Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 229: Hình người lập bài kim tuyết huyễn (length: 11554)

"Tú Châu à, ngươi chắc chắn thấy Tỷ Tỷ nàng đi vào cái tiệm thịt nướng này rồi hả?"
"Không sai, ta khẳng định, vừa nãy một mực đi theo tới. Nhưng mà ta một mình không dám vào, cho nên mới kêu các ngươi tới."
"Là Tỷ Tỷ một mình sao?"
"Lúc đi vào thì một mình, có khả năng là tới hẹn gặp ai đó chăng."
"Ôi trời, mặc kệ, chúng ta tìm Tỷ Tỷ nói chuyện chút thôi, lâu rồi không thấy Tỷ Tỷ, cũng không biết rõ nàng đang bận gì."
"Nếu thật gặp được, chúng ta liền có thể xin Tỷ Tỷ cho phương thức liên lạc nữa, tuyệt vời quá."
Ngoài hành lang đối thoại, nghe thấy Lâm Sơ Nhất cũng là mặt đầy không thoải mái, thậm chí không ưa, sau đó quay đầu nhìn về phía Seo Ju Hyun, "Fan của ngươi?"
"Không biết rõ, nhưng mà bây giờ giờ này, hình như cũng chỉ có ta đến đây mà."
Seo Ju Hyun cũng bưng kín trán, cẩn thận theo dõi lâu như vậy, thế nào lần này lại quên nhìn một chút phía sau vậy.
"Ta che chở ngươi đi ra ngoài?"
Nghe ngoài hành lang bà chủ đã đi tới ngăn cản bọn họ rồi, Lâm Sơ Nhất cũng là đối Seo Ju Hyun đề nghị, "Hay là trốn ở đây, đợi bọn họ đi trước?"
"..." Cắn môi, Seo Ju Hyun cũng có chút do dự. Che chở đi ra ngoài khẳng định cũng sẽ bị chụp, đến lúc đó scandal gì đó nàng thì không sợ. Chỉ sợ là Lâm Sơ Nhất bên cạnh, bởi vì là bạn trai của Shirley, hơn nữa còn có Yoona Tỷ Tỷ, Jessica Tỷ Tỷ.
Đã biết rõ chuyện này mà bị lên báo, đừng nói fan, các Tỷ Tỷ của nàng cũng đủ nổi trận lôi đình.
Nếu lỡ lúc đó lại bung ra thân phận bạn trai của Shirley, thì thật phiền phức lớn rồi.
Vì vậy trực tiếp lắc đầu, nói thẳng ra, "Không được, ngươi bị chụp thì tình huống quá nghiêm trọng."
Lời của Seo Ju Hyun khiến Lâm Sơ Nhất suy nghĩ một chút, sau đó im lặng, bởi vì quả thật sẽ liên lụy đến không ít người. Trong đó chủ yếu nhất, còn có Đào.
Nghĩ tới đây, Lâm Sơ Nhất cũng rất không thân sĩ cầm lấy áo khoác bên cạnh, "Vậy ta đi trước, nếu ta đi rồi, ngươi coi như bị phát hiện vấn đề cũng không lớn."
Nghe có vẻ Lâm Sơ Nhất đây là vì không liên lụy đến Đào nên làm ra hành động không thân sĩ, nhưng cũng là cách ứng phó tốt nhất hiện giờ. Cho nên Seo Ju Hyun cũng gật đầu, thừa nhận cách làm của hắn.
Đáng tiếc vẫn chậm một bước, khi Lâm Sơ Nhất vừa định đẩy cửa ra thì, âm thanh cãi vã vang lên thay cho tiếng nói chuyện bên ngoài. Sau đó mấy người fan hình như bắt đầu cưỡng chế mở cửa, xô cửa để xem trong phòng có thần tượng của các nàng không.
Hành động này, đối với Lâm Sơ Nhất, người từng vào nhiều đám fan cuồng ở hậu thế thì chẳng có gì kinh ngạc. Lúc ấy hắn đã thấy nhiều hành vi điên cuồng hơn thế này rồi, nên không thấy lạ gì.
Bây giờ chẳng qua là thấy quá bình thường, chính mình có ngày lại trở thành nhân vật chính trong đó.
"Không đi được rồi, ta nhảy cửa sổ vậy." Quay đầu nhìn Seo Ju Hyun sau cánh cửa sổ nhỏ, Lâm Sơ Nhất trêu chọc nói.
Kết quả Seo Ju Hyun lại gật đầu một cái, sau đó làm bộ đi mở cửa sổ. Hành động nhanh chóng này khiến Lâm Sơ Nhất trợn tròn mắt, thiếu nữ này tâm thật đen.
Sau đó một giây kế tiếp Lâm Sơ Nhất đã biết mình bị đùa, vì Seo Ju Hyun vừa mở cửa sổ ra liền quay đầu cười phá lên, "Ha ha, trêu ngươi đó, bên ngoài cửa sổ hàn lưới sắt chết rồi, không trèo ra được đâu."
"Ngươi đúng là xấu bụng magnae." Nhướng mày, Lâm Sơ Nhất rất thích thú nhìn Seo Ju Hyun.
Vậy ta thì là gì, ngươi còn tệ hơn ta nhiều. Seo Ju Hyun nhìn Lâm Sơ Nhất, nhưng vẫn không dám nói ra lời như vậy vì e dè sự uy nghiêm của đối phương.
Nghe bên ngoài mấy cô gái đã cãi nhau với nhân viên đến ngăn cản, Lâm Sơ Nhất và Seo Ju Hyun liền im lặng đứng sau cửa, nhỏ giọng trò chuyện, lần này một chút cũng không có vẻ lo lắng vừa rồi khi sợ bị phát hiện.
Dù sao xuất đạo cũng đã lâu như vậy, Seo Ju Hyun cái gì mà chưa từng thấy, chuyện này vẫn là nhỏ thôi. Nếu không lo lắng liên lụy đến Lâm Sơ Nhất, chắc nàng đã ra ngoài hỏi mấy fan có muốn ngồi chung xuống ăn hay không rồi.
Về phần Lâm Sơ Nhất thì càng không cần. Lúc nãy lo lắng liên lụy đến Đào, chỉ là không muốn dùng thủ đoạn mà thôi. Nhưng mà đã bị bắt rồi thì dùng chút thủ đoạn thì sao.
Nhưng ngay lúc này, khi mấy thiếu nữ đỡ nhân viên đang ngăn cản, mở cửa phòng bên cạnh chỗ của Lâm Sơ Nhất ra.
Một tiếng hét chói tai cũng vang lên ở hành lang, "A, Tỷ Tỷ, Tú Châu à, Tỷ Tỷ ở đây."
Phản ứng này khiến Seo Ju Hyun có chút kinh ngạc nhìn Lâm Sơ Nhất, họ còn tưởng hai người bọn họ đây chứ.
Còn ở phòng bên cạnh, một cô gái vóc dáng cao ráo và xinh đẹp đứng ở cửa, vẻ mặt vô cùng khó coi nhưng vẫn phải kéo ra nụ cười chào tạm một lượt fan.
Lúc này cô tương đối vui một chút, vì cô đến đây lần này không phải hẹn hò gì cả, chỉ là bạn thân tới ăn cơm thôi, không nghĩ tới lại bị bắt như vậy, thật mất hứng mà.
"Tỷ Tỷ, Kim Tuyết Huyễn Tỷ Tỷ, có thể chụp chung một tấm không ạ?"
"Tôi cũng muốn tôi cũng muốn."
"Tỷ Tỷ, cho em một tấm ảnh có chữ ký có được không ạ?"
Nghe cái tên quen thuộc bên cạnh, Lâm Sơ Nhất trong trí nhớ cũng nhớ ra nhóm nhạc AOA này, còn có người mẫu đứng bên cạnh. Vì vậy nhìn về phía Seo Ju Hyun, "Các nàng đi diễn show ca nhạc hay không, quan hệ thế nào?"
"Các nhóm của họ đến phòng nghỉ ngơi của bọn tôi thăm, cũng nói chuyện qua mấy câu." Seo Ju Hyun biết Lâm Sơ Nhất nói gì, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của hắn.
Nghe bên cạnh còn đang chào hỏi fan, Lâm Sơ Nhất liếc nhìn bàn ăn, "Tiếp tục ăn chút?"
"..." Seo Ju Hyun không biết nói gì, "Hết thịt rồi, ngươi chắc bây giờ gọi bà chủ lên đồ ăn hả?"
Mấy người fan cuồng thì ở phòng bên cạnh, Lâm Sơ Nhất không thể nào mở cửa bây giờ, "Vậy coi như bỏ đi."
Nếu là fan của mình, đám fan cuồng này còn có thể lý trí chọn cách cư xử. Đổi lại thành người khác nhóm khác, hừ hừ, Lâm Sơ Nhất thời ở hậu thế đã chứng kiến chuyện fan nhóm này ném dao vào các nhóm nhạc cùng thời kỳ rồi.
Nếu chuyện này để các nàng biết rằng maknae của Girls Generation gặp một người đàn ông ở trong này, chắc không cần đợi đến ngày mai, trưa hoặc chiều là có chuyện to rồi.
"Được rồi, ngươi ở đây chờ chút. Ta đi ra ngoài trước, bây giờ bọn họ cũng sẽ không tùy tiện mở cửa nữa, một lát nữa ta sẽ gọi người vào đón ngươi."
Theo kinh nghiệm làm fan của Lâm Sơ Nhất ở kiếp trước, đợi càng lâu thì người tới càng đông. Tận dụng bây giờ chỉ có vài người, có thể đi nhanh được thì hay, hắn biết công ty cô gái ở phòng bên nếu phản ứng chậm thì cô ấy thảm rồi.
Seo Ju Hyun gật đầu, sau đó lấy áo khoác vừa bị hắn ném xuống lên, đưa cho hắn.
Nhận lấy áo khoác Lâm Sơ Nhất cười một tiếng, sau đó xoay người kéo cửa phòng bước ra ngoài. May mắn là, dù phòng bên mở cửa nhưng mọi người đều ở trong đó, không có ai cản ở hành lang.
Cho nên hắn thuận lợi rời khỏi tiệm thịt nướng, sau đó nhanh chóng trở về xe.
Vừa lên xe, lão cẩu đã buông một câu, "Boss, ngài ra chậm thêm 2 phút nữa, chúng tôi đã định vào rồi."
Thấy tình hình mấy cô gái kia vừa đi vào tìm người và tiếng ồn ào, nếu không có Lâm Sơ Nhất gọi điện thoại bảo bọn họ chờ, thì chắc lão cẩu và những người kia không nhịn nổi nữa rồi.
"Không sao, Jimmy, ngươi và lão cẩu vào đưa Seo Ju Hyun ra đi, nhanh chút, cố gắng che chắn một chút."
Lão cẩu vừa dứt lời, Lâm Sơ Nhất từ kính chắn gió đã thấy vài bóng người trẻ tuổi ở không xa đi tới, liền vội vàng nhắc bọn họ.
Nghe Lâm Sơ Nhất nói xong, hai người cũng chú ý tới tầm mắt của hắn, liền vội xuống xe bước nhanh vào tiệm thịt nướng.
Chưa tới 2 phút thì đã che chắn cho Seo Ju Hyun đi ra.
Khi mấy người vừa ngồi lên xe, những bóng người kia cũng tới gần, cùng lúc đó còn có vài chiếc taxi, thêm một vài thanh niên nam nữ đi xuống.
"Kim Tuyết Huyễn xong đời rồi, chắc là phải mệt mỏi một thời gian rồi."
Nhìn đám fan cuồng này xuất hiện, Lâm Sơ Nhất trực tiếp kết luận về cô gái kia.
Còn Seo Ju Hyun thì không phản bác, vì nàng từng trải qua tình cảnh này, đương nhiên hiểu Lâm Sơ Nhất nói một chút cũng không sai.
Chẳng qua nàng chú ý một điểm khác, đó là lúc nãy Lâm Sơ Nhất nói, "Sao ngươi lại biết rõ cô ấy?"
"Dáng người đẹp."
Hai tay Lâm Sơ Nhất làm điệu bộ chữ S chai Coca Cola hoặc hồ lô, rất hài lòng cười một tiếng.
Kết quả Seo Ju Hyun nghe xong thì cúi đầu liếc dáng người của mình, sau đó bĩu môi, không phục.
Sau đó thấy ánh mắt Lâm Sơ Nhất nhìn tiệm thịt nướng, nói một câu, "Sao, định xem kịch hả?"
"Xem tình hình chút thôi, thấy có vẻ người mới tới hơi nhiều."
Lâm Sơ Nhất nhìn đi nhìn lại những bóng dáng không ngừng kéo tới kia, không khỏi phun một câu, "Công ty các nàng PR cũng chậm quá ha, Seo Ju Hyun, công ty của các ngươi nếu là vậy, thời gian phản ứng là bao lâu."
"Khoảng cách lần có chuyện như vậy cũng lâu rồi, lúc đó hình như là đi chơi ở khu vui chơi bị bắt gặp. Từ khi báo cho công ty đến lúc công ty phái người đến, chắc khoảng 20 phút, dù sao đường đi có chút xa."
Seo Ju Hyun hồi tưởng tình cảnh lúc ấy, mơ hồ nhớ lại khoảng thời gian.
Nghe nàng nói thời gian xong, Lâm Sơ Nhất cúi đầu xem đồng hồ, "Từ lúc mấy cô gái đó xuất hiện đến giờ, cũng gần nửa canh giờ rồi. Nơi này cách công ty mấy người đúng là xa, đáng ra phải tới sớm mới đúng."
"Có lẽ nào cô ấy không nói không?"
Seo Ju Hyun ngập ngừng một lúc, có lẽ sợ bị mắng nên không dám nói cũng là chuyện thường.
Sau đó, thấy càng ngày càng nhiều fan, sắc mặt nàng dần dần có chút nghiêm túc, "Người đông quá, chắc đều là từ nơi khác tới tham dự lễ hội cuối năm."
Lâm Sơ Nhất suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định ra tay, "Cứu một người đi, lão cẩu, chúng ta đi trước, sau đó để cho đạn một hồi từ phía sau đưa cô gái đang bị kẹt ở trong kia ra."
Lời này khiến Seo Ju Hyun lại liếc nhìn Lâm Sơ Nhất, càng thêm bất mãn, chỉ vì có vóc dáng đẹp mà được cứu sao?
"Rõ, Boss."
Hơn mười phút sau, một chiếc Cadillac màu đen dừng lại ở một chỗ vắng người trong hẻm nhỏ. Tình huống này khiến cô gái bên trong có chút hoảng sợ, sợ rằng mình sắp bị bắt cóc.
Kết quả, ngay giây tiếp theo, lão cẩu mở cửa xe sau, cô mới nhìn thấy, cùng với chiếc xe này còn có một chiếc khác nữa.
Hơn nữa, có một bóng dáng quen thuộc đứng ở ngoài cửa xe, khiến cô có chút kinh ngạc kêu lên một tiếng, "Seo Hyun tiền bối?"
Sau khi phản ứng lại, cô vội vàng xuống xe, hướng về phía Seo Hyun cúi đầu chào cảm tạ, "Cảm ơn! ! !"
Bên cạnh, Lâm Sơ Nhất bị coi thường nhìn gương mặt thanh thuần, vóc dáng ma quỷ của thiếu nữ kia, khẽ mỉm cười.
Có thể xin vé tháng không? Còn mấy ngày nữa thôi, cuối tháng có thể lên một lớp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận