Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 246: Thỏ cùng đồ Raphanus (length: 8050)

Theo Girls Generation bên kia cũng mở ra, Lâm Sơ Nhất cũng đem tình huống này nói cho Tống Thiến, để nàng hỏi xem mấy thành viên có muốn đi hay không.
Ngoài hai nhóm này ra, bên Tara thì Lâm Sơ Nhất đã sớm mỗi người một chén rồi, đằng nào cũng đang có thần hào Saudi chống lưng, coi như Lâm Sơ Nhất cho đội của hắn mỗi người một ngày một chén, chỉ cần dược liệu không đứt, hắn không thể nào thua thiệt được.
Dù sao Vương thất Saudi quá nhiều người, theo như Jimmy cho mình Boss này tính sơ qua một ngày hắn có thể kiếm được bao nhiêu, thật sự có thể dùng câu nói khoác lác hồi đi học để hình dung, ta một giây mấy trăm ngàn trên dưới a.
Mà sau sự kiện bảo kiện phẩm đêm đó, lâu rồi không thấy YoonA cũng cười hì hì chạy về nhà trọ mè nheo với Lâm Sơ Nhất một đêm.
Thực ra là trở về thưởng cho bản thân hắn một chút thôi, vì dù hắn tính cách thế nào, nhưng đối với mình tốt là điều không ai sánh được.
Cho nên, người có tiền muốn làm cảm động một cô gái, quá dễ.
Ví dụ, người bình thường tặng hoa là một bó hồng, còn người có tiền cũng là một bó hồng. Nhưng người bình thường chỉ có một loại, còn người có tiền thì bó hồng đó chứa đến 99 loại hồng khác nhau.
Ngươi nghĩ xem, cô gái sẽ chọn ai?
Hôm đó khi Lâm Sơ Nhất lấy ví dụ này cho YoonA, trực tiếp làm cho nàng bật cười. Sau đó đánh hắn một cái, tên này bên trong hàm ý ai đó.
Sau đó Lâm Sơ Nhất cũng kể cho YoonA nghe chuyện cuối năm muốn dẫn đào về nhà, Tiểu Lộc trong ngực nghe vậy, có chút tủi thân ôm chặt lấy hắn.
"Oppa, nếu như lúc đó người đầu tiên anh gặp không phải là Shirley mà là em, có phải anh cũng sẽ thích em như vậy không?"
Im lặng hơn nửa năm, nghe Lâm Sơ Nhất phải dẫn đào về ra mắt, YoonA cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi câu này.
Nàng vẫn nghĩ mình không quan tâm lắm, nhưng đến khi chuyện xảy ra thật sự, nàng mới biết mình quan tâm đến vấn đề này nhiều như thế nào.
Câu hỏi này chạm đến tâm khảm của Lâm Sơ Nhất, ôm cô trong lòng, suy nghĩ một chút, "Khó nói lắm, tình huống của đào ngay từ đầu là thương yêu, sau đó cưng chiều riết thành quen. Còn ngươi đâu có cần ta đau lòng, Girls Generation nổi tiếng quá rồi."
"A, oppa, nghiêm túc một chút."
YoonA đánh vào tay không đứng đắn của hắn, cũng thử qua rồi mà, sao vẫn không nghiêm túc thế này.
"Thích thì vẫn thích, nhưng cảm giác không giống đào. Dù sao ấn tượng ban đầu quan trọng lắm, em cũng biết rõ, ấn tượng đầu của em với anh đâu có phải là cảm thấy anh đứng đắn đâu."
Lâm Sơ Nhất cười, mỗi khi nghe Tiểu Lộc gọi mình oppa, tâm tình hắn liền cực kỳ hưng phấn, sau đó đổi tay một vị trí.
Hơn nữa gần đây hắn phát hiện nhờ mình cố gắng, mông má hình như đang thay đổi to ra, không biết có phải do thuốc hiệu quả không, nếu thế thì thật là lợi hại.
"Là tại lúc đó anh quá bỉ ổi, ai cho anh nghe lén magnae nghe điện thoại hả."
Theo Lâm Sơ Nhất chuyển trận địa, YoonA cũng lười quan tâm hắn, sau đó nhổ ra một câu.
"Đấy đấy, đó chính là ấn tượng ban đầu đó, anh đã kết thúc nó nhiều lần rồi. Cho nên, em hỏi câu này, cảm thấy làm khó anh."
Nói xong, Lâm Sơ Nhất trở mình ngồi dậy, "Em đã làm khó anh, vậy đừng trách anh không khách khí."
Ngoài cửa sổ, bầu trời đêm Seoul tuyết lại rơi, lấm tấm, phủ lên mọi thứ. Gió nhẹ thổi nhè nhẹ, khi nhanh khi chậm, khi trước khi sau.
Cuối cùng dính vào bệ cửa sổ bóng loáng, tạo thành một màu trắng xóa nhầy nhụa.
...
...
Hôm sau, sau khi đưa cô nàng Tiểu Lộc mềm nhũn cho Kim Tae Yeon, người trừng mắt nhìn mình, Lâm Sơ Nhất cười cầm bữa sáng trên tay đưa cho một bóng hình khác, "Tối qua sao không tới."
Trước mặt, Jung Soo-youn một thân đồ thể thao cùng mũ lưỡi trai nghe vậy, có chút buồn cười nhìn người đàn ông này, tiện miệng nhổ một câu.
"Ngươi nằm mơ đi."
Jung Soo-youn quyến rũ liếc hắn một cái, sau đó cầm lấy bữa sáng đuổi theo Kim Tae Yeon và YoonA, cười nói chuyện cùng nhau đi vào cửa sau công ty.
Nhìn mấy người đã vào công ty, Lâm Sơ Nhất cũng cười bảo lão cẩu lái xe đến đoàn phim của đào. Vẫn nghe nói xem xét gì đấy, không ngờ lần này mình cũng có thể làm nhân vật chính đi lên một hồi.
Nhưng xem xét nghe nói còn phải có xe tiếp ứng gì đó sẽ tốt hơn, nên Lâm Sơ Nhất lại bảo Jimmy sắp xếp trước như thế, một chiếc xe bán đồ ăn di động, muốn ăn gì uống gì tùy ý gọi.
Chỉ có điều lần xem xét này thất bại, vì là quay phim điện ảnh, đoàn phim lo sợ bị lộ phim nên kiên quyết từ chối.
Đương nhiên không chỉ mỗi Lâm Sơ Nhất, người khác cũng vậy. Hắn còn thấy nhiều đàn anh điện ảnh đứng trước đoàn phim một lát rồi cũng đi.
Nếu không đi chắc Lâm Sơ Nhất phải cho đạo diễn biết cái gì gọi là thân phận.
Nhưng người ta đã từ chối, Lâm Sơ Nhất cũng lười dây dưa. Gọi lão cẩu lái xe, lại trở về nhà trọ chơi game. Gần đây trong nước ra mấy game kinh dị phong cách cảng, có thể thư giãn một thời gian.
Đáng tiếc, Bae Su Ji không để Lâm Sơ Nhất vui vẻ được lâu.
Khi hắn vừa về nhà trọ, mở ti vi, lấy tay cầm chuẩn bị bắt đầu chiến thì tin nhắn Bae Su Ji đã đến, không phải quán rượu mà là một cái địa điểm.
Tra vị trí trên bản đồ thì lại ở vùng ngoại ô Seoul, con bé này muốn làm gì vậy.
Còn chưa kịp suy nghĩ thì tin nhắn thứ hai của Bae Su Ji đã tới, không được cự tuyệt, tao biết bạn gái mày không ở cạnh mày.
Lâm Sơ Nhất ngẩn người rồi bật cười, trực tiếp gọi điện thoại.
"Alo, gì vậy, gấp quá vậy?"
Điện thoại vừa kết nối thì giọng Bae Su Ji từ bên kia truyền đến.
"Mày mới theo dõi tao à, sao biết bạn gái tao không ở cạnh tao?"
Lâm Sơ Nhất vừa nói vừa tắt TV, khoác áo đi ra ngoài.
"Ai theo dõi mày chứ, bên đoàn phim của bạn gái mày nói. Đạo diễn cũng sợ hãi, vừa vệ sĩ vừa quản gia, ra dáng tài phiệt, sợ không cho mày vào sẽ tức giận đó."
Bae Su Ji hơi chua ngoa nói một câu, lại nhắc, "Mau tới đây, tao chuẩn bị cho mày điều thú vị. Mang nhiều đồ vào nhé, loại ướt hết ấy."
"Biết rồi, chờ đi, chút đến."
Tắt điện thoại, Lâm Sơ Nhất nhìn Jimmy đã đứng bên cạnh, "Tra kỹ chưa?"
"Boss, tra rồi, đó là một khách sạn suối nước nóng tư nhân. Rất ít người biết, giống như khu suối khoáng ở trấn Mã mà trước kia ngài ở, đều là chỉ tiếp khách quen."
Jimmy gật đầu, báo cho Lâm Sơ Nhất thông tin mình vừa tra được.
"Lại là suối nước nóng, ta đi chán rồi."
Dù nói vậy nhưng Lâm Sơ Nhất vẫn lên xe, bảo lão cẩu lái đến vị trí đó.
Dù sao rảnh cũng là rảnh, trêu chọc con thỏ Bae Su Ji vài lần, nếu không cho củ cải nó ăn lại thì hơi có lỗi với nàng.
Chỉ e con thỏ này, sẽ không ăn hết củ cải mà thôi.
V ta 50! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận