Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3828: Phát đạt

Chương 3828: Phát tài.
Thái Âm chi hỏa, đứng thứ bảy trên Thiên Hỏa bảng, trên cả Băng Phách, dưới Thái Dương chi hỏa, là ngọn lửa chí âm chí nhu của thiên hạ, trái ngược với chí cương chí dương của Thái Dương chi hỏa. Long Trần không biết Thái Âm chi mộc, nhưng lại nhận ra Thái Âm chi hỏa, bởi vì ngọn lửa màu đen này như dòng nước chảy. Ngọn lửa mang đặc tính như nước chỉ có Nghịch Đạo thủy linh diễm trên Địa Hỏa bảng và Thái Âm chi hỏa trên Thiên Hỏa bảng.
Ngọn lửa đen chỉ nhỏ bằng giọt nước, bên trong bao bọc một mầm non nhỏ bằng hạt vừng, ngọn lửa cháy chậm rãi, bóng nhẫy ướt át, tựa như vô hại với người và vật. Nó không dao động dữ dội, nhưng khi linh hồn thăm dò vào bên trong, lại cảm nhận được trong ngọn lửa nhỏ bé này ẩn chứa năng lượng vô cùng tận. Chỉ có điều năng lượng này cực kỳ nhu hòa, không lộ ra tài năng, Hỏa Linh Nhi nhìn chằm chằm vào từng ngọn lửa nhỏ bé, vậy mà không kiềm được nuốt nước miếng.
Long Trần giật mình, ngăn lại nói: "Nha đầu, đây là Thái Âm chi mộc hòa lẫn chi hỏa, bây giờ ngươi không được có ý đồ với nó, muốn ăn cũng phải chờ cây trưởng thành."
Một giọt Thái Âm chi hỏa thế này còn chưa đủ Hỏa Linh Nhi nhét kẽ răng, hơn nữa truyền thuyết Thái Âm chi mộc và Thái Âm chi hỏa tương sinh đi đôi, không có Thái Âm chi hỏa, Thái Âm chi mộc cũng sẽ chết. Nếu Hỏa Linh Nhi không nhịn được mà ăn chúng, Long Trần chỉ sợ khóc cũng không có chỗ mà khóc.
Long Trần đếm một chút, trên cánh cửa gỗ có tổng cộng 108 hạt giống lửa, chính là 108 mầm non Thái Âm chi mộc. 108 mầm non nhỏ hơn hạt vừng này đã hao tổn sinh mệnh lực vô tận trong không gian Hỗn Độn, Long Trần không biết khi chúng trưởng thành sẽ cần bao nhiêu sinh mệnh lực, đó chỉ sợ là một quá trình dài dằng dặc.
Nhưng Thái Âm chi mộc là thần mộc trong truyền thuyết, bản thân chất gỗ đã mạnh hơn Giới Vực Thần Khí, đủ thấy nó trân quý thế nào. Hơn nữa nó còn mang theo Thái Âm chi hỏa, đợi những thần mộc này trưởng thành, Hỏa Linh Nhi sẽ có nguồn lương thực vô tận, lần này Long Trần coi như phát tài lớn. Một khi Thái Âm chi mộc trưởng thành sẽ cung cấp cho hắn sinh mệnh lực vô tận, hắn sẽ không còn sợ bị thương.
Hưng phấn, Long Trần cũng biết những cây Thái Âm chi mộc này muốn trưởng thành cần một lượng thi thể, có lẽ là một con số hắn không thể tưởng tượng. Nhưng không sao, kẻ địch của hắn trải rộng cửu thiên thập địa, vô số chủng tộc lớn nhỏ, không cần tự hắn đi tìm, chỉ cần hắn đủ mạnh, những thứ này không cần hắn bận tâm.
Long Trần khẽ động tâm tư, lấy chủy thủ ra, chia cánh cửa gỗ thành từng mảnh nhỏ, cuối cùng được 108 mảnh. Chủy thủ màu đen chém sắt như chém bùn, dễ như trở bàn tay khi chém Kim Môn trụ tiên, vậy mà khi chém cánh cửa gỗ này lại cực kỳ khó khăn, cứ như dao cùn cố cắt thịt trâu vậy, sau khi chém xong những cánh cửa gỗ, linh hồn lực của Long Trần tiêu hao không ít.
Long Trần phân tán 108 mảnh cánh cửa mang theo mầm non xung quanh không gian Hỗn Độn. Không gian Hỗn Độn sau khi tiến giai lên Tiên Vương cảnh lớn gấp mười lần trước kia. Chung quanh xuất hiện một vùng đất trống trải, Long Trần đem 108 mầm cây phân tán ra khu vực biên giới, để chúng không ảnh hưởng trực tiếp tới khu vực trung tâm, nếu không khi chúng trưởng thành, dược điền ở giữa không dùng được.
Bây giờ không gian Hỗn Độn quá lớn, chỗ nào cũng là đất trống, chỉ có khu trung tâm trồng Kiến Mộc Thần Thụ, xung quanh còn lại hơn chín phần đất trống. Có điều, Thái Âm chi mộc còn chưa trưởng thành, Long Trần vẫn không thể hi sinh Kiến Mộc Thần Thụ và Ma Nhãn Thụy Liên, nếu không hắn bị thương, sẽ không có sinh mệnh lực để hồi phục.
Vì vậy, Long Trần di chuyển 108 mầm cây, giữ một khoảng cách nhất định, tránh cho chúng hút chết Kiến Mộc Thần Thụ và Ma Nhãn Thụy Liên. Đến lúc đó Thái Âm chi mộc chưa trưởng thành, không có sinh mệnh lực hấp thu, Long Trần sẽ rất khó xử.
Bận rộn xong xuôi, thần thức của Long Trần rút khỏi không gian Hỗn Độn. Mặc Niệm thấy hắn đột nhiên đứng bất động, không dám làm phiền, mấy người đang bàn bạc cách tác chiến.
Trong đám người, phù triện của Hạ Thần là khắc tinh của tà thi, Mặc Niệm cũng có vài lá phù triện nhưng để bảo mệnh nên không nỡ dùng. Hạ Thần thì khác, hắn có thể tùy thời khắc họa, vung tay cũng có một lá, hơn nữa trước khi vào ba ngàn thế giới, Hạ Thần đã chuẩn bị vô số giấy và mực minh văn, đủ dùng trong vài năm.
Mấy người nghiên cứu cách tác chiến, làm sao để Hạ Thần có được thời gian và góc độ ra tay tốt nhất, làm sao để đầu kẻ địch lộ ra nhiều nhất, tranh thủ tốc độ nhanh nhất, phương pháp tiết kiệm sức nhất để giải quyết tà thi.
"Đi thôi, chúng ta tiếp tục." Long Trần nói rồi quát vài tiếng với Kim Cương Huyết Biên trên vai.
Sinh linh quỷ đạo này nghịch ngợm thật, không nghe theo quản thúc, vừa rồi cố ý dẫn nhiều tà thi đến như vậy là để xem mọi người luống cuống tay chân thế nào. Không phải nó quá xấu mà do bản tính của nó vốn thế, hiếu kỳ, chuyện gì cũng muốn thử, cứ như một đứa trẻ ương bướng không chịu nghe lời vậy.
Bởi vậy, sinh linh quỷ đạo luôn bị người ta chán ghét, càng quấy quỷ càng là sinh linh hạ cấp của quỷ đạo càng bị ghét bỏ. Nếu không vì Long Trần có ấn ký Quỷ Đế, chúng đã vô pháp vô thiên rồi.
Sau khi Long Trần nghiêm khắc quát lớn, sinh linh quỷ đạo trở nên biết điều hơn, tiếp tục dẫn đường, nhưng lần này không dám làm ẩu, chỉ dẫn ra một hai con tà thi, Mặc Niệm có thể dễ dàng chế phục.
Những thi thể bị phong ấn này, Long Trần trực tiếp ném vào không gian Hỗn Độn, giao cho hắc thổ thôn phệ, phóng ra lượng lớn sinh mệnh lực để bồi bổ linh thực trong không gian Hỗn Độn.
Mọi người đi tới, chém giết hàng trăm tà thi, những tà thi này đa dạng chủng loại, đều rất cường hãn, đối phó ngày càng cố sức. Thậm chí có những tà thi ý thức chiến đấu rất mạnh, Hạ Thần phong ấn mấy lần đều thất bại, cuối cùng vẫn là Long Trần vận chuyển lôi đình chi lực, xuyên thủng mi tâm, dùng thủ đoạn bạo lực nhất mới đánh chết được. May mà lôi đình chi lực của Lôi Linh Nhi là thiên kiếp chi lôi, có tác dụng khắc chế cực lớn đối với những tà thi này, một khi đánh trúng chỗ yếu có thể nhất kích tất sát.
Càng đi về trước, tà thi càng mạnh, ban đầu chỉ là tà thi Tiên Vương sơ kỳ, sau xuất hiện tà thi Tiên Vương hậu kỳ, cuối cùng một con tà thi Giới Vương cảnh đáng sợ xuất hiện.
Đó là một con yêu thú khổng lồ dài vạn dặm, gần như phong tỏa cả đường hầm, khí huyết đáng sợ áp bức khiến Long Trần và mọi người khó thở. Long Trần và Mặc Niệm tả hữu giáp công, phối hợp phù triện của Hạ Thần, mới miễn cưỡng phong ấn được.
Khi Long Trần ném nó vào không gian Hỗn Độn, vô tận sinh mệnh lực bộc phát, khiến Kiến Mộc Thần Thụ và Ma Nhãn Thụy Liên vốn đã bắt đầu khô héo, lập tức trở nên tươi tốt phồn vinh, cả những cây Thái Âm chi mộc cũng từ hạt vừng, lớn lên với tốc độ mắt thường thấy được thành hạt đậu.
Long Trần vô cùng mừng rỡ, tà thi Giới Vương cảnh vậy mà chứa đựng sinh mệnh lực khủng bố đến vậy, nếu là tà thi Thần Tôn cảnh thì sao?
Ngay khi Long Trần đang vui mừng như điên thì Kim Cương Huyết Biên dẫn đường phía trước đột nhiên kêu lên một tiếng kinh hãi.
"Không ổn." Long Trần bỗng nhiên biến sắc, người như một tia chớp xông về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận