Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 373: YoonA khen thưởng (length: 11304)

Trong phòng vệ sinh, Seo Ju Hyun mặt mày đỏ bừng, hơi thở gấp gáp nhìn mình trong gương. Gò má ửng hồng, đôi mắt long lanh dường như vẫn còn dư chấn từ sự kích động vừa rồi.
Cảnh tượng trong phòng bếp vừa nãy không ngoài dự đoán, hẳn là Lâm Sơ Nhất đang cùng tỷ tỷ mình làm chuyện mờ ám.
Nhưng sao bọn họ dám chứ, rõ ràng ngoài sân thượng còn có người. Nếu mình không vào thì có phải họ đã tiếp tục rồi không?
Đói khát đến thế sao? Chẳng nhẽ không nhịn được một lát?
Rốt cuộc vụ cá cược này là do Tiffany tỷ tỷ muốn hay bị ép? Sao mà kỳ lạ vậy, cá cược gì mà thành ra thế này?
Là do Lâm Sơ Nhất hay Tiffany tỷ tỷ chủ động?
Dù không thấy rõ nhưng qua mái tóc lộ ra trên kệ, còn có tư thế ngồi đó...
Seo Ju Hyun không phải cô gái ngây thơ, cái gì nên biết, nên xem cô đều không thiếu. Động tác đó, còn cả vẻ mặt của Lâm Sơ Nhất nữa, vô vàn ý nghĩ cùng với vô số hình ảnh thay phiên xuất hiện trong đầu cô.
Nghĩ đến đây, Seo Ju Hyun cúi gằm mặt. Ai da, không thể nghĩ nữa, nghĩ thêm chắc cô phát điên mất.
Phải làm sao đây, phải ra ngoài thôi. Nhưng sau khi ra ngoài thì nói thế nào đây, nói thẳng hay ám chỉ?
Seo Ju Hyun rửa tay, dòng nước lạnh như băng làm dịu suy nghĩ, cô gạt bỏ từng ý nghĩ một. Cuối cùng cô chẳng nghĩ ra gì cả, mà thời gian cũng đã khá lâu rồi, nên cô quay người đi về phía sân thượng.
Đến đâu thì đến vậy thôi, tình thế này làm khó cô thật rồi.
Nhưng khi Seo Ju Hyun bước về phía sân thượng, trong đầu cô vẫn tính toán một loạt các biện pháp để đối phó với Lâm Sơ Nhất.
Nhưng khi cô nhìn thấy sân thượng thì Lâm Sơ Nhất và Tiffany đã ngồi đó, đang vui vẻ trò chuyện với YoonA, không có vẻ gì là hậu quả của cảnh tượng vừa nãy.
"Ôi, Seo Hyun à, ta mang trái cây ra đây, đến đây ăn cùng ta nào."
Khi Seo Ju Hyun đứng khựng lại, Tiffany trên sân thượng đã phát hiện ra cô. Đôi mắt cười hơi híp lại, sau đó lớn tiếng gọi, hơn nữa ánh mắt lấp lánh ánh lên tia sáng kỳ lạ, tâm tính thay đổi rất lớn.
Seo Ju Hyun chậm rãi bước ra, ngồi vào chỗ cũ. Bên cạnh, Lâm Sơ Nhất đang rót rượu nho cho mọi người, thấy cô ngồi xuống, liền đưa cho cô một ly.
Đôi mắt sâu thẳm mang theo nụ cười nhìn cô, lông mày hơi nhướng lên.
Thấy ánh mắt của Lâm Sơ Nhất, Seo Ju Hyun vội vàng cụp mắt, tim nhỏ đập thình thịch.
Mấy phút sau, rót rượu xong, Lâm Sơ Nhất liếc nhìn Tiffany và Bambi: "Tối nay uống rượu nho, ta nói cạn ly, chắc không cần phải uống hết chứ?"
"Cứ từ từ uống thôi, tối qua bao nhiêu tiền, tối nay chai này bao nhiêu tiền, có thể so sánh sao? Nếu để Yuri và các chị biết ta phung phí chai rượu này chắc bị đánh."
Tiffany nhẹ giọng nói, xoay xoay ly rượu trong tay, cổ họng khô khốc nuốt xuống, một mùi vị xộc thẳng lên mũi. Cô liếc mắt nhìn Lâm Sơ Nhất đối diện, rồi vội vàng nhấp một ngụm rượu nho để kìm lại.
Thời gian sau đó là những buổi trò chuyện ăn uống bình thường. Chỉ là khi Lâm Sơ Nhất đứng dậy nghe điện thoại, Tiffany lại bị vây công, lần này bị thiệt quá nhiều, cô đành nhận thua.
Người thì chuyển khoản, kẻ thì tặng quà. Chỉ có YoonA là bực mình liếc cô một cái: "Tỷ tỷ, có phải tỷ cố ý phá đám buổi tối tốt đẹp của em không?"
Tiffany lúc này mới nhớ ra, lúc nãy tiền cược của YoonA là nếu cô thua thì sẽ phải ngủ với thư ký Han So-hee.
Nghĩ đến đây, Tiffany chợt lóe lên ý niệm, chẳng lẽ chuyện vừa rồi vẫn chưa kết thúc, tối nay có thể tiếp tục sao? Trong đầu cô có hàng ngàn suy nghĩ, nhưng ngoài mặt thì không hề hay biết.
"Ha, ta cũng là người chịu thiệt đấy."
YoonA nghe vậy khẽ cười, không hỏi thêm về thiệt thòi đó nữa.
Chỉ có Seo Ju Hyun cúi đầu nhấp ngụm rượu nho, so với YoonA và Han So-hee tuy không hỏi, nhưng lại vô cùng tò mò về sự thiệt thòi ấy, cô biết mà.
Ăn, chắc là siêu cấp, vô địch, đại, to, cứng rắn, thiệt thòi đấy.
Đợi Lâm Sơ Nhất nghe điện thoại xong trở lại, YoonA hiếu kỳ nhìn anh: "Tú Nghiên tỷ tỷ khi nào đến vậy? Em có hơi mong chờ chuyến du lịch đường dài này đấy."
"Chắc còn phải chờ vài ngày, cô ấy nói có bất ngờ cho ta, hỏi thì không chịu nói, lạ quá đi."
Cuộc gọi vừa nãy là Jung Soo-youn gọi, nội dung cũng có chút kỳ quái. Chỉ là hỏi gần đây tại sao Lâm Sơ Nhất lại xử lý công việc chậm lại, có biết cô làm mệt lắm không.
Về chuyện này, Lâm Sơ Nhất cũng hết cách, vừa lo xem nhà, vừa mua bán, còn hợp đồng nữa.
Jimmy cũng chẳng có thời gian nghỉ ngơi, còn thư ký nhỏ ngoài đi theo anh, cũng đang xem xét những tài liệu để anh tiếp tục mua sắm.
Ví dụ như du thuyền, xe sang, và cả máy bay trực thăng.
Kỳ lạ hơn nữa, còn có cả siêu nông trường ở một số dãy núi.
Đây là những thứ mà Lâm Sơ Nhất định mua để xả láng sau khi nhận được khoản tiền lớn đó.
Nếu không thì cầm một khoản tiền mặt lớn thế này, dù công ty của anh có thành lập ở nơi trốn thuế đi nữa thì vẫn phải nộp một số thuế nhất định, càng nhiều tiền thì nộp càng nhiều.
Vậy nên, để trốn thuế tốt hơn, đơn giản là chuyển đổi tiền mặt thành tài sản, giảm mạnh lợi nhuận công ty anh, thậm chí là tạo thành hao tổn, như vậy mỗi lần nộp thuế mới nộp ít được.
Nên lúc này, ngoài việc đi theo Lâm Sơ Nhất khắp nơi, thư ký nhỏ còn phải đi xem xét những bất động sản tốt, để sau này khi mua vào sẽ không bị hao tổn.
Nói như vậy, những tin tức chuyên môn thế này chưa đến lượt Han So-hee làm, cô cũng không làm được. Vậy nên Lâm Sơ Nhất đã giao cho cô một công việc vừa dễ, lại làm cô đau đầu.
Đó là xem tài liệu, thấy thích, thấy đẹp thì cất lại, loại sơ một lượt. Sau đó cô sẽ thảo luận với Jimmy, loại thứ hai. Cuối cùng lại trình lên cho Lâm Sơ Nhất, vòng cuối cùng.
Cũng chính trong thời gian này, thư ký nhỏ được trải nghiệm cảm giác mà người khác không dám nghĩ tới. Đó chính là tiêu tiền, tiêu tiền quy mô lớn, không cần đắn đo chi phí.
Quá mệt mỏi, thật sự quá mệt mỏi.
Khi Han So-hee kể chuyện này với Lee Sung-kyung thì chỉ nhận được lời nguyền rủa của Lee Sung-kyung: "Đồ làm biếng, tôi nguyền rủa cô đẻ muộn. Hả, cô đang oán trách hay khoe khoang đó, tức chết tôi mất."
Trên sân thượng, mọi người nghe xong câu trả lời của Lâm Sơ Nhất, Tiffany mở miệng trước: "Ồ, anh nói thế tôi mới nhớ, hình như Tú Nghiên có dẫn theo một người đi Châu Âu."
"Dẫn theo người?" Lâm Sơ Nhất hơi bất ngờ, anh cứ tưởng đối phương đi một mình chứ.
Tiffany gật đầu, cố nhớ lại tình huống lúc trên đường từ Hồng Kông bay về Seoul: "Ừ, tôi tình cờ nghe được cô ấy gọi điện, bảo bên kia mua vé bay đi Paris. Sau đó còn nói mua hai vé, bảo người đó mua luôn vé của mình."
Nghe đến đây, Lâm Sơ Nhất cũng không nghĩ nhiều, chỉ đang tự hỏi, liệu bất ngờ mà Jung Soo-youn nói khi gọi điện có liên quan đến người lạ kia không?
Theo bóng đêm buông xuống, gió trên cao cũng thổi mạnh dần lên. Vậy là buổi dạ tiệc nhập môn đêm nay cũng đến đây là kết thúc.
Không ai cần dọn dẹp, cứ để đó, mai sẽ có nhân viên vệ sinh đến làm. Mọi người rủ nhau về phòng ngủ để rửa mặt đi ngủ.
Sau khi mọi người đã vào phòng hết, YoonA ôm lấy Lâm Sơ Nhất đi vào phòng ngủ chính, cười nói: "Oppa, tối nay có chút việc."
"Vẻ mặt này của em, nhìn đã biết chẳng có gì tốt đẹp rồi." Để YoonA ôm cổ, Lâm Sơ Nhất cười vỗ nhẹ mông cô: "Nói đi, chuyện gì."
"Lúc nãy em thua cá cược, chắc tối nay không ở bên oppa được rồi." YoonA nói thẳng ra.
Nghe vậy, Lâm Sơ Nhất trợn tròn mắt: "Hả, Lâm Tiểu Lộc, phòng tân hôn nhập phòng, em để ta cô đơn lẻ bóng sao?"
"Gì chứ, ai mà phóng đại như anh." YoonA nghe xong, liền vui vẻ, "Với lại, nếu không phải lúc nãy anh không nhịn được thì đâu đến mức thế này."
"Không nhịn được cái gì?" Tim Lâm Sơ Nhất hơi hẫng, chẳng lẽ chuyện vừa nãy lén lút đùa giỡn bị phát hiện?
"Hừ, chúng ta cá cược ai sẽ bị thiệt nhất tối nay. Tiffany tỷ tỷ đè ép maknae, Han So-hee đè ép Tiffany tỷ tỷ, còn em gia chú vào Han So-hee."
Khi nhắc đến vụ cá cược, YoonA tỏ ra vô cùng vui vẻ, thậm chí còn kể cho Lâm Sơ Nhất nghe phản ứng của mọi người lúc đó. Cả hai ôm nhau rồi đi về phía giường.
Nghe xong lời YoonA, Lâm Sơ Nhất cười. Thiệt thòi ư, đúng là bị thiệt một cú lớn thật.
Nhìn tiếp YoonA: "Không sao, chúng ta tranh thủ đi."
"Tranh thủ cái gì?" YoonA hơi sững người.
"Chỉ cần chưa ngủ thì có thể không phải sang chỗ Han So-hee còn gì."
"Ta cảm thấy, ta thật thích Tiffany đánh cược với ngươi đó." Lâm Sơ Nhất cười một tiếng, trực tiếp ôm YoonA vào lòng.
Chính mình và Tiffany Tỷ Tỷ đặt cược tiền?
YoonA nghe xong có chút hoảng sợ, 2 ngày không được ra khỏi phòng ngủ, muốn mất mạng sao.
Vì vậy liền vội vàng đẩy Lâm Sơ Nhất ra, nhanh chóng nhảy xuống thảm, hơn nữa còn đưa ra điều kiện, "oppa, hay là như vậy đi. Một lát ta sẽ cho ngươi phần thưởng, sau đó ta sẽ qua chỗ Tiểu Tố ngủ, có được không?"
Nói xong, càng làm ra vẻ mặt đáng thương chắp tay cầu xin, "Xin đó, ta thật rất mệt, để ta nghỉ ngơi một ngày cho khỏe buổi tối tốt không."
Lâm Sơ Nhất buông hai tay đang chống xuống cần ra phía sau, cười, "Vậy phải làm cho ta hài lòng mới được."
Khóe miệng YoonA có chút hờn trách liếc nhìn nam nhân, sau đó lại có chút ngượng ngùng nhìn vào ba lô mình mang đến, "Yên tâm, nhất định sẽ làm cho ngươi hài lòng."
Hơn mười phút sau, khi YoonA từ phòng vệ sinh bước ra, Lâm Sơ Nhất biết mình đã thua.
Tối nay sẽ thêm một chương nữa, mọi người có thể quay lại điểm phiếu hàng tháng và cho lời khen không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận