Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 6050: Chích Diễm Thao Thiết

Chương 6050: Chích Diễm Thao Thiết
Cái miệng há to kia rộng đến ngàn dặm, đầy những răng sắc nhọn, chiếc lưỡi đỏ thẫm rung động, cuốn theo một vòng xoáy đen, trong nháy mắt lôi kéo cường giả Long tộc Đế Miêu cùng lôi đình xung quanh vào trong.
Cường giả Long tộc Đế Miêu hoảng sợ kêu lớn, hắn muốn giãy giụa nhưng trước cái miệng rộng lớn kia, hắn lộ ra thật nhỏ bé.
Mọi việc xảy ra quá bất ngờ, Mặc Dương và những người khác muốn tìm cách cứu viện nhưng bị vô số Lôi Long cản trở, căn bản không kịp nữa rồi.
Biến cố xảy ra, mắt thấy người kia sắp bị thôn phệ, bỗng nhiên đồ án tam hoa hiện lên, trước khi người đó bị miệng rộng nuốt lấy đã bao bọc lấy hắn.
"Oanh"
Miệng rộng khép lại, nhưng lại cắn hụt, vị cường giả Long tộc kia được Bạch Tiểu Nhạc dùng không gian chi lực kéo về.
Cường giả Long tộc Đế Miêu vừa trải qua ranh giới sinh tử kia sợ hãi run rẩy cả người, nếu không phải được Bạch Tiểu Nhạc kéo về thì ngay cả đứng cũng không nổi nữa.
"Chích Diễm Thao Thiết"
Khi thấy cái miệng há to kia, các cường giả thế hệ trước của Long Vực vừa sợ vừa giận, răng của cái miệng khổng lồ lóe ra những phù văn hỏa diễm, bọn họ lập tức nhận ra, đây là hung thú lừng lẫy thời Hỗn Độn – Chích Diễm Thao Thiết.
Thao Thiết, là chủng tộc hung hãn bạo ngược nhất, chúng thôn phệ mọi huyết nhục giữa trời đất, đồng thời từ trong huyết nhục hấp thụ năng lượng, tăng cường thực lực.
Huyết nhục của thân thể chúng vô cùng khủng bố, dù Long tộc nổi tiếng về nhục thân thì cũng chỉ một vài bộ phận có thể so bì.
Mà Thao Thiết nhất tộc, lấy vạn linh làm thức ăn, Long tộc cũng có trong thực đơn của chúng, giữa Thao Thiết nhất tộc và Long tộc cũng đã bùng nổ vô số cuộc huyết chiến nhưng không bên nào chiếm được ưu thế.
Dù số lượng chủng tộc của Thao Thiết nhất tộc không nhiều bằng Long tộc nhưng mỗi cường giả của Thao Thiết nhất tộc đều là tinh anh trong tinh anh, không ai yếu kém cả.
Tương truyền, Thao Thiết nhất tộc cực kỳ tàn ác, nếu sinh ra hài tử mà không đạt yêu cầu của chúng thì sẽ bị thôn phệ ngay lập tức, tận lực làm mất đi sức lực để bù lại rồi lại sinh con tiếp.
Còn Chích Diễm Thao Thiết lại là vương tộc trong Thao Thiết, không những có nhục thân khủng bố của Thao Thiết nhất tộc, mà còn có thêm sức mạnh hỏa diễm, thực lực lại càng vượt xa Thao Thiết bình thường.
"Vù vù"
Miệng rộng biến mất, một bóng người trần tắm trong ngọn lửa đỏ, sau lưng mọc ra đôi cánh màu đen, huyết khí ngút trời xuất hiện trên hư không.
"Long Huyết quân đoàn, quả nhiên có chút bản lĩnh, như vậy cũng tốt, chỉ khi các ngươi đủ mạnh, g·iết c·hết các ngươi mới có thể cho lũ hèn mọn nhân tộc kia học một bài học."
Nam tử Chích Diễm Thao Thiết cười hắc hắc, lộ ra hàm răng sắc như răng cưa, giống như một mãnh thú khát máu.
Chích Diễm Thao Thiết xuất hiện trong thiên kiếp, Mặc Dương và những người khác đang bị Lôi Long dây dưa, trong nháy mắt lâm vào cảnh bị địch đánh sau lưng.
Đúng lúc Mặc Dương và mọi người đang tìm cách để g·iết c·hết tên nam tử Chích Diễm Thao Thiết này thì Long Trần lên tiếng:
"Các ngươi cứ an tâm độ kiếp đi, hắn không uy h·iếp được các ngươi đâu!"
"Không uy h·iếp được bọn chúng? Ha ha ha ha..."
Tên nam tử Chích Diễm Thao Thiết kia dường như nghe thấy chuyện nực cười nhất trên đời:
"Mấy tên Đế Miêu này, ở trước mặt ta chẳng qua là một đĩa điểm tâm mà thôi, chỉ có cường giả Đế Quân mới có thể xem như bữa ăn chính.
Ngươi vậy mà nói ta không uy h·iếp được bọn chúng? Ta trước khi tới đã nghe nói nhân tộc có một tên tên là Long Trần rất ngông cuồng, vô cùng cuồng, hóa ra là thật.
Nhân tộc ở thời Hỗn Độn là thức ăn của vạn tộc, mà ta, Thao Thiết nhất tộc, càng là tồn tại sừng sững trên vạn tộc.
Thân xác rác rưởi như các ngươi nhân tộc, ngay cả cơ hội lên bàn ăn của Thao Thiết nhất tộc còn không có, ngươi nghĩ ngươi có tư cách cuồng trước mặt ta sao?"
Một lời của tên nam tử Chích Diễm Thao Thiết nhất thời làm cho các chiến sĩ Long Huyết quân đoàn sát khí bùng nổ, tên gia hỏa này quá phách lối.
Mà tên kia không cho Long Trần cơ hội nói chuyện, tiếp tục nói:
"Lúc trước ngươi tàn sát vạn tộc ta đã thấy không vừa mắt rồi, chỉ có điều, Thao Thiết nhất tộc chúng ta không muốn bị Đại Phạm Thiên lợi dụng, nên đã không phản ứng ngươi.
Bất quá, phải nói là Đại Phạm Thiên bọn chúng đám người kia rất thông minh, đã tiết lộ mối quan hệ giữa ngươi và Long tộc cho chúng ta.
Mà Thao Thiết nhất tộc ta lại có mối thù sâu sắc với Long tộc, cứ như vậy ta đã có cơ hội ra tay.
Hôm nay không chỉ đám nhân tộc các ngươi muốn c·hết mà cả Cửu Phong Long Vực này cũng sẽ diệt vong.
Ta cũng học theo ngươi, dùng máu của Cửu Phong Long Vực, hạ chiến thư cho toàn Long tộc, hắc hắc, thế nào hả?"
Cốc Dương và những người khác nhìn tên gia hỏa phách lối kia, hận không thể lập tức xông lên trừng t·rị hắn, tên gia hỏa này căn bản không coi bọn họ ra gì mà.
Mà Long Trần lại nhìn nam tử Chích Diễm Thao Thiết kia, khinh thường nói: "Quả nhiên miệng càng lớn thì nói khoác càng vang, ngươi cứ tiếp tục đi!"
"Ha ha ha..."
Cốc Dương và mọi người vốn giận không kiềm được, nhưng khi nghe Long Trần nói xong thì đều không khỏi bật cười ha hả.
Thao Thiết nhất tộc nổi tiếng nhất là có miệng lớn, thế mà Long Trần lại liên tưởng tới sự khoác lác, khiến câu nói này nghe đặc biệt buồn cười.
Đối diện với sự chế giễu của các chiến sĩ Long Huyết, tên nam tử Chích Diễm Thao Thiết kia lập tức trở mặt:
"Một đám ngu xuẩn sắp c·hết mà còn tâm trí đâu mà cười? Vậy ta sẽ cho các ngươi cười cho thỏa thích."
Tên nam tử Chích Diễm Thao Thiết đột nhiên nhoáng người, lao thẳng vào thiên kiếp, năm ngón tay như móc câu, xé rách bầu trời, vô số Lôi Long n·ổ tung.
Lôi Long đáng sợ, vậy mà trước móng vuốt của hắn như bùn đất, Mặc Dương kinh hãi, vừa bước tới đã cầm thương, vung một thương đ·â·m tới hắn.
"Oanh"
Thế mà một thương toàn lực của Mặc Dương bị tên kia một trảo đánh nát, vuốt của hắn sắc như dao, phía trên lóe lên những phù văn xương cốt, khí tức còn đáng sợ hơn cả Đế binh.
"C·hết"
Thừa lúc Mặc Dương bị chấn vỡ binh khí, miệng phun m·á·u tươi, nam tử Chích Diễm Thao Thiết một vuốt khác đ·â·m mạnh vào ngực Mặc Dương.
"Phốc"
Mặc Dương không tránh kịp, bị một kích xuyên ngực, làm vô số người kinh hãi.
"Hừ"
Thế mà tên Chích Diễm Thao Thiết lại biến sắc, sau khi đòn tấn công thành công thì hắn cảm thấy xúc giác có chút khác lạ.
"Oanh"
Đúng lúc này, sương m·á·u bao phủ, thân ảnh quỷ dị của Mặc Dương xuất hiện ở sau lưng tên Chích Diễm Thao Thiết, một quyền trên đó có vô vàn Long Phù, hung hăng đánh vào sau gáy tên kia.
"Phốc"
Kết quả tên nam tử Chích Diễm Thao Thiết loạng choạng về phía trước còn Mặc Dương bị chấn đến hộc máu bay ngược.
Mặc Dương vốn cho rằng phía sau lưng là chỗ yếu của hắn, dù sao các sinh vật có cánh đều có vị trí này là điểm mù, rất dễ bị đánh lén và khó phòng ngự nhất.
Chỉ là, hắn không ngờ được, ngay khi đánh trúng chỗ yếu của tên kia, đôi cánh Chích Diễm Thao Thiết bỗng sáng lên, một luồng sức mạnh đáng sợ đánh tới, suýt nữa đã làm nội tạng của hắn tan nát.
Phán đoán sai lầm, lập tức lâm vào thế yếu tuyệt đối.
"C·hết"
Sau khi ăn một đấm, tên kia nổi giận, đôi cánh căng ra, giống như một tia chớp nhào tới Mặc Dương, vuốt như điện, hướng thẳng cổ họng của Mặc Dương.
"Ba"
Ngay lúc móng vuốt của tên kia chỉ cách cổ họng của Mặc Dương vài tấc thì một bàn tay lớn đầy vảy rồng bắt lấy móng vuốt hắn.
Một nam tử đầu trọc, thân hình như cây cột điện xuất hiện trước mặt tên kia trong nháy mắt.
"Vậy thì để ta lãnh giáo xem, Thao Thiết nhất tộc rốt cuộc có tuyệt học gì kinh thế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận