Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 300: Tự biên tự diễn Thái Tiểu Nhuyễn (length: 13003)

"Uy."
"Ngài khỏe chứ, xin hỏi là Lâm Sơ Nhất tiên sinh sao?"
Vốn tưởng rằng là người khác, Lâm Sơ Nhất nghe được giọng nói quen thuộc ở đầu dây bên kia, hơi sửng sốt, mím môi dưới, con ngươi đảo một vòng, "Là ta."
Sau khi hắn nói xong câu này, người ở đầu dây bên kia cũng bắt đầu tự giới thiệu, "Ngài khỏe chứ, bên ta là đội trưởng Kim Tae Yeon của Girls Generation, không biết ngài có rảnh không ạ?"
Nghe cô ngốc Thái Tiểu Nhuyễn này tự biên tự diễn, Lâm Sơ Nhất đại khái đoán được chút gì, khẽ mỉm cười, "Gần đây lịch trình cũng đầy, chiều còn phải bay sang Nhật Bản, có chuyện gì cứ nói thẳng đi. Nếu liên quan đến Yoona thì im miệng đi."
...
SM Entertainment, Lee Soo Man trong phòng làm việc, Kim Tae Yeon rất yên tĩnh ngồi đối diện ông.
Trước mặt là chiếc điện thoại di động cá nhân của nàng. Trong danh bạ có số điện thoại của Lâm Sơ Nhất dùng cho công việc.
Lịch sử cuộc gọi thì không có lần nào cả, cho nên khi Lee Soo Man nghe được câu trả lời của Lâm Sơ Nhất, ông cũng không nghi ngờ gì.
Ông ta cảm thấy Lâm Sơ Nhất có thể quen Shirley, Jessica hay YoonA, nhưng không thể nào quen biết tất cả các thành viên được.
Có lẽ là sau khi biết YoonA không liên lạc với đối phương, nhớ lại những lời đe dọa vừa rồi, Lee Soo Man chỉ có thể lùi một bước, gọi cho Kim Tae Yeon.
Sau đó hỏi xem cô có số của Lâm Sơ Nhất không, Kim Tae Yeon rất muốn nói không có, nhưng như vậy thì có vẻ không giống tin đồn. Thế là cô đổi cách nói, nói là có, nhưng chưa liên lạc bao giờ.
Dứt lời, liền nhanh chóng tìm ra số điện thoại công việc của đối phương trong danh bạ. Thế nên, mới có chuyện vừa rồi.
Ban đầu, Kim Tae Yeon còn hơi lo Lâm Sơ Nhất sẽ vạch trần, vì vậy còn dùng giọng điệu rất kính trọng, ai ngờ đối phương lại tỏ vẻ ta đây. Khiến Kim Tae Yeon vừa không biết làm thế nào vừa bực mình, nghĩ tới món quà ra mắt sau này.
Nhưng ngoài chuyện đó, Kim Tae Yeon vẫn đá quả bóng cho Lee Soo Man, đôi mắt to long lanh nhìn đối phương, mặt đầy vô tội như đang nói rằng mình đã cố hết sức rồi.
Kết quả là Lee Soo Man có chút bất lực, mặc dù nói vậy hơi quá nhưng thật sự không tìm được người trong cuộc, ông ta căn bản không biết ngọn nguồn để giải quyết sự tình.
Cho nên, khi lần đầu tiên nắm được tin tức của đối phương, ông đành bất đắc dĩ lấy giấy bút, viết một câu rồi đưa cho Kim Tae Yeon xem.
Sau đó Kim Tae Yeon liền tròn mắt, chỉ vào mình, không hiểu nhìn ông ta gật đầu xong liền vội lắc đầu. Cô không muốn tham gia vào trận gió lốc này, vốn dĩ tối qua có thể ngăn cản cô đều đã ngăn cản rồi, không ngăn được cô dứt khoát mặc kệ luôn.
Cuối cùng, Lee Soo Man bỏ ra món hời, viết chữ 'solo' lên tờ giấy trắng. Sợ không đủ thuyết phục, lại viết thêm 'tự chọn bài hát'.
Nếu nói cái tên Kim Tae Yeon kia trước mặt thật sự không quá quan tâm, thì điều sau có thể khiến nàng hơi động lòng. Được tự chọn bài hát để solo debut, so với nghe theo đám nhạc công của công ty thì tốt hơn nhiều.
Dù có thể con mắt của đối phương sẽ tinh tường hơn, nhưng ca khúc nàng muốn hát vẫn là bài hát mình thích mà.
Thế là sau vài giây trao đổi, Kim Tae Yeon liền vội nói, "Cái đó, thật ra không phải chuyện liên quan đến Yoona, là bên tôi có chút chuyện muốn hỏi ngài chút ạ."
"Chẳng phải tối qua ngài có công bố một số tin tức sao, tôi muốn nói chuyện với ngài về chuyện này được không ạ?"
Lee Soo Man nghe xong thì ngớ cả người, những lời này mà cô nói ra có phù hợp không vậy? Kết quả vẻ mặt của Kim Tae Yeon lại là kiểu 'tôi cũng hết cách, chỉ còn nước này' thôi.
Thái độ của cô là "ông tự mà đi mà làm, đừng có BB với tôi nữa", thấy vậy, Lee Soo Man muốn tăng huyết áp xông lên, muốn sờ thử sau gáy xem sao.
...
...
Trong căn hộ, Lâm Sơ Nhất trực tiếp bật cười, hắn còn muốn từ từ thu phục cái cô Thái Tiểu Nhuyễn này, ai ngờ cô nàng lại tự đưa mình đến cửa thế này, "Tin tức kia, cô có thể trực tiếp hỏi Tú Nghiên hoặc đến công ty giải trí của tôi hỏi là được rồi."
"Bây giờ tôi vẫn còn hợp đồng trong người, nếu bị phát hiện thì hơi phiền. Cho nên, có thể làm phiền anh cho chút thời gian ra ngoài gặp mặt được không ạ, chỉ một lát thôi."
Nghe giọng điệu của Lâm Sơ Nhất ngày càng có ý trêu chọc, Kim Tae Yeon đoán ra, hắn đang trêu cô. Trong lòng cô tức muốn chết, không biết người đối diện là ai mà, muốn chơi cũng phải xem xét chứ.
"Nhưng mà chút nữa tôi phải lên đường sang Nhật rồi, nếu cô không có vấn đề gì thì cứ đến đây đi. Máy bay của tôi không thiếu một chỗ." Lâm Sơ Nhất cười một tiếng, sau đó tung mồi câu.
Kim Tae Yeon thì tròn mắt, tình huống gì vậy, chẳng lẽ không phải đóng kịch thôi sao? Sao giống thật vậy?
Còn Lee Soo Man đang ngồi đối diện thì gật đầu với Kim Tae Yeon, ý bảo cô có thể đi cùng.
Nhưng Kim Tae Yeon lại không muốn đi, mới vừa nãy còn muốn dạy dỗ đối phương, bây giờ lại phải ở một mình với hắn, cô có chút e ngại.
Cuối cùng, Kim Tae Yeon vẫn đồng ý.
Chủ yếu là do vẻ mặt hơi nóng nảy của Lee Soo Man khiến cô không đành lòng. Mặc dù biết chuyện tối qua là do lỗi của công ty, nhưng trước mắt vị quản lý này dù sao cũng giúp đỡ nhóm của bọn họ rất nhiều mà.
Cho nên cô mềm lòng.
Sau khi cúp máy, Kim Tae Yeon nhìn Lee Soo Man, "Quản lý, đến lúc đó tôi biết phải nói gì với đối phương đây. Trước giờ chúng ta chỉ toàn có Yoona ở giữa, thật sự thì cũng chỉ nói vài câu qua loa thôi. Giờ gặp riêng thế này, cái cớ tôi bịa cũng nát rồi, thật sự muốn tôi nhảy việc sao?"
Cô càng ngày càng giỏi giả bộ, nói dối cũng không đỏ mặt tía tai nữa.
"Tae Yeon à, cô không cần nói gì nhiều. Cô chỉ cần dò xem hắn có ý định chiêu mộ người bất kể thành tích hay không, hoặc có ý định chiêu mộ khi nào. Chỉ cần biết được hai điểm đó là coi như thành công rồi."
Lee Soo Man biết rõ Kim Tae Yeon lo lắng điều gì, cũng không dám coi thường Lâm Sơ Nhất, nên ông giao phó nhiệm vụ khá đơn giản, chỉ có hai điểm đó thôi.
Nói xong, lại sợ Kim Tae Yeon thật sự chạy mất, liền vội bổ sung thêm một câu, "Yên tâm đi, sau khi thành công chuyện hợp đồng, tôi sẽ nói với công ty."
Lần này Kim Tae Yeon cũng miễn cưỡng gật đầu, "Vậy tôi về trước thu xếp đồ đạc, anh ta nói 2 giờ sau bay, tôi sợ không kịp."
"Đi đi, cần mua gì cứ mua, công ty thanh toán." Lee Soo Man cuối cùng cũng có thể giúp cô chuyện này.
Kết quả Kim Tae Yeon vừa định bước ra khỏi phòng làm việc thì dừng lại, "Quản lý, lỡ đưa quà cho đối phương, thì tôi có thể chọn món quà giá trị bao nhiêu ạ, có được công ty thanh toán không ạ?"
Câu nói hơi ngang ngược của Kim Tae Yeon khiến Lee Soo Man suýt thì bị treo máy, nhưng nghĩ lại thì đưa quà có thể giúp hai bên xích lại gần hơn. Nhưng mà, đối phương đã ném ra mấy trò chơi trị giá cả tỷ, chắc gì đã thiếu quà cáp chứ?
"Khoảng một hai chục triệu, cô tự xem mà làm đi." Cuối cùng, Lee Soo Man cũng không còn cách nào khác, đưa ra một con số.
Và thế là Kim Tae Yeon rời khỏi phòng làm việc ngay, vừa ra đến nơi liền tỏ vẻ ghét bỏ lẩm bẩm, "Mấy chục nghìn đô la mà cũng không dám đưa, chán."
Nghĩ đến chiếc đồng hồ YoonA tặng, lại nhớ đến chiếc đồng hồ hiệu mà Lâm Sơ Nhất hay đeo, vẻ mặt của Kim Tae Yeon trực tiếp suy sụp, "Cái tên khốn kiếp này làm sao mà kiếm được nhiều tiền thế, từ năm trước bắt đầu đã chạy khắp nơi rồi, ngoan ngoãn ở đây ăn bám không phải tốt hơn sao?"
Lẩm bẩm một câu, Kim Tae Yeon cũng trở về phòng luyện tập thu dọn đồ đạc, nói với YoonA rằng mình có một lịch trình bay sang Nhật rồi rời khỏi công ty.
Nhìn bóng lưng Kim Tae Yeon rời đi, Lee Soon Kyu đi thẳng đến bên YoonA, "Xem ra Tae Yeon bị lôi ra làm bia đỡ đạn rồi, hoặc có khi qua cầu rút ván nữa chứ."
"Không biết, dù sao thì tôi không có ý định lên tiếng. Anh ta muốn chơi thế nào thì cứ chơi vậy, anh ta nói vui là được rồi. Nếu ở đây không vui vẻ gì, tôi sẽ rời khỏi nơi này."
YoonA lắc đầu, lần đầu tiên trước mặt mọi người nói ra câu này. Điều này khiến mọi người đều ngạc nhiên nhìn về phía cô, trong đầu ai nấy đều có ý nghĩ riêng.
Chỉ có Jung Soo-youn là cười, xem ra tối qua Lâm Sơ Nhất đã dạy cho đối phương một bài học rồi, hiệu quả có vẻ khá rõ rệt.
Cô em út Seo Ju Hyun thì ngồi một bên uống nước, cái gì cũng không nói, im lặng ngây người ra. Bởi vì trên một số phương diện, cô đã là người của Lâm Sơ Nhất.
...
...
Nửa tiếng sau, Kim Tae Yeon đi đến trước mặt Lâm Sơ Nhất, mặt mày cau có liếc hắn, "Quá đáng rồi đấy, bày ra tình cảnh lớn như vậy, quản lý chạy đôn chạy đáo lôi tôi đến đây."
"Đừng có chọc đến tôi thì không phải sẽ ổn thỏa hay sao, bọn họ an phận với người phụ nữ của họ, tôi cũng vậy, chúng ta chẳng liên quan đến nhau. Hơn nữa lần này tôi chỉ bị động phòng ngự thôi, tôi có chủ động đánh ra đâu."
Lâm Sơ Nhất cười giải thích, sau đó đưa tay nhận lấy ba lô nhỏ của cô, "Chỉ có bấy nhiêu thôi sao, quần áo đâu?"
"Không mang theo, anh giỏi thì không mua cho tôi sao. Thiệt là, anh cũng đoán ra được tình huống rồi, thì cứ nói chuyện cho dễ đi, cần gì phải kéo tôi vào cuộc chứ."
Kim Tae Yeon có chút khó chịu, cô còn phải luyện tập nữa chứ, "Anh có thật muốn đi Nhật không vậy, hay chỉ nói đùa thôi?"
"Lời đã nói ra khỏi miệng, ta không đi chẳng phải là nói dối sao, người ta không quen nói dối. Nếu đã nói đi, coi như bay một vòng trên trời cũng phải đi." Lâm Sơ Nhất cười một tiếng, sau đó kéo Kim Tae Yeon liền ngồi vào xe, hướng sân bay lên đường.
Về phần Kim Tae Yeon quả thật không mang hành lý gì, như lời nàng nói, chẳng lẽ Lâm Sơ Nhất không mua cho nàng sao.
Sau khi lên xe, Kim Tae Yeon trực tiếp đem vấn đề Lee Soo Man nhờ hỏi ra. Cái gì dò xét, cái gì thăm dò, cái gì từ từ hỏi, nàng không cần, nàng cứ trực tiếp hỏi.
"Đúng rồi, quản lý của ta nhờ ta dò xét ngươi, dự định khi nào sẽ tuyển người của công ty."
"Không biết, cái này không liên quan đến ta. Ta chỉ đưa quy tắc cho bên Toàn Thành Bình, họ thao tác mất bao lâu ta không tính hỏi." Nhưng Lâm Sơ Nhất là một người phất tay làm chủ, chuyện này hắn không quản.
Sau đó Kim Tae Yeon liền hỏng mất, "Cái gì vậy, ý ngươi là nói chúng ta chỉ cần trực tiếp đi tìm người bên Entertainment của ngươi là được sao?"
"Đúng vậy, nên ta không hiểu các ngươi tìm ta làm gì." Lâm Sơ Nhất cười gật đầu, trên mặt có vẻ thích thú, nhìn đến Kim Tae Yeon thật muốn nhào tới cắn hắn một cái.
"Oa, ngươi người này chơi ác thật đấy, ai mà chịu nổi, tối qua còn tức giận như thế, hôm nay liền lại trực tiếp không quản chuyện a."
Nói xong, Kim Tae Yeon nghĩ đến khuôn mặt đen của Lee Soo Man, cũng không khỏi bật cười, "Ha, ngươi không biết quản lý của chúng ta bị chuyện này của ngươi làm cho sứt đầu mẻ trán đâu. Hơn nữa nghe nói, bên JYP và YG cũng giống vậy, đều liều mạng gọi điện thoại cho quản lý tìm ngươi."
"Đi chơi một chuyến rồi về đi, sau đó ngươi nói với quản lý của các ngươi, tìm ta vô dụng, đi tìm Toàn Thành Bình đi."
Lâm Sơ Nhất cười một tiếng, sau đó nghiêng người qua giúp Kim Tae Yeon cài dây an toàn.
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ tái diễn lại tình huống lần trước, trong lòng Kim Tae Yeon còn có chút mong đợi, kết quả đối phương cài dây an toàn xong lại an vị trở lại vị trí ban đầu, chỉ một mặt cười tủm tỉm nhìn nàng, "Mong đợi cái gì chứ ?"
"Đồ con rùa, ta cắn chết ngươi."
Không chịu nổi, bị trêu chọc đi trêu chọc lại nhiều lần như vậy, Kim Tae Yeon chịu không nổi, tháo dây an toàn liền nhào vào ngực đối phương.
Còn Lâm Sơ Nhất thì cười ôm lấy con nhỏ đang nhào tới, xe còn đang chạy, nếu thật sự ngã xuống va đập thì có thể đau lòng.
"Đừng cắn chỗ của ta, buổi sáng Yoona vừa mới rồi, ngươi định gián tiếp kiss à."
"Chỗ này cũng không được, chỗ này hôm qua đào mất hết ô mai rồi."
"Ha, điên rồi, buông tay."
Cầu phiếu, cầu khen thưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận