Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3753: Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc

Thư tín như một bức họa cuộn tròn được mở ra, dài trên một trượng, khắc đầy chi chít văn tự, một luồng khí tức man hoang bức xạ ra.
"Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc?"
Khi trưởng tịch mở ra, lộ rõ đường vân của thư tín, vô số người kinh hô, nhận ra thẻ trúc này làm từ cây trúc, lại là Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc trong truyền thuyết.
Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc mỗi cây cao ba thước, rộng một tấc, toàn thân bích ngọc, trên mỗi cây đều có chín sợi dây nhỏ, mảnh dài.
Nghe đồn rằng Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc khác với các loại trúc khác, trúc khác đều rỗng ruột, còn lõi của Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc sẽ sinh ra một tâm trúc như cái thước.
Tâm trúc này chính là thần liệu, không chỉ cực kỳ dẻo dai, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm mà rất khó hư hại.
Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc cứ mỗi mười triệu năm, tâm trúc sẽ mọc thêm một sợi dây nhỏ, đó là dây sinh mệnh của nó, cũng là vòng tuổi của nó.
Trên thư tín của Lý Thành Cương, mỗi mảnh trúc đều là tâm của Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc, mỗi tâm trúc đều có chín sợi dây nhỏ, điều đó chứng tỏ mỗi mảnh trúc đều có lịch sử 90 triệu năm.
Tâm trúc của Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc 90 triệu năm tuổi, cơ hồ là một Giới Vực tự nhiên, vô cùng trân quý. Mà thư tín của Lý Thành Cương, rộng một trượng một thước, được xâu chuỗi từ 99 tâm của Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc.
Một tâm trúc của Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc chỉ dài ba thước, tức là thư tín của Lý Thành Cương được tạo ra từ 99 lõi Thiên Hà Cửu Chuyển Bích Ngọc Trúc thọ 90 triệu năm, gần tương đương 99 Giới Vực Thần Khí nối liền, giá trị kinh người.
Trên thư tín, chi chít khắc vô số văn tự, khiến Long Trần khiếp sợ là tất cả đều là Cửu Lê tiên văn hai đời. Long Trần chỉ nhận ra được một vài chữ.
Mà điều làm Long Trần kinh hãi nhất chính là, trong những tiên văn Cửu Lê kia, Long Trần nhận ra các chữ “Trấn”, “Giết”, “Phong”.
Tuy Long Trần không hiểu nhiều về thuật minh văn, nhưng Long Trần biết rằng, tất cả thuật minh văn đều diễn biến theo Cửu Lê tiên văn.
Hạ Thần từng nói, Cửu Lê tiên văn trong truyền thuyết vốn là Thiên Đạo phù triện, là phù triện nguyên thủy nhất, cũng là phù hợp nhất với Thiên Đạo, là hình thức ban đầu hình thành nên vạn pháp của trời đất.
Lý Thành Cương lấy thư tín ra, khí tức ôn tồn lễ độ lập tức biến mất, không còn dáng vẻ thư sinh yếu đuối nữa. Trong đôi mắt hắn mang theo vẻ cuồng nhiệt, dường như trong nháy mắt đổi thành người khác.
Hắn nhìn tên cường giả của Yêu thú nhất tộc, lạnh lùng nói: "Ta từng hỏi sư tôn, vì sao phải đọc sách, sư tôn đáp: Đọc sách có thể minh ngộ đạo lý.
Ta lại hỏi: Đã đi học, sao còn phải tu hành? Sư tôn đáp: Đọc sách là để nói đạo lý cho người khác, tu hành là để người khác nghe theo đạo lý của ngươi, khi lý lẽ không thông thì tất cả sẽ trở về nguyên thủy, thiên địa Phản Chân."
"Các ngươi Nhân tộc có vấn đề về não, luôn nói những điều khó hiểu để làm ra vẻ huyền bí.
Cái gì tứ tông thái cổ, trong mắt ta chỉ là rắm chó, hôm nay ta sẽ xem thử cái gọi là bí kỹ Nhân tộc lưu truyền từ thời thái cổ, mạnh tới mức nào."
Tên cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú nhất tộc hừ lạnh một tiếng, bước một bước đã đến trước người Lý Thành Cương.
Cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú tộc đến bên ngoài thành, khiến vô số cường giả hoảng sợ lùi lại, cường giả Thần Tôn cảnh ra tay, vung tay có thể hủy thiên diệt địa, nếu không cẩn thận dư âm có thể đánh chết bọn họ.
"Lão quỷ, sự việc này là do huynh đệ của ta mà ra, nếu ngươi muốn chơi, ta sẽ cùng ngươi chơi. Ta cũng thích cùng người giảng đạo lý, chỉ có điều ta không có học thức gì, không thích dùng văn tự để giảng đạo lý, ta thích dùng đao giảng đạo lý."
Long Trần từ từ đưa tay về sau lưng, Thần Hoàn chống đỡ khai thiên địa, chiến ý vô biên xông thẳng lên trời xanh, khiến thiên đạo rung động. Một luồng sức mạnh tinh thần cuồng bạo trong nháy mắt khóa chặt cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú nhất tộc kia.
Khi Long Trần mở rộng Thần Hoàn, lưng hơi cong xuống trong khoảnh khắc, tất cả mọi người giật mình, kinh hãi vì sức mạnh tinh thần khổng lồ của Long Trần.
Lúc sức mạnh tinh thần của Long Trần khóa chặt cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú nhất tộc, những người khác cũng cảm nhận được, cho dù không cảm nhận được cũng có thể thấy Long Trần đang khóa chặt người đó qua dao động của không gian.
"Sức mạnh tinh thần của hắn sao có thể khủng bố đến thế?"
Có người kinh hô, thật sự không dám tin vào mắt mình, một người tu hành Thần Quân cảnh vậy mà lại có thể khóa chặt một cường giả Thần Tôn cảnh, điều này thực sự vượt quá nhận thức của họ.
Ngay khi Long Trần khóa chặt cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú nhất tộc, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, hắn không ngờ rằng sức mạnh tinh thần của Long Trần lại mạnh mẽ đến vậy.
Điều khiến hắn kinh sợ nhất là hắn không sợ Long Trần mà sợ Băng Phách, hắn không biết lúc nào Long Trần sẽ triệu hồi Băng Phách ra, cũng không biết Băng Phách thực hư thế nào, hắn tràn đầy kiêng kỵ với Băng Phách.
Trong chốc lát, trong ngoài thành im phăng phắc, bọn họ nhìn Long Trần cầm trường đao lộ ra vẻ bá khí, lại nhìn Lý Thành Cương, người có thư tín phía sau lưng với chiến ý ngút trời trong mắt. Vô số thiên kiêu trong lòng dậy sóng.
Thần Quân cảnh mà dám vượt cấp khiêu chiến Thần Tôn, hơn nữa lại vượt hai cảnh giới, Long Trần và Lý Thành Cương đã làm ra những hành động vĩ đại mà bọn họ chỉ dám nghĩ trong mơ.
Giang Lôi đứng sau lưng Long Trần, nhìn bóng lưng bá đạo vô song của Long Trần, toàn thân kích động run lên, nắm tay nắm chặt, lão đại của hắn vẫn luôn là lão đại vô địch kia.
"Long Trần viện trưởng, ta ít có cơ hội ra tay, ở nhà sư tôn luôn quản ta, bảo ta thu liễm tính tình một chút, đọc nhiều sách một chút, bớt sinh khí.
Nhưng lần này vào Tam Thiên Thế Giới ta lại bực bội, Nhân tộc trở thành chó liếm, cúi đầu khom lưng trước dị tộc, trong tộc thì lại hoành hành ngang ngược, hãm hại lừa gạt.
Ta nói đạo lý với bọn họ, bọn họ lại còn mắng ta. Sư tôn không cho ta ức hiếp kẻ yếu, ta không còn cách nào, giờ hiếm thấy có một lão gia hỏa nhảy ra.
Như vậy sư tôn không thể trách ta, đánh có thắng hay không không nói, trước cứ để ta thoải mái chút đã, cho nên mong Long Trần viện trưởng, đừng tranh giành với ta." Lý Thành Cương nhìn Long Trần, không khách sáo nói.
Long Trần thấy Lý Thành Cương hết sức tự tin, trong lòng không khỏi kinh ngạc, xem ra Lý Thành Cương này thật sự rất mạnh.
"Đã Lý huynh có nhã hứng này, tự nhiên phải nhường cho Lý huynh." Việc Long Trần muốn ra tay là bởi vì Lý Thành Cương đã ra tay vì Giang Lôi, nếu Long Trần không đứng ra thì có chút không đúng.
Nhưng Lý Thành Cương lại rất muốn giao chiến với tên cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú nhất tộc, Long Trần đương nhiên sẽ không giành, để tên yêu thú tộc không nghi ngờ, hắn cố ý lùi ra xa, Long Trần biết tên này vô cùng kiêng kị Băng Phách, mà lại không biết rằng Băng Phách căn bản không có sức đánh một trận.
Thấy Long Trần lui lại, tên cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú tộc hơi yên tâm, hắn khoanh tay, quanh thân thần quang lưu chuyển, lạnh lùng nhìn Lý Thành Cương nói:
"Đừng nói lão phu khi dễ ngươi, để ngươi ra tay trước, cho ta lĩnh giáo xem cái gọi là tuyệt học rắm chó của tứ tông thái cổ."
Trước đó Lý Thành Cương còn khách sáo với Long Trần, phong lưu nho nhã, nhưng khi hắn quay đầu nhìn về phía cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú tộc, khí tức bỗng nhiên biến đổi.
“Ông” Bỗng nhiên hắn mở rộng bàn tay, một thước trúc từ trong thư tín sau lưng rơi vào tay hắn, trên thước trúc, một ký tự sáng lên, Lý Thành Cương cả người biến mất trong nháy mắt.
“Ba” Đúng lúc này, một thước trúc xuất hiện, hung hăng quất vào mặt của cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu thú tộc.
"Cái gì?" Toàn trường đều kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận