Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 26: Đại phát! ! ! (length: 9374)

Thấy Lâm Sơ Nhất đã biết Tuyết Lê nói về hội bạn thân, hắn tỏ ra có chút hứng thú.
"Vậy nên tối nay chúng ta sẽ tổ chức tiệc nướng ở đây sao?"
"Ừm, chúng ta đã hẹn rồi mà."
Liếc nhìn khoảng sân thượng trống trải, Lâm Sơ Nhất hiểu rằng anh sẽ phải đi mua sắm một phen, "Vậy ta đi mua đồ nhé, còn ngươi, có muốn về công ty không?"
"Không đi, mệt mỏi mấy ngày nay rồi. Bên công ty giờ đang chuẩn bị các thủ tục để quay về, chúng ta nghỉ ngơi chút đã."
Tuyết Lê lắc đầu, thông báo cho Lâm Sơ Nhất biết việc cô sẽ trở về, dù anh đã biết rồi, nhưng đích thân cô nói vẫn mang ý nghĩa khác.
"Vậy em muốn đi cùng ta ra ngoài mua sắm không?"
Lâm Sơ Nhất không sợ dính scandal gì, chỉ lo chuyện thị phi sẽ ảnh hưởng đến cô, với lại đến lúc đó tin đồn nhảm có thể ảnh hưởng đến nàng mà thôi.
"Ta không đi, nếu bị chụp lại thì bên công ty sẽ trách mắng ta. Với lại ta lo hơn là sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của oppa."
Ý nghĩ cuối cùng này mới là suy nghĩ chân thật và quan trọng nhất của Tuyết Lê.
Sự đồng điệu cả hai phía, điểm chí mạng nhất.
...
Buổi trưa, Tuyết Lê vốn định nghỉ ngơi một ngày ở phòng trọ thì bị Victoria gọi về công ty, hình như là có một thông báo đi ngang qua sân khấu ở trung tâm thương mại.
Sau khi đưa nàng đến nơi, Lâm Sơ Nhất cũng lái xe đến trung tâm thương mại. Anh cần mua hơi nhiều đồ, hơn nữa đây là lần đầu gặp mặt hội chị em của cô, anh muốn tạo ấn tượng ban đầu thật đặc biệt.
Muốn ăn tiệc nướng thì không thể thiếu thịt và đồ xiên nướng. Nhưng Lâm Sơ Nhất không muốn tự tay làm nên đã ghé quán nướng của người trong nước quen, nhờ họ sơ chế nguyên liệu.
Với ông chủ thì cứ có tiền là được, muốn gì cũng có.
Giải quyết xong nguyên liệu, còn dụng cụ nữa. Cái này đơn giản, cứ đến trung tâm thương mại chọn vài cái lò nướng và lò nướng thịt tự động, người ta sẽ giao tận nhà và lắp đặt giúp luôn.
Mua xong những thứ này, coi như bữa tiệc nướng tối nay gần như đã chuẩn bị xong. Nhưng để tạo một ấn tượng khác biệt, Lâm Sơ Nhất còn phải lên kế hoạch chuẩn bị thêm nhiều thứ.
...
Buổi tối, kết thúc lịch trình buổi chiều, Tuyết Lê vốn định về trước nhưng bị con khủng long nhỏ kéo qua, cùng nhau chờ Lee Ji Eun (IU) và Goo Hara đến.
Vốn muốn về nhà phụ giúp, Tuyết Lê đành gọi điện cho Lâm Sơ Nhất báo tình hình.
Lâm Sơ Nhất đang bận trên sân thượng, nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm, cũng không để cho nàng phải suy nghĩ nhiều, mọi thứ anh đã lo xong.
Chỉ là nếu các nàng muốn uống rượu thì có lẽ anh phải đi mua thêm, vì trong nhà hình như đã bị hai người uống hết rồi.
Cũng chính phát hiện này khiến Lâm Sơ Nhất cảm thấy có lẽ mình nên tìm cơ hội đến Châu Âu. Vì theo trí nhớ kiếp trước, bên đó vẫn còn rất nhiều loại rượu ngon ủ theo kiểu thủ công, vẫn còn đang bị người ta bỏ quên.
Giờ mà qua đó mua về, sau một thời gian bán lại, có lẽ sẽ được một khoản kha khá để dưỡng già.
Tiếc là tiền tạm thời vẫn chưa đủ, nên ý tưởng vừa lóe lên đã bị Lâm Sơ Nhất dẹp xuống.
Đợi thêm một thời gian nữa vậy, nếu không được thì chỉ đành an phận hoặc tìm một người bạn đồng hành để hợp tác.
Gạt bỏ ý nghĩ đó, anh tiếp tục công việc. May mà mấy việc lớn có người đến làm, chỉ còn một vài việc nhỏ cuối cùng, chứ không thì mình Lâm Sơ Nhất chuẩn bị chắc phải đến khuya.
...
Lúc khoảng 6 giờ chiều, khi Lâm Sơ Nhất đang chỉ huy nhân viên quán nướng đặt đồ lên bàn trên sân thượng thì cái CD im lặng cả tuần của hệ thống lại bắt đầu hoạt động, chỉ có điều thời gian không được đúng lúc cho lắm.
【Hai tiếng nữa đợi ở vị trí D3 bãi đậu xe sân bay Incheon trong 10 phút. Phần thưởng: Quyền sở hữu một cửa hàng dưới trung tâm thương mại.】Nếu tối nay không có việc gì thì Lâm Sơ Nhất chắc chắn sẽ đi ra ngoài xem sao. Nhưng anh đã hẹn với Tuyết Lê rồi nên đối với nhiệm vụ lần này của hệ thống, anh quyết định lơ đi.
Thực ra anh đã sớm nhận ra một điều, hệ thống chỉ có thể phát nhiệm vụ chứ không can thiệp vào chuyện Lâm Sơ Nhất có hoàn thành hay không.
Mà Lâm Sơ Nhất cũng đã suy nghĩ nhiều về vấn đề này trong suốt một tháng qua. Dù hệ thống có tốt nhưng cuộc đời này vẫn là của anh, anh muốn sống theo ý mình.
Nếu không thì kiếp này sống lại, rốt cuộc là sống vì hệ thống hay vì bản thân đây?
Cho nên anh lơ luôn nhiệm vụ lần này. Cái cửa tiệm thưởng cũng có gì lớn lao, dù không có hệ thống thì với chút thời gian mình cũng có thể kiếm được mấy cái.
Huống chi bây giờ có hệ thống, sao phải vội vã như thế, cứ thoải mái sống thôi.
Ai chủ ai phụ, Lâm Sơ Nhất đã suy nghĩ thông suốt vấn đề này.
Dù nghĩ rất nhiều, thực tế chỉ là trong chớp mắt. Tiếp tục chỉ đạo người ta bày đồ xong, Lâm Sơ Nhất từ trong ngăn kéo lấy ít tiền lẻ ra đưa cho họ, trả chút phí bồi dưỡng là bình thường thôi.
Nửa tiếng sau, cửa phòng trọ từ bên ngoài được mở ra.
"Tèn tén ten, hoan nghênh mọi người đến thăm nhà ta."
Không sai, cô nàng Tuyết Lê này đã xem đây là nhà mình rồi. Cô còn nghĩ, lúc nào đó sẽ hỏi xem chủ nhà muốn bán giá bao nhiêu thì cô mua luôn.
Yêu ai yêu cả đường đi, thật đúng là có đạo lý này. Dù chỉ mới một tháng ngắn ngủi mà thôi.
"Nghe nói khu này giá nhà trọ đắt lắm, Tuyết Lê, cái này bạn trai ngươi tự mua hả?"
Park Ji Yeon mặc quần jean xanh, áo len nâu đỏ nhìn đại sảnh, nhớ đến chuyện Tuyết Lê đăng bài trên siêu Đại Dương sáng nay nên tò mò hỏi.
Chỉ có điều vừa hỏi ra thì cô đã thấy hơi ngại, vì câu hỏi có vẻ hơi vượt giới hạn. Cô và Tuyết Lê nhờ IU làm cầu nối thì quan hệ có vẻ khá thân thiết, nhưng hỏi thẳng như vậy cũng hơi bất lịch sự.
May sao, Goo Hara nhanh mắt chêm vào một câu, "Đúng đó Tuyết Lê, ta cũng muốn biết nữa."
Còn IU thì cứ ôm lấy cánh tay cô, vui vẻ nhìn ngó xung quanh.
"Không phải, oppa hình như chỉ thuê thôi. Khi tới đây chẳng phải ta đã nói với mọi người rồi sao, oppa chỉ là du học sinh mới tốt nghiệp từ bên Trung Quốc đến, sao có tiền mua được chứ."
Tuyết Lê nhìn các chị em, cô vui vì mọi người đều quan tâm đến cảm xúc của cô nên cô không giấu giếm điều gì.
Vừa nói xong, mọi người cũng lần lượt đi ra ban công. Vì lúc nãy Tuyết Lê gọi cho Lâm Sơ Nhất, biết anh đang xuống mua đồ uống, nên dặn mọi người cứ lên đó chơi trước, lát nữa anh sẽ tới.
Mở cửa sân thượng ra, Tuyết Lê và bạn bè như bước vào một thế giới khác dưới bầu trời đêm.
Nơi trước kia là ban công lát sàn gỗ thô, giờ đây đã được trải đầy cỏ xanh mướt.
Không chỉ có cỏ, mà trên nền cỏ ấy, từng đốm đèn nhỏ như đom đóm đang đu đưa theo gió, hệt như tinh tú rơi xuống đất, biến thành những viên ngọc long lanh trong suốt trôi nổi trên cỏ.
Trên cỏ có đặt một chiếc bàn dài, trên bàn bày đủ hoa quả, bít tết, thịt xiên nướng, bên cạnh bàn đặt mấy chiếc ghế.
Mấy chiếc ghế mây thường dùng để hóng mát đã được dời ra chỗ khác, để nhường chỗ cho màn chiếu hình đang lặng lẽ đứng im một bên.
Đêm nay trời đẹp, bầu trời đêm cũng rất rõ, chỉ có điều ánh đèn đô thị đã che mất ánh sao.
Nhưng những vấn đề này trên thảm cỏ này không còn là vấn đề.
Những ánh đèn như những vì sao rơi xuống đất, trải trên thảm cỏ tạo nên một biển sao lung linh, lộng lẫy và rực rỡ.
Cộng với chiếc bàn ăn kia, tất cả mọi người dường như đang hòa mình vào vũ trụ để thưởng thức bữa tối vậy.
Mấy cô gái đứng ở cửa sững sờ hồi lâu, cuối cùng tất cả kinh ngạc đều đọng lại trong một câu nói.
"Tuyệt vời!!!""
Truyện mới thực sự rất cần cất giữ và theo dõi đọc, hiện tại số này xuống, ta xem cũng thấy nhức đầu, các vị nhìn quan khác dưỡng sách. Quyển sách này cũng đã quá nhỏ lẻ rồi, lại dưỡng liền dưỡng chết mất a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận