Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 353 tông vào đuôi xe Tiffany (length: 7736)

Trên biển rộng, một chiếc du thuyền sang trọng đang chậm rãi tiến về phía trước, tốc độ không nhanh, nên trên boong tàu phía sau, hai người đang bôi dầu chống nắng có thể ngồi vững vàng.
Lâm Sơ Nhất đang nằm thư giãn, dần chìm vào giấc ngủ, bởi vì đôi tay mềm mại mát lạnh đang xoa dầu chống nắng lên lưng hắn. Điều này mang lại cho hắn một trải nghiệm vô cùng thoải mái, hòa cùng tiếng sóng biển vỗ vào mạn thuyền, hắn dần muốn ngủ thiếp đi.
Cho đến khi hai bàn tay đó di chuyển xuống phía dưới, đang xoa dầu chống nắng lên hai chân của hắn, đôi mắt đang nhắm chặt bỗng mở ra, ánh mắt kinh ngạc lưu chuyển, vô cùng sửng sốt.
Chỉ có điều, phản ứng của hắn Han Hyo-joo không hề hay biết.
Lúc này nàng không giống đang bôi dầu chống nắng mà giống như một đứa trẻ tìm được món đồ chơi thú vị, đang vui vẻ nghịch ngợm.
Từ bắp chân, phía sau đùi, chậm rãi, cho đến tận bẹn.
Lúc này, Lâm Sơ Nhất cuối cùng không thể tiếp tục giả vờ ngủ, khẽ lên tiếng, "Cô nương xinh đẹp, nàng mà tiếp tục nữa, 'Hỏa Long' sẽ ra khỏi núi đó."
Bị lời nói của Lâm Sơ Nhất làm cho tỉnh táo, Han Hyo-joo lúc này mới giật mình. Nghĩ đến hành động vừa rồi của mình, mặt nàng đỏ bừng, nhưng vẫn không hề ngần ngại, nói giọng cứng rắn, "Lực kiềm chế của ngươi kém vậy sao, chỉ mới làm đến đó thôi mà đã ra núi?"
"Lực kiềm chế của ta không hề kém, chẳng phải nó còn phụ thuộc vào tình trạng cơ thể của ta hay sao? Hơn nữa, lời này của ngươi như tự hạ thấp vóc dáng của ngươi không đủ quyến rũ, không hấp dẫn được ta vậy."
Cảm giác bàn tay kia vẫn không rời đi, Lâm Sơ Nhất cũng không để ý nữa.
Đến lúc này, Han Hyo-joo mới thu tay trái về, vỗ nhẹ vào mông Lâm Sơ Nhất, "Càng là người mạnh, không phải càng có khả năng tự chủ mạnh hơn sao?"
Hai người, một là 'Hải Vương', một là 'Ảnh Hậu', đều không phải người dễ bị bắt nạt. Nên khi nói chuyện đều là ngươi một câu ta một câu phản bác đối phương.
Sau vài câu đấu khẩu, Han Hyo-joo cũng dịu lại, bèn đẩy Lâm Sơ Nhất, "Còn nằm gì nữa, lật lại đi, mặt trước còn chưa bôi nè."
Nhưng Lâm Sơ Nhất lại yêu cầu nàng làm thêm một bước khác, "Không phải còn có mát xa sao, nàng mát xa trước đi, sau đó hẵng bôi."
Han Hyo-joo không ngốc, liếc mắt nhẹ nhàng, có chút kinh ngạc, "Không phải chứ, chẳng lẽ ngươi vẫn chưa 'hạ hỏa' à?"
Rồi nàng tiếp tục cười nói, "Không sao đâu, phản ứng sinh lý bình thường mà. Lúc đóng phim ta gặp nhiều rồi, ngươi đừng cảm thấy gì nha, rất bình thường, không cần lo lắng."
Câu cuối cùng trêu chọc, "Hay là, ngươi đừng tự ti nha."
Câu nói trêu chọc này khiến Lâm Sơ Nhất lập tức nhắm mắt, rồi bất chợt xoay người lại, "Ôi, vốn là thật tự ti, bị nàng nói như vậy, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều. Cảm ơn nha, lại đây đi, tiếp tục bôi thôi."
Vốn chỉ là muốn nhân cơ hội trêu chọc người đàn ông này thôi, Han Hyo-joo nghĩ Lâm Sơ Nhất hẳn là xấu hổ lật người lại. Nhưng câu nói tiếp theo khiến nàng không thể ngờ Lâm Sơ Nhất lại gan lớn như vậy, cứ thế lộ ra.
...
...
Trong khi Lâm Sơ Nhất và Han Hyo-joo đang trên biển chơi trò đấu khẩu, ở sân bay Los Angeles, một cô gái mặc áo thun trắng ngắn tay, bên trong khoác áo màu xanh nhạt, kết hợp với quần jean, bước ra từ cửa sân bay.
Sau khi ra ngoài, nàng trực tiếp lên một chiếc taxi bên cạnh, nói địa điểm với tài xế. Lấy điện thoại di động ra, gọi cho một số trong danh bạ.
"Alo, Tae Yeon à. Mình đến LA rồi, ừm, sau khi chụp xong tạp chí, khoảng 2 ngày nữa mình sẽ về. Yên tâm đi, sẽ không muộn đâu, concert quan trọng hơn lịch trình, mình biết mà."
Sau đó cô gái tựa hồ bị giọng người ở đầu dây bên kia làm cho buồn cười, đôi mắt cong lên cười, "Biết rồi, biết rồi, sẽ không quên đâu á. Khi nào cậu đến thì gọi điện nhắc mình đi nhé, ừ ừ, vậy mình cúp máy trước, 88."
Sau khi cúp máy, cô gái đó, chính là Tiffany của Girls Generation cuối cùng cũng thoải mái vươn vai, hơn nữa nhìn ra ngoài cửa sổ bầu trời LA xanh biếc không gợn mây, "Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi thoải mái 2 ngày rồi, dù hơi ít nhưng còn hơn không."
Nói đến đây, Tiffany đột nhiên cảm thấy xe phanh gấp một cái. Cũng may sau một số chuyện, mỗi khi lên xe nàng đều theo thói quen cài dây an toàn, nên mới không gặp bất trắc trong cú phanh gấp vừa rồi.
Nhưng bản thân thì không sao, mà có vẻ như xe gặp sự cố.
Vì Tiffany đã nghe thấy một tiếng 'phanh' va chạm, còn có tiếng chửi mắng của tài xế phía trước.
Bất quá tiếng chửi mắng kia chỉ nói đôi câu, liền hơi ngưng lại, tựa hồ nhìn thấy một hình ảnh không dám chọc. Vì vậy lúc này mới nhớ tới mình còn khách hàng, quay đầu hỏi thăm tình hình.
Hít sâu một hơi, Tiffany cũng trả lời tài xế đang hỏi han tình trạng của mình, "Không sao, anh cứ giải quyết vấn đề của xe đi, tôi sẽ đổi xe khác."
Nói xong, Tiffany mở dây an toàn, có chút kinh hồn bạt vía mở cửa xe, bước xuống.
Sau khi xuống xe, nàng mới thấy rõ tình hình, chiếc taxi vừa rồi đã đâm vào đuôi một chiếc SUV đen sì. Từ chiếc xe bị đâm đi xuống hai gã đàn ông to khỏe, thảo nào tài xế không dám lớn tiếng.
Bên cạnh, người tài xế cũng xuống xe, giúp Tiffany mở cốp xe, lấy hành lý của nàng ra.
Ngay lúc Tiffany nhận lấy hành lý, định ra ven đường đón taxi chuẩn bị rời đi thì, một giọng nói quen thuộc gọi tên nàng.
"Cô Tiffany, vừa rồi cô ở trên chiếc taxi này sao?"
Nghe thấy thanh âm này, Tiffany ngẩng đầu nhìn lại, thấy quản gia Jimmy của Lâm Sơ Nhất từ chiếc SUV bên cạnh đi xuống, vẻ mặt áy náy nhìn mình.
Mà thấy Jimmy, Tiffany theo bản năng liếc nhìn chiếc SUV kia.
Jimmy lập tức giải thích với nàng, "Ông chủ không ở đây, cô không sao chứ."
"Không sao, chỉ là va chạm đuôi xe nhẹ thôi, hơn nữa lúc nãy tôi có thắt dây an toàn nên không bị thương." Nghe nói Lâm Sơ Nhất không có ở đây, trong lòng Tiffany không khỏi hụt hẫng.
Jimmy liếc hành lý dưới chân nàng, sau đó quay sang gọi hai người đang còn nói chuyện với tài xế, "Không có vấn đề gì thì kết thúc thôi."
Nói xong, quay đầu nhìn Tiffany, "Cô Tiffany, thấy cô vừa mới đến đây. Lúc nãy va chạm đuôi xe xin lỗi vì làm cô sợ, nếu không để bên này đưa cô đến chỗ cô muốn đến, cũng tiết kiệm thời gian đón xe."
Tiffany nhìn Jimmy, nghĩ đến tình hình của Lâm Sơ Nhất, liền gật đầu.
Sau đó được Jimmy giúp bỏ hành lý vào cốp xe, rồi ngồi vào ghế sau, nói tên và vị trí khách sạn đã đặt trước.
Sau khi nói xong, do dự một chút rồi lại hỏi thêm một câu, "À phải, ông chủ nhà cậu bây giờ đang ở đâu vậy?"
Thức đêm gõ chữ, thành tích càng lúc càng giảm, không biết vấn đề nằm ở đâu, mọi người có gì muốn nói, cứ nhắn lại cho mình nhé, gần như tin nhắn nào mình cũng sẽ đọc. Tối nay dừng ở đây nhé, không viết nữa, lâu lắm rồi chưa viết chương 2K chữ. Cảm ơn mọi người, ngủ ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận