Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 80: Có chút ghen tị Jessica (length: 11866)

Không có người đại diện lải nhải, cũng không có hành trình vội vàng, đám thiếu nữ này chơi được như vậy đúng là vô cùng cao hứng.
Lâm Sơ Nhất cùng Tuyết Lê hai người thì khá hơn, ở đại lộ Champs-Élysées đi dạo một vòng, sau đó lại vòng một vòng đi đến đại lộ Montaigne mua sắm, ngắm nhìn mấy món đồ xa xỉ ở đây.
Tuyết Lê cùng Tống Thiến hai người ngoài miệng nói không thích đi dạo phố, thực tế đến nơi này rồi thì cũng là từng cửa tiệm đi dạo, cuối cùng ở chỗ Chanel mỗi người mua một bình nước hoa cùng một ít phụ kiện nhỏ.
Khi bọn hắn trở về khách sạn thì phát hiện những người còn lại vẫn chưa về. Nhưng Lâm Sơ Nhất cũng không định để cho cái đuôi Tống Thiến đi theo nữa, nắm lấy cái cánh tay mềm mại như cọng cỏ, vẫy tay chào tạm biệt Tống Thiến và chúc ngủ ngon.
Đêm đó, khi Lâm Sơ Nhất đang ngủ say thì Shirley cũng đã thức dậy, vịn vào tường đi tới nhà vệ sinh. Mở điện thoại lên phần ghi chú, khẽ cắn răng viết ra một bản kế hoạch.
« Mỹ nhân thất thủ » … ...
Hôm sau, tối qua ngủ rất ngon nên Lâm Sơ Nhất sáng sớm đã bị Lý Nhiên gọi dậy, đi đến văn phòng công ty thuê ở Paris.
Địa điểm không tính lớn, nhưng cũng không nhỏ, khu làm việc rộng khoảng 300 mét vuông với 20 nhân viên đang tiếp đãi những vị khách quý sắp tới từ khắp nơi trên thế giới.
Mặc dù bình thường Lâm Sơ Nhất không có ở đây, nhưng văn phòng của hắn đã được Lý Nhiên chuẩn bị sẵn. Hắn hiện tại đang ngồi trong văn phòng của mình, nghe Lý Nhiên và Môtơ báo cáo một số tình hình về buổi tiệc rượu lần này.
"Hơn 100 bình rượu mẫu đã được chuyển đến tay các thương gia rượu lớn, các gia tộc và hoàng gia từ một tuần trước."
Môtơ nói tình hình này, đó là khi hắn biết được kế hoạch kiếm đồ lậu của Lâm Sơ Nhất và Lý Nhiên lần này, hắn đã khổ sở suy nghĩ một đêm, sau đó đưa ra ý tưởng.
Nếu nhóm rượu này thực sự có công dụng thần kỳ như vậy thì tại sao lại chỉ lưu hành ở nước Pháp? Hoàn toàn có thể mở rộng đối tượng khách hàng ra toàn cầu, như vậy thì nhóm rượu thần kỳ này mới có thể được định một cái giá cao hơn nữa.
Chỉ có điều nếu chỉ nói suông thì có lẽ những nhân vật tai to mặt lớn đó sẽ không tin, cho nên Môtơ đã trực tiếp xin hơn 100 bình rượu thành phẩm để tặng cho những nhân vật đó trải nghiệm, hơn nữa kèm theo hợp đồng và video vận chuyển dọc đường để đối phương nghiệm chứng.
Lâm Sơ Nhất và Lý Nhiên lúc đó nghe kế hoạch này xong đã nhìn nhau cười. Vì sao hắn lại tìm đến Môtơ, ngoài việc đối phương có năng lực lớn ra, còn chẳng phải vì trước đây đối phương có quan hệ xã giao ở phố Wall hay sao?
Bất quá, khi xin hơn 100 bình rượu thành phẩm thì Lý Nhiên cũng có chút do dự. Bởi vì theo như Lâm Sơ Nhất ước tính lúc đó, thì ít nhất phải trên 1 triệu USD, lỡ như người ta không đến thì sẽ lỗ lớn.
Nhưng Lâm Sơ Nhất đã trực tiếp đồng ý, so với việc nhóm rượu này gần như không mất đồng nào, mà lại dùng một phần nhỏ trong số đó để đổi lấy lợi nhuận lớn hơn thì hắn thấy là hoàn toàn đáng.
Giờ đây nhìn nhân viên ngoài cửa sổ không ngừng nhận điện thoại, Lâm Sơ Nhất cười nói một câu, "Rất thành công, xem ra đêm nay tiệc rượu thưởng thức sẽ có thể gõ được mấy cây trúc nữa rồi."
Môtơ lúc này cũng đưa ra ý kiến của mình, "Không sai, hơn nữa cái giá Boss định ra trước đây tôi cảm thấy có hơi thấp."
Lý Nhiên không nói gì, có vẻ như hai người đã có chung nhận thức, thế là Môtơ nói tiếp.
"Nếu chỉ là một nhóm rượu vang đỏ Burgundy thông thường được đưa ra thị trường, thì mức giá đó của anh cũng được. Nhưng mà nhóm rượu này là bị đập nát rồi mà vẫn tự mình hồi sinh một cách kỳ diệu, cộng thêm cái hương vị có thể so sánh với những vườn nho Đặc Cấp truyền thống kia, tôi thấy hoàn toàn có thể vượt ra khỏi mức giá thị trường, đưa ra một con số để mọi người nhớ đến chúng ta."
Ngồi trên chiếc ghế ông chủ thoải mái, Lâm Sơ Nhất hỏi, "Vậy các ngươi định định giá bao nhiêu đây?"
Lý Nhiên nghe được ý của Lâm Sơ Nhất, mở miệng trả lời, "Đấu giá, hiện tại trong kho còn hơn 5400 bình rượu thành phẩm, định giá khởi điểm 15000 đô một chai, 100 bình một nhóm, mỗi nhóm giá khởi đầu 1,5 triệu đô."
"Không sai, lần này tôi mời đến không chỉ có những thương gia rượu lớn, các nhà máy rượu, hoàng gia và các phú hào, mà còn có rất nhiều ông chủ và giáo sư ở các viện nghiên cứu. Với tình huống kỳ diệu của nhóm rượu này, chúng ta có thể đưa ra tất cả quy trình và chứng cứ để chứng minh không phải giả, 54 nhóm, có lẽ còn không đủ cho bọn họ chia."
Môtơ có chút kích động gật đầu, vốn là dựa theo mức giá ban đầu Lâm Sơ Nhất đưa ra thì lợi nhuận đại khái là khoảng năm chục triệu đô. Nhưng nếu làm theo kế hoạch của hắn thì bước đầu cũng đã là 8000 rồi, có thể còn trên trăm triệu đô nữa cũng nên.
Lâm Sơ Nhất, một người cũng đã từng làm ông chủ, lúc này trong lòng cũng đang tính toán con số mà Lý Nhiên và mọi người vừa đưa ra, xem mình có thể chấp nhận được không.
Hắn nhớ có một năm Winesearcher đã cung cấp một bảng xếp hạng giá cả của 50 loại rượu nho đắt nhất thế giới, cái đắt nhất là 19.000 đô một chai.
Nếu dựa trên việc nhóm rượu này có lớp vỏ bọc huyền thoại, thêm nữa hương vị bên trong lại có thể so sánh với những loại rượu nho truyền thống cấp cao, thì mức giá khởi đầu 15.000 một chai, có vẻ như cũng không quá bất hợp lý.
Vì thế cuối cùng hắn đã đưa ra câu trả lời của mình, "Mấy người cứ làm đi, chúng ta chỉ cần thu tiền thôi."
"OK, Leon, anh đúng là một ông chủ biết điều nhất." Môtơ nghe vậy thì vui vẻ giơ tay lên.
Nhưng Lâm Sơ Nhất lại một lần nữa chỉ vào mái tóc rậm rạp của hắn, "Tóc, sau khi tiệc rượu xong thì nhanh đi cạo đi, nửa tháng nay anh cứ nói phải có hình tượng để đi gặp người ta nói chuyện, tiệc rượu xong thì không cần nữa đâu, đừng có quên đấy."
"A, Boss, tôi sai rồi, anh sẽ tha thứ cho mái tóc thân yêu này của tôi chứ." Vốn đang phấn khởi là thế, nhưng ngay lập tức Môtơ xìu như quả cà héo vì sương.
"Phạt khoản tiền lớn, 500 ngàn đô, anh chọn đi." Lâm Sơ Nhất nhìn bộ dạng biểu cảm buồn cười của Môtơ, đưa ra một gợi ý.
Kết quả là Môtơ đang đáng thương bỗng trở nên chính khí, buông hai tay xuống, "Không sao, tóc thì có thể mọc lại mà."
Cứ như vậy, ba người lại lần nữa kiểm tra kỹ thân phận một số vị khách quý tối nay trong phòng làm việc, cùng với những người nhạy cảm không thể lộ mặt, chỉ có trợ lý đến, những thứ này Lâm Sơ Nhất đều phải phân rõ ràng.
...
...
Khi màn đêm dần buông xuống ở Paris, thì Tháp Eiffel về đêm chính là cảnh quan đẹp nhất không ai sánh bằng ở Paris.
Bởi vì mỗi khi đêm xuống, cứ mỗi một tiếng đúng thì Tháp Eiffel sẽ sáng lên như một bầu trời sao lấp lánh, chùm sáng từ đỉnh tháp chiếu thẳng lên mây xanh.
Và tối nay, khách sạn Dạ Hương Karl cũng đặc biệt náo nhiệt, những phú hào tụ tập từ khắp nơi trên thế giới lần lượt xuất hiện tại đây, từng chiếc xe sang trọng có giới hạn trên toàn cầu dừng lại trước cửa, rồi lại lái đi.
Bởi vì Lâm Sơ Nhất không muốn đứng ra phía trước, nên tối nay việc chiêu đãi khách quý vẫn là do Lý Nhiên và Môtơ hai người đảm nhiệm. Còn Lâm Sơ Nhất thì chỉ tiếp đãi một người, đó chính là Peter, người chủ đầu tiên của nhóm rượu này.
"Leon à, cậu không biết bây giờ mấy lão già đó cười nhạo tôi ra sao đâu, bọn họ sau khi uống vào không phải đã nói vậy mà, sao lại không nghĩ cho bản thân mình chứ."
Ngồi trong phòng khách, Peter, người đã đến đây rất sớm, vừa thấy Lâm Sơ Nhất đã cùng hắn than thở chuyện sau khi nhóm rượu này được tung ra rồi, trong trang viên thì ngày nào cũng có người tới thăm hỏi, điện thoại thì bị gọi muốn hỏng, đều hỏi ý kiến của hắn.
Cũng may là Peter không phải là kiểu người không muốn thấy người khác tốt, đối với mỗi người có thể tìm đến hỏi tin tức, hắn đều nói ra sự thật một cách thẳng thắn.
Dù hắn có mang chút ý đồ và thái độ không tốt, thì có lẽ một nửa số khách đến đây tối nay đã thiếu đi rồi, dù sao trên hợp đồng thì là tên của hắn, sản xuất ra cũng là trên miếng đất của hắn.
"Đừng giận đừng giận, tôi chỉ là may mắn thôi, ban đầu cũng định vận về nước. Kết quả là vì có một công nhân chưa từng uống rượu nho Burgundy, nên muốn thử một chút, ai ngờ mùi vị lại trực tiếp bùng nổ."
Lâm Sơ Nhất cũng làm vẻ mặt rất cảm khái, về phần người công nhân kia vì sao lại muốn mở nắp ra, thì cái này ai mà biết được.
"Gia tộc của chúng tôi mấy đời đều là ủ rượu nho, hơn một trăm năm rồi, quả thực vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống này."
Peter cũng nhìn cái video vận chuyển đang lan truyền trong giới rượu kia, quả thực là đi thẳng từ trang trại rượu của mình đến chỗ người công nhân kia mở nắp, không một ai nhúng tay vào bên trong hay bỏ thêm bất kỳ thứ gì, đó là sự lên men chân thật, và cuối cùng đã tạo ra hương vị khiến ông ta cũng phải thốt lên.
...
...
Trong lúc Lâm Sơ Nhất đang bận rộn làm việc ở đây thì những thiếu nữ đến từ Seoul cũng được sắp xếp dưới sự sắp đặt của quản gia thêm văn, lần lượt thay lễ phục.
Nhìn chiếc lễ phục trên người, Jessica có chút ngạc nhiên nhìn Thêm Văn, "Đồ haute couture của Valentino? Tôi nhớ nó còn chưa được bán ra."
"Cô Jessica có con mắt tinh tường, đúng là chưa bán, chỉ là đặt trước nội bộ."
Thêm Văn gật đầu, ngay từ đầu anh ta định tìm lễ phục của Wang Willa cho mấy vị cô nương, nhưng sau khi biết một số vị khách quý tối nay đã xác định thì anh đã ngay lập tức nâng mức dự trù lên.
Nếu như không phải bên Chanel không muốn cho thuê đồ haute couture thì có lẽ anh ta đã muốn dùng đồ của Chanel rồi. Đồ thường thì anh ta cũng không vừa mắt, thế là dứt khoát chọn đồ haute couture của Valentino, thương hiệu này so với Chanel cũng không hề kém.
"Các anh phục vụ cho Lâm Sơ Nhất thật chu đáo, hay là phòng nào cho khách tổng thống các anh đều phục vụ như vậy?" Jessica vuốt ve chiếc váy mà theo cô đánh giá là khá xa xỉ, hơi nghi hoặc hỏi một câu.
Thêm Văn rất tôn kính gật đầu một cái, "Lâm tiên sinh là đặc thù một chút." Xác thực đặc thù a, nhóm kia rượu tình huống bọn họ khách sạn cũng đều biết, một người khả năng là tương lai tân tấn ức vạn phú ông, cũng không để bọn họ tùy tiện đối đãi được a.
"Hiểu rồi." Jessica gật đầu một cái, sau đó nhìn về phía bên cạnh mấy người rối rít thay hết lễ phục, không một bộ không phải hàng Cao Định.
Sau đó đợi Đào đi ra thời điểm, mắt Jessica trực tiếp trợn to. Không giống với nhãn hiệu của nhóm người mình, kiểu dáng và nhãn hiệu đối phương, nếu mình không nhận sai thì đây là Chanel Cao Định.
Vì vậy cũng không lên tiếng, chỉ là nhìn Thêm Văn. Còn Thêm Văn thì gật đầu cười, "Đúng như ý ngài muốn, Thôi nữ sĩ là Chanel Cao Định, đây là khách sạn chúng tôi tặng cho Thôi nữ sĩ một phần quà nhỏ."
Đào và Lâm Sơ Nhất quan hệ, thân là quản gia Tổng thống bộ, Thêm Văn sao có thể không biết rõ chứ.
Khách sạn tặng quà, đây còn chẳng phải Lâm Sơ Nhất đưa. Nghe được cái này, Jessica nhất thời hiểu ra, mình vẫn là đánh giá thấp tài sản và địa vị của Lâm Sơ Nhất rồi.
Tự giễu mình một chút, Jessica cũng là nhìn về phía mấy người còn lại, chuyến này phỏng chừng có thể làm cho các nàng trở về khoe khoang một thời gian dài. Dù sao bên làng giải trí có minh tinh mặc lễ phục Valentino Cao Định, dù là giới diễn nghệ cũng vẫn có thể đếm trên đầu ngón tay.
"Thật may mắn a." Thu hồi ánh mắt, Jessica nỉ non một câu, rồi lại nhìn về phía Choi Sulli đang cùng Tống Thiến chỉnh lại kiểu tóc, "Nàng rốt cuộc là thế nào đụng phải tên Lâm Sơ Nhất kia a, quá mức phi thường rồi, cũng thật là may mắn a."
Nàng, có chút hâm mộ... hoặc có lẽ là ghen tỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận