Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 1169: Vô sỉ âm mưu

Chương 1169: Âm mưu vô sỉ Khi thấy Huyền Cơ tử trên lồng ngực, nửa bên thân thể đen sạm như than củi, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
"Chư vị thấy rồi chứ? Ta cũng bởi vì tính toán Long Trần một lần mà bị phản phệ, suýt chút nữa mất cả mạng. Nửa người nổ nát, thân thể mới sinh ra này cũng bị nguyền rủa, màu sắc biến thành thế này đây." Huyền Cơ tử hậm hực nói.
Huyền Cơ tử sống nhiều năm như vậy, chưa từng gặp phải tình huống này, nửa người mới sinh ra này, thực tế cứ cách mấy canh giờ lại đau nhức như kim đâm, giống như bị cực hình.
Huyền Cơ tử mỗi khi nhớ đến chuyện này lại vừa sợ vừa giận. Trước đây hắn cũng không tính toán quá khứ tương lai của Long Trần, chỉ đẩy tính một chút phương vị thôi mà suýt mất mạng.
Nếu tính toán quá khứ tương lai, chỉ sợ đến tro cốt cũng không còn, điều này khiến Huyền Cơ tử cực kỳ hoảng sợ và bất an.
Thực tế, Huyền Cơ tử cực kỳ tà ác, khi đi dạo bên ngoài, phát hiện có thiên tài xuất hiện, liền lén lút đi gieo xuống Nô Tâm Đạo Chủng cho đứa bé.
Nô Tâm Đạo Chủng này cực kỳ tà ác, có thể rút thiên đạo chi lực của thiên hành giả, truyền cho hắn, giống như ma cà rồng, thông qua bí pháp không ngừng hút sức mạnh của những người này, cung cấp cho bản thân tu hành.
Ban đầu, Huyền Cơ tử rất cẩn thận, chỉ lén lút gieo Nô Tâm Đạo Chủng cho một số thiên hành giả bình thường, về sau khi thân phận tăng cao, lòng tự tin cực độ bành trướng, bắt đầu dựa vào thân phận của mình, ra tay với những đứa trẻ có thiên phú càng ngày càng cao.
Bởi vì những đứa bé có thiên phú cao, thường sinh ra trong các đại tông môn hoặc thế gia cổ lão, Huyền Cơ tử dùng thân phận của mình để tranh thủ sự tín nhiệm rất dễ dàng.
Mà từ khi Huyền Cơ tử sử dụng Nô Tâm Đạo Chủng, ngàn năm qua chưa từng ai phát hiện manh mối, khiến hắn càng lúc càng lớn gan, làm việc ngày càng không kiêng nể gì.
Hắn thường xuyên thăm viếng các đại tông môn, xem tướng cải mệnh cho người khác, càng dễ tiếp xúc với những đứa bé thiên tài. Đứa bé có thiên phú bình thường, hắn cũng chẳng thèm gieo Nô Tâm Đạo Chủng.
Có thể nói Hoa Thi Ngữ là một sự cố, có người tiết lộ cho Huyền Cơ tử rằng, nhà Hoa có một viên Cầu Đạo Vương Ngọc. Vật này vô dụng với người khác nhưng lại là một phụ trợ không tệ cho Huyền Cơ tử, kẻ thích thăm dò thiên cơ.
Khi hắn tìm đến Hoa gia thì vừa kịp lúc Hoa Thi Ngữ sinh ra chưa lâu. Thấy Hoa Thi Ngữ thiên phú phi thường tốt, hắn liền lấy thân phận ra, vừa xem tướng cho Hoa Thi Ngữ, vừa lén lút gieo Nô Tâm Đạo Chủng.
Sau đó, hắn mới mượn Hoa Thi Ngữ để áp chế Hoa gia, muốn Hoa gia giao Cầu Đạo Vương Ngọc, nhưng Hoa gia lại không chịu, khiến Huyền Cơ tử tức giận.
Hắn nói Hoa Thi Ngữ trong số mệnh có ba kiếp nạn, thọ không quá hai mươi ba tuổi. Ba kiếp nạn là do Huyền Cơ tử tính ra, còn thọ nguyên có hạn là do hắn tự quyết định.
Vì gieo Nô Tâm Đạo Chủng, người sinh tử đều nằm trong tay hắn. Có lúc, để khiến người kính sợ hắn, hắn sẽ cố ý “thiết khẩu thần toán” hại chết người khác.
Nhưng lần này hắn đã đụng phải đinh, đụng phải Long Trần. Huyền Cơ tử sau đó cũng vô cùng hối hận. Lúc đó, hắn cũng chỉ là u mê, tại sao lại đứng ra uy hiếp Long Trần?
Nếu như mặc Long Trần nhổ Nô Tâm Đạo Chủng thì thôi đi, dù sao Hoa gia cũng không dám truy cứu hắn trách nhiệm gì, quan trọng nhất là không có bất kỳ chứng cứ nào, không ai làm gì được hắn.
Nhưng Long Trần thì khác. Sau khi Huyền Cơ tử tính toán Long Trần mà suýt mất mạng, một nỗi bất an bao trùm lấy hắn. Hắn cảm thấy mọi chuyện sắp hỏng bét. Nếu Long Trần phơi bày chuyện này, hắn sẽ thân bại danh liệt. Cho nên hắn vu oan Long Trần là Đoạt Thiên Giả.
Bởi vì sự trưởng thành của Long Trần quá quỷ dị, rất giống Đoạt Thiên Giả trong truyền thuyết, thêm việc Long Trần hành sự bá đạo, thủ đoạn độc ác, Huyền Cơ tử trực tiếp vu hãm Long Trần là Đoạt Thiên Giả.
“Như đạo trưởng Huyền Cơ nói, Long Trần này quả nhiên là Đoạt Thiên Giả, chúng ta cần phát động lệnh truy nã của chính đạo, toàn lực đánh giết hắn.” Mã Hành Không nói.
"Không thể, các ngươi không biết, Long Trần mang trọng bảo, che đậy thiên cơ. Ta cùng Đan Đằng huynh là giao tình sinh tử, lần này là mời Đan huynh đến. . . Các ngươi hiểu mà!" Huyền Cơ tử nhìn mọi người nói.
Ý tứ rất rõ ràng, Long Trần chắc chắn phải chết, nhưng không muốn để nhiều người biết. Chuyện này, Huyền Cơ tử đã mời lão già họ Đan của Đan Tháp đến chủ trì.
Nói cách khác, lợi ích trên người Long Trần chắc chắn sẽ thuộc về người này, các ngươi không nên tranh cãi.
Cường giả Cổ tộc và Mã Hành Không kinh ngạc. Bọn họ sao không hiểu ý của hai người này? Thảo nào Đan Tháp lại nhúng tay vào chuyện này.
Đan Đằng nhìn hai người cười nói: "Chuyện này tuy Đan Tháp ta tiếp nhận, nhưng vẫn cần hai vị hết sức giúp đỡ mới được. Dù sao, quan hệ giữa các ngươi và Huyền Thiên Đạo Tông với Long Trần thì ai cũng rõ. Và ta, Đan Đằng, bằng danh nghĩa Đơn gia xin thề, những lợi ích thu được chắc chắn sẽ không quên hai vị.”
"Lợi ích gì hay không thì nghe theo huynh Đan Đằng một tiếng, dù khó khăn đến mấy, Trấn Thiên Pháp Tông ta cũng tuyệt đối không nhíu mày." Mã Hành Không vỗ ngực, vô cùng nghĩa khí nói.
Mã Hành Không là một lão cáo già, hắn nhìn ra được, Huyền Cơ tử và Đan Đằng sớm đã là một phe.
Trên thế giới này, chỉ sợ chỉ có Huyền Thiên Đạo Tông ngốc nghếch mới đối đầu với Đan Tháp, những người khác không có ngu như vậy. Giữ quan hệ với Đan Tháp có thể tối đa hóa lợi ích. Hơn nữa, Trấn Thiên Pháp Tông vốn có quan hệ mật thiết với Đan Tháp, lúc này tỏ thái độ là rất cần thiết.
“Ta cũng cực lực ủng hộ, hi vọng huynh Đan Đằng sau này, về mặt đan dược…” Cường giả Cổ tộc mở lời.
"Yên tâm, sau khi chuyện này ổn thỏa, tuyệt đối không làm các hạ thất vọng." Đan Đằng cũng rất hào sảng nói, nhưng thực tế, lão ta còn gian xảo hơn, lời nói thì hùng hồn nhưng thực chất không có tí trọng lượng nào.
Rất nhanh, bốn người đã đạt thành hiệp nghị. Chuyện này coi như đã định, chỉ cần họ đưa ra bằng chứng thuyết phục Long Trần là Đoạt Thiên Giả, thì tin đồn sẽ không ai tin nữa.
Nếu có người xác minh với họ, họ cũng sẽ lập lờ, không nói có, cũng không nói không. Chờ giết được Long Trần rồi hãy nói.
Nếu Long Trần ở đây, chắc chắn sẽ chỉ vào mũi Cường giả Cổ tộc, Mã Hành Không và Đan Đằng mắng lớn: Các ngươi là đồ đần hả? Huyền Cơ tử trước đó nói khi tính toán ta bị phản phệ, bây giờ lại bảo ta có trọng bảo, che giấu thiên cơ. Đã che đậy thiên cơ, mẹ nó ngươi còn tính ra được sợi lông à? Cái gì cũng tính không ra còn bị phản phệ là cái quái gì?
Thế nhưng, Huyền Cơ tử có tài năng đó, lừa được Đan Đằng, Đan Đằng thì có tài năng lớn đó, khiến Cường giả Cổ tộc và Mã Hành Không hợp tác.
"Có điều nếu Thiên Võ liên minh truy tra ra thì sao?" Mã Hành Không có chút lo lắng nói.
"Không cần sợ, Thiên Võ liên minh xác thực cường đại, hơn nữa công chính nghiêm minh, nhưng rất nhiều chuyện đều cần chứng cứ, quy trình đi lại rất phiền phức. Chúng ta cứ câu giờ với họ, nói là nghi ngờ Long Trần là Đoạt Thiên Giả, còn chứng cứ thì để ta làm chứng sau. Phải biết, ta xuất thân từ Thiên Cơ đảo, họ phải nể xuất thân của ta.
Mặc dù ta có thể trăm phần trăm khẳng định, Long Trần là Đoạt Thiên Giả, nhưng không gỡ xuống được bảo vật che đậy thiên cơ trên người hắn thì không thể nào chứng minh.
Ta đoán, dù Thiên Võ liên minh có ra mặt cho Huyền Thiên Đạo Tông thì cũng không bắt được lỗi của chúng ta, dù sao việc Long Trần trưởng thành rất quỷ dị, không ai giải thích nổi.
Cuối cùng, chuyện này chắc chắn ai cũng có lý, mặc dù Huyền Thiên Đạo Tông có chút tổn thất nhưng so với ba vị thì chỉ là tiểu vu gặp đại vu.
Chúng ta đứng ra vì dân trừ hại, truy bắt Long Trần. Chỉ cần Huyền Thiên Đạo Tông giao Long Trần ra thì mọi chuyện sẽ không có gì.
Nhưng họ lại tỏ vẻ hung hăng, rút dao khiêu chiến, bản thân đó đã là đuối lý, dù sao ở đây có Đan Tháp chủ trì công đạo, Huyền Thiên Đạo Tông rõ ràng là tâm có quỷ.
Chuyện này, Huyền Thiên Đạo Tông ít nhất cũng phải chịu hơn phân nửa trách nhiệm, họ còn dám không buông tha?” Huyền Cơ tử cười lạnh nói.
Mọi người sáng mắt lên, lời Huyền Cơ tử vừa nói lập tức khiến họ có lợi. Chỉ cần họ cứ khăng khăng là "mời" Long Trần đến điều tra, bị ép vào đường cùng đến mức đồ sát, thậm chí có tư thế giết người diệt khẩu, thì sẽ chiếm đại nghĩa. Dù sao họ có bốn thế lực, tiếng nói lớn hơn Huyền Thiên Đạo Tông nhiều.
"Mẹ kiếp, lần này chúng ta tổn thất thảm rồi, tên tiểu súc sinh Long Trần kia ra tay tàn nhẫn như vậy, nếu bảo hắn không phải Đoạt Thiên Giả, có ai tin?" Mã Hành Không nhìn số lượng cường giả ít ỏi bên cạnh, hậm hực nói.
Không chỉ Mã Hành Không, cường giả Cổ tộc cũng phẫn hận, họ cũng không biết làm sao về trình báo, lần này tổn thất quá kinh khủng.
May mắn là qua chuyện này, quan hệ với Đan Tháp càng thêm mật thiết, hy vọng có thể lấy công chuộc tội...
...
"Hô"
Trên Huyền Thiên Tháp của Huyền Thiên Đạo Tông, một luồng quang mang rực rỡ bùng lên, nối với một luồng lưu quang trên hư không, một đoàn người xuất hiện trên quảng trường của Huyền Thiên. Đó là Huyền Chủ đại nhân thông qua Luân Hồi Kính kết nối với Huyền Thiên Tháp để truyền tống mọi người trở về.
“Huyền Chủ đại nhân, lão đại của ta….” Quách Nhiên mở miệng gọi.
“Không sao, Long Trần không sao. Với tốc độ của Truy Vân Thôn Thiên Tước, những người kia không mang theo thần khí căn bản đuổi không kịp.” Huyền Chủ đại nhân khuyên giải.
Ban đầu, Huyền Chủ đại nhân cũng không phát hiện ra Truy Vân Thôn Thiên Tước. Nhưng khi Truy Vân Thôn Thiên Tước nuốt chửng nguyên thần của cường giả cấp viện chủ thì ông mới phát giác.
Có năng lực khủng bố như vậy, lại dám nuốt nguyên thần với thực lực bát giai thì chỉ có Truy Vân Thôn Thiên Tước trong truyền thuyết dám làm.
Nhất là khi Truy Vân Thôn Thiên Tước tấn thăng cửu giai, phát tán uy áp khủng bố, càng khiến vô số cường giả nhận ra thân phận của nó.
Điều này khiến Huyền Chủ đại nhân thầm cười khổ, Long Trần ẩn giấu quá sâu, át chủ bài càng ngày càng đáng sợ. Không hổ là Nghịch Thiên Giả trong truyền thuyết, quá mẹ nó nghịch thiên.
“Nội môn đệ tử, đều về nghỉ ngơi đi. Từ bây giờ, Huyền Thiên Đạo Tông đóng cửa, bất cứ đệ tử nào cũng không được ra ngoài.” Huyền Chủ đại nhân giải tán mọi người. Lần này, Huyền Thiên Đạo Tông xem như đã quá lộ diện, e là sẽ gây ra náo động lớn. Lúc này, cần phải cẩn thận.
"Huyền Chủ đại nhân, chúng ta bây giờ phải làm sao?" Liễu Thương hỏi.
Đôi mắt Huyền Chủ đại nhân bùng lên tinh quang, trên khóe miệng treo một nụ cười: "Huyền Cơ tử kia vì gieo Nô Tâm Đạo Chủng cho Hoa Thi Ngữ nên sợ lộ chuyện, liền một mực nói Long Trần là Đoạt Thiên Giả, muốn giết người diệt khẩu.”
Trên đường trở về, Huyền Chủ đại nhân đã hỏi Hoa Thi Ngữ. Chân tướng ông đều đã rõ.
“Thiên Cơ đảo, chúng ta có trêu vào được không?” Liễu Thương biến sắc.
“Trên đời này, không có gì gọi là không thể trêu vào, chỉ là xem cách làm thế nào thôi. Nếu ta không đoán sai, rất có thể họ đã vu oan cáo trạng trước rồi, đi tìm Thiên Võ liên minh. Nhưng không sao cả, so về mưu trí, lũ ngốc đó chỉ chơi được mấy đứa trẻ lên ba thôi, không đáng sợ." Huyền Chủ đại nhân khinh thường nói.
Chỉ có điều chuyện xảy ra hôm nay, khiến Huyền Chủ đại nhân có chút bất đắc dĩ. Bao nhiêu năm nay, ông luôn tính toán không bỏ sót, mọi thứ tuyệt đối nằm trong tay. Thế nhưng, khi ở cạnh Long Trần, ông đã tính sai rất nhiều, ông không ngờ, cuối cùng lại là bốn đại thế lực đồng loạt ra tay.
Huyền Chủ đại nhân nhìn ra xa, có lẽ cuối cùng ông đã hiểu vì sao Long Trần lại không thích tính toán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận