Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 391: Boss, chúng ta tới chơi đùa một cái trò chơi đi (length: 14658)

"Oppa, tối nay lễ vật, ngươi có hài lòng hay không?"
Theo Lâm Sơ Nhất vừa nói, Park Ji Yeon cũng dính sát vào bên cạnh hắn, làn da mát lạnh khiến Lâm Sơ Nhất cả người nhẹ nhàng khoan khoái, "Ta còn không thấy bản thể lễ vật đâu, ngươi bảo ta đánh giá thế nào, lễ vật này tệ quá rồi."
"Boss, ngươi có thể đừng có mà giở trò mè nheo không? Đã vậy rồi, ngươi còn không đoán được sao?"
Phía sau, một giọng nói nũng nịu vang lên, tiếp đó một khối bột nhão đè bẹp lấy lưng hắn, đối phương đưa tay nhẹ nhàng vuốt xương sườn hắn.
Cảm giác toàn thân, khiến Lâm Sơ Nhất nổi cả da gà.
"Hyo Min, có mềm nhũn chân không vậy?"
Bị trêu chọc một phen, Lâm Sơ Nhất cũng cảm nhận được phía sau khối bột nhão kia, đoán được thân phận của người kia.
Vừa mở miệng đã khiến Park Hyo Min sợ đến độ phải lẩn ngay đi. Cuối cùng vẫn là nhờ Qri lên tiếng, mới bắt đầu chuyến hành trình tối nay.
"Boss, chúng ta chơi trò chơi đi."
...
Khi phòng ngủ chính biệt thự lặng lẽ diễn ra một vài hình ảnh đầy ẩn ý, thì ở một căn phòng khác, cô thư ký nhỏ Han So-hee đang cùng chị Lee Sung-kyung của mình trò chuyện video call.
"Cho nên So Hee, ý em là, Lâm Sơ Nhất biết người là em à nha?"
Đầu dây bên kia, Lee Sung-kyung đang ở căn hộ tại Seoul. Với mái tóc ướt quấn quanh, trên người khoác một chiếc áo choàng tắm, tựa hồ vừa mới tắm xong.
Vừa rồi, nàng nghe Han So-hee kể lại tình huống vừa xảy ra, mặc dù cô em gái không nói rõ đã làm gì. Nhưng nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của cô nàng, nàng cũng đoán được phần lớn rồi.
Nghe được đối phương nói chuyện cứ như bị Lâm Sơ Nhất nhìn thấu, nàng liền bật cười.
"A, Tỷ Tỷ, em tìm tỷ đến gỡ rối, không phải tìm tỷ cười nhạo em." Ở bên này, Han So-hee cả người nằm sấp trên giường, dáng người lồi lõm mềm mại lộ ra khung cảnh bắt mắt.
Trên gò má xinh xắn lộ ra vẻ ngượng ngùng, ảo não nhìn Lee Sung-kyung trong video, vô cùng đáng yêu.
"Ai nha, ta cũng không giúp được gì cho em nha. Các em ở tận Los Angeles, ta chỉ có một mình ở Seoul thôi." Lee Sung-kyung nhìn biểu cảm của Han So-hee, rất muốn hỏi cô em gái vài chuyện khuê phòng.
Nhưng suy xét đến lớp da mặt mỏng như cánh ve của nàng, cuối cùng lại từ bỏ ý nghĩ này.
Thực ra, Han So-hee không nhất thiết phải nhờ Lee Sung-kyung nghĩ kế, chỉ là muốn tìm người trò chuyện chút, cho tâm trạng thoải mái hơn mà thôi. Nhưng giờ xem ra, còn bực hơn nữa.
"Được rồi, Tỷ Tỷ, xem ra em đánh giá chị quá cao rồi."
Đầu dây bên kia, Lee Sung-kyung vẻ mặt tức giận mà bật cười nhìn Han So-hee, cô em gái này khẩu khí càng ngày càng giỏi nha, "Nha, Han So-hee, em đúng là lớn rồi đó nha. Bây giờ cũng dám trêu chị rồi, đợi em về mà xem."
"Thoáng một chút thôi, Tỷ Tỷ cứ chờ mà xem, theo tính khí ham chơi của Boss, cộng thêm lịch trình của các tỷ Shirley và Yoona đều ở nước ngoài năm nay, chắc chúng ta khó có cơ hội gặp nhau ở Seoul lắm."
Là một thư ký, Han So-hee nắm rõ lịch trình của Lâm Sơ Nhất, cũng như một số dự đoán phía sau, cho nên mới dám nói ra những lời này trước mặt Lee Sung-kyung, ngược lại hỏi lại, "À đúng rồi, phim truyền hình tỷ đóng chẳng phải đã phát sóng rồi sao, khi nào tỷ xuất hiện vậy?"
Sau khi nói sang chuyện của mình, Lee Sung-kyung nghĩ nghĩ, "Chắc là hai tập này thôi, không sai biệt lắm."
Nói đến đây, nàng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, vẻ mặt có chút phấn khởi, "Nhưng mà So Hee này, em có biết không, dạo gần đây chị thường được đi tuyên truyền với tiền bối Cho In Seong và các anh chị khác đó."
Nhìn vẻ mặt hớn hở của nàng, Han So-hee liền bật cười, "Sao chị vui vẻ thế, chị là diễn viên, đi tuyên truyền là chuyện thường mà?"
"So Hee à, chị không biết em giả vờ hay không biết thật đâu, vai phụ như chị có thể đi tuyên truyền cùng dàn diễn viên chính, hay lên sân khấu diễn, em thấy có bình thường không? Anh Quang Thù có thể đi theo là vì anh ấy là nam thứ đó. Chị cùng lắm cũng chỉ là vai phụ thôi mà."
Lee Sung-kyung nói tới đây, tiếp tục cảm thán, "Sau đó chị mới biết, là công ty tạo điều kiện cho đoàn làm phim dẫn chị theo. Các tiền bối Cho In Seong và chị Hyo Jin cũng chăm sóc chị lắm, còn chỉ cho chị nhiều điều cần chú ý về diễn xuất nữa."
Hyo-Jin Kong sao, nghe cái tên này, Han So-hee chợt nhớ đến có lần Lâm Sơ Nhất xem phim của cô nàng, đã lẩm bẩm Vóc người đẹp thật.
Thế là một giây sau, cô thẳng người dậy, nhìn lại dáng người mình. Mình cũng không thua kém gì mà, đường cong chữ S trước ngực và vòng 3 không hề tệ nha.
"À đúng rồi, So Hee này. Gần đây, lúc nói chuyện phiếm với chị Hiếu Chân, hình như chị ấy muốn tiếp cận bên công ty mình thì phải. Em nghĩ xem, có khả năng không?"
Khi Han So-hee đang ngẩn người, thì Lee Sung-kyung tiếp tục lên tiếng ở đầu dây bên kia.
"Việc này không liên quan đến chúng ta đâu, Tỷ Tỷ. Chị có thể nói với trưởng phòng, bọn họ sẽ cho người tiếp xúc. Chị cứ làm tốt việc của mình là được, còn chuyện khác không cần bận tâm."
Sau khi lấy lại tinh thần, Han So-hee cũng khẽ thay đổi thái độ, khí chất và khí thế bỗng dưng trỗi dậy, "Và có một câu Boss từng nói với em, đó là diễn viên thì nhìn vào diễn xuất, nhân khí chỉ là phụ. Chỉ cần có diễn xuất, tài nguyên nhất định sẽ không thiếu.
Nếu tỷ chỉ muốn đóng phim truyền hình thì không cần nghĩ đến điều em vừa nói. Còn nếu tỷ muốn thử sức với điện ảnh, diễn xuất vẫn là điều quan trọng nhất. Hơn nữa, Boss còn nói thế này, 'diễn viên có thể yêu, minh tinh thì không'."
Nhìn Han So-hee trên video call đột ngột thay đổi, hai tay Lee Sung-kyung đang lau tóc cũng hơi chậm lại. Nhìn cái bóng dáng vô cùng nghiêm túc trong video, vẻ hờ hững nơi khóe miệng của cái cô nàng hay cắn môi năm xưa dường như đã dần biến mất.
"Hay thật, So Hee à, em lớn thật rồi đó. Mà còn là kiểu trưởng thành rất tốt, chẳng trách lại muốn lấy thân báo đáp."
Vừa rồi còn hết sức nghiêm túc thảo luận chủ đề này, Han So-hee đã bị một câu nói này của Lee Sung-kyung làm cho mất hết công sức.
Khuôn mặt đỏ bừng, ngượng ngùng mím môi, "Tỷ Tỷ, em không có, tỷ đừng nói linh tinh."
"Chậc chậc, cái giọng này, càng ngày càng giống tên kia rồi."
Mặc dù không chung sống với Lâm Sơ Nhất lâu, nhưng khi có thời gian rảnh ở căn hộ, nàng cũng hay xem TV hoặc chơi game, vì vậy mà Lee Sung-kyung và hắn cũng được xem là thân thiết, "So Hee à, chiều tối đã ra tay rồi, sao giờ không thừa thắng xông lên luôn đi?"
Han So-hee đang nghĩ cách đối phó Lee Sung-kyung thì lại bị hỏi đến.
Cô đưa mắt liếc ra ngoài trời một cái, hơi ai oán, ai, tỷ cho là nàng không muốn sao.
Chỉ là tối nay Boss của cô đang bận tiếp nhận một món lễ vật trời ban rồi.
...
...
Trăng lên cao, đầy quyến rũ.
Tại phòng ngủ chính của biệt thự, Lâm Sơ Nhất nằm trên giường, vẻ mặt sung sướng tận hưởng từng quả nho được đút đến miệng.
Rất ngọt, rất tươi non, rất mềm mại.
Đương nhiên, nếu như mắt không bị che lại, tay không bị trói thì chắc còn thoải mái hơn nữa.
Nửa phút sau, sau khi nhả hạt nho, Lâm Sơ Nhất cũng nói ra kết quả trò chơi, "Ừm, Eun Jung."
Không sai, lúc này Lâm Sơ Nhất đang chơi trò chơi. Ăn nho mà không nói tên nho... À không, không đúng, là ăn nho đoán tên loại nho.
Nếu như đoán đúng toàn bộ, người chủ trì đêm nay sẽ là hắn. Còn nếu đoán sai thì hắn sẽ là người bị động.
Vì để tận hưởng đêm nay, Lâm Sơ Nhất coi như hack vậy. Toàn bộ giác quan thứ sáu được kích hoạt, toàn tâm cảm nhận vẻ đẹp dịu dàng của quả nho, cũng như những cây nho phía sau nó.
Trước đó, hắn đã đoán đúng ba cái rồi, lần lượt có tên là Phu nhân, Khủng long con và Tiểu Minh.
Bây giờ lại đoán trúng một cái nữa, Ngủ tĩnh.
Còn lại hai cái, có lẽ cũng chỉ còn lại một cái thôi. Chỉ cần đoán trúng một trong hai cái còn lại, người kia sẽ không cần đoán nữa.
Lúc này, ở phía cuối giường mà Lâm Sơ Nhất không thấy được, những người bị hắn đoán trúng đã dựa vào nhau. Làn da mịn màng được che bằng lớp áo khoác mỏng bằng vải ren, mờ ảo lại càng thêm xinh đẹp.
"Xong rồi, nếu như đêm nay để Boss thắng trò chơi thì chúng ta đều chết."
Ham Eun Jung ôm lấy Park Hyo Min ở đó, một khi đã quyết định thì cho dù thân mật lúc này nàng cũng đành chịu. Có điều nhìn thấy "Cự Long" đang gầm thét kia, cùng với hình ảnh địa ngục mà nàng đã từng trải qua, có chút sợ hãi.
Park Hyo Min bị nàng ôm trong lòng, cũng nhớ đến buổi tối ngày trước, chân tay như nhũn ra, "Tỷ Tỷ, đừng hù em. Chúng ta có sáu người, đâu đến nỗi chứ."
"Chị Cư Lệ còn ba người đánh với Boss mà sao, em còn nhớ kết quả ngày hôm sau của mấy tỷ ấy là thế nào không?" Ham Eun Jung mím môi, rồi tiếp tục nói.
Nàng sẽ không nói tiếp được nữa, vì Lâm Sơ Nhất đã liếc mắt về phía nàng, "Eun Jung, tới đây." Nụ cười trên khóe miệng vô cùng rạng rỡ, in vào mắt của Ham Eun Jung, khiến má nàng cũng nóng lên.
...
...
New York, trên tầng thượng của căn hộ.
YoonA cũng vừa tắm xong đi ra, đến khu ghế salon phòng khách. Ở đó, Jung Soo-youn và Seo Ju Hyun đang ngồi cạnh nhau, ngắm cảnh đêm New York qua lớp kính và trò chuyện.
Khi thấy YoonA đến, họ cũng đồng loạt ngẩng đầu nhìn nàng.
"YoonA, em đến đúng lúc đấy, chị có chuyện này cần em giúp." Thấy YoonA tới, Jung Soo-youn liền vẫy tay với nàng.
YoonA ngồi xuống bên cạnh nàng, vẻ mặt hiếu kỳ, "Gì vậy, Tỷ Tỷ cũng có chuyện cần em giúp à?"
"Nói linh tinh, chị có phải là thần đâu mà cái gì cũng biết chứ."
Jung Soo-youn liếc mắt, sau đó nói, "Trước ngươi ở Nghê Hồng bên kia, không phải đã ngắm trúng mấy căn phòng sao."
Gật đầu, YoonA đột nhiên hiểu ra, "Là lần đầu muốn mua?"
"Cũng gần như thôi, trước không phải ngươi cùng So Hee xem qua một ít bất động sản lựa chọn sao. Lúc đó hắn chỉ cân nhắc khu vực Âu Mỹ, không để ý đến Châu Á, gần đây không biết sao lại thế, đem cả Nghê Hồng cũng liệt vào danh sách."
Nói là không biết rõ, nhưng Jung Soo-youn đại khái đoán được đáp án. Chẳng qua là hiện tại đang ở Los Angeles diễn xuất cùng Tara, dạo gần đây còn cần ở Nghê Hồng phát triển, hoặc có lẽ sẽ đến bên đó hoạt động, nên chỉ có mấy nàng đi.
Chọn một ít bất động sản, để mấy nàng ở thoải mái hơn. Đến lúc đi qua, cũng không cần phải ở khách sạn nữa.
Theo tài sản tăng lên, việc mua vào tài sản cũng càng nhiều, Lâm Sơ Nhất cũng là chính thức mở ra vòng phú hào mua sắm không ngừng.
Từ mới bắt đầu thuê phòng, đến sau này đặt mua bất động sản, tiếp theo là ở khách sạn cao cấp, hưởng thụ sự thoải mái riêng tư, cuối cùng đến bây giờ mua bất động sản trên toàn cầu.
Một câu khái quát: Ta có thể không dừng được, nhưng không thể không có.
"Cho nên tỷ tỷ muốn xem những căn ta đã ngắm qua?" YoonA cười nhìn Jung Soo-youn, thấy đối phương gật đầu, liền lắc đầu ngay, "Tỷ tỷ, thôi đi, những chỗ em xem toàn là chung cư, phỏng chừng hắn không vừa mắt đâu."
Bên cạnh, Seo Ju Hyun lúc này đột nhiên lên tiếng, "Tỷ tỷ, ở Nghê Hồng những nhà sang trọng hàng đầu, phần lớn đều là nhà có sân vườn. Chung cư thì trừ khi giống như chỗ chúng ta đang ở đây kiểu độc lập trên tầng cao nhất hắn mới thích thôi."
"Thật phiền phức, nếu không phải So Hee gần đây bận bịu công việc khác, ta thật sự không muốn nhận nhiệm vụ này nữa." Jung Soo-youn có chút đau đầu gãi đầu.
Nếu như trước đây có ai nói với nàng rằng, để nàng đi mua nhà sang trọng, xe sang trọng mà không cần dùng tiền của mình. Jung Soo-youn khẳng định sẽ vung tiền như nước, thích là mua.
Nhưng khi sự thật này xảy ra với mình, nàng mới phát hiện mua nhà mệt mỏi như vậy a.
"Từ từ rồi xem thôi, tỷ tỷ yên tâm, chúng em giúp tỷ."
YoonA khẽ mỉm cười, tiến tới trước mặt máy tính của Jung Soo-youn, cùng nàng xem xét những lựa chọn, bên cạnh Seo Ju Hyun cũng làm như vậy.
Cũng nên xem kỹ, dù sao sau này có khi nhóm mình cũng sẽ đến ở vài lần, không xem kỹ thì đến lúc đó mình lại ở không thoải mái.
Nhìn một hồi, Jung Soo-youn đột nhiên hỏi, "Các ngươi nói, tên kia bây giờ đang làm gì?"
YoonA và Seo Ju Hyun nhìn nhau, mỗi người một câu.
"Đang nghỉ ngơi ấy, chơi game?" Đây là Seo Ju Hyun.
"Ta luôn cảm thấy, hắn hẳn là đang rất vui vẻ." YoonA so với Seo Ju Hyun thân thiết với Lâm Sơ Nhất hơn, một loại giác quan thứ sáu khiến nàng nói ra lời này.
"Ví dụ như, chơi game?"
...
Cự long bay lên vào Thâm Uyên, Bạch Xà cuồng vũ cuốn tàn mây.
Theo mấy tiếng sột soạt phát ra, Ham Eun Jung cũng là vỗ mạnh vào đùi, cuối cùng ngẩng đầu hung hăng lườm người đàn ông vừa mở khăn bịt mắt.
Kết quả cuối cùng, vẫn là Lâm Sơ Nhất toàn thắng.
Vậy nên lúc này hắn, đang ôm ấp cả Long con cùng Jeon Boram chơi trò đụng trán bằng quả nho đây. Hai thiếu nữ làm sao có thể là đối thủ của hắn, sau mấy vòng giao đấu, trực tiếp gục xuống đó.
Đụng thì đụng thôi, sao cứ thích mài đậu hủ chứ.
Mà Park Hyo Min trước còn trêu chọc Lâm Sơ Nhất, lúc này lại thảm hại rồi. Đôi chân thon thả, đang nhẹ nhàng phục vụ spa cho hắn. Làm cũng không xong, đứng cũng không được, đúng là đứng ngồi không yên a.
Đêm đẹp thế này, sao có thể không có rượu ngon được.
Vậy nên hai người còn lại là Qri và Park So Yeon, thành bình rượu của Lâm Sơ Nhất.
Cái cảnh tượng ở phòng tổng thống khách sạn Bốn Mùa tại Nghê Hồng, lại một lần nữa diễn ra vào tối nay. Trải nghiệm mỹ nhân dâng rượu, sau lần trước, Lâm Sơ Nhất từ lâu đã mong đợi đến mức không chịu nổi rồi.
Vốn là rượu ngon, sau khi trôi xuống miệng, thật sự trở nên say đắm, càng khiến Cự Long trỗi dậy.
Vì thế, mới xảy ra màn hình ở đầu kia.
Ham Eun Jung, trở thành người cuối cùng bị hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận