Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 4625: Thấy hết chết

"Suỵt, ngươi tên ngốc này, thân phận đệ tử Cửu Tinh của ngươi không được để lộ ra ngoài." Càn Khôn Đỉnh không nhịn được mắng.
"Sao vậy?" Long Trần ngơ ngác.
"Ngươi bây giờ đối với Cửu Tinh Bá Thể Quyết mà nói, chẳng qua chỉ xem như miễn cưỡng nhập môn, ngươi cho rằng với thực lực của ngươi bây giờ, có đấu lại Đại Phạm Thiên à?" Càn Khôn Đỉnh hừ lạnh nói.
"Đấu không lại thì sao, ta còn trẻ, tiềm lực vô hạn, hiện tại đấu không lại, không có nghĩa là về sau đấu không lại." Long Trần có chút không phục nói.
Đại Phạm Thiên sống đến từng đó tuổi, còn hắn mới bao nhiêu tuổi, Long Trần vốn trẻ tuổi, hơn nữa, vừa mới tiêu hóa một trận chiến này, Long Trần cảm thấy mình hiểu rõ hơn về tinh thần chi lực, lòng tin tràn đầy.
"Đần độn, nếu như ngươi một khi bại lộ thân phận truyền nhân Cửu Tinh, rất có thể Đại Phạm Thiên sẽ đích thân tới giết ngươi, hắn sao có thể cho ngươi cơ hội trưởng thành?" Càn Khôn Đỉnh tiếc nuối nói, như rèn sắt không thành thép.
"Tự mình giết ta? Không thể nào?" Long Trần giật mình.
Đại Phạm Thiên là nhân vật gì? Danh xưng Thần Trung Chí Tôn, đối với hắn mà nói, Long Trần thậm chí còn không bằng con kiến hôi, hắn lại có thể tự mình ra tay truy sát mình?
"Đại Phạm Thiên tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho sự xuất hiện của truyền nhân Cửu Tinh, ngươi tuy đã diệt Cửu U điện, đánh nát Dòm Thiên Thần Kính. Nhưng ngươi lại không biết, Cửu U điện chẳng qua là một trong bảy thế lực săn giết truyền nhân Cửu Tinh dưới trướng Đại Phạm Thiên. Còn Dòm Thiên Thần Kính cũng có bảy mặt, ngươi phá vỡ một mặt, còn sáu mặt nữa, ngươi nghĩ mọi chuyện quá đơn giản." Càn Khôn Đỉnh nói.
Long Trần trong lòng rối bời, hắn vẫn nghĩ, chỉ cần phá vỡ Dòm Thiên Thần Kính, truyền nhân Cửu Tinh của cửu thiên thập địa liền có thể quang minh chính đại đi lại. Không ngờ, Cửu U điện chẳng qua chỉ là một trong bảy thế lực, càng không ngờ, lại còn có sáu mặt Dòm Thiên Thần Kính.
"Cho nên, thân phận truyền nhân Cửu Tinh của ngươi, vẫn chưa thể bại lộ, bây giờ ngươi cứ mang cái danh Tinh Hà Thương Khung Quyết, đây là cách tốt nhất để ngươi che giấu thân phận. Thực tế, nếu không phải ngươi đi vào một con đường khác của Cửu Tinh Bá Thể Quyết, e là ngươi đã sớm bị xử lý rồi. Dị tượng Tinh Hà của ngươi, hoàn toàn không giống dị tượng của truyền nhân Cửu Tinh, nhất là cái Thần Hoàn kia, khiến người khác không hề nghi ngờ ngươi là truyền nhân Cửu Tinh, cho nên đừng có ngu ngốc mà nói lung tung." Càn Khôn Đỉnh nghiêm túc nói.
"Được, tất cả nghe tiền bối." Long Trần thu lại vẻ ngạo khí, vẻ mặt thành thật nói.
"Ngươi bây giờ có thể thỏa thích phách lối, thỏa thích bá đạo, nhưng nhớ kỹ, tuyệt đối không được bại lộ thân phận truyền nhân Cửu Tinh." Càn Khôn Đỉnh nói.
Long Trần gật đầu, tỏ ý mình nhớ kỹ, nhưng trong lòng Long Trần lại vô cùng bực bội, hắn là truyền nhân Cửu Tinh, lại còn phải mai danh ẩn tích, có chút quá uất ức. Nhưng chẳng có cách nào, hắn có thể đánh thắng đồ tử đồ tôn của Đại Phạm Thiên, nhưng nếu như giống Càn Khôn Đỉnh nói, Đại Phạm Thiên đích thân đến, hắn chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ, chỉ có thể nhẫn nhịn.
Tuy nhiên, Long Trần đã thầm hạ quyết tâm, để lão tử phải nín thở nén giận thế này, lão tử sẽ chọn quả hồng mềm mà bóp, ta đánh không lại ngươi Đại Phạm Thiên, nhưng còn đánh không lại đệ tử của ngươi sao? Ngươi chẳng phải danh xưng có ba ngàn đệ tử sao? Lão tử cứ rảnh rỗi là làm thịt vài đứa cho hả giận, xả tức giận, ngược lại cũng không đến mức kìm nén đến khó chịu như vậy.
"Long Trần, ngươi xuất quan?" Dư Thanh Tuyền chạy vội đến, một mặt vừa sợ hãi vừa mừng rỡ.
"Xem như xuất quan." Long Trần kéo tay ngọc của Dư Thanh Tuyền cười nói, nhìn nụ cười của Dư Thanh Tuyền, nỗi phiền muộn trong lòng Long Trần, lập tức tan thành mây khói.
"Đúng rồi, Thanh Tuyền, sao ngươi có thể từ Hư Linh Giới, tiến vào Huyễn Linh Giới? Có gặp ai khác không?" Long Trần hỏi.
Từ khi gặp lại Dư Thanh Tuyền, cả hai chưa có thời gian ổn định tâm thần nói chuyện đàng hoàng, bây giờ, Long Trần mới có cơ hội hỏi han.
Thực tế, Dư Thanh Tuyền và mọi người cùng tiến vào cửa vào Hư Linh Giới, theo lời nàng kể, cửa vào Hư Linh Giới bên kia, cũng giống Huyễn Linh Giới bên này, vô số thế lực viễn cổ xuất hiện, thực lực của bọn chúng rất khủng bố, vô cùng cường hãn. Vì tranh đoạt quyền ưu tiên tiến vào Hư Linh Giới, tại cửa vào Hư Linh Giới, một trận điên cuồng kịch chiến xảy ra, khi ấy, cửa vào Hư Linh Giới xác chết trôi vạn dặm, máu chảy thành sông.
Mà Quách Nhiên chỉ huy Long Huyết quân đoàn cùng đệ tử thư viện, đệ tử Chiến Thần điện, đệ tử Tinh Hà tông dương cung mà không bắn, một mực ngồi trên núi xem hổ đấu. Còn Hạ Thần thì ngấm ngầm bố trí định hướng truyền tống trận, bởi vì có đủ thời gian, Hạ Thần trực tiếp thiết lập lối vào truyền tống trận ở trước cổng chính.
Ngay khi đại môn mở ra, tất cả mọi người chịu đựng không gian loạn lưu, cùng nhau truyền tống lao thẳng đến cửa lớn. Khi bọn họ vừa xuất hiện, liền chọc giận vô số cường giả, bọn họ nhao nhao ra tay ngăn cản. Kết quả, Nhạc Tử Phong một kiếm chém xuống bầu trời, một kiếm này, vô số cường giả bị bổ thành mưa máu, còn chém ra một lỗ hổng lớn ở cửa lớn Hư Linh Giới, cửa lớn Hư Linh Giới rung động, chút nữa đã bị một kiếm của Nhạc Tử Phong đánh nát. Một kiếm của Nhạc Tử Phong, trấn trụ tất cả mọi người, thấy Nhạc Tử Phong không dễ chọc, bọn họ không ngăn cản nữa, Nhạc Tử Phong dẫn mọi người xông thẳng vào thông đạo.
Theo lời Dư Thanh Tuyền, do không gian lúc ấy hỗn loạn, pháp trận truyền tống của Hạ Thần xảy ra sai sót và chậm trễ, không thể xông vào đầu tiên mà lại đi vào nhóm thứ ba.
Tuy nhiên, khác với Huyễn Linh Giới, sau khi vào cửa lớn Hư Linh Giới, không có lão nhân nào hỏi han gì, vào cửa lớn xong, tất cả mọi người bị truyền tống đi ngay.
Dư Thanh Tuyền bị truyền đến một nơi cạnh màn trời, đúng lúc nàng đi vào thì màn trời buông xuống, nàng không nghĩ nhiều, liền đi qua màn trời trước khi nó đóng. Nàng thậm chí còn không biết, cái màn lúc đó là kết giới giữa Hư Linh Giới và Huyễn Linh Giới, cứ thế mơ hồ đi tới Hư Linh Giới.
Sau khi vào Hư Linh Giới, Dư Thanh Tuyền cảm nhận được sự triệu hoán, một đường đi đến thần miếu, khi gần đến thần miếu, nàng gặp vô số mãnh thú, nàng không dám đối đầu với những mãnh thú này, một đường tránh né chúng mà đi. Tuy dọc đường thấy không ít sự tồn tại kinh khủng, thậm chí chút nữa còn bị cường giả các thế lực khác phát hiện, nhưng cuối cùng vẫn an toàn đến được thần miếu. Chỉ có điều, trước khi vào thần miếu, nàng đã bị dược nô đệ tử Đại Phạm Thiên bày bẫy bắt, nếu không có Long Trần đến, thì đã nguy hiểm rồi.
"Ý chỉ triệu hoán?" Long Trần giật mình, hắn đến nơi này, cũng không hề cảm nhận được bất kỳ ý chỉ triệu hoán nào, nếu không có Càn Khôn Đỉnh chỉ đường, thì căn bản hắn đã không tới nơi này.
Nhưng sau này, hắn lại cảm ứng được triệu hoán của Linh Lung Huyết Ngọc Lan, mà Linh Lung Huyết Ngọc Lan lại là chìa khóa mở cánh cửa thần miếu, chìa khóa này lại không rơi vào tay Dư Thanh Tuyền mà lại rơi vào tay hắn, việc này có chút khó hiểu.
"Đúng rồi, các ngươi có gặp người nào khác không?" Người khác Long Trần nhắc tới, đương nhiên là chỉ Mộng Kỳ, Sở Dao, Đường Uyển Nhi, Đông Minh Ngọc, nói đến đây, Long Trần không kìm được lòng nóng như lửa đốt, trong mắt tràn đầy vẻ mong chờ.
Dư Thanh Tuyền lắc đầu, nàng biết Long Trần muốn một câu trả lời như thế nào, nhưng từ đầu đến cuối, bọn họ thực sự không thấy được bóng dáng của họ. Thấy Dư Thanh Tuyền lắc đầu, Long Trần lập tức thất vọng, đã lâu không gặp các hồng nhan, trong mơ vô số lần hiện lên bóng hình xinh đẹp của các nàng, sau khi tỉnh dậy lại càng thêm hụt hẫng.
"Thực xin lỗi..." Nhìn biểu hiện thất vọng của Long Trần, Dư Thanh Tuyền không biết nên an ủi thế nào, chỉ có thể nói xin lỗi với hắn.
Nhìn vẻ mặt áy náy của Dư Thanh Tuyền, Long Trần lại càng tự trách, càng thêm đau lòng, loại chuyện này lại còn cần nàng phải xin lỗi, mình đúng là quá đáng.
Long Trần cười nói: "Ta có dự cảm, các nàng chắc chắn cũng đã vào, chỉ có điều, đường đi của bọn họ có thể khác chúng ta."
"Thật sao?" Dư Thanh Tuyền ngạc nhiên nói.
"Đương nhiên, ta hỏi ngươi, lúc các ngươi tiến vào, có từng gặp đồ đệ Đại Phạm Thiên không?" Long Trần hỏi.
"Cái này... Thật sự không có." Dư Thanh Tuyền nhớ lại một chút nói.
"Lối vào Long Vực cũng giống chúng ta, đồ đệ Đại Phạm Thiên không biết xuất hiện từ đâu, cho nên, cửa vào chắc chắn không chỉ có hai cái, cứ yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ gặp lại bọn họ." Long Trần an ủi: "Đúng rồi, ta còn cần ngươi giúp một việc."
"Giữa chúng ta, còn cần khách sáo vậy sao? Muốn ta làm gì, cứ việc nói." Dư Thanh Tuyền tâm trạng rất tốt, tươi cười như hoa.
"Xin tiên tử Thanh Tuyền truyền cho ta Đại Phạm Thiên Kinh, tiểu đệ vô cùng cảm kích." Long Trần vừa nói, vừa làm bộ thi lễ, khiến Dư Thanh Tuyền cười lớn.
Dư Thanh Tuyền ngưng cười, để Long Trần tập trung tinh thần, một tay kết ấn, chậm rãi đặt lên mi tâm Long Trần, một khắc này, trong đầu Long Trần, lại một lần nữa vang lên thanh âm của Đại Phạm Thiên Kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận