Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 380: Nếu không, cho hắn điểm khen thưởng? (length: 14754)

"Muốn sao?"
Ánh mắt của Krystal ngoài mặt thì rất vui vẻ nhưng lại đầy do dự, còn đáy mắt kia, ý đao đã đạt đến độ hoàn thiện tuyệt đối.
Nếu đây không phải là buổi hòa nhạc, không phải có đông đảo người hâm mộ bên dưới sân khấu cùng vô số máy quay, camera đang chĩa vào mình, phỏng chừng, ngay khi Lâm Sơ Nhất vừa gật đầu đồng ý bằng "Thần Ngữ", thì giây tiếp theo nàng đã có thể nhảy xuống từ chỗ này để đuổi giết đối phương đến tận Fifth Avenue rồi.
Nhưng bây giờ, nàng không làm gì được hắn cả, dưới sân khấu toàn là fan, trên sân khấu thì máy quay, còn có vô số ống kính máy ảnh hướng vào nàng.
Đáng chết hơn là, câu nói vừa rồi lại là do cô thư ký nhỏ Han So-hee kia nói ra. Lại còn là fan nữ nữa chứ, Krystal thậm chí còn không thể lộ ra nửa phần tức giận.
Sau khi suy nghĩ thoáng qua vài vòng trong đầu, đối với người ngoài thì chỉ như cái chớp mắt, cuối cùng nhìn thấy nụ cười khó ưa của Lâm Sơ Nhất, Krystal cũng đành chấp nhận.
Sau đó, trước bao ánh mắt nóng bỏng của fan hâm mộ và những tiếng thét chói tai vang vọng, nàng cởi bỏ chiếc nút áo trước ngực, chiếc nút vốn đã hơi tuột ra trước đó.
Tiếp đến là cởi chiếc áo sơ mi ngoài, để lộ chiếc áo lót bên trong làm nền tảng, thân hình săn chắc cộng thêm những vệt mồ hôi lấp lánh trên cơ bắp, tất cả khiến đám fan cuồng điên đảo.
Còn Krystal, thì cuộn áo thành một nắm, hung hăng ném về phía gã đàn ông trông có vẻ ngạc nhiên bên dưới sân khấu.
Cho ngươi đấy, chờ ta kết thúc buổi biểu diễn rồi, sẽ từ từ tính sổ với ngươi sau.
Theo hành động của nàng, sân khấu tại Madison Garden lại một lần nữa bùng nổ với một lớp sóng âm thanh. Thậm chí còn lớn hơn cả màn vũ đạo vừa rồi, khiến cho màng nhĩ của Lâm Sơ Nhất có chút ù đi.
Bên dưới sân khấu.
Lâm Sơ Nhất nhìn chiếc áo sơ mi bay thẳng về phía mình, liền đưa tay chặn lại. Nhưng chiếc áo mềm mại vẫn lướt qua một phần gương mặt hắn, sờ vào có chút ẩm ướt, hẳn là do mồ hôi thấm vào.
Nhưng lại không hề có chút mùi mồ hôi nào, mà lại kèm theo một mùi hương thoang thoảng xộc vào khứu giác của Lâm Sơ Nhất.
Hắn nào phải không quen Krystal, đã từng ăn cơm riêng nhiều lần rồi. Mùi nước hoa của cô ấy, cũng như sở thích các kiểu, hắn đều nắm sơ qua.
Nhưng mùi lúc này lại khác biệt, khiến hắn cảm thấy lạ lẫm.
Nhưng lúc này, hắn cũng không nghĩ nhiều, sau khi bắt lấy áo thì nhanh chóng đưa cho cô thư ký nhỏ bên cạnh. Nếu cầm thêm chút nữa, phỏng chừng hắn sẽ bị đám fan cuồng đang ghen tị xung quanh giết chết ngay tại chỗ mất, cảm giác có chút lạnh sống lưng.
Sau khi nhận áo, cô thư ký nhỏ liền cẩn thận gấp gọn, để ở cổ tay. Việc tự quay phim gì đó đã được chuyển sang cho Angelina.
...
Một lát sau, cuối cùng cũng đến phần trình diễn cá nhân. Đầu tiên là Amber, nên ba người còn lại đều đã lui về hậu trường.
Vừa lui vào, sau khi xác nhận đã tắt micro, Krystal liền lập tức cau có mặt mày nhìn về phía Shirley, "Shirley, ngươi có thể quản cái tên đàn ông của ngươi một chút không, vừa rồi tình huống như thế, đừng nói là ngươi không thấy đấy nhé."
Sau khi khiếu nại với Shirley xong, nàng lại nhìn về phía Tống Thiến, "Tỷ Tỷ!!!”
Shirley và Tống Thiến nhìn nhau rồi bật cười. Sau đó, Tống Thiến ôm Krystal, vừa đồng lòng lên án Lâm Sơ Nhất, vừa kéo nàng đi về phòng nghỉ để thay đồ.
Còn Shirley, lúc này đương nhiên phải đứng về phía Krystal rồi. Dù sao, hành động vừa rồi của oppa mình, đúng là có chút quá đáng.
"Soo Jung à, oppa thật sự có chút quá đáng. Lát nữa chị sẽ nói lại với hắn, em đừng giận nha. Nếu không thì chị sẽ mua tặng riêng cho em chiếc túi mà em đang muốn mua được không, cái túi Hermès đó."
So với việc cùng chung mối thù như Tống Thiến, Shirley coi như đứng về phía Krystal, cũng chỉ là nói vài câu với Lâm Sơ Nhất.
Trước giờ đã nói nhiều lần rồi, dù Lâm Sơ Nhất có làm chuyện gì sai thì Shirley cũng sẽ không đi mắng mỏ hay chỉ trích hắn, mà là sẽ đồng lõa theo.
Thấy đó, dù biết người đàn ông của mình có chút ức hiếp Krystal, việc Shirley làm cũng chỉ là nhỏ giọng nói vài câu, rồi lại phải đi giải quyết hậu quả cho hắn.
Về chuyện không muốn mua đồ bằng tiền mặt thì Krystal cũng đâu có thiếu tiền, nếu cô ấy muốn mua thì đương nhiên có thể mua được.
Chỉ là vì không thích cái kiểu phối đồ của Hermès nên cô ấy mới do dự.
Còn bây giờ, dưới việc nhận được quà từ Lâm Sơ Nhất và nhóm Govan, ở Hermès bên kia, cấp bậc của Shirley đã vượt qua yêu cầu phối hàng. Muốn cái gì, chỉ cần đưa kích cỡ ra là được.
Krystal cũng hiểu rõ tình hình của Shirley, từ đầu đến giờ không mở miệng cũng là có chút tự ái. Cho đến bây giờ Shirley vì người đàn ông của mình mà nhũn cả người ra.
Không vấn đề gì cả, chỉ cần là vì Lâm Sơ Nhất, thì việc Shirley nể mặt Krystal dù bình thường luôn kèn cựa nhau chút cũng không sao. Chuyện này xem ra chẳng có vấn đề gì, theo ý Shirley là như thế.
Quả nhiên, sau khi Krystal nghe Shirley nói vậy, cũng có chút bất ngờ nhìn nàng một cái, sau đó lại thấy nụ cười rạng rỡ của Shirley, Krystal có chút xúc động.
"Nha, Shirley, em chiều hắn quá đấy, có ngày em làm hư hắn cho xem."
Khi nói câu này, Krystal lại nhớ đến cái ngày ở trên máy bay mười ngàn mét, đã nhìn thấy hình ảnh chị mình cùng với hắn. Mặt hơi ửng đỏ, nhưng lại cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Shirley nghe vậy thì cười, liếc nhìn Tống Thiến đang chuẩn bị thay đồ ở bên cạnh, "Hì hì, Tỷ Tỷ cũng nói em vậy, nhưng em thấy tốt mà."
"Thôi được rồi, dù sao thì cũng không liên quan gì đến chị cả. Chị chỉ là tức cái tên đó thôi, thật là chó mà." Cuối cùng thì cơn giận của Krystal cũng được Shirley làm nguôi đi một phần lớn, biểu cảm cũng trở lại bình thường.
"Cảm ơn nha, Soo Jung à. Ha ha, dù sao thì vẫn nên mua đi, em thích nó lâu rồi còn gì. Chị sẽ giúp em lo thủ tục, đỡ phải lãng phí tiền đi mua đồ phối hàng làm gì."
Vừa nói, Shirley cũng đưa tay ôm lấy Krystal, ở cạnh Lâm Sơ Nhất lâu, học cái tật xấu hai tay đặt lên bụng của Krystal.
Rồi thì... theo bản năng vẽ một vòng tròn.
Krystal bị kích thích lạnh run cả người, vội tránh cái trò đùa của Shirley ra, "Nha, Shirley, em hư hỏng rồi đó."
"Hì hì, không nhịn được, không nhịn được mà."
Xem ra không chỉ là thói quen, mà ngay cả cách nói, Shirley cũng là cos từ chỗ của Lâm Sơ Nhất.
Cứ như vậy, hai người em út trong nhóm lại chơi đùa ồn ào trong phòng nghỉ.
Bên cạnh, Tống Thiến đã thay đồ xong, nhìn khung cảnh yêu thương này, nụ cười trên môi cũng dịu dàng hơn hẳn.
Xem ra bởi vì cái trò đùa bâng quơ của Lâm Sơ Nhất mà ngược lại lại giúp Shirley và Krystal xóa tan đi rào cản cuối cùng, mối quan hệ trở nên thân thiết hơn nhiều.
"Thật tốt quá ha, đúng không Tỷ Tỷ?"
Đứng sau lưng Tống Thiến, một cô gái trang điểm đã đi theo nhóm từ khi ra mắt nhìn hai cô em út ở đằng kia. Từ lúc cả hai lạnh lùng chiến tranh, quan hệ xấu đi, sau đó dần hồi phục, lại đến như bây giờ, tất cả đều nằm trong mắt cô ấy.
Nên khi lại thấy cảnh tượng này, cô ấy vô cùng cảm khái, nói với Tống Thiến một câu.
Tống Thiến tự nhiên cũng rất vui vẻ gật đầu, "Đúng vậy, thật tốt mà."
Vừa nói, trong đầu cô lại hiện lên cái dáng vẻ cười nghiêng đầu của Lâm Sơ Nhất. Người này mặc dù có chút không đúng lúc, nhưng làm việc hình như chưa từng có việc gì là xấu cả.
Nghĩ đến đây, Tống Thiến cũng lại nhớ đến cái câu mà đối phương đã hỏi mình vào ngày đầu tiên đến New York, ở trên đường về khách sạn. Đôi má có chút phiếm hồng vì hát và nhảy, có vẻ lại càng đỏ hơn.
Hay là cho hắn một chút phần thưởng nhỉ?
...
...
Bên ngoài, Lâm Sơ Nhất đang đứng dưới sân khấu nhắn tin cho YoonA, hắn hoàn toàn không biết chuyện mà hắn hằng mong ước, tựa như đang dần dần tiến đến gần hơn.
"Boss, lần sau chúng ta có thể đừng quá phóng đãng như vậy nữa không, ánh mắt của mọi người nhìn vào chúng ta, thật là đáng sợ."
Angelina vừa mới quay đầu nhìn phản ứng của đám fan phía sau lưng, chỉ liếc một cái đã sợ hãi đến mức vội vàng thu hồi tầm mắt.
Cả đám đều dán mắt vào chỗ hắn cả rồi. Hoặc cũng có thể là, họ đang dòm ngó bộ quần áo trong tay Han So-hee.
Nên biết rằng, đây là lần đầu tiên Krystal chơi lớn mà đem quần áo tặng cho fan đó.
Bên cạnh, cô thư ký nhỏ Han So-hee thì vẫn đang mỉm cười khéo léo từ chối không biết là bao nhiêu fan đến hỏi xin quần áo rồi. Sau khi nghe được lời của Angelina, nàng cũng có chút ai oán nhìn về phía Lâm Sơ Nhất.
Dù không nói gì, nhưng đã hơn cả nói.
Nhìn cô thư ký nhỏ tội nghiệp, Lâm Sơ Nhất bật cười, "Tiền thưởng gấp đôi có được không?"
"Không được."
Nếu như là lời của Lâm Sơ Nhất trước đây, chắc Han So-hee đã mừng đến nhảy dựng rồi. Nhưng lúc này, nàng ta đã như sờ mó được con đường làm giàu của kế toán rồi, hoặc có lẽ là so với tiền, nàng ta càng hy vọng có thể nhận được những phần thưởng khác của Lâm Sơ Nhất hơn.
Bên cạnh, Angelina có chút ngạc nhiên, sao có tiền mà lại không muốn chứ.
"Vậy cô muốn gì nào." Lâm Sơ Nhất chớp mắt, cười nhẹ nói.
Ở chung với Lâm Sơ Nhất lâu, trong quá trình giao tiếp hai người, đôi lúc Han So-hee có thể rất khách khí, nhưng thân mật cũng không phải không thể, "Boss, anh có thể có trách nhiệm chút được không. Rõ ràng là em đã đứng ra gánh tội rồi, giờ anh còn phải để em đòi nữa à."
"Khó nghĩ quá nha, nếu không thì tặng cho cô chiếc xe đi." Lâm Sơ Nhất hơi nhức đầu, tặng quà gì đó luôn là điểm yếu của hắn.
"Boss, em nhớ anh đã nói. Rõ ràng đã làm quan lớn, tại sao lại còn lái xe chứ." Han So-hee lại phản bác trở về.
Angelina nhìn hai người đối thoại, trong mắt ánh sáng đều nhanh có thể chiếu sáng toàn bộ sân này rồi. Quá thú vị, quá nhiều chuyện hay để hóng a.
Boss cùng tiền bối hai người này trao đổi, giọng điệu còn có phản ứng. Nếu như không có chút gì lời nói, Angelina nàng là không tin. Coi như là, kia khoảng cách hẳn cũng không xa.
Trời ạ, chính mình tìm kiểu gì ông chủ a. Vốn cho là là loại dưa, kết quả bản thể chính là ruộng dưa a.
Kiếm được bảo, thật kiếm được a.
Bát quái hồn điên cuồng, ở nội tâm của Angelina bên trong loạn tung tùng phèo tán loạn lên. Lại giống như một kẻ trộm dưa, cẩn thận từng li từng tí ở ruộng dưa bên trong cất giấu ẩn núp, rất sợ bị người phát hiện rồi sử dụng sau này một cây Cương Xoa cưỡng chế di dời.
Cuối cùng, Lâm Sơ Nhất chỉ là để cho tiểu Bí thư đem phần thưởng này cất giữ trước, hiện tại nơi này hiện trường không quá tiện thảo luận cái này.
Han So-hee liếc nhìn đã đổi Luna lên đài hiện trường, gật đầu một cái, công nhận nhà mình Boss trốn tránh lấy cớ.
Sau đó lần lượt lên đài, chính là Tống Thiến, Đào, Krystal.
Một người solo sân khấu sau khi kết thúc, Ca Nhạc Hội này cũng coi như đến hồi kết. Từ Han So-hee miệng biết được chỉ còn lại 2 tiết mục ca khúc cộng thêm một bài encore, Lâm Sơ Nhất cũng đưa ra nếu không chuồn trước đề nghị.
Angelina liếc nhìn sân khấu, lại liếc nhìn bộ áo sơ mi trong tay Han So-hee. Cuối cùng lý trí vẫn là chiến thắng cảm tính, mặc dù mình cũng rất muốn xem xong lại đi.
Nhưng đã là chính ông chủ thao tác, xem ra chỉ có thể chạy trốn trước thời hạn.
Vì vậy khi Angelina gật đầu, còn có Han So-hee đã sớm trông đợi ánh mắt, Lâm Sơ Nhất cũng không để ý cái gì đặc thù nữa. Trực tiếp nhìn về phía vẫn đứng ở bên ngoài lan can đám người, ra hiệu một cái lan can.
Giây sau liền có đám người gọi Ô Nha cùng hai nhân viên an ninh, sau đó rất nhiều fan nhìn chăm chú, trực tiếp mở ra lan can. Đem Lâm Sơ Nhất cùng Han So-hee đám người thả ra sau, lại đóng lại.
Cuối cùng che chở mọi người, trong ánh mắt nghi ngờ, suy đoán, phát cuồng của không ít người, rời sân trước.
Trên võ đài.
Lúc này đang là Tống Thiến nói chuyện, nên Krystal cũng không có gì làm, sau đó liền chú ý tới động tác nhỏ dưới đài kia. Biểu tình hơi ngẩn người, sau đó tiến tới bên tai Đào.
"Người này chạy thật nhanh, ta còn muốn nói chờ hắn không chạy, chặn hắn lại đây."
Vốn cũng đang nhìn đến Lâm Sơ Nhất Đào tự nhiên hiểu rõ nàng nói là cái gì, liền cũng là che miệng cười một tiếng, "Soo Jung à, hai cái xách tay, hai cái, ta ở Chanel hoặc là LV bên kia, cũng đủ tư cách trực tiếp lấy hàng."
"Vừa vặn, ta muốn đổi một cái LV ." Krystal rất hài lòng cười.
Đào cười một tiếng, sau đó nhìn về phía bóng lưng kia đã dần rời đi, trong mắt tất cả đều là nhu tình.
...
...
"Boss, chúng ta tiếp theo đi đâu a."
Đi ra bên ngoài bằng lối đi riêng, Angelina chính là hít sâu một hơi không khí, nhìn về phía Lâm Sơ Nhất.
Kết quả Lâm Sơ Nhất còn chưa trả lời, tiểu Bí thư đã trả lời nàng, "Angelina, chúng ta đi tìm nhà hàng, mua chút đồ ăn cho Shirley tỷ tỷ các nàng. Đợi bỏ túi được, mang tới, hẳn vừa vặn là các nàng diễn xong."
Mấy giờ liền xuống diễn, không mệt không đói bụng mới lạ đi.
Mặc dù Lâm Sơ Nhất không lên tiếng, nhưng nhìn vào mắt của Han So-hee cũng là vô cùng hài lòng. Quả nhiên, hơn nửa năm đó tiểu Bí thư cũng không uổng công ở bên cạnh hắn.
Về phần Angelina, chính là vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, "A, cho nên Boss mới rời sân trước a..." Vốn còn muốn nói không phải có thể gọi đồ ăn ngoài, hoặc để bọn người kia đi lấy sao.
Nhưng nghĩ đến Lâm Sơ Nhất tự thân đi ra, vậy khẳng định là muốn đích thân làm rồi.
Cũng chính cái hành động nhỏ này, khiến địa vị của Đào trong mắt Angelina lại được nâng lên một bậc. Ngược lại, nhìn trước mắt, tạm thời không có ai có thể bằng đối phương đây.
Lại 20 phút trôi qua, hiện trường diễn ở Madison Garden cũng cuối cùng bắt đầu có người rút lui. Tất cả đều là biểu tình thỏa mãn, hoặc là chưa thỏa mãn.
Dọc đường cùng bạn tốt thảo luận chi tiết, hình ảnh vừa diễn, huyên thuyên tới chỗ hứng thú, còn có thể hét chói tai vài tiếng.
Mà ở cửa vào xe hơi bên trong, hai chiếc SUV chậm rãi dừng ở bên ngoài lan can.
Theo một cuộc điện thoại của tài xế, lan can nâng lên, chiếc xe cũng là chậm rãi chạy vào.
Phiếu tháng a, phiếu tháng! ! ! Chư vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận