Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 6084: Nơi phồn hoa

"Tên gì?" Một cái truyền tống trận lớn như vậy, mà chỉ có một mình Long Trần, khi Long Trần vừa bước ra khỏi truyền tống trận, liền bị người chặn lại.
Đó là một người có tu vi Nhân Hoàng, tuổi có hơi lớn, cũng không phải cường giả trẻ tuổi mới nổi. Người này mặc trường bào màu trắng sữa, lưng đeo đai lưng bằng ngọc, trên đai lưng ngọc treo một tấm minh bài, trên minh bài khắc chữ "Bạch".
Thấy Long Trần đánh giá mình, người kia liền trở nên thiếu kiên nhẫn, tay cầm một miếng ngọc bài trống không, cau mày nói: "Trả lời."
Long Trần không rõ thân phận của người này là gì, nhưng thấy trang phục, chắc là người của Bạch Đế thành, liền nói thẳng tên: "Long Trần."
Nghe được tên Long Trần, người kia không khỏi hừ lạnh một tiếng, lắc đầu: "Vô vị."
Răng rắc răng rắc. . .
Chỉ thấy hắn cầm dao khắc, khắc vài nét lên ngọc bài, liền nổi lên tên Long Trần.
"Một khối tử ngọc." Người kia đưa ngọc bài đã khắc tên cho Long Trần, lạnh lùng nói.
"Đắt vậy, sao ngươi không đi cướp?" Một miếng ngọc bài khắc hai chữ mà có thể đổi một khối tử ngọc hỗn độn, thật là điên rồi?
Người kia lập tức nổi giận: "Nhà quê ở đâu ra, vào Bạch Đế thành nhất định phải đưa một khối tử ngọc, mấy ngàn vạn năm nay, quy tắc này chưa từng thay đổi. Tự dưng đâu đến, thì trở về chỗ đó mà ra thôi."
Long Trần thấy thái độ của người kia, dường như cũng không cố ý làm khó mình, cũng lười đôi co, trực tiếp đưa một khối tử ngọc.
"Trong ngọc bài có quy tắc thành và bản đồ thành, tự xem cho kỹ, đừng phạm phải quy tắc thành, nếu không ai cũng không cứu được ngươi." Người kia nhận tử ngọc xong, lạnh lùng nói.
Gã này tính tình có vẻ không tốt lắm, Long Trần cũng chẳng muốn đôi co nhiều, cầm lấy ngọc bài rồi đi.
Vừa đi, Long Trần vừa đưa thần thức vào ngọc bài, một bản đồ chi tiết của Bạch Đế thành, trong nháy mắt xuất hiện trong đầu, còn mấy cái gọi là quy tắc thành, Long Trần nhìn cũng chẳng thèm xem. Thứ đó để cho những người sống lâu ở đây đọc, Long Trần không có ý định ở lại đây lâu, không có gì để xem cả.
"Ôi, Phạm Thiên Đan Cốc, Hoa Vân thương hội, Long Đằng thương hội thế mà cũng đều có..."
Điều làm Long Trần không ngờ, trong Bạch Đế thành, cả ba người bạn cũ đều có mặt, mà còn, có rất nhiều cửa hàng. Buồn cười nhất là, trên một con đường phồn hoa nhất, ba cửa hàng mở liền kề, Hoa Vân thương hội thì bị kẹp giữa Đan Cốc và Long Đằng thương hội.
"Vậy mà hài hòa thế này, hắc hắc, đi xem thử!"
Long Trần thấy thú vị, chủ nhân Bạch Đế thành này, bản lĩnh thật lớn, có thể khiến đối thủ một mất một còn tụ tập một chỗ.
Bạch Đế thành rất lớn, hơn nữa còn là một tòa thành trên núi, ở đây cấm đoán bay lượn, Long Trần chỉ có thể đi bằng hai chân.
Dọc đường đi vào trong thành, đường đi càng lúc càng náo nhiệt, Long Trần cũng thấy nhiều cường giả Nhân Hoàng vừa mới độ kiếp thành công.
Thậm chí Long Trần còn thấy cả cường giả Nhân Hoàng tam trọng thiên, nhưng cẩn thận cảm nhận khí tức đối phương, ôi thôi, thuần túy dùng đan dược thúc lên. Loại người có giới hạn như vậy, cũng chỉ có thể đến Nhân Hoàng, nên dứt khoát mặc kệ, dùng đan dược tăng nhanh cảnh giới, dọa người cũng được.
Mà những người này, thường có bối cảnh kinh người, nhưng thiên phú thì quá kém, bùn loãng không trát được tường.
Khi Long Trần đi vào con đường náo nhiệt nhất kia, nơi đây đã đông nghịt người, vô số cường giả trẻ tuổi vừa tấn thăng Nhân Hoàng, tụ tập tại đây.
Hai bên đường, vô số cửa hàng san sát, Long Trần vừa liếc mắt, lập tức hiểu ra. Hóa ra các thương nhân đã chuẩn bị từ trước, bày bán những vật dụng cần thiết cho cường giả cảnh giới Nhân Hoàng.
Những thứ này có đan dược, công pháp, binh khí, chiến giáp, phù triện các loại, tất cả đều là những thứ mà cường giả Nhân Hoàng cảnh cần nhất.
Long Trần phát hiện, các đệ tử ở đây, thực lực không mạnh, theo lý mà nói, với thực lực của họ, giờ này phải đang độ kiếp mới đúng.
Sau đó Long Trần bắt một người hỏi han, mới biết, hóa ra những người này đến từ khắp nơi, nhưng đều có bối cảnh vô cùng mạnh, đương nhiên là cũng cực kỳ giàu có. Bọn họ đưa cho Bạch Đế thành một khoản tiền rất lớn, sau đó dưới sự bảo hộ của Bạch Đế thành, tranh thủ vượt qua đợt độ kiếp đầu tiên.
Long Trần nghe đến đây, kinh ngạc cả người, quả nhiên cơ hội làm ăn ở khắp mọi nơi, đám cường giả vô tận này, Bạch Đế thành thu tiền chắc chất đầy kho mất rồi.
Người được Long Trần hỏi vô cùng tự hào nói, có thể được Bạch Đế thành che chở, không phải người bình thường có thể làm được, dù có tiền cũng phải có quan hệ.
Long Trần hiểu ngay, Bạch Đế thành cũng là một nơi nhận tiền chứ không nhận người, chỉ cần tuân thủ quy tắc, chỉ cần có tiền, cái gì cũng có thể giải quyết, khó trách nơi này lại phồn vinh đến vậy.
Trong Bạch Đế thành, nhân tộc chiếm đa số, khoảng sáu phần, bốn phần còn lại là dị tộc, tuy nhiên, vì quy tắc ở đây, họ sẽ không xung đột trực diện, nhiều lắm chỉ mắng nhau vài câu, phun vài bãi nước bọt.
Nhưng nhân tộc chiếm số đông, một khi xảy ra xung đột, nhân tộc rất đoàn kết, cùng nhau phun nước bọt, thiệt thòi chỉ có thể là mấy dị tộc kia.
Trên đường đi, Long Trần thấy không ít trận chiến nước bọt, đều kết thúc với phần thắng thuộc về nhân tộc, nghĩ đến có chút buồn cười.
Long Trần đi một đường, cũng gặp không ít người có thực lực cường đại, nhưng Long Trần khống chế khí tức rất giỏi, bọn họ không cảm nhận được thực lực của hắn, nên Long Trần cũng không gây sự chú ý của họ.
Long Trần cầm ngọc bài, dựa theo phương hướng mà tìm kiếm, vừa đi, vừa so sánh với mục tiêu, để khỏi đi lạc.
Càng đi, phía trước càng đông người, mà còn ồn ào, giống như cái chợ, tựa hồ đang có hội nghị gì đó.
Long Trần còn đang đối chiếu kiến trúc xung quanh, bỗng nhiên một bàn tay lớn nắm lấy cánh tay Long Trần, đồng thời một giọng nói không nhịn được vang lên:
"Đến giờ rồi mà còn đi lang thang cái gì, mau chuẩn bị thôi!"
Long Trần nhất thời bị người kia kéo vào đám đông, người kéo hắn, là một thanh niên mặt mày rám nắng, cũng là người vừa mới lên Nhân Hoàng, nhưng Long Trần không biết người này.
"Huynh đệ, có phải ngươi nhận nhầm người rồi không?" Long Trần bị hắn kéo vào đám người, vẻ mặt mờ mịt.
"Đừng nói nhiều, nhanh lên, sắp muộn rồi!" Người kia không thèm để ý đến Long Trần, trực tiếp kéo hắn đến bên một bục cao gần quảng trường.
Long Trần lúc này mới chú ý, nơi này dường như đang có hoạt động gì đó, trước bục cao có rất đông người, trên bục cao, còn có mười mấy nam nữ trẻ tuổi mặc đồ hoa lệ, đang nghiêm trang ngồi.
Trước mặt mỗi người, chuẩn bị sẵn giấy bút, tựa hồ đang khảo hạch cái gì đó, bầu không khí căng thẳng đến lạ.
Long Trần ngơ ngác, đây là làm gì vậy? Sao tự dưng bị lôi đến đây?
"Xếp hàng đi, ngươi là người cuối cùng, ta nói cho ngươi, nếu không có ta, bao nhiêu cố gắng của ngươi đều đổ sông đổ biển." Người kia trực tiếp đẩy Long Trần vào cuối một hàng người.
Cố gắng? Long Trần sững sờ, hắn biết mình muốn đi Hoa Vân thương hội sao? Vào Hoa Vân thương hội còn phải xếp hàng? Còn phải khảo hạch? Thật là điên rồi mà?
Long Trần lẩm bẩm trong miệng, khi đến được cuối hàng, nhìn thấy những người phía trước đều mặc trường bào đen, lập tức ngẩn ngơ.
Người đứng trước Long Trần, quay đầu lại nhìn Long Trần một cái, mà một cái liếc mắt ấy, suýt chút nữa làm Long Trần hét lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận