Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 313: Satomi Ishihara (length: 11264)

Trong căn hộ, trên ghế sô pha. Vẻ mặt lúng túng Lâm Sơ Nhất ngồi ở chỗ đó, nhìn đối diện cái người đang nằm ườn đầy đặn, đôi mắt tròn lớn sáng ngời Satomi Ishihara.
Đối phương đơn giản mặc một chiếc áo sơ mi dài tay kẻ sọc xanh trắng, cùng một chiếc quần bó sát màu đen. Mái tóc dài vẫn còn ướt, được nàng tùy tiện cuộn thành một búi lớn.
"Vậy ý ngươi là, ngươi lần này đến là tìm Aragaki? Ngươi có mật mã vào nhà của Aragaki?"
Satomi Ishihara nhìn người đàn ông trước mắt vừa xông vào nhà trọ, thậm chí còn vào cả phòng tắm bịt miệng mình. Đúng là rất cao rất đẹp trai, nhưng ấn tượng ban đầu này khiến nàng khó mà chấp nhận được.
"Ừm, điện thoại di động của ngươi chẳng phải đang cầm sao, gọi cho nàng đi. Nếu ngươi không nói, ta gọi cũng được."
Lâm Sơ Nhất đang nghịch điện thoại, cũng hơi bực bội. Rõ ràng buổi trưa mình có nói chuyện với Aragaki Yui, nàng nói chiều sẽ ở nhà mà.
Kết quả bây giờ lại không có ở, mà lại có người khác ở. Hơn nữa mình còn nhìn thấy người ta không mảnh vải che thân, cuối cùng khi thấy đối phương chuẩn bị la hét thì bất đắc dĩ phải bịt miệng lại.
Sau đó còn bị cắn cho một cái, may là không mạnh tay, suýt chút nữa thì trầy da.
"Thôi, không cần gọi. Chốc nữa nàng sẽ về thôi, nhìn ngươi cũng không có vẻ muốn bỏ chạy." Satomi Ishihara lấy túi đá từ trong tủ lạnh nhà trọ của Lâm Sơ Nhất, chườm lên vết răng ở tay, thoải mái ngồi xuống ghế sô pha chờ Aragaki Yui về giải thích.
Nàng đã tin phần lớn lời Lâm Sơ Nhất nói, bởi vì nếu là lưu manh thật thì ai dám nói đến tìm Aragaki Yui đối chất, hay là biết số điện thoại của Aragaki trong điện thoại mình chứ.
Chườm đá xong, Lâm Sơ Nhất cũng ném túi đá lên bàn trà, hơi tò mò hỏi, "Nàng đi đâu vậy? Sao ngươi lại ở đây? Ta nhớ hai người không quen nhau mà."
Satomi Ishihara hơi há miệng, vừa định nói gì thì có tiếng mở khóa cửa nhà trọ bằng mật mã. Cửa phòng mở ra, Aragaki Yui xách một túi đồ từ ngoài vào.
Vừa bước vào cửa, thấy đôi giày nam nữ liền hơi lạ. Sau đó nàng ngó đầu nhìn vào phòng khách, thấy bóng dáng quen thuộc liền mắt sáng lên, nụ cười rạng rỡ nở ra ngay lập tức, "Anh đến khi nào vậy?"
Vừa nói vừa đi vào, vẻ mặt vui mừng, "Sao không báo trước với em, muốn tạo bất ngờ cho em à?"
Satomi Ishihara bên cạnh nhìn Aragaki Yui cười tươi như nắng mai, cũng đại khái đoán ra thân phận của Lâm Sơ Nhất. Tò mò lẫn ngạc nhiên, nàng cũng liếc mắt nhìn Lâm Sơ Nhất.
Thấy vậy Lâm Sơ Nhất vừa định nói lời kinh ngạc cũng đành phải đổi giọng, "Đúng vậy, chỉ là không ngờ trong nhà trọ của em còn có người khác, may là không xông bậy, nếu không thì phiền phức."
Ngươi không xông bậy sao, ngươi còn thấy hết rồi.
Nghe Lâm Sơ Nhất nói vậy, Satomi Ishihara cũng có chút bực dọc lẩm bẩm trong lòng.
Còn Aragaki Yui thì vội giải thích tình hình hiện tại cho Lâm Sơ Nhất, nguyên nhân cũng đơn giản thôi. Chẳng là hai người họ ăn cơm ở gần công ty, hình như là vì chuyện hợp tác gì đó.
Trong lúc đó Satomi Ishihara bị phục vụ hắt cháo vào người, vốn định về nhà giải quyết ngay nhưng bị Aragaki Yui giữ lại. Aragaki nói nhà trọ mình ở gần đây, nếu không qua đó tắm rửa thay đồ rồi về sau.
Nếu không mang bộ dạng này lái xe hay ngồi xe đều khó chịu.
Thế là Satomi Ishihara sau khi cảm ơn rối rít, đi theo Aragaki Yui về nhà trọ của nàng. Sau khi Aragaki Yui lấy cho đối phương một bộ quần áo của mình thì nói ra ngoài mua đồ ăn vặt, lát nữa có thể ngồi nói chuyện.
Kết quả trong lúc đó, Lâm Sơ Nhất chẳng biết gì cả lại theo mật mã trước đó Aragaki Yui cho mà lẻn vào. Khiến Satomi Ishihara bị một phen hoảng sợ, mà mình cũng chiếm được không ít tiện nghi.
Giải thích xong xuôi, Aragaki Yui liếc mắt nhìn trạng thái hai người, EQ cao nên cũng cảm thấy đôi chút, "Thạch Nguyên, bạn của em không dọa chị sợ chứ?"
Satomi Ishihara vừa định nói không có thì đột ngột dừng lại, đôi mắt to quyến rũ nhìn Lâm Sơ Nhất và Aragaki Yui.
Đối phương lại nói là 'bạn', hai người tình huống này ai cũng biết là quan hệ yêu đương mà.
Cũng không sao, biểu cảm chỉ thoáng qua rồi lại trở lại bình thường, "Cũng không sao, em vừa tắm xong đi ra thì nghe thấy tiếng chuông. Em cứ tưởng là chị về, nên lúc mở cửa có chút giật mình thôi."
Nghĩ cũng không thể nói là không có được, Satomi Ishihara vội đổi cách giải thích.
Nhưng Satomi Ishihara vừa dứt lời, Lâm Sơ Nhất cũng có chút cạn lời ôm trán. Còn Aragaki Yui thì mỉm cười, không vạch trần lời nói dối của đối phương, chỉ là kéo nàng lại giới thiệu Lâm Sơ Nhất.
Thấy tình hình hai người, Satomi Ishihara cũng biết mình nói sai, nhưng không biết sai ở chỗ nào.
Trong phòng chỉ có ba người, nhưng cả ba đều là người có EQ cao. Về phần biểu cảm thì hai người phụ nữ do thân là diễn viên nên đã ăn sâu vào xương tủy.
Mấy phút sau, với vai trò chủ nhà Aragaki Yui đứng dậy đi chuẩn bị chút trái cây và nước uống cho hai người, chứ cứ ngồi không nói chuyện phiếm thì không được lịch sự cho lắm.
Sau khi Aragaki Yui rời đi, Satomi Ishihara cũng quay sang nhìn Lâm Sơ Nhất. Không biết có phải do chạm mặt nhau ở phòng tắm hay không mà Satomi Ishihara đối với Lâm Sơ Nhất có vẻ không còn e dè như lúc mới quen, thả lỏng hơn không ít.
"Lúc nãy ta nói sai cái gì à?" Satomi Ishihara nhìn Lâm Sơ Nhất, hơi tò mò hỏi.
"Ừm, ta không có ấn chuông, gõ cửa cũng ít." Lâm Sơ Nhất gật đầu, nói thói quen của mình cho đối phương biết.
Nghe xong Satomi Ishihara trong lòng kêu gào đau khổ một tiếng, ai mà ngờ được chứ.
Qua một hồi kêu gào bi thương, sự tò mò của Satomi Ishihara dành cho Lâm Sơ Nhất cũng tăng lên. Bởi vì vừa nãy Aragaki Yui nói chỉ biết Lâm Sơ Nhất ở Okinawa thôi, chứ không nói thêm gì về những vấn đề khác.
Theo ý của Aragaki Yui thì hai người không phải người yêu, nhưng qua những hành động nhỏ của hai người, nhìn vào thì lại có vẻ thân mật hơn cả người yêu.
Chưa kể đến, lúc nãy người đàn ông này xông thẳng vào nhà rồi xông luôn vào phòng tắm, nói không có chuyện gì xảy ra thì Satomi Ishihara đánh chết cũng không tin.
Nhưng dù có tò mò đến mấy, ký ức của Satomi Ishihara đột nhiên trở về cảnh tượng phòng tắm lúc nãy. Một người đàn ông đột ngột xông vào, khiến nàng giật mình theo bản năng tắt vòi sen, rồi định la lên thì lại bị đối phương bịt miệng.
Hai cơ thể áp sát vào nhau vô cùng thân mật, nghĩ đến đó Satomi Ishihara đột nhiên thấy nóng bừng.
Mấy phút sau, Aragaki Yui bưng hai đĩa trái cây gọt sẵn tới, rồi tự nhiên ngồi vào vị trí gần Lâm Sơ Nhất. Hành động nhỏ này càng khiến Satomi Ishihara xác nhận lại phỏng đoán của mình.
Nhưng trong lúc nói chuyện với Aragaki Yui, lại kín kẽ nói chuyện đơn giản một chút về công việc và mấy tin tức gần đây. Còn Lâm Sơ Nhất thì chơi điện thoại, không có vẻ gì là muốn chen vào.
Biết điều đó, Satomi Ishihara có chút bối rối liếc mắt nhìn hắn một cái, lúc này Aragaki Yui mới chuyển đề tài sang Lâm Sơ Nhất, "Leon, lần này anh tới tìm em có chuyện gì vậy?"
Nghe được câu hỏi, Lâm Sơ Nhất ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua hai cô nàng ứng cử viên vợ của không ít trạch nam thiên triều, cười giải thích tình hình của mình.
"Thật ra là tới tìm em xin một tấm ảnh chân dung có chữ ký với sáu cái video sinh nhật thôi. Tình cờ thằng bạn đại học của anh nó là fan của em, lười không muốn tặng quà gì cả, giúp nó thực hiện giấc mơ vậy."
"Chỉ vậy thôi sao?" Aragaki Yui bật cười, có vẻ không tin lắm vào lý do này.
"Đương nhiên là không chỉ có thế, cái này chỉ là quà tặng kèm thôi. Chủ yếu là vì nhớ em mà, tối qua vừa xuống máy bay ở Tokyo là qua tìm em luôn." Lâm Sơ Nhất liếc mắt nhìn Satomi Ishihara, nghĩ một chút cũng chẳng cần giấu giếm làm gì, liền cười nói ra một câu trả lời khiến Aragaki Yui hết sức hài lòng.
Còn Satomi Ishihara thì cứng đờ người, có vẻ như sự tồn tại của mình ở đây là hơi dư thừa, nên định xin cáo từ rồi rời đi.
Kết quả Aragaki Yui lại cười vỗ vào mu bàn tay của Lâm Sơ Nhất, dáng vẻ cô gái nhỏ hiện lên không hề che giấu, "Anh chỉ giỏi trêu chọc em thôi, có phải là bên này có việc, rồi tiện đường tới gặp em thôi không."
"Nhìn thấu rồi thì không nói nữa, sau này còn gặp nhau mà." Lần này Lâm Sơ Nhất không trả lời nữa.
Chỉ có điều câu trả lời có chút thú vị, đến mức Satomi Ishihara cũng không nhịn được bật cười, người đàn ông này cũng có chút thú vị.
Lúc này, điện thoại của Aragaki Yui reo lên, nàng định tắt đi nhưng nhìn biểu hiện người gọi đến thì có chút áy náy liếc nhìn Lâm Sơ Nhất và Satomi Ishihara, rồi đi ra ngoài ban công nghe máy.
Ở phòng khách, lúc Aragaki Yui ra ngoài nghe điện thoại, Satomi Ishihara cũng hơi bồn chồn. Dù sao nàng và Lâm Sơ Nhất cũng không thân thiết gì cho cam, mà vừa nãy lại xảy ra chuyện đó, dù bớt ngại ngùng hơn nhưng cũng không thể tự dưng trở nên thân mật được.
Lâm Sơ Nhất phát hiện tình huống này, là nam nhân hay là phải cho nữ nhân một cái bậc thang xuống, vì vậy dẫn đầu mở miệng nói trước, "Cái kia, chuyện vừa rồi, đúng là không ngờ tới, thật xin lỗi."
Lời xin lỗi này chính thức, Lâm Sơ Nhất bắt đầu đã nói qua. Chỉ bất quá lúc đó Satomi Ishihara đang tức giận, hoặc có lẽ là không tin lời của hắn, cho nên không để lọt tai.
Một lần nữa nói xin lỗi, lần này Satomi Ishihara nghe hiểu được, ngay sau đó lắc đầu, "Không sao, cũng có lỗi của ta. Nếu hôm nay ta không đến, cũng sẽ không quấy rầy các ngươi."
Satomi Ishihara tự mình giải hòa, khiến Lâm Sơ Nhất không khỏi nghĩ tới tình huống ở Bán Đảo. Bất quá cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp lấy lấy điện thoại di động ra, "Nếu không ngại, lưu lại phương thức liên lạc, lần sau nể mặt ta mời ngươi một bữa cơm, coi như lần này bồi tội."
Nhìn điện thoại di động trên bàn trà, hai tay Satomi Ishihara đang ôm trước ngực chậm rãi động đậy, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.
...
...
Gấp đôi cầu phiếu, cầu phiếu khen thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận