Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 890: Lôi Long nuốt vạn thú

Chương 890: Lôi Long nuốt vạn thú Nhìn những con cự thú lôi đình kia, tim Nguyệt Tiểu Thiến lập tức thắt lại, đợt lôi kiếp cuối cùng của nàng cũng là kịch chiến với loại cự thú lôi đình khủng bố này, nàng biết rõ chúng đáng sợ thế nào. Tuy nhiên, con cự thú lôi đình cuối cùng còn khủng bố hơn, nhưng dù sao cũng chỉ có một con, nếu không nhờ Long Trần nói cho Nguyệt Tiểu Thiến nhược điểm của cự thú lôi đình, nàng căn bản không chống đỡ nổi. Thế nhưng, những con cự thú lôi đình này, dù biết rõ có nhược điểm cũng vô dụng, cự thú lôi đình dày đặc như sông chảy xiết, quả thực vô cùng vô tận, số lượng nhiều đến mức không nhìn rõ, làm sao có thời gian mà tìm nhược điểm. Trong biển thú như thế này, mọi chiến thuật, kỹ xảo đều vô nghĩa, hoàn toàn không dùng được, chỉ có thể đơn giản lấy bạo chế bạo, dùng sức mà liều mạng. Bây giờ Long Trần hướng lên đỉnh đầu đám mây kiếp, cùng bốn người khác liên kết, tạo thành một đám mây kiếp siêu cấp, đám mây kiếp quả thực vô biên vô hạn, không biết lớn hơn đám mây kiếp của Nguyệt Tiểu Thiến bao nhiêu lần, cự thú lôi đình giống như nước sông vỡ đê, từ hư không phía trên nghiêng xuống, dày đặc đến mức làm người ta choáng váng. Thấy Long Trần bị cự thú lôi đình vô tận bao phủ, mọi người lập tức thót tim, lòng bàn tay Nguyệt Tiểu Thiến thì đẫm mồ hôi.
"Đi ra đi, thỏa thích mà ăn đi!" Long Trần cười lớn một tiếng, trong khoảnh khắc một tiếng long ngâm vang lên, một con Lôi Long to lớn dài đến 3000 trượng gào thét xuất hiện, thân hình to lớn mang theo vô tận uy nghiêm. Vốn dĩ, thân thể Lôi Long chỉ dài ngàn trượng, nhưng sau khi trải qua hai vòng lôi kiếp tẩm bổ, hình thể bỗng tăng lên 3000 trượng, trên thân vô số phù văn lôi đình lưu chuyển, khí thế uy mãnh vô cùng. Long Trần nhảy lên đầu Lôi Long, Lôi Long lại gào thét một tiếng, há rộng miệng, bắt đầu điên cuồng thôn phệ những cự thú đang lao nhanh tới kia. Cự thú lôi đình thực sự quá nhiều, nhưng đối với Lôi Long có hình thể đến 3000 trượng mà nói, chúng đều chỉ là một đám thỏ con nhỏ bé, một miệng có thể nuốt năm sáu con. Điều thú vị nhất là, những con cự thú lôi đình kia, chỉ có thể nhìn thấy Long Trần, lại không công kích Lôi Long mà chỉ để mặc nó thôn phệ, chỉ giãy giụa mà không phản kích. Pháp tắc vẫn là pháp tắc, căn bản không có cách biến báo, Lôi Long của Long Trần đến từ thiên kiếp, cho nên cự thú lôi đình căn bản không nhận ra nó là địch nhân, coi nó là đồng loại. Hơn nữa, khi những con cự thú lôi đình còn lại vừa muốn nhào về phía Long Trần, thì đuôi lớn của Lôi Long đã quét ngang tới, sức mạnh kinh khủng, trực tiếp đánh bay những con cự thú lôi đình kia, so với Lôi Long, sức mạnh của chúng kém quá xa. Lôi Long tiến tới như Thần Long về biển, điên cuồng thôn phệ cự thú lôi đình, những cự thú lôi đình đó căn bản không có cách tiếp cận Long Trần. Long Trần đứng trên đầu Lôi Long, không cần làm gì cả, cứ như vậy nhìn Lôi Long hưng phấn thôn phệ cự thú lôi đình, cảm nhận được sức mạnh của Lôi Long từng chút một tăng trưởng.
Những người dân bản địa ở đây ai nấy đều há hốc mồm, mặt mày không dám tin, tròng mắt dường như muốn lồi ra, nếu không tận mắt chứng kiến, bọn họ tuyệt đối không tin được cảnh tượng trước mắt. "..." Rất nhiều người mở miệng muốn nói gì đó, nhưng phát hiện dù nói gì cũng không thể biểu đạt được tâm tình của mình, dứt khoát không nói gì nữa. Nguyệt Tiểu Thiến thấy Long Trần đứng trên đầu Lôi Long, uy phong lẫm liệt, ngời ngời như thiên thần, trong đôi mắt đẹp toàn là nhu tình, ở trong thế giới thực lực vi tôn, đàn ông càng mạnh càng có mị lực. Huống chi người đàn ông này, đã từng cùng nàng vào sinh ra tử, giờ lại vì nàng mà đi tìm đám cường giả bí ẩn kia, điều này khiến trái tim Nguyệt Tiểu Thiến ấm áp vô cùng. Long Trần bên này bị vô số cự thú lôi đình vây quanh, còn những người bí ẩn bị thần diễm bao phủ lúc này cũng bị cự thú lôi đình vô tận vây công, bọn họ không còn vẻ ung dung, rốt cuộc đã phải ra tay. Chỉ có điều, vì thần diễm trên người họ ngăn cản sự thăm dò, không thể nhìn rõ động tác của bọn họ, càng không thể thấy chiêu số, chỉ thấy cự thú lôi đình đến gần bọn họ đều vỡ nát, dáng vẻ cực kỳ nhẹ nhàng.
"Trời ạ!" Trong đám người dân bản địa, đột nhiên có người kinh hô một tiếng, khiến những người đang chăm chú theo dõi xung quanh giật mình. "Ngươi làm gì mà đột nhiên hét lên vậy?" có người tức giận nói. "Không phải, mọi người chẳng lẽ không phát hiện chỗ nào kỳ lạ sao?" Người kia vội vàng xin lỗi. "Chỗ kỳ lạ ư, cậu đúng là nói nhảm, loại lôi kiếp này sao có thể không kỳ lạ?" Mọi người cạn lời, bực bội đáp. "Không phải, mọi người nghĩ xem, Long Trần xông vào trong lôi kiếp, hắn... Hắn còn chưa Ích Hải đâu!" Người kia vội vàng nói. Nghe người đó nói xong, mọi người lập tức im bặt, hai mặt nhìn nhau như thể bọn họ thật sự không để ý đến chi tiết này, hình như... Long Trần thật sự chưa ngưng tụ sơ hải thì đã độ kiếp rồi. "Chẳng lẽ quên rồi?" Mọi người không khỏi ngơ ngác. Nhưng điều này cũng không hợp lý, đây là cỡ nào bất cẩn, mới có thể quên một trình tự quan trọng như vậy. Nói đi nói lại, không ngưng tụ sơ hải thì sao có thể dẫn tới thiên kiếp tẩy lễ? Rốt cuộc là tình huống gì đây? Đến cả Thiên Mục đại nhân cũng không thể giải thích được, ngay cả Nguyệt Tiểu Thiến học rộng cũng không hiểu rõ. Bí ẩn này, đừng nói là bọn họ, ngay cả Long Trần cũng không giải được, dù sao hắn chỉ cần nắm bắt một quy luật, chỉ cần độ kiếp là có thể tiến giai, mặc kệ nó là Ích Hải hay Tích Giang.
Một canh giờ. Hai canh giờ. Ba canh giờ. Thời gian từng chút trôi qua, theo Lôi Long thôn phệ, thân thể của nó càng lúc càng lớn, càng ngày càng mạnh, một ngày trôi qua, thân thể Lôi Long đã tăng lên đến 6000 trượng. 6000 trượng, đó là một thứ đồ sộ siêu cấp, theo sự trưởng thành của Lôi Long, lực lượng của nó ngày càng mạnh, tốc độ nuốt chửng cũng càng lúc càng nhanh. Một ngày trôi qua, cự thú lôi đình trên trời cuối cùng cũng không còn rơi xuống, điều này khiến mọi người khẽ thở phào, lúc này, Lôi Long cũng đã đạt đến con số khủng khiếp bảy ngàn trượng chiều dài, vừa di động vừa thôn phệ số cự thú lôi đình còn lại không nhiều trên không trung. Từ khi độ kiếp đến giờ, Long Trần không hề đối kháng với thiên kiếp, bộ dạng thoải mái kia, căn bản không giống đang độ kiếp mà giống như đi chơi đùa.
"Ngu xuẩn, dùng khí ma đạo để hấp thụ thiên kiếp, đây là thủ đoạn gian lận ti tiện, lũ kiến hôi thì vẫn là lũ kiến hôi, chỉ có thể dùng vài thủ đoạn không ra gì." Bỗng nhiên trong hư không truyền đến một tiếng trào phúng, là một nam tử bị thần diễm bao phủ phát ra, xung quanh bọn họ, cự thú lôi đình đều đã bị tiêu diệt sạch, nghe giọng hắn thì hình như chẳng có chút tiêu hao nào. "Khí ma đạo?" Long Trần không khỏi cười lạnh, đồng thời cũng hiểu rõ, thần diễm trên người những người kia có gì đó quái lạ, chắc là một loại thủ đoạn phá vỡ bức tường thế giới, bọn họ bị thần diễm bao vây, người bên ngoài không thấy rõ họ, thì ngược lại bọn họ cũng không thấy rõ thế giới bên ngoài, chỉ có thể mơ hồ cảm nhận, coi Lôi Long là một món đồ đặc biệt lừa dối thiên đạo.
"Bốn người các ngươi là lũ sâu bọ từ đâu ra? Đến chỗ chúng ta, làm cái gì mà ra vẻ lão sói vẫy đuôi? Nếu thật sự bản lĩnh, đừng trốn trong mai rùa nữa, ra đây mà đấu!" Long Trần cười lạnh nói, bây giờ một đợt lôi đình vừa qua, đợt lôi kiếp tiếp theo vẫn chưa đến, tiện thể dài dòng vài câu, hắn cũng rất tò mò về lai lịch của những người này. "Con kiến hôi lớn mật, có tư cách gì mà biết lai lịch của bọn ta? Ngươi nên cảm thấy may mắn, nếu không có thần văn liệt diễm này bao bọc, lũ kiến hôi như ngươi, một ngón tay của bản tọa cũng đủ bóp chết." Một người quát lạnh nói. "Thổi đi cho lắm đi, nếu không có cái xác rùa kia bảo hộ, khi các ngươi phá giới đã bị chà đạp đến vỡ tan xác rồi, còn lừa ai được?" Long Trần cười lạnh, tuy không phải hoàn toàn hiểu rõ, nhưng Long Trần cũng không dễ lừa gạt như vậy, bốn người này từ trên Vạn Cổ Lộ hạ xuống, hư không vỡ tan, rõ ràng là dùng một loại thần lực cưỡng ép phá vỡ hàng rào thế giới, đưa bọn họ đến đây. Coi như là hàng rào thế giới bị phá vỡ, thì vẫn không phải người nào cũng có thể vượt qua, tối thiểu không phải cường giả Tiên Thiên cảnh có thể làm được, những người này tới đây độ kiếp, tuy rằng khí tức cuồn cuộn như biển, nhưng độ vẫn chỉ là Ích Hải kiếp. Nếu không có thần diễm bảo hộ, khi bọn họ phá giới đã bị lực không gian cường đại xoắn nát rồi, cho nên Long Trần lạnh giọng trào phúng.
"Lũ kiến hôi muốn chết." Nam tử trong thần diễm không khỏi giận dữ, lời nói của Long Trần đã chọc giận bọn hắn. "Một lũ trứng không có xương cốt, đợi đến khi các ngươi chui ra khỏi vỏ, trưởng thành, rồi hẵng nói chuyện oai phong." Long Trần trào phúng, đối với loại người cao cao tại thượng, không coi mạng người ra gì như vậy, Long Trần chẳng có gì phải e dè.
"Oanh..." Đúng lúc này, trong hư không, đám mây kiếp lại rung chuyển, từng con cự thú lôi đình to lớn từ trên trời giáng xuống, mỗi con đều có kích thước cả ngàn trượng, hình dáng như núi. Lần này số lượng không nhiều, nhưng vẫn có hơn ngàn con, hướng Long Trần lao đến, loại ma thú này là chung cực lôi kiếp mạnh nhất trong lôi kiếp của Nguyệt Tiểu Thiến. Nhưng lần đó của Nguyệt Tiểu Thiến chỉ có một con, còn Long Trần một lần phải đối mặt với hơn ngàn con cự thú lôi đình như vậy, mặt Nguyệt Tiểu Thiến có chút tái nhợt, tay ngọc nắm chặt vào nhau, vô cùng khẩn trương. Không chỉ Nguyệt Tiểu Thiến khẩn trương, mà mọi người đều hồi hộp, những con cự thú lôi đình này quá kinh khủng, xông về phía Long Trần, trời đất rung chuyển, hư không ầm ầm, toàn thân tản ra uy áp không gì sánh bằng.
"Oanh!" Một con cự thú lôi đình vừa chạy đến gần, đã bị Lôi Long cắn một miếng, nhưng bản thân con cự thú lôi đình kia quá khổng lồ, nó vậy mà không thể nuốt một phát vào được, mà cự thú lôi đình thì vẫn liên tục giãy giụa, làm nó càng không nuốt xuống được. Đúng lúc này, một con cự thú lôi đình khác đã nhào về phía Long Trần, móng vuốt cự thú lôi đình to lớn như ngọn núi, đánh thẳng vào Long Trần. "Ông!" Trong lúc đó, một thanh trường đao huyết sắc xuất hiện trong tay Long Trần, một đạo đao ảnh sắc bén xé rách hư không, gào thét lao qua, tràn đầy bá đạo. "Oanh!" Cự thú lôi đình kia lại bị Long Trần chém thành hai nửa bằng một đao. Một kích này làm tất cả mọi người cũng phải trợn mắt há mồm, Long Trần cũng không hề dùng kỹ xảo nào, cứ vậy mà mạnh mẽ chém một đao, đã chẻ đôi con cự thú lôi đình, chuyện này thật quá kinh hãi.
"Lôi Long, đừng gặm, nhả ra, để ta chặt." Long Trần hô với Lôi Long, lúc này nó đang ngậm một con cự thú lôi đình trong miệng, mắc kẹt ở cổ họng, liều mạng nuốt xuống nhưng vẫn không vào được vì cự thú lôi đình giãy giụa. Nghe lời Long Trần nói, nó nhả con cự thú lôi đình kia ra, trực tiếp lao đến thôn phệ cự thú lôi đình đã bị Long Trần chém đôi, nhưng đã chậm một bước, cự thú lôi đình đó hóa thành đầy trời phù văn lôi đình tán ra, nó hít mạnh cũng chỉ hấp thụ được một phần nhỏ.
"Đừng nóng vội, chú ý phối hợp!" Long Trần dặn Lôi Long một câu, sau đó Huyết Ẩm trong tay phát ra tiếng ầm ầm, xung quanh phù văn huyết sắc sáng lên, vô tận sát phạt chi khí tuôn ra, nhằm vào lũ cự thú lôi đình phóng đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận