Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 661: Đào: oppa, nàng chửi ngươi. Hara: ? (length: 7601)

Trong phòng khách, Lâm Sơ Nhất ngồi trên ghế sofa nghe Đào nói chuyện xong, khinh thường cười một tiếng.
"Lee Soo Man? Ha ha, hắn đoán chừng không thèm chút tiền lẻ này đâu. Thủ đoạn của hắn, chắc là định thông qua việc biến công ty chi nhánh thành một cái vỏ rỗng, để hút máu công ty mẹ nhiều tiền hơn. Sớm muộn gì cũng phải thanh toán hắn thôi, đợi đến khi S.M Giải Trí bên kia hết cái giai đoạn lúng túng này. Trước kia chuyện của Tú Nghiên đã thanh toán không ít người rồi, cũng đừng hù chạy những nhân viên kia."
Mặc dù Lâm Sơ Nhất không trực tiếp quản lý SM, nhưng không có nghĩa là hắn hoàn toàn không biết gì.
Người tham lam như chó không đổi được thói ăn phân, mới mấy tháng không đến, vị cựu quản lý này, cựu tổng biên tập đã nghĩ ra chiêu mới, định làm ma cà rồng rồi.
Đào, người đang tập Yoga, tuy có hơi kinh ngạc trước tin này, nhưng cũng không biểu hiện gì nhiều.
Đối với loại đề tài liên quan đến kinh doanh này, nàng luôn nghe cho có lệ thôi, rất ít khi đưa ra ý kiến hoặc ý tưởng gì.
Mà Lâm Sơ Nhất cũng không muốn để những chuyện dơ bẩn này làm bẩn tai Đào, nên chỉ giễu cợt một câu rồi chuyển chủ đề.
"À đúng rồi, đợi về sau, Đào, có phải ngươi phải đến ở ký túc xá không?"
"Ừ, sắp rồi. Đến lúc đó rạng sáng phải dậy trang điểm, rồi lên lịch trình đánh bài hát, gameshow, đài phát thanh, ngày kế tiếp cũng kín lịch trình, cho nên ở ký túc xá tập thể sinh hoạt sẽ dễ dàng quản lý và thông báo hơn."
Đào gật đầu trả lời, nhưng nói xong lại khác thường, nhìn Lâm Sơ Nhất, "Nhưng mà ta cũng có thể ở bên này, sau đó rạng sáng tự chạy đến thẩm mỹ viện cũng được, không khác mấy."
"Xảy ra chuyện gì thế? Ta cảm giác dạo gần đây ngươi không còn quá cố chấp với sân khấu nữa rồi."
Lâm Sơ Nhất nhạy bén nhận ra điều gì đó, đứng dậy mỉm cười đi đến trước chân nàng.
Sau đó cười híp mắt kéo nàng ra, còn mình thì nằm xuống tấm thảm Yoga, để mặc Đào chống tay lên thảm thực hiện động tác.
Cúi đầu nhìn oppa của mình, Đào cười một tiếng, vừa điều chỉnh hô hấp, vừa làm các động tác Yoga đơn giản, vừa đáp lại câu hỏi lúc nãy.
"Vic bây giờ được chị sắp xếp trọng tâm công việc dần sang mảng thời trang rồi, Soo Jung cũng vậy, phát triển sang mảng điện ảnh và truyền hình, Amber và Luna, một người thì chơi nhạc của mình, một người tỏa sáng ở Broadway."
Nói đến đây, Đào nhìn Lâm Sơ Nhất, "oppa, anh còn nhớ lý do lúc đầu của em khi quyết định tiếp tục đứng trên sân khấu không?"
Lâm Sơ Nhất đang gối đầu ngắm mỹ nhân, suy nghĩ một chút, "Ý em là việc em không muốn làm các thành viên trong nhóm thất vọng, hơn nữa muốn đứng ở những sân khấu lớn hơn đúng không?"
Đào hạ tư thế chó duỗi mình, vuốt cằm, "Nhưng khi mọi người trên các con đường riêng đều có sự phát triển mới, cái ý nghĩ này càng ngày càng yếu đi rồi."
"Muốn out nhóm rồi hả?" Lâm Sơ Nhất khẽ mỉm cười.
"Cũng không phải vậy, chỉ là áp lực đã giảm đi rất nhiều. Với cả năm ngoái đi diễn tour và các hoạt động toàn cầu, coi như lên được rất nhiều sân khấu lớn nhỏ rồi, coi như đã giải mộng."
Tư thế chó duỗi mình khiến Đào và Lâm Sơ Nhất mặt đối mặt cười, cuối cùng không chịu nổi sự gần gũi, nàng liền ngã người vào lòng nam nhân.
Thế là dứt khoát không nhúc nhích, thoải mái nằm lên, dán vào ngực Lâm Sơ Nhất nhẹ giọng nói.
"Hơn nữa hai năm qua, thời gian em ở bên oppa quá ít, cho dù tháng này oppa không phải bay khắp nơi, thời gian em giúp oppa cũng chỉ có lúc tan làm, cảm thấy không công bằng cho oppa."
Nhẹ nhàng vuốt lưng và sau gáy của Đào, Lâm Sơ Nhất buồn cười nói một tiếng "Đồ ngốc", sau đó không nói thêm gì.
Yên tĩnh ôm nàng vào lòng.
Hai người cứ vậy nằm trên đất lắng nghe nhịp thở và nhịp tim của nhau, cảm nhận sự ấm áp và nóng bỏng từ đối phương.
"oppa, lần trước nói lúc nào về quê của anh ấy, vì chú thím đi Đế Đô một chuyến nên bị hoãn lại. Thế nên đợi sau đợt hoạt động này, thế nào chúng ta cũng về một chuyến đi."
Ôm nhau một lúc, Đào ngẩng đầu, nhìn Lâm Sơ Nhất đang nằm dưới người nói.
"Em thì sao cũng được, anh muốn về lúc nào cũng được, hoạt động thì tìm người khác làm thay là xong."
Với thân phận là đại lão bản của toàn công ty S.M, Lâm Sơ Nhất có quyền và năng lực để nói như vậy.
Sau khi nói xong, nàng lại tiếp tục nằm lên ngực Lâm Sơ Nhất, khẽ cúi đầu.
"Không sao, nếu là về gặp chú thím, thì phải đợi họ ở nhà mới đúng, không vội."
Đúng lúc này, cửa phòng bị người mở ra, một bóng hình nhỏ nhắn bước vào.
Khi nhìn thấy hai người đang ôm nhau trên thảm Yoga ở phòng khách, miệng nhỏ mếu một cái, "Đào à, dù chị có muốn chơi trò tình cảm với oppa thì cũng phải về phòng mà chơi chứ. Lỡ như em mang bạn bè về nhà, hoặc là nhiều chị em, hoặc là nhiều xác chết thì sao?"
Đứng dậy, Đào trừng mắt nhìn Goo Hara đang quay lại, "Chị đang tập Yoga đấy."
"Tư thế Yoga hả? Có vẻ hơi khó khăn, không thoải mái lắm."
"Nha, Hara à."
Mặc dù Đào không cảm thấy chuyện nói về tình yêu có gì xấu hổ, nhưng bị Goo Hara chọc như vậy cũng hơi ngứa ngáy, nên Đào cũng muốn phản kích lại.
Mấy giây sau, nhìn hai cái bóng đang đuổi nhau chạy vòng quanh nhà, Lâm Sơ Nhất chống hai tay lên thảm Yoga vui vẻ bày ra dáng vẻ xem kịch vui.
Vừa vặn trên bàn trà bên cạnh lại có một đĩa trái cây đã được Đào gọt sẵn, cắm một miếng dưa hấu vào miệng.
Ừm, ngọt thật, thoải mái thật.
Nhìn sang bên kia hai người đang đánh nhau ầm ĩ, khẽ mỉm cười, cuộc sống như thế này mới là cuộc sống chứ.
Chờ đến khi hai người náo loạn gần xong, Lâm Sơ Nhất mới đứng dậy ngồi vào giữa hai người, tay trái tay phải an ủi cả hai.
Sau đó nhìn về phía Goo Hara, "Hara hôm nay sao lại về sớm thế, anh còn tưởng phải đợi đến khuya cơ."
Nghĩ đến cảnh lúc trước, toàn đến khuya lúc ngủ, trong ngực đột nhiên lại thêm một cơ thể mềm mại, Lâm Sơ Nhất cảm thấy có chút buồn cười.
Thậm chí có mấy lần còn dứt khoát nằm hẳn lên người hắn ngủ, nếu không phải Lâm Sơ Nhất thể chất tốt, có khi tỉnh dậy đã phải gọi xe cấp cứu rồi.
"Cuối tuần về rồi, cho bọn em chút thời gian nghỉ ngơi thư giãn, sau đó sẽ là những lịch trình liên tục không ngừng nghỉ suốt ngày đêm."
Lúc này Goo Hara đã cạn sức, vốn đã rất mệt khi về, lại còn phải bị Đào đuổi theo đè đầu cưỡi cổ một trận, lúc này mệt lả nên dứt khoát nằm luôn xuống chân Lâm Sơ Nhất.
Hơn nữa còn nắm lấy tay hắn đặt lên đầu mình, thoải mái tận hưởng sự vuốt ve.
Bên cạnh, Đào nghe vậy lập tức cười, "Ô, Hara các em về cùng đợt nghỉ của bọn chị à?"
Câu này khiến Goo Hara đang không thể tận hưởng việc vuốt ve tốt lập tức ngồi dậy, quay sang nhìn Đào, "Không phải các chị tuần sau hả?"
Đào cười toe toét, hiển nhiên rất vui khi thấy phản ứng này của Goo Hara, sau đó buông ra một câu.
"Hôm nay em không xem tin tức à, thông báo rồi đấy."
"?"
"Hi hi."
"Mấy ông lớn công ty mấy người bị bệnh à."
"oppa, Hara chửi anh."
"?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận