Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 157: Kim ca sĩ khai mạc (length: 11483)

Nhà thờ Đức Bà Paris, ước chừng xây từ năm 1163 đến năm 1250 trong thời kỳ, đứng sừng sững ở bờ tây sông Seine trên hòn đảo lớn, chứng kiến hậu thế Paris mỗi một lần lịch sử biến thiên.
Mà ngay từ đầu sau khi xây xong, tòa giáo đường theo trường phái Gothic này cũng không có danh tiếng quá lớn, chỉ là một nhà thờ nơi khu nhà giàu Paris đến nghe giảng đạo, nhiều nhất thì hoa lệ hơn một chút, được nhiều người biết đến hơn một chút.
Cho đến khi nhà văn Pháp Victor Hugo miêu tả một cách tài tình trong cuốn tiểu thuyết cùng tên «Nhà thờ Đức Bà Paris», sau đó cuốn sách này bán chạy trên toàn cầu, lúc này mới bắt đầu cuộc hành trình nổi danh khắp thế giới.
Tiếp đến các bộ phim lớn của Hollywood, khiến rất nhiều người lấy việc kết hôn trong giáo đường làm giấc mộng. Mà Nhà thờ Đức Bà Paris, giáo đường nổi danh toàn cầu này, cũng liền trở thành vùng đất mơ ước lãng mạn để nhiều người trẻ tuổi thời bấy giờ kết hôn.
Bất quá đối với Lâm Sơ Nhất mà nói, đây chỉ là một nhà thờ, giống như nhà thờ Thánh Tâm ở Dương Thành, chẳng có ý nghĩa gì.
Khác biệt lớn nhất, chỉ là một cái màu trắng, một cái màu đen.
Nhưng hai người bên cạnh lại rất hưng phấn, đi khắp nơi trong nhà thờ.
Nhìn thấy tượng điêu khắc thì chỉ trỏ, thấy bậc thang lại nói cái này là cái gì cái gì.
Càng về sau thì càng nói nhiều, chủ đề cũng có chút kỳ quái, Lâm Sơ Nhất tò mò.
"Nha, các ngươi nghe những tin tức này từ đâu vậy, đang nói chuyện gì thế."
Thấy hai người lại chạy đến một cái cửa sổ nói cái gì "Hình như là hướng này đúng không", "Ừ ừ, có điểm giống", Lâm Sơ Nhất không nhịn được lên tiếng.
Lúc này Bambi mới phát hiện mình bỏ quên Lâm Sơ Nhất, vội vàng chạy về bên cạnh Lâm Sơ Nhất, "Không có, chúng ta chỉ đang nói về một vài cảnh tượng xuất hiện trong phim điện ảnh, một vài hình ảnh bình thường nhìn thấy về Nhà thờ Đức Bà trên INS."
"Chán thật, trí nhớ của các ngươi cũng tốt đấy, không chụp ảnh lưu niệm sao."
Lâm Sơ Nhất không nói gì liếc nhìn các nàng, đây là suy nghĩ của phụ nữ sao?
"Đúng ha, chụp hình chụp hình."
Bambi bị Lâm Sơ Nhất nhắc nhở xong, cũng tỉnh ngộ nhìn về phía Kim Tae Yeon, "Tỷ Tỷ, chụp hình đi, chụp hình."
"Để ta giúp các ngươi nhé."
Giơ chiếc máy ảnh kỹ thuật số vừa mới lấy lúc xuống xe, Lâm Sơ Nhất đề nghị.
Kết quả bị Bambi và Kim Tae Yeon liếc nhìn, không thèm quan tâm mà giơ điện thoại trong tay lên, tách tách tự chụp.
Nhìn một màn này Lâm Sơ Nhất cúi đầu nhìn chiếc máy ảnh trong tay, "Mất mặt thật, đến cái điện thoại di động còn không bằng, đồ chơi gà mờ."
Vừa mới nói xong, tin nhắn của Jimmy đã gửi tới, thấy tin nhắn Lâm Sơ Nhất cũng đợi hai người chụp xong, chuẩn bị tiếp tục đi dạo, bèn tiến lên kéo Bambi, nhìn về phía Kim Tae Yeon.
"Đi thôi, trò chơi bắt đầu, thời gian dạo chơi của ngươi kết thúc."
"Đi đâu."
Kim Tae Yeon ở sau lưng Lâm Sơ Nhất có chút hiếu kỳ, thực ra nàng biết rõ dù mình có cự tuyệt thì hắn cũng sẽ đưa USB kia cho mình.
Bất quá vẫn là câu nói đó, đã tới đây rồi, vậy thì cùng hắn chơi đùa một chút cũng không sao.
Dù sao có Yoona ở đây, cộng thêm tính cách hắn cũng chỉ là đùa vui, trêu ghẹo chút thôi, chứ không đến mức tồi tệ thật sự.
"Quảng trường phía kia."
Nói xong, Lâm Sơ Nhất thấy Jimmy tiến lên đón, "Jimmy, anh đưa Yoona đến quán cà phê kia ngồi một chút, ta lát nữa qua."
Thế là, dưới ánh mắt nghi ngờ của YoonA và Kim Tae Yeon; một người đi theo Jimmy rời đi trước, một người đi theo Lâm Sơ Nhất đứng tại chỗ đợi vài phút.
"Lâm Sơ Nhất, ngươi rốt cuộc muốn làm gì a."
Mấy phút cũng không thấy Lâm Sơ Nhất lên tiếng, Kim Tae Yeon cũng có chút nóng nảy.
"Tae Yeon này, ngươi có tự tin với việc hát live của mình không?"
Người đàn ông kia bị hỏi, ánh mắt một mực nhìn vào quảng trường phía trước, nơi có một quán cà phê hoặc một chỗ bên cạnh mà người đi đường quây lại, nhẹ giọng hỏi một câu.
"Live? Hát trực tiếp sao?"
Kim Tae Yeon hơi sửng sốt, không hiểu.
"Ừ, không sai."
Lâm Sơ Nhất cười quay đầu nhìn nàng, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng cúi người ghé sát lại, khiến nàng giật mình đồng tử co rút, hai tay cũng căng thẳng nắm thành quả đấm.
Bất quá cũng còn tốt, Lâm Sơ Nhất không có hành động gì thêm, mà chỉ cúi người chỉ tay về phía tây cho nàng. Chính là nơi mà ánh mắt hắn vừa nhìn nãy, khẽ cười nói, "Chỗ đó, ngươi đi tới đó, vào trong, nơi đó có một ban nhạc, nhưng còn thiếu một ca sĩ chính."
Nếu vừa rồi hành động của Lâm Sơ Nhất làm Kim Tae Yeon kinh ngạc, căng thẳng, thì lời nói tiếp theo của đối phương càng làm nàng kinh hãi hơn, theo bản năng hỏi ngược lại, "Cái gì? Ca sĩ chính?"
"Ừ, muốn hát gì, qua đó trực tiếp trao đổi với ban nhạc. Đừng lãng phí thời gian, đi đi."
Nghe tiếng nhạc cụ đã vang lên bên kia, Lâm Sơ Nhất cũng không dài dòng, tay trái đặt sau lưng nhẹ nhàng đẩy Thái Tiểu Mềm một cái. Đưa nàng ra khỏi nhà thờ, cười phất tay, "Kim ca sĩ, cố lên nha."
Một câu "Kim ca sĩ" khiến Kim Tae Yeon đang định quay lại ngây ra tại chỗ, tâm tình phức tạp nhìn về phía Lâm Sơ Nhất, rồi lại nhìn về đám người phía sau. Cắn răng, xoay người đi về phía đám người.
Thấy bóng lưng đối phương, Lâm Sơ Nhất cũng cười đi về phía quán cà phê ở một hướng khác, hắn cũng không muốn xuất hiện dưới ống kính của fan hay cánh săn ảnh.
Kết quả ngoài dự liệu của hắn, dù cho đã được Jimmy đón đến phòng riêng trên tầng hai của quán cà phê, nhìn xuống đám người nhưng Thái Tiểu Mềm vẫn chưa xuất hiện.
"Người đâu?"
Lâm Sơ Nhất hơi há hốc mồm tìm bóng dáng Kim Tae Yeon trong đám người.
Lúc này, YoonA đang ở đây chỉ đường cho hắn, "Ở chỗ kia, hình như Tỷ Tỷ thật sự không dám đi vào."
Vừa rồi Jimmy đã giải thích ý tưởng của Boss cho YoonA, rất đơn giản, chính là tìm một nơi có phong cảnh đẹp, dựng một ban nhạc lên, sau đó để Kim Tae Yeon vào hát, cuối cùng dựng thành một MV.
Nói cách khác, ca khúc «11:11» nhất định sẽ do Kim Tae Yeon hát.
Đây thực ra không phải ý tưởng trong MV ở USB, coi như là mua một tặng một đi, đến lúc đó xem Kim Tae Yeon tự chọn.
Theo hướng ngón tay của YoonA, Lâm Sơ Nhất cũng đã thấy Tiểu Mềm kia, đứng ngây ngốc ở một bên.
"Boss, có cần tôi xuống dưới một chuyến không?"
Jimmy biết người phụ nữ kia đã đứng bên ngoài hơn mười phút rồi mà vẫn chưa vào.
"Không cần, giúp ta chuẩn bị chút bánh mì lên đây đi, ngược lại ta muốn xem nàng có dám vào không."
Lắc đầu, Lâm Sơ Nhất đi tới bên cạnh YoonA, ngồi xuống nhìn tình hình bên ngoài cửa sổ.
Jimmy khẽ vuốt cằm, sau đó lui khỏi phòng riêng.
"Như vậy có quá kích thích Tỷ Tỷ không vậy, chưa chuẩn bị gì trong lòng mà đã phải lên hát, còn chưa quen biết ban nhạc nữa."
Tuy YoonA biết Lâm Sơ Nhất đang muốn cho Tỷ Tỷ của mình một món quà, nhưng vẫn có chút lo lắng.
"Con đường ca sĩ, nào có dễ đi vậy, trải qua nhiều lần rồi sẽ quen. Ngươi cũng nên biết rõ tình hình của nhóm, sớm muộn gì nàng cũng solo thôi."
Nhấp một ngụm cà phê Jimmy chuẩn bị, Lâm Sơ Nhất rất bình tĩnh giải thích.
YoonA chu cái miệng nhỏ nhắn, cuối cùng vẫn dựa vào người hắn, mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn Kim Tae Yeon không rời mắt.
Cũng may, Tiểu Mềm kia không để hai người đợi lâu, mấy phút sau khi Lâm Sơ Nhất vào phòng riêng, cuối cùng nàng cũng bước chân đi về phía nơi được ban nhạc "tung hô".
Một chiếc ghế, một cái giá nhạc bày vài tờ giấy, và một cái microphone.
Mà Kim Tae Yeon vì không mang theo đồ gì, lần này mặc là bộ duy nhất của mình.
Một chiếc áo Sweatshirt ngắn, để lộ vòng eo nhỏ không đầy một nắm, kéo cao đường thắt eo, vừa cao vừa gầy. Chiếc quần thể thao nửa dưới hợp với phong cách trẻ trung năng động của Sweatshirt, toát lên vẻ tự nhiên thiếu nữ, non nớt mà không hề gượng ép.
Trước con mắt của mọi người, Kim Tae Yeon ngồi vào chỗ kia, hít sâu một hơi. Sau đó, một tay guitar bên cạnh cười hỏi một câu, "Ta còn tưởng rằng ngươi không lên nữa chứ."
Câu đối thoại bằng tiếng Hàn quen thuộc giúp Kim Tae Yeon tìm lại chút cảm giác an toàn.
"Ngài biết tiếng Hàn sao, xin lỗi ạ, để các ngài đợi lâu rồi."
"Lúc rảnh rỗi học thôi, không ngờ lần này lại vì biết tiếng Hàn mà được chọn vào đây, vui quá."
Người chơi guitar cười một tiếng, sau đó nhìn quanh một lượt rồi giới thiệu cho Kim Tae Yeon, người đang không hiểu câu nói vừa rồi của mình.
"Các thành viên ban nhạc ở đây đều là sinh viên từ học viện âm nhạc Saint Moore, không biết bạn có biết học viện này không, bạn chỉ cần biết đây là học viện âm nhạc lâu đời nhất khu Paris là được, trường chỉ có hơn 1000 sinh viên, tất cả những người ở đây đều là tinh anh trong đó."
Nghe người chơi guitar giới thiệu, Kim Tae Yeon cũng mở to mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn trợn tròn đôi mắt, vô cùng đáng yêu.
"Được rồi, ông chủ đã nói xong lời giới thiệu rồi, cô muốn hát bài gì." Tay guitar vừa nói xong, hình như nhớ lại cái gì đó, "À đúng rồi, còn một bài mà ông chủ bắt chúng tôi phải báo cho cô là nhất định phải hát, hơn nữa bọn tôi cũng đã luyện tập mấy tối rồi, tên là..."
"11:11."
Tay guitar còn chưa nói xong, Kim Tae Yeon đã nói trước, hai tròng mắt ánh lên chút cảm động.
"Đúng rồi, được thôi, vậy ban đầu cô muốn hát bài gì, chọn đi, các bài chúng tôi có thể biểu diễn đều ghi trên giấy ở trên giá đó rồi."
"Nếu như có bài hát yêu cầu cao hứng địa phương, ngươi trước thời hạn nói với ta một chút, chúng ta sẽ phối hợp tốt ngươi."
Nói nhiều lời như vậy xong, tay Ghi-ta cũng lui trở về vị trí của mình, chờ đợi chủ xướng lựa chọn.
Kim Tae Yeon căn cứ lời nói của hắn, lật ra tờ giấy trên giá. Phía trên viết rất đơn giản một vài tên ca khúc, còn chú thích ca sĩ cùng năm tháng, sợ bị chủ xướng trước mắt nhận sai.
Lúc này Kim Tae Yeon cũng rốt cuộc hiểu rõ ý tưởng của Lâm Sơ Nhất, đây là rèn luyện live của chính mình, còn là quay MV cho mình nữa.
Bởi vì, trước mắt nàng xuất hiện một cái máy quay phim, còn có 4 phía đứng thẳng mấy đài ống kính cố định, một đoàn quay phim đang cố gắng quay chụp.
Hít sâu một hơi, Kim Tae Yeon liếc mắt nhìn về phía tay Ghi-ta, đối phương cũng rất thông minh xáp lại. Từ Kim Tae Yeon này biết được tên ca khúc xong, cũng bôn tẩu giữa những thành viên ban nhạc còn lại để phiên dịch.
Ở lầu hai quán cà phê, Lâm Sơ Nhất nhìn thấy đây liền cười.
"Thật giống như chọn được ca khúc rồi, muốn chuẩn bị bắt đầu."
Thứ hai công việc khá bận không dễ bắt cá, chậm một chút, mọi người thứ lỗi. Hơn nữa bàn phím ở nhà lại hư rồi, trở về phỏng chừng cũng sẽ tương đối chậm, tận lực sẽ
Bạn cần đăng nhập để bình luận