soba?"
"Mì sợi?"
"Sushi?"
"Tempura?"
Từng món ăn tối được các cô gái đề xuất, sau đó lại tự mình bác bỏ, tiếp tục thảo luận lựa chọn. Lúc chọn đến món mà một vài người không thích thì người đề nghị lại bị tấn công hội đồng.
Ngươi thích ăn nhưng mọi người không thích thì đó là vấn đề của ngươi. Mọi người thích ăn nhưng ngươi không thích ăn thì đó cũng là vấn đề của ngươi.
Cảnh tượng này khiến Lâm Sơ Nhất rất hứng thú, liền ôm Park Ji Yeon đứng bên cạnh, xem kịch vui. Park Ji Yeon cũng hiểu rõ oppa của mình có khi nổi lòng ham chơi nên cũng không nói gì.
"Đừng cãi nữa, ăn thịt cốt lết chiên đi, vừa rồi lúc đi ngang qua, em thấy ngoài bảng hiệu. Ngoài thịt cốt lết chiên và xiên chiên, ở đó còn có cơm và mì sợi."
Thấy các thành viên cãi nhau mãi không thôi, cuối cùng Park So Yeon đứng lên quyết định bữa ăn tối, sau đó nhìn về phía Lâm Sơ Nhất như đang chờ hắn gật đầu.
Đang hóng chuyện vui, Lâm Sơ Nhất thấy vậy liền cười gật đầu, "Đừng nhìn ta, ta không lên tiếng thì tức là đồng ý."
Vậy là cứ như vậy, đi phía sau nhóm Mỹ Nữ Đoàn, Lâm Sơ Nhất ôm Long thằng nhóc rất hưởng thụ đi phía sau, vẻ mặt hài lòng và tươi cười.
Nhưng bữa tối này làm Lâm Sơ Nhất có chút cạn lời, vừa nãy ăn xiên nướng thì thấy toàn mùi vị mấy xiên 3 tệ ở chợ đêm. Sau đó gọi một phần cơm sườn thì cơm được nhưng cái miếng sườn chiên đặt trên còn không bằng 10 tệ một phần ở Chính Tân kê.
Cuối cùng lại nếm thử một ít mì sợi Long thằng nhóc gọi, miễn cưỡng được một điểm chấp nhận.
May mà lần này do vị trí mà mọi người không ngồi cùng nhau ăn nên chỉ có Long thằng nhóc cùng Qri và Ham Eun Jung ngồi cùng bàn là để ý đến biểu tình của Lâm Sơ Nhất.
Park Ji Yeon xót oppa liền đưa phần mì sợi của mình cho hắn ăn rồi ăn mấy xiên nướng.
Ờ, trong khẩu vị của nàng thì những món đó coi như chấp nhận được. Chỉ có thể nói là khẩu vị Lâm Sơ Nhất thay đổi tinh tế quá rồi.
Ham Eun Jung và Qri bên cạnh muốn đề nghị đổi nhà khác nhưng bị Lâm Sơ Nhất ngăn lại.
Tứ đại danh ngôn một trong: Đã đến rồi thì ăn đi.
Lâm Sơ Nhất vừa ăn mì sợi, vừa nhắn tin cho Jimmy. Không có cách nào vẫn phải cần có một đầu bếp, chứ với tay nghề và hương vị ở trấn này thì cái bao tử của hắn đúng là chịu khổ rồi.
Ăn tối xong, vì hôm qua vốn dĩ đã không nghỉ ngơi đủ giấc cộng thêm hôm nay phải chạy đến đây nên ai cũng hơi mệt. Mọi người đồng loạt đòi đi ngâm suối nước nóng rồi nghỉ ngơi đi ngủ.
Khu suối nước nóng có phân khu nam nữ, nhưng Lâm Sơ Nhất sau khi biết tình hình liền để cho các cô gái ngâm trước, mình sẽ đến sau.
Khi hắn vừa về đến phòng không lâu thì điện thoại nhận được tin nhắn của Long thằng nhóc.
Oppa, các tỷ tỷ một lát đều đi ngâm suối nước nóng rồi, em nói với các tỷ là em không đi.
Lời nhắn đó khiến ánh mắt Lâm Sơ Nhất sáng lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười vô cùng hài lòng.
...
Khoảng nửa giờ sau, khi đã nghe thấy mấy cô gái ồn ào đi về khu suối nước nóng thì Lâm Sơ Nhất mới kiên nhẫn đợi thêm một lát nữa rồi mới mở cửa phòng đi ra.
Lúc này, màn đêm đã buông xuống, sao lấp lánh trên đầu, những ngọn đèn nhỏ trong sân cũng sáng lên, không quá chói mắt, trông vô cùng ấm áp.
Phòng của Long thằng nhóc nằm cạnh phòng Lâm Sơ Nhất, cho nên sau khi phát hiện các phòng còn lại đều chỉ khép hờ cửa, Lâm Sơ Nhất liền cười đẩy cửa phòng trước mắt, nhẹ nhàng bước vào.
Trong phòng không mở đèn, Lâm Sơ Nhất còn tưởng Long thằng nhóc dụ mình đến, cũng không nghĩ nhiều. Hơn nữa không mở đèn cũng không sao, vì ánh sáng bên ngoài chiếu vào cũng đủ để thấy một bóng người đang nằm trên giường.
Thế là ngay giây tiếp theo, Lâm Sơ Nhất vui vẻ vén chăn lên chui vào, ôm lấy bóng người kia từ phía sau lưng rồi trực tiếp đặt tay lên.
Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc đó, toàn thân Lâm Sơ Nhất cứng đờ.
Có gì đó sai sai, đây là đỉnh Everest sao, còn bên kia là cái gì mà núi đồi vậy?
Bóng hình xinh đẹp trong ngực hắn cũng theo động tác của hắn mà nhẹ nhàng rên lên một tiếng.
...
...
Trong khu suối nước nóng, Park Ji Yeon và Ham Eun Jung đang nghịch nước với nhau, vừa nãy Park Ji Yeon vốn không muốn đến, nhưng do một vị tỷ tỷ và Ham Eun Jung nói chuyện với nàng một hồi thì lại buồn ngủ, thế là bị Ham Eun Jung túm đến.
Chuyện của oppa, chỉ có thể chờ buổi tối bù lại cho hắn thôi. Đã liên tiếp hai lần bỏ rơi hắn, không biết hắn có giận không.
Vừa ngâm suối nước nóng vừa chơi đùa, lòng Park Ji Yeon cũng có chút rối bời.
Nhưng mà, đã tới đây rồi, cứ ngâm rồi chơi đã.
Thế là hai tay che mặt, vẻ mặt tủi thân nhìn mấy tỷ tỷ bụng dạ xấu xa, "A, tỷ tỷ, các người đừng có tấn công một mình em mà."
...
Do hôm qua vừa sợ hãi, vừa thức đêm nên tinh thần Qri có chút không ổn. Nên vốn chỉ là cùng Ham Eun Jung đến gọi Park Ji Yeon cùng đi ngâm suối nước nóng thôi, không ngờ lại hơi mệt mà ngủ quên ở đây.
Trong cơn nửa tỉnh nửa mơ, nàng nghe tiếng mở cửa, cứ nghĩ là thành viên của mình vào nên không hề phòng bị.
Cho đến khi bị ai đó vén chăn, một thân thể to lớn của nam giới chui vào, giây tiếp theo liền trực tiếp đặt tay lên ngực mình. Qri giật mình tỉnh dậy, nhưng vì đối phương quá bất ngờ nên bản năng phản xạ của cơ bắp, chỉ cần hơi dùng một chút sức thôi cũng đã khiến toàn thân nàng mềm nhũn.
Hơn nữa, cảm giác đó quá quen thuộc, mặc dù chỉ mới gặp ngày thứ hai, nhưng hình như Qri đã sớm khắc ghi vào trong lòng.
Sau đó thì cũng không nhịn được mà khẽ rên một tiếng.
...
...
Xong đời rồi, phòng này không phải của Long thằng nhóc sao?
Sau khi kinh ngạc, hai tay Lâm Sơ Nhất không hề rời khỏi vị trí cũ, còn hơi lưu luyến. Dù sao cái chỗ này thật khó đo lường a...Nhưng chỉ hai giây sau, Lâm Sơ Nhất vẫn buông lỏng tay, định học theo Từ Chí Ma làm tên cẩu tặc.
Ta nhẹ nhàng đến, rồi ta nhẹ nhàng đi. Vẫy tay một cái, không mang đi thứ gì cả.
Nhưng ngay khi tay hắn vừa buông ra, một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đã lau lên mu bàn tay hắn, nhẹ nhàng ấn một cái, lại khiến nó trở về vị trí cũ, thậm chí còn lõm sâu hơn vào trong đó.
Động tác này khiến Lâm Sơ Nhất đang nửa chống người dậy lập tức dừng lại, đôi mắt trong bóng tối sáng lên lấp lánh. Não bộ như có một cơn bão táp cuộn lên, đây tựa hồ là ám chỉ, lại tựa hồ là ngầm thừa nhận.
Im lặng vài hơi thở sau, Lâm Sơ Nhất tiếp tục đứng dậy, còn thân hình xinh đẹp kia cũng dần cứng đờ, cho đến khi Lâm Sơ Nhất nói một câu, "Ta ôm ngươi đứng lên."
Lúc này mới như trút được gánh nặng, sau đó cả người trong một giây liền nhào vào ngực Lâm Sơ Nhất.
Thân hình nở nang, trong ngực Lâm Sơ Nhất lại không hề có cảm giác nặng nề. Đối phương tay ôm cổ hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào giữa tóc hắn.
Mở cửa, đóng cửa, mở lại cửa, rồi lại đóng cửa.
Lần này, Lâm Sơ Nhất không còn nhẫn nại nữa, chỉ ghé vào tai đối phương nói một câu.
"Kiên nhẫn một chút, đừng kêu."
Thần Nữ một u cảnh, thành trì vững chắc lưu đại xuyên; Lòng đất thước Chu hỏa, sa dựa thả làm yên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận