Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2036: Bi ai Thiên Tỳ trưởng lão

Chương 2036: Bi ai của trưởng lão Thiên Tỳ Đan tiên tử đã không còn là Đan tiên tử dịu dàng động lòng người của ngày xưa, trong giọng nói mang theo một loại uy nghiêm không thể nghi ngờ, ngữ khí càng lạnh lùng, không chút tình cảm.
"Thần Nữ đại nhân, chỉ sợ... không kịp nữa rồi." Trưởng lão Thiên Tỳ mồ hôi lạnh tuôn ra, run giọng nói.
"Vì sao?" Đan tiên tử nhìn trưởng lão Thiên Tỳ, trong đôi mắt hẹp dài ánh lên vẻ tức giận.
"Thần Nữ đại nhân, người đừng hiểu lầm, không phải chúng ta không thu hồi đại trận, mà là do đại trận vừa mới vận dụng sức mạnh của hai tôn thần tượng. Hiện tại, sức mạnh của hai tôn thần tượng đang hòa trộn, muốn rút về từ trong đại trận, cần phải có thời gian... mới được." Trưởng lão Thiên Tỳ có chút không dám nhìn Đan tiên tử.
Cái gọi là thỉnh thần thì dễ, tiễn thần mới khó, dẫn sức mạnh tượng thần ra ngoài, muốn đưa trở về, quá trình phức tạp và kéo dài. Trưởng lão Thiên Tỳ lúc này trong lòng vô cùng hối hận, sớm biết Long Trần có bản lĩnh như vậy, hắn đã trực tiếp vận dụng tượng thần lực, như thế thì Long Trần căn bản không có cách nào trốn thoát.
Thế nhưng, thần lực trong tượng thần, chính là nơi ngưng tụ sức mạnh tín ngưỡng của các đệ tử Đan Cốc, đó là cống phẩm của Thần Minh, không phải bất đắc dĩ, không thể dùng đến, nếu bị Thần Minh phát giác, sẽ khiến Thần Minh không hài lòng, thậm chí sẽ giáng thần phạt, mà không phải ai cũng có thể gánh chịu.
Trưởng lão Thiên Tỳ luôn chỉ dùng sức mạnh bên ngoài của tượng thần, còn thần lực tín ngưỡng bên trong, ông ta chỉ dùng khi thấy Long Trần sắp phá vỡ thần trận, nhưng đã quá muộn.
Sắc mặt Đan tiên tử trong nháy mắt trở nên tái nhợt, lạnh lùng thốt: "Bao lâu thì mới có thể thu hồi thần trận?"
"Nhanh nhất... chỉ sợ... cũng phải ba canh giờ." Trưởng lão Thiên Tỳ có chút lo lắng nói.
Ba canh giờ, Long Trần kia đã sớm trốn mất dạng, căn bản không có biện pháp đuổi theo, lời này chẳng khác nào không nói.
"Trưởng lão Thiên Tỳ, ngươi tuổi tác quá cao rồi, nên nghỉ ngơi cho khỏe." Đan tiên tử nhìn trưởng lão Thiên Tỳ, trường kiếm màu trắng trong tay chém xuống.
"Thần Nữ đại nhân!" Lúc đó, trưởng lão Thiên Tỳ kinh hãi, ông ta không ngờ rằng Thần Nữ lại muốn giết mình, vừa muốn tránh né, lại hoảng sợ phát hiện, bản thân không cách nào nhúc nhích.
Nỗi kính sợ sâu thẳm trong linh hồn ảnh hưởng đến ông ta, đó là sự kính sợ và hoảng sợ đối với Thần Minh, ông ta lập tức hiểu, Thần Nữ có quyền chém giết tất cả tín đồ của Thần Minh, việc này không liên quan đến tu vi hay chiến lực.
"Phốc!" Sau khi ông ta vừa mới hiểu ra điều này, cả người bị lợi kiếm chém thành hai mảnh, thân thể không hề đổ máu, chưa kịp ngã xuống thì đã hóa thành tro bụi, không để lại một dấu vết.
"Trời ạ!" Lúc này, vô số cường giả trong thông đạo tràn ra, vừa đúng lúc nhìn thấy một màn Đan tiên tử chém giết trưởng lão Thiên Tỳ, không khỏi phát ra tiếng kinh hô.
Nhìn xung quanh, chỉ thấy quảng trường Đan Cốc một mảnh hỗn độn, một cột trụ thần khổng lồ, đập quảng trường thành một hố lớn, kiến trúc xung quanh đều đổ nát, khắp nơi đều là vết máu, duy chỉ không thấy bóng dáng Long Trần đâu cả.
Trong chốc lát, lòng mọi người rối bời, bọn họ dường như đoán được điều gì đó, chỉ là lần này, bọn họ giả vờ như không biết gì, khống chế nét mặt, để tránh rước họa vào thân.
"Liên tiếp sai lầm, còn xứng danh là cố vấn Đan Cốc, bị Long Trần đùa bỡn trong lòng bàn tay, khiến danh dự Đan Cốc mất hết, khiến Thần Minh hổ thẹn, giết ngươi, xem như ban cho ngươi một cái chết nhẹ nhàng." Đan tiên tử lạnh lùng hừ một tiếng, lợi kiếm trong tay chậm rãi biến mất, các trưởng lão khác thấy thế, liền hố cũng không dám lên tiếng.
Những trưởng lão này, rất nhiều người đều là chứng kiến Đan tiên tử lớn lên, Đan tiên tử nổi tiếng là dễ tính, hiền lành, không thích tranh chấp với người khác.
Nhưng từ khi biến thành Thần Nữ, cả người cũng thay đổi, bây giờ không ai dám nói chuyện với nàng, sợ chọc giận nàng.
"Long Trần đã chạy trốn, cứ để hắn sống thêm mấy ngày này, chờ đến ngày ta xuất quan, sẽ lấy đầu hắn." Đan tiên tử lạnh lùng liếc nhìn mọi người một cái, bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi rời đi.
Nhưng ngay lúc Đan tiên tử đi qua một đám người, bỗng dừng bước, nhìn về phía một thiếu nữ xinh đẹp.
Thiếu nữ đó còn rất trẻ, sinh ra cực kỳ mỹ mạo, được mệnh danh là đệ nhị mỹ nhân Đan Cốc, cùng Đan tiên tử rất thân thiết, được Đan tiên tử nhận làm muội muội.
Vị này chính là Uyển Tình, người có nhan sắc và thuật luyện đan chỉ đứng sau Đan tiên tử ở Đan Cốc, bây giờ được đệ tử Đan Cốc gọi là Uyển Tình tiên tử.
Lúc này Uyển Tình nhìn Đan tiên tử, trong đôi mắt đẹp mang theo một vệt thương cảm, cắn chặt môi anh đào, nhưng nước mắt vẫn cứ rào rào rơi xuống.
Ban đầu ở Đan Cốc, nếu không phải có Long Trần, nàng đã sớm bị ức hiếp đến chết, là Long Trần che chở nàng, dạy nàng thuật luyện đan, sau này dẫn nàng đến giới thiệu Đan tiên tử cho nàng nhận biết.
Khi đó, ba người cùng nhau vừa nói vừa cười, Long Trần thích nói lung tung, thường xuyên làm Đan tiên tử cười khanh khách, kể cho nàng nghe những câu chuyện về Tinh Không Chiến Sĩ, khi đó, ba người thân mật như vậy, cuộc sống ấm áp biết bao.
Lúc ấy, nàng còn chưa hiểu, nhưng theo thời gian trôi đi, nàng dần dần hiểu được, thứ tình cảm giữa Đan tiên tử và Long Trần.
Sau khi trở về từ bí cảnh Dao Trì, Đan tiên tử vẫn thường hay ngẩn người nhìn ngọc Linh Lung Huyết mà Long Trần tặng cho nàng, thỉnh thoảng lại mỉm cười, thỉnh thoảng lại đắng chát, mà nàng cũng không còn là một thiếu nữ ngây ngô nữa, nàng và Đan tiên tử tình như tỷ muội, dù Đan tiên tử chưa từng nhắc đến Long Trần, nhưng nàng hiểu rõ, Đan tiên tử đang nghĩ về hắn.
Thế nhưng, từ sau khi Đan tiên tử tiếp nhận Thần Ân, người càng ngày càng trở nên thờ ơ, càng ngày càng không giống như nàng trước đây, không còn nói chuyện thân mật với nàng nữa, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không hề trao nhau.
Vừa rồi Long Trần đào thoát, nàng nhìn thấy rõ ràng, lúc vừa mừng vì Long Trần trốn thoát, Đan tiên tử xuất hiện, luôn miệng muốn thu hồi đại trận, đuổi theo giết Long Trần.
Bây giờ lại chém giết trưởng lão Thiên Tỳ, vẻ độc ác đó, khiến người ta xa lạ, nhất là câu nói "Chờ đến ngày ta xuất quan, sẽ lấy đầu hắn" trong miệng nàng, đã làm trái tim nàng nhói đau, Đan tiên tử đã thay đổi, thay đổi hoàn toàn.
Đan tiên tử nhìn Uyển Tình, ánh mắt lạnh lẽo dần dần trở nên dịu dàng, chậm rãi bước đến trước mặt Uyển Tình.
"Ta phải đi bế quan, ngươi cũng đừng nhàn rỗi, truyền cho ngươi một phần thuật luyện đan, ngươi từ từ lĩnh hội." Nói xong, Đan tiên tử đưa tay ngọc lên, chạm vào mi tâm Uyển Tình, một luồng sức mạnh linh hồn tràn vào thức hải của Uyển Tình.
Đợi tay ngọc rời khỏi mi tâm Uyển Tình, Đan tiên tử quay người rời đi, trong đầu Uyển Tình có thêm rất nhiều đơn thuốc cùng thuật luyện đan, Uyển Tình nhìn bóng lưng Đan tiên tử rời đi, nước mắt lần nữa làm nhòe hai mắt.
Các đệ tử tiến vào Đan Cốc, lúc này, một lòng bất an, ban đầu họ vô cùng hận Đan Cốc, hận bọn chúng giở mọi thủ đoạn, cố tình hãm hại họ.
Nhưng bây giờ, tận mắt chứng kiến Đan Cốc rơi vào thảm cảnh như vậy, quảng trường biến thành một vùng phế tích, thậm chí cả trưởng lão Thiên Tỳ quyền cao chức trọng, cũng bị Đan tiên tử chém giết, cơn giận của họ cũng tan biến.
Điều khiến họ lo lắng bây giờ là, Đan Cốc chưa bắt được gà mà còn mất nắm gạo, Đan Cốc đã nộ khí trùng thiên, liệu có trút cơn giận lên người bọn họ không?
Long Trần quá mạnh, lần đầu tiên với thân phận Long Tam, giết vào Đan Cốc, hô mưa gọi gió, dẫn quái vật theo Thiên Long Hỏa Vực xuất hiện, làm cho lúc đó Đan Cốc bị tổn thương nguyên khí.
Bây giờ, Long Trần tái diễn chiêu cũ, bị nhìn thấu ngay tại chỗ, kết quả là, trước mặt tất cả mọi người, xâm nhập vào bí cảnh Phạm Thiên, trong bí cảnh, suýt chút nữa làm đảo lộn cả bí cảnh Phạm Thiên, sau khi ra ngoài, lại cứ như vậy mà trốn thoát?
Tuy không ai nói rằng Long Trần đã bỏ trốn, nhưng nhìn những cường giả Đan Cốc, từng người vẻ mặt cầu xin, sắc mặt như cha chết mẹ mất, ai cũng hiểu ra tình hình.
Những cường giả này đã hoàn toàn khâm phục Long Trần, thật không hổ là nhân vật truyền kỳ của Thiên Võ đại lục, làm việc gì cũng đều kinh thiên động địa, kinh sợ quỷ thần, họ xem như đã được chứng kiến thế nào là ngang ngược không sợ trời đất.
Trưởng lão Thiên Tỳ đã chết, Đan tiên tử không để lại bất kỳ chỉ thị nào, cũng bế quan, cốc chủ đại nhân cũng đang bế quan, nhất thời không có người chủ trì.
Cốc chủ bế quan, tiến vào thời kỳ mấu chốt, tuyệt đối không được quấy rầy, còn Đan tiên tử lúc này đang trong cơn thịnh nộ, ai mà không muốn sống, mới dám đến xin ý kiến nàng.
Các vị trưởng lão lén lút tập hợp lại, kéo cả Uyển Tình vào, cùng nhau mở một cuộc họp bàn.
Uyển Tình không nói một lời, nàng hiểu ý của các trưởng lão, kéo nàng vào đây, là vì để chừa một đường lui cho họ, nhỡ có vấn đề gì, nếu tương lai Đan tiên tử trách tội, có lẽ sẽ nể mặt Uyển Tình, mà miễn tội.
Dù sao, hơn trăm vạn cường giả đang tụ tập trên quảng trường, không thể giam giữ họ ở lại, nhưng cứ như vậy mà thả đi, lại sợ phải gánh trách nhiệm, nhất thời bọn họ lâm vào khó xử.
Nhưng cũng không thể mời họ ở lại mãi, chờ đến khi cốc chủ xuất quan rồi mới xử lý được, người ta là khách, không phải phạm nhân, nếu thật sự làm như vậy, Đan Cốc sẽ đắc tội toàn bộ đại lục.
Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng, họ quyết định, bảy ngày sau sẽ mở đại trận, để cho các cường giả này, cứ nghỉ ngơi tại Đan Cốc.
Trên thực tế, việc hủy bỏ đại trận chỉ cần chưa đến một ngày, nhưng để có thêm chút thời gian trì hoãn, họ quyết định dùng bảy ngày để thu hồi đại trận.
Họ tranh thủ bảy ngày, nếu cốc chủ đại nhân xuất quan, hoặc Đan tiên tử có dặn dò gì, đều có thể có chút thời gian ứng phó.
Như vậy thì họ đã làm rất kín kẽ, dù cốc chủ có xuất quan, hay Đan tiên tử có dặn dò gì, cũng không trách tội được họ.
Cứ như vậy, Đan Cốc lấy lý do đại trận thu hồi cực kỳ chậm chạp, kiên quyết giữ chân các vị thiên kiêu ở lại ròng rã bảy ngày.
Kết quả, bảy ngày trôi qua, cốc chủ Đan Cốc Dư Khiếu Vân, vẫn chưa xuất quan, mà Đan tiên tử cũng không hề có chỉ thị nào, Đan Cốc rốt cuộc thả các cường giả rời đi.
Hơn trăm vạn cường giả rời đi, ngay lập tức, một tin tức kinh hoàng, lan truyền khắp toàn bộ đại lục:
Long Trần xông vào Đan Cốc, trêu đùa trưởng lão Thiên Tỳ, trà trộn vào bí cảnh Phạm Thiên, thu mua lộ phí, nện cột thần, vào thần điện, đối đầu với mười ba Diễn Thiên Giả thức tỉnh dị tượng, còn giết chết Lãnh Vô Phong và Lô Tử Xuyên, nếu không phải Đan tiên tử xuất hiện, những Diễn Thiên Giả còn lại, e là cũng khó thoát khỏi kiếp nạn.
Tin tức này vừa truyền ra, toàn bộ Thiên Võ đại lục đều náo loạn, luận về tìm đường chết, Long Trần dám nhận thứ hai, thì không ai dám nhận thứ nhất.
Trong chốc lát, toàn bộ Thiên Võ đại lục, đều đang điên cuồng tìm kiếm tung tích của Long Trần, bọn họ muốn biết, Long Trần lúc đó bị thương nghiêm trọng như vậy, liệu còn sống hay không.
Thậm chí, một số người có ý đồ riêng, cố tình lan truyền tin tức, nói rằng Long Trần bị thương nặng đến mức ngã gục, nếu tìm được hắn, sẽ có thể có được bí mật trên người Long Trần, có lẽ sẽ trở thành Long Trần thứ hai.
Trong nhất thời, mặc kệ là quan tâm Long Trần, hay muốn hại Long Trần, đều bắt đầu hành động, bắt đầu nghe ngóng tin tức về Long Trần.
...
Long Trần sau khi thoát khỏi Đan Cốc, bị Phiên Thiên Ấn mang theo, mau chóng chạy trốn, Long Trần cảm thấy đầu óc choáng váng, cũng không nhịn được nữa, liền bất tỉnh như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận