Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 236: Cút ra ngoài, gõ cửa đi vào (length: 11184)

Khụ!
Lâm Sơ Nhất rất ổn định ngồi dậy từ ghế salon, không trả lời câu hỏi vừa rồi của Sunny, mà hỏi ngược lại đối phương, "Các ngươi sao cũng tới đây?"
"Ta tìm Hyo Min chơi, ngươi cái tên này sao lại ở đây?" Sunny liếc nhìn Lâm Sơ Nhất, ánh mắt thậm chí không dám nhìn Park Ji Yeon đang ngây như gà gỗ kia.
Lâm Sơ Nhất cười hướng về phía Long thằng nhóc đang đứng bên cạnh, ngăn lại cái mặt còn hơi mỏng này, "Đây là phòng nghỉ của đài, ngươi thấy sao?"
Yuri, Sunny nghe xong đều có chút cạn lời, không hiểu da mặt người này sao có thể dày như vậy.
May mà Park Hyo Min cũng theo sự hướng dẫn của Jeon Boram, đứng dậy, kéo hai cô bạn tốt G7 này vào một góc nhỏ hàn huyên.
Thấy ánh mắt các nàng không còn nhìn về phía bên này nữa, Lâm Sơ Nhất cũng cười một tiếng, quay đầu nhìn Park Ji Yeon.
"Làm gì mà xấu hổ vậy, đâu phải là ai, cứ như chúng ta chuẩn bị lén lút làm chuyện gì mờ ám ấy."
"Hù chết, ta còn tưởng ai cơ."
Lúc này Park Ji Yeon đã dần hồi phục, rồi đưa tay đánh vào tay Lâm Sơ Nhất, "Oppa, vừa nãy cũng đã bảo ngươi ngồi xuống rồi mà, lần sau không được như vậy."
Ở một góc khác, Sunny nhìn cặp tình nhân nhỏ kia đang liếc mắt đưa tình, không hiểu sao lại có chút khó chịu, nhưng cái tên kia đối xử với người của mình lại quá rộng rãi, khó nói.
Vì thế nhìn sang Yuri, kết quả Hắc Trân Châu của chúng ta lại không nhìn thẳng vào mắt Sunny. Nàng không ngốc, Sunny không nghĩ ra chuyện gì, chẳng lẽ còn muốn đẩy nàng ra mặt sao?
So với Sunny, mối quan hệ của mình với Lâm Sơ Nhất đâu có thân thiết như vậy.
Cũng may, bầu không khí cứ thế trôi qua dần dần cũng ổn hơn nhiều. Chỉ là mỗi khi Lâm Sơ Nhất hỏi hai người Sunny không ra sân khấu ngồi có sao không, các nàng trả lời chỉ có một.
Yoona ở, Tae Yeon ở, Sooyoung ở, Tiffany ở là được rồi. Nghe bốn đại phát ngôn viên đối ngoại này được nhắc đến từ miệng hai người, Lâm Sơ Nhất cũng chỉ cười.
Thời gian trôi đi, ban đầu chỉ có Park Hyo Min cùng hai người bọn họ trò chuyện, Lâm Sơ Nhất xen vào mấy câu. Dần dần, trở thành Lâm Sơ Nhất cùng Sunny nói chuyện, Park Hyo Min xen vào mấy câu.
Cuối cùng, Lâm Sơ Nhất kéo mọi người Tara cùng hàn huyên với hai người Sunny, chủ đề cũng dần chuyển từ tin tức trong giới, sân khấu sang phim truyền hình điện ảnh.
Ngay lúc này, một giọng nói hống hách bất ngờ vang lên khi cửa bị đẩy mạnh, sau đó hét lớn, "Nha, đám nhóc, chuẩn bị lên sàn đi. Thật là, bỏ hết lũ rác rưởi này đi mà còn làm cái lịch trình gì chứ, mệt chết ta."
Vốn là Lâm Sơ Nhất đang đứng trước mặt Yuri trò chuyện đôi câu về vấn đề tập thể hình, nhưng tiếng động đột ngột này cũng khiến hắn khựng lại.
Yuri ở đối diện nhìn thấy rõ đôi mắt Lâm Sơ Nhất vốn còn đang cười híp mí chợt chớp nhẹ rồi, lông mày nháy mắt nhíu lại, ánh mắt cũng bắn ra tia sắc bén như dao, tất cả làm người ta cảm thấy chỉ trong nháy mắt đã khác đi.
Nhẹ nhàng quay người lại nhìn người vừa xông vào, liếc nhìn người đàn ông trung niên mặc áo khoác và quàng khăn.
Khuôn mặt tươi cười ban nãy từ từ trầm xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, giọng nói vốn đang tươi tắn cũng vì tâm trạng dao động mà thay đổi.
Giọng khàn khàn, trầm thấp, lạnh lùng vang vọng cả căn phòng sau khi đối phương vào được nửa phút.
"Cho ngươi một cơ hội, xin lỗi rồi cút ra ngoài, súc miệng cho sạch, gõ cửa rồi đi vào. Bằng không, hai tay đó và cái miệng cũng không cần nữa, ta nói."
Môi trường vốn đang im lặng vì bị người đàn ông kia làm cho giật mình, giờ lại càng như muốn bùng nổ với lời nói của Lâm Sơ Nhất. Cộng với biểu cảm nghiêm nghị và ánh mắt ác liệt kia, lần này, khí chất mà Lâm Sơ Nhất bồi dưỡng lâu nay, cũng bung ra trong nháy mắt.
Mà người đàn ông trung niên trước mắt này, người có thể cảm nhận được toàn bộ khí thế của Lâm Sơ Nhất từ khi trở lại tới nay tăng dần rồi bùng nổ hoàn toàn, có lẽ là người đầu tiên, hắn cũng đáng để tự hào.
Theo nhận thức của người đàn ông trung niên, dù chàng trai đang nói chuyện có vẻ còn trẻ, áo khoác ngoài với Sweatshirt bình thường, cùng chiếc quần màu nâu thông thường nhìn rất giản dị. Hai tay thoải mái bỏ vào túi quần, dáng đứng cũng rất lười biếng.
Nhưng đôi mắt trong veo như mã não kia lại khiến người đàn ông trung niên cảm nhận được một ánh nhìn đáng sợ hơn cả ánh nhìn của tổng biên tập của hắn. Chỉ nói mỗi câu đó thôi đã khiến hắn cảm thấy lạnh sống lưng.
Cổ họng khô khốc vì hồi hộp khiến người đàn ông kia theo bản năng nuốt nước bọt, cuối cùng liếm mép đã nứt nẻ của mình mới không quá một phút, từ từ cúi đầu, "Xin lỗi, là tôi thất lễ."
"Cút ra ngoài, gõ cửa rồi vào."
Lâm Sơ Nhất có vẻ không quan tâm tới lời xin lỗi của hắn, lại ném ra một câu nói. Hơn nữa, dáng vẻ lười biếng ban đầu cũng biến mất, cảm giác áp bức trực tiếp bùng nổ.
Khiến người đàn ông kia hoảng sợ lùi ra ngoài, đứng ngập ngừng một lát ở cửa mới gõ cửa đi vào.
Lúc này người đàn ông kia không chỉ hoảng sợ mà các thành viên Tara cũng kinh hãi, tuy nhiên nỗi kinh hãi của họ không giống người đàn ông trung niên kia. Các nàng chỉ kinh ngạc khi thấy một Lâm Sơ Nhất hòa khí, hài hước thường ngày trước mặt mình lại có một mặt bá đạo như vậy.
Hơn nữa, các nàng càng hiểu rõ, Lâm Sơ Nhất tức giận như vậy cũng là vì các nàng, nên nỗi kinh hãi qua đi thì sự vui sướng cũng tăng gấp bội.
Cho nên khi người đàn ông kia quay lại, các nàng cũng không định làm khó dễ, hoặc có lẽ không muốn tiếp tục gây thêm phiền toái cho Lâm Sơ Nhất. Sau khi chỉnh trang lại quần áo, từng người một đi ra ngoài.
Cuối cùng còn lại Park Ji Yeon quay đầu về phía Lâm Sơ Nhất tươi cười thật tươi, mới rời khỏi phòng. Người đàn ông kia đứng ở cuối, cúi đầu thật sâu về phía Lâm Sơ Nhất mới từ từ rời khỏi phòng.
Ngay khi người đàn ông vừa ra khỏi phòng, Sunny liền cười phá lên để hạ bớt căng thẳng, "Ghê thật, Lâm Sơ Nhất, đến ta cũng bị hù rồi."
"Ta nghiêm túc đấy." Nhưng mà, Lâm Sơ Nhất vẫn nhìn về phía cánh cửa vừa đóng kia, giọng còn có chút bực dọc đáp.
Sau hai lần ở Los Angeles và Tokyo, Lâm Sơ Nhất nhận ra, ra tay thì sẽ hiệu quả hơn là cãi nhau, phí lời. Ngược lại có thể giải quyết được vấn đề mà bản thân lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Nghe thấy câu nói này, người đàn ông vừa đóng cửa vội vàng xoa mồ hôi lạnh trên tay vào quần, rồi lại chạy vội đến chỗ 6 vị thần trước mặt phục vụ.
Nếu như hắn đoán không nhầm, người vừa rồi có lẽ là người bảo vệ các cô Park Ji Yeon thần bí giàu có. Đúng là dọa người mà, sao lại đột nhiên xuất hiện ở hậu trường được chứ.
Mồ hôi lạnh túa ra từ đầu, chiếc khăn lau mồ hôi đã ướt sũng.
Còn ở trong phòng, Sunny nghe được Lâm Sơ Nhất mang theo tức giận trả lời, cũng có chút hốt hoảng nhìn Yuri, nhưng lại phát hiện Yuri đang nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Sơ Nhất với ánh mắt đầy lấp lánh.
Không thể nào, lại nữa à?
Nhưng nghĩ lại, có cô gái nào lại không mơ mộng về tình yêu chứ. Khí chất bá đạo của tổng tài, luôn chạm được đến điểm XP của một số người.
"Ta xem ngươi cái 冚 gia phú quý, bực bội."
Lâm Sơ Nhất, người bị tức giận đến mức chửi tục cũng lần đầu tiên mới xuất hiện, sau khi trút cơn giận kia, liền quay đầu nhìn hai người Sunny, "Ji Yeon bọn họ đều ra ngoài hết rồi, còn hai người thì sao?"
"Bọn ta cũng sắp ra ngoài rồi." Sunny thấy vẻ mặt Lâm Sơ Nhất vẫn còn khó chịu, liền kéo Yuri đang định lên tiếng lại, rồi cùng Lâm Sơ Nhất chào tạm biệt, rồi kéo nàng rời khỏi phòng chờ.
Thấy hai người cũng đã rời đi, Lâm Sơ Nhất vẫn còn chút bực bội ngồi trên ghế salon suy nghĩ khoảng 10 phút, gọi một cuộc điện thoại cho Jimmy.
"Này, Jimmy, tìm người cho ta tung hê tất cả scandal của những kẻ đầu sỏ ở công ty của Ji Yeon, tiện thể tìm xem có 'thảo nguyên xanh' không, tung hết cho ta. Gì cơ? Tất cả á? Quay cả video trực tiếp phát sóng, chuyển thành 1080 Lam Quang, ta muốn lỗ chân lông cũng có thể thấy rõ luôn."
Tức không xuôi, ý khó dằn. Chỉ với vài ba câu nói lúc nãy thôi, Lâm Sơ Nhất thật sự không thể nuốt trôi cục tức này. Dù người vừa nãy không nói mình, nhưng cũng chả khác gì tát vào mặt hắn.
Dù sao theo thông tin hắn biết được ở tương lai, đám người kia chả ai vô tội cả, tất cả đều là cặn bã.
Sau khi phân phó xong mọi chuyện, cảm thấy ngồi ở đây cũng khó chịu, Lâm Sơ Nhất đứng dậy cầm chiếc camera ở bàn trang điểm rồi đi ra ngoài.
Đi ra ngoài xem mỹ nữ cho mát mắt, dễ thở hơn.
...
Vào lúc Lâm Sơ Nhất đi ra khỏi phòng chờ, Sunny vừa quay trở lại chỗ ngồi trực tiếp đẩy Seo Ju Hyun đang ngồi bên cạnh YoonA, ghé vào tai kể cho nàng nghe mọi chuyện đã xảy ra trong phòng chờ vừa rồi.
Ban đầu YoonA còn mỉm cười lắng nghe, về sau khi nghe thấy người đàn ông của mình lần đầu tiên nổi giận, cũng thu nụ cười lại, có chút cau mày nhìn về phía Sunny, "Tỷ Tỷ, tỷ không gạt em đấy chứ?"
"Lừa gạt em làm gì chứ?" Sunny lắc đầu một cái, sau đó chỉ vào Yuri, "Không tin thì em hỏi Yuri đi, hỏi xem có phải thật không."
Yuri thấy ánh mắt YoonA nhìn mình thì khẽ gật đầu, cho biết là không sai.
Không quá giống trò đùa dai, tình huống này khiến YoonA cũng có chút lo lắng cho tình trạng của Lâm Sơ Nhất, nhưng lúc này đang đứng ở vị trí giữa sân, thời gian lại đang dừng, nàng cũng không tiện chạy loạn khắp nơi nữa.
Mà đúng lúc này, YoonA phát hiện những người vừa mới biểu diễn xong tiết mục Fx cuối cùng cũng đã trở lại sân khấu. Vì vậy liền vội vàng gọi Đào, dưới ánh mắt có chút nghi ngờ của nàng ta, đem tình huống vừa rồi Sunny nói lại cho nàng nghe.
Sau khi nghe xong, vẻ mặt Đào vẫn rất bình tĩnh, sau đó gật đầu một cái, "Biết rồi, Tỷ Tỷ, ta đi xem một chút. Sẽ không có chuyện gì đâu, oppa chắc chỉ là hơi giận một chút thôi."
Nói xong, nàng cũng trở lại chỗ ngồi của mình trong nhóm, ghé đầu vào tai Tống Thiến nói mấy câu, liền rời khỏi sân khấu.
Sau khi xuống dưới, bước chân từ từ nhanh dần. Vừa rồi trên sân khấu biểu tình mặc dù nhạt, nhưng tâm trạng trong lòng nàng không kém bất cứ ai.
Bất quá lúc này, người nàng đang lo lắng là Lâm Sơ Nhất, thì lại đang trong nhà vệ sinh hôn nhau nồng nhiệt với một người phụ nữ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận