Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3620: Hồng Ảnh thành

Chương 3620: Hồng Ảnh thành, trung tâm Ma La tinh vực, có một tòa thành trì khổng lồ, tòa thành này chính là Hồng Ảnh thành lừng lẫy danh tiếng. Nơi đây là biểu tượng huy hoàng của Nhân tộc ở Ma La tinh vực. Năm đó, Hạ Cô Hồng và La Thanh Ảnh đã lãnh đạo Nhân tộc đánh đến tận đây, đánh lui ma thú, mở rộng bản đồ Nhân tộc ra hơn một nửa Ma La tinh vực. Cũng chính vì lẽ đó, theo thói quen của Nhân tộc, khi một thế lực chiếm giữ hơn một nửa lãnh địa thì khu vực đó sẽ được đặt tên theo chủng tộc, tông môn, thế lực của họ. Vì vậy, Ma La tinh vực được mệnh danh là Hồng Ảnh Tinh Vực. Chỉ có điều, sau khi đổi tên thành Hồng Ảnh Tinh Vực vài trăm năm thì lại trở về tên cũ. Ma La nhất tộc đã giành lại được phần lớn cương vực. Tuy vậy, dù bên ngoài biết nơi đây phải gọi là Ma La tinh vực, nhưng vì kính nể Hạ Cô Hồng, và cũng vì câu chuyện tình bi thương của hai người mà người ta phải thở dài, nên phần lớn vẫn không đổi tên mà vẫn gọi Ma La tinh vực là Hồng Ảnh Tinh Vực. Hồng Ảnh thành, biểu tượng huy hoàng năm nào, nay đã trở thành đại bản doanh phát triển và an trí phản đồ Nhân tộc của La gia, là nơi huấn luyện hung đồ tàn sát đồng tộc, thành vẫn là thành đó, nhưng giờ đây cảnh còn người mất. Người ở nơi này, không còn nghĩ cách bảo vệ gia tộc, mà mỗi ngày đều nghĩ đến chuyện giết chết đồng loại. Bảng hiệu Hồng Ảnh thành vẫn treo ở cửa thành, nhưng đã bị rêu xanh phủ kín. Ba chữ lớn bằng vàng lóng lánh đã bị che lấp, giống như đang nhắm mắt, không muốn nhìn thấy khuôn mặt bẩn thỉu của nhân loại. Hiện tại, Hồng Ảnh thành đã mở đại trận, vô số chiến hạm tập kết, mấy ngàn vạn binh lính mặc chiến giáp, tay cầm thần binh, sẵn sàng đón quân địch, ngay khi chú tạo phát ra tín hiệu cầu viện, nơi này liền bắt đầu vào trận địa sẵn sàng nghênh chiến.
"Ầm"
Bỗng nhiên hư không rung động, một thân ảnh màu đen xuất hiện, giống như một con chim thần, từ trên trời giáng xuống, đâm thẳng vào phía trên đại trận.
"Oành"
Đại trận bị đánh thủng một lỗ lớn, thân ảnh màu đen kia cứ vậy xông thẳng vào bên trong Hồng Ảnh thành.
"Diệt Thế Hỏa Liên."
Mọi người còn chưa hiểu chuyện gì thì một đóa liên hoa lửa nở rộ giữa đám đông, ánh lửa ngút trời, vô số binh lính và chiến hạm bị sóng lửa khủng bố cuốn bay. Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, căn bản không cho bọn họ thời gian phản ứng. Vốn dĩ bọn họ còn đang dõi mắt tìm kiếm hạm đội ở phía xa, nào ngờ có người lại có thể dịch chuyển đến thẳng đây. Long Trần là người đầu tiên xuất hiện, một chiêu Diệt Thế Hỏa Liên đã khiến toàn bộ chiến trường đại loạn, ngay sau đó, mười vạn chiến sĩ Tinh Hà từ trên trời lao xuống, men theo lối Long Trần mở ra xông vào.
"Phá hủy chiến hạm trước."
Long Trần hét lớn, chủy thủ màu đen bắn ra, nhằm thẳng vào Thanh Ảnh chiến hạm mạnh nhất trong hạm đội.
"Phụt, phụt, phụt..."
Đại trận, phù văn, cùng với lớp phòng ngự của Thanh Ảnh chiến hạm trước mặt chủy thủ lại tỏ ra yếu ớt không chịu nổi một đòn, dường như thế gian này không gì có thể cản nổi thứ vũ khí này. Mười một chiếc Thanh Ảnh chiến hạm bị chủy thủ đánh xuyên thủng. Lần này, Long Trần không tấn công lung tung, chủy thủ chỉ xuyên qua khu vực cốt lõi ở đầu chiến hạm, khiến chiến hạm tạm thời mất khả năng vận hành chứ không hoàn toàn hủy diệt.
"Giết a, cướp a, lột sạch quần áo của chúng nó a."
Quách Nhiên thấy Thanh Ảnh chiến hạm thì hai mắt đỏ ngầu. Đây chính là bảo vật mà hắn tha thiết mơ ước. Thấy Long Trần ra tay, lập tức xông lên Thanh Ảnh chiến hạm, vừa giết người vừa đoạt bảo. Thanh Ảnh chiến hạm thật sự chỉ có một chiếc, đó là xe của La Thanh Ảnh, nghe nói chiếc xe đó không thể khởi động. Các chiến hạm Thanh Ảnh hiện tại đều là hàng nhái. Dù vậy, chúng vẫn khiến chiến hạm đương thời phải hổ thẹn. Không chiến hạm nào có thể bì kịp.
Long Trần và mọi người như thiên binh giáng thế, thế như sấm sét, trực tiếp xông vào thành. Bên trong thành nhất thời đại loạn. Cần phải biết rằng, chiến tranh ở Ma La tinh vực chủ yếu là tấn công tầm xa, cận chiến thường diễn ra ở cuối trận chiến. Bọn họ chưa bao giờ có kinh nghiệm này. Các chiến hạm ở trong thành căn bản không thể triển khai. Nếu như tấn công bừa bãi thì chính là tự sát, có thể đánh trúng địch hay không thì chưa biết, nhưng chắc chắn là sẽ giết chết không ít người của mình. Một khi chiến hạm nổ súng thì cũng chẳng khác nào tự sát. Bọn họ cả đời cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có tình huống này, đến cả người chỉ huy cũng lúng túng, không biết nên ra lệnh thế nào. Mà những cường giả trên chiến hạm kia, không có lệnh của chỉ huy, cũng không dám tùy tiện phát động công kích.
"Người của bọn chúng không nhiều, mọi người đừng dùng chiến hạm, trực tiếp giết chết bọn chúng."
Cuối cùng thì người chỉ huy cũng ra lệnh. Hắn đâu biết rằng, hắn vừa đưa ra một mệnh lệnh ngu xuẩn đến nhường nào. Đại quân trong thành có hàng triệu người, họ cho rằng, bằng chiến thuật biển người thì có thể nghiền nát được những kẻ xâm nhập này.
Khi bọn họ từ bỏ chiến hạm để tấn công, thì các chiến sĩ Tinh Hà lại chỉ phòng thủ không chiến, điên cuồng tấn công những chiến hạm kia, một khi phá hủy được phù văn của chiến hạm, liền mang chiến hạm đi.
"Mở đại trận đến cấp độ hủy diệt, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng chạy thoát."
Người chỉ huy thấy vậy, vừa sợ vừa giận, hét lớn. Hắn phát hiện ra rằng những người này không giết người, mà chỉ cướp chiến hạm. Điều đó rõ ràng là họ đang đánh lén, trộm chiến hạm rồi bỏ chạy, hắn không thể cho họ cơ hội đó.
"Thế nhưng, nếu mở đến cấp độ hủy diệt thì chúng ta không ra được, bên ngoài cũng không vào được nữa? Hơn nữa, nếu năng lượng không dùng hết thì không có cách nào kết thúc."
Có người nhắc nhở.
"Không quản được nhiều như vậy, những chiến hạm này tuyệt đối không thể bị cướp đi, nhanh lên, có chuyện gì ta chịu trách nhiệm."
Người chỉ huy giận dữ quát.
"Ầm"
Theo tiếng gầm của người chỉ huy, toàn bộ đại trận trên thành oanh minh bạo hưởng. Ngay sau đó, những phù văn trên đại trận bốc cháy thành ngọn lửa, uy áp khủng khiếp khiến thiên địa rung chuyển, người trong thành ai nấy như bị đá tảng đè ép. Các công trình trong thành vì không chịu nổi lực lượng khủng khiếp mà bắt đầu sụp đổ, mặt đất cũng nứt toác, cảnh tượng hết sức kinh hãi.
"Má nó, đúng là ngu xuẩn đáng yêu. Nếu không biết ai là nội gián thì mẹ nó ta đã suýt tin ngươi là người cùng phe với bọn ta."
Long Trần nhìn lão già ra lệnh, suýt nữa thì không nhịn được cười.
Một khi đại trận mở ở chế độ hủy diệt thì sẽ không thể dừng lại được nữa, trừ phi dùng cạn hết số năng lượng dự trữ, nếu không, bên ngoài không vào được, bên trong cũng không ra được. Hắn cho rằng như vậy thì Long Trần không thoát được, nhưng lại không biết rằng Long Trần có chủy thủ thần bí kia, sức mạnh của đại trận căn bản không liên quan đến Long Trần, thứ mà nó hạn chế chỉ là chính người của bọn chúng. Thanh Ảnh chiến hạm lúc này đã bị Quách Nhiên, Lãnh Huy, Tạ Liễu Nhi chia cắt xong. Giờ đây, các chiến sĩ Tinh Hà như một đám thổ phỉ, điên cuồng chiếm đoạt các chiến hạm thường.
"Phụt"
Long Trần cũng ra tay, liên tiếp đánh giết mấy người, tiến hành sưu hồn, nhưng không thu được gì, bỗng nhiên Long Trần nhìn thấy giáp chiến trên người một người khác thường, nhất thời tỉnh táo, lập tức phóng đến người kia.
"Oành"
Long Trần cùng người kia liều mạng một đao, kết quả quanh thân Long Trần run lên, lại bị người kia đẩy lùi một bước, người này là một siêu cao thủ.
"Phụt"
Người kia đỡ một đao của Long Trần cũng bị đánh bay. Không biết từ khi nào, Quách Nhiên giống như u linh xuất hiện phía sau hắn, một đao chém đầu hắn, phối hợp với Long Trần không thể chê vào đâu được.
"Ầm"
Long Trần một ngón tay điểm vào mi tâm người kia, một lượng lớn tin tức cấp tốc tràn vào đầu Long Trần.
"Ha ha ha... tìm thấy rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận