Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3318: Trực diện Ma tộc

Chương 3318: Trực diện Ma tộc Lúc này cường giả Ma tộc đang giao chiến với cường giả Nhân tộc, ừm, nói đúng hơn thì là truy sát cường giả Nhân tộc. Cường giả Nhân tộc giống như một đám cát vụn, từng người chiến đấu đơn lẻ, không chỉ phải phòng bị kẻ địch mà còn phải phòng bị những người khác đánh lén, thành ra bị cường giả Ma tộc giết tan tác bỏ chạy. Trong tình huống này, một số cường giả không kịp trốn chạy liền bị các cường giả Ma tộc bao vây, mà các đệ tử Ngọc Hoa cung cũng là một trong số những kẻ xui xẻo đông đảo đó. Vốn dĩ bọn họ cũng không nghĩ đến việc khai chiến với Ma tộc, dù sao bọn họ chỉ có mấy trăm người, khi các cường giả Ma tộc xuất hiện thì bọn họ chỉ muốn né tránh, cách xa chúng một chút. Thế nhưng có một số cường giả Nhân tộc tự cho mình là đúng, muốn làm loạn, chuẩn bị giết vài cường giả Ma tộc để dương danh, kết quả bọn họ bị đám người mạnh mẽ chen vào giữa. Giờ muốn chạy trốn nhưng vòng vây của Ma tộc đã hình thành, lúc này bọn họ đã là lên trời không có lối, xuống đất không có cửa. "Xong rồi, xong rồi, lần này thì xong thật rồi." Các đệ tử Ngọc Hoa cung nhìn những cường giả Ma tộc đáng sợ kia điên cuồng giết chóc, bọn họ bị cô lập, bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng. Mắt thấy các cường giả Ma tộc giết sạch từng người bên cạnh, đối mặt với vẻ mặt dữ tợn của chúng, bọn họ đã từ bỏ chống cự. "Oanh" Một thanh cốt đao xé rách bầu trời, tựa hồ muốn chém đôi cả trời đất, lướt qua bên người các đệ tử Ngọc Hoa cung. "Phốc phốc phốc..." Những cường giả Ma tộc vây công bọn họ bị chấn động đến mức ào ào sụp đổ, vòng vây Ma tộc bị một đao kia bổ ra. "Là Long Trần!" Đám người quan chiến bên ngoài đồng loạt thốt lên, là Long Trần ra tay, một kích phá tan vòng vây giết chóc của Ma tộc. "Cuối cùng cũng có cường giả Nhân tộc đứng ra." Một vị cường giả Tiên Vương của Thiên Hồng Vực thở dài một hơi, hắn chính là người đã sắp xếp các công việc khác nhau cho Long Trần, những ngày này Long Trần cũng thực sự cho hắn mặt mũi, không có gây sự, bây giờ Long Trần là người đầu tiên đứng ra, khiến hắn cảm thấy mình cũng có chút vẻ vang. Các đệ tử Ngọc Hoa cung đều sợ ngây người, bọn họ không nghĩ tới lại có người cứu bọn họ. "Hô" Không gian vặn vẹo, Bạch Tiểu Nhạc cùng những người khác xuất hiện trước mặt bọn họ. "Tề Vũ!" Vũ Huyên kinh hô một tiếng, sau tiếng kinh hô, mắt nàng lập tức đỏ hoe, nàng vừa mới cho rằng mình thật sự phải chết, sau này sẽ không còn được gặp lại Tề Vũ. "Đừng sợ, chúng ta đi!" Tề Vũ nói xong, hai tay Bạch Tiểu Nhạc kết ấn, không gian một trận vặn vẹo, bọn họ đã xuất hiện ở bên ngoài đại quân Ma tộc, chỉ có một mình Long Trần, vẫn còn ở trong đại quân Ma tộc. "Long Trần hắn..." Vũ Huyên thấy Tề Vũ cùng những người khác bỏ lại Long Trần thì không khỏi thốt lên một tiếng. "Yên tâm đi, lão đại không sợ bất kỳ cường giả nào, mọi người tranh thủ thời gian hấp thụ Thất Thải quỳnh hoa, dù chỉ hấp thụ một đóa thì cũng có cơ hội có được Thiên Hồng Thải Diễm, có cơ hội dù sao cũng tốt hơn không có." Tề Vũ vội ngắt lời. Mặc dù chỉ hấp thụ một đóa Thất Thải quỳnh hoa, gần như không thể có được Thiên Hồng Thải Diễm, nhưng dù hy vọng có xa vời đến đâu cũng vẫn tốt hơn là không có hy vọng. Sau khi Tề Vũ cùng những người khác chạy đi, một mình Long Trần ở lại trong hư không, vác cốt đao lên vai, đối diện với mấy triệu đại quân Ma tộc, trên mặt mang theo nụ cười lười biếng. Chưa đợi cường giả Ma tộc kia mở miệng, Long Trần đã nói trước: "Ngươi nói Thiên Hồng Thải Diễm là của ngươi? Sao ta nghe thấy mà không lọt tai chút nào vậy. Long Tam Gia ta không ghét những kẻ phách lối, nhưng ghét nhất là những kẻ còn phách lối hơn ta, đáng ghét nhất là ngươi lại còn không phải là người, ngươi có phải bị lệch lạc rồi không?" "Hèn mọn Nhân tộc, ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không?" Cường giả Ma tộc kia, trong đôi mắt phong mang lưu động, tựa như có ngàn vạn lưỡi kiếm đang lóe lên. Bất cứ ai nhìn vào mắt của cường giả Ma tộc đó đều cảm thấy con ngươi đau nhói, thậm chí có một số người mắt còn chảy ra máu tươi, họ vội vàng tránh ánh mắt của hắn, không dám đối diện. Long Trần vác cốt đao, nhàn nhã đi vài bước trên hư không, thản nhiên nói: "Ngươi là ai không liên quan đến ta, ta theo phàm giới, chỉ đi đồ ma, đã giết không biết bao nhiêu ma tộc hung tàn rồi. Mặc kệ ngươi mạnh đến mức nào, cuối cùng cũng chỉ có thể làm vong hồn dưới đao của Long Tam Gia thôi, cho nên, ngươi cũng không cần phải tự giới thiệu, lại càng không cần phải nói ra lai lịch của ngươi, bởi vì ta nghe cũng không nhớ." "Ha ha ha..." Cường giả Ma tộc kia ngửa mặt lên trời cười to, khi hắn cười như điên, ma khí ngút trời, xâm nhiễm thế giới, ma khí vô cùng vô tận, theo cánh cổng không gian kia tràn vào Thiên Hồng Vực. Mọi người hoảng hốt, có người thử công kích cánh cổng không gian đó, kết quả lại hoảng sợ phát hiện, cánh cổng không gian kia tựa hồ không tồn tại thực thể, căn bản không thể công kích được. Ma khí ngút trời, xâm nhiễm thế giới, cường giả Ma tộc lộ ra một hàm răng trắng ởn, tựa như mãnh thú khát máu, muốn ăn thịt người. "Nhân tộc, bất quá chỉ là những sinh linh thấp kém trong cửu thiên thập địa, là chủng tộc khai linh muộn nhất trong lục đạo. Vào thời đại Hỗn Độn, Nhân tộc là loài ngu xuẩn nhất trong vạn linh, xét về sức mạnh thì các ngươi yếu nhất; xét về tốc độ thì các ngươi chậm nhất; xét về huyết mạch truyền thừa thì các ngươi căn bản không có gì. Trong tất cả các chủng tộc, khó trưởng thành nhất chính là các ngươi, Nhân tộc, giờ mà ngươi dám huênh hoang trước Ma tộc vĩ đại mà không biết xấu hổ, ngươi đây là muốn làm chúng ta cười chết à?" Cường giả Ma tộc kia tức giận quá hóa cười, trong giọng nói toàn là trào phúng và khinh thường. Vô số cường giả Nhân tộc nghe xong đều giận tím mặt, nhưng lại không thể phản bác, lịch sử Nhân tộc xác thực không dài bằng các chủng tộc khác, trong thời đại Hỗn Độn và thời hoang cổ, Nhân tộc xác thực vùng vẫy ở cuối chuỗi thức ăn, điều này không cách nào phản bác được. Cường giả Ma tộc đó phóng thích ma khí, tạo thành một lĩnh vực mạnh mẽ, trong lĩnh vực đó, Thất Thải quỳnh hoa đều sẽ bị hắn hấp thụ. Đối diện với sự trào phúng của cường giả Ma tộc, khóe miệng Long Trần hiện lên một nụ cười khinh thường, nhìn hắn hấp thụ Thất Thải quỳnh hoa mà không hề hoảng loạn, thản nhiên nói: "Nhân tộc bước đi chậm, nhưng không có nghĩa Nhân tộc yếu, ngược lại, nếu Nhân tộc thật sự yếu vậy tại sao mặc kệ ma, yêu, quỷ, quái, thú hay những chủng tộc khác, đến một cảnh giới nhất định đều muốn hóa thành hình người để tu luyện? Bởi vì làm ở hình thái người là phù hợp nhất với hình thái Thiên Đạo, chỉ có Nhân tộc được trời cao ưu ái, nắm giữ lợi thế được trời ưu ái này. Vốn Nhân tộc là yếu nhất trong vạn tộc, nhưng trong những cuộc giết chóc đẫm máu tàn bạo của các ngươi, chúng ta vẫn kiên cường trưởng thành. Ngươi trào phúng như vậy chẳng qua cũng chỉ là che giấu sự sợ hãi trong nội tâm mình mà thôi, bởi vì các ngươi sợ rằng một ngày nào đó, Nhân tộc sẽ đứng trên đỉnh vạn tộc, bước lên đỉnh lục đạo, đến lúc đó sẽ cùng các ngươi tiến hành một cuộc thanh tẩy." Âm thanh của Long Trần vang vọng khắp thiên địa, trong âm thanh tràn đầy sự tự tin, khiến vô số cường giả Nhân tộc phấn chấn, không nhịn được muốn lớn tiếng khen hay, sự phản kích của Long Trần quá đắc lực. "Sợ hãi? Ha ha ha..." Cường giả Ma tộc kia ngửa mặt lên trời cười như điên, nhưng trong tiếng cười của hắn lại ẩn chứa sự phẫn nộ, rõ ràng là hắn đã bị Long Trần chọc giận. Nhưng cơn giận dữ này của hắn tựa hồ càng chứng minh lời của Long Trần là đúng, lời Long Trần nói giống như đã đâm trúng chỗ đau trong lòng hắn. "Thôi được, hôm nay ta sẽ dạy cho lũ Nhân tộc hèn mọn một bài học, để các ngươi biết các ngươi Nhân tộc rác rưởi đến mức nào." Cường giả Ma tộc bỗng nhiên mở hai tay ra, trong khoảnh khắc đó, toàn bộ không gian xuất hiện vô số vết rách, thiên địa như muốn sụp đổ, khoảnh khắc đó, ngay cả các cường giả Tiên Vương cảnh cũng đều hiện lên vẻ sợ hãi trên mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận