Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 1785: Mãnh Tượng Nguyên Linh Thú

Mảnh Tượng Nguyên Linh phát ra ánh sáng tím chói mắt, bao phủ cả không gian, tựa như năng lượng từ một thế giới khác tràn tới, bóc tách hoàn toàn lực lượng của thế giới này. Không gian xuất hiện những vết nứt li ti, vang lên tiếng răng rắc, như thể sắp vỡ tan đến nơi, tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng. "Bảo thuật... Rốt cuộc là dạng tồn tại gì vậy? Sao lại khủng bố đến vậy? Chỉ khí tức thôi đã khiến người ta nổi da gà, cơ thể dường như không thể nhúc nhích." Thanh Thanh tái mặt nhìn màu tím vô tận trên không trung, giọng nói run rẩy. Thanh Thanh, Tân Lực, Tam thống lĩnh cùng các đệ tử Thiên Võ liên minh khác đều kinh hãi nhìn không trung. Loại lực lượng này thực sự khiến người ta tuyệt vọng, đến ý niệm phản kháng cũng không thể sinh ra. "Bảo thuật là thứ siêu việt tất cả thuật pháp, áp đảo mọi thuật pháp khác, được mệnh danh là 'nhất pháp phá vạn pháp', chính là thuật vô địch nên mới gọi là bảo thuật. Thông thường, chỉ có cường giả Thông Minh cảnh mới có thể thi triển bảo thuật, vì sinh tử chi lực của họ là loại năng lượng độc lập bên ngoài thiên đạo. Cho nên họ có thể căng ra lĩnh vực sinh tử, trong lĩnh vực này có thể thi triển bảo thuật. Mà Hướng Vân Phi không biết dùng phương pháp gì mà cũng có thể chống đỡ mở lĩnh vực, thi triển bảo thuật, hắn...thật đáng sợ." Diệp Linh San, một tán tu, lên tiếng giải thích cho những người xung quanh Thanh Thanh. Xuất thân tán tu, kiến thức của Diệp Linh San rất tạp, vì không có người chỉ dạy, nên cái gì cũng phải tự mày mò tìm hiểu. Về bảo thuật, nàng cũng chỉ biết sơ sơ. "Vậy sư huynh Long Trần sẽ thua sao?" Thanh Thanh nắm chặt tay Diệp Linh San, giọng có chút khẩn cầu. Trong mắt nàng, Diệp Linh San cũng là một cường giả tuyệt thế, chỉ cần Diệp Linh San nói Long Trần sẽ thắng thì Long Trần nhất định sẽ thắng. Diệp Linh San không trả lời, cũng không thể trả lời. Nàng biết Thanh Thanh cần câu trả lời, nhưng nàng không thể cho được. Dưới sức mạnh bảo thuật, mọi thần thông đều là thứ bỏ đi, không một thuật pháp nào có thể đối kháng. Long Trần muốn chống lại bảo thuật chỉ có thể dùng bảo thuật mà đối công, nếu không chắc chắn sẽ chết. Diệp Linh San nhìn Long Trần, trong lòng cũng đầy nghi hoặc. Vì khi Hướng Vân Phi thi triển thuật pháp, Long Trần vẫn đứng yên, vai vác Long Cốt Tà Nguyệt, yên lặng nhìn Hướng Vân Phi, hoàn toàn không có ý định ra tay ngăn cản. Cần biết, công kích của bảo thuật rất khủng bố, thời gian tụ lực lại khá dài. Nếu Long Trần toàn lực ra tay, tuy không chắc phá vỡ được lĩnh vực bảo thuật của Hướng Vân Phi nhưng cũng có một tia cơ hội đánh gãy quá trình thi triển bảo thuật. Thế mà Long Trần lại bất động, chỉ yên lặng quan sát. Dưới thần uy khủng khiếp, các cường giả ở đó đều cảm thấy linh hồn như bị đè ép đến rời khỏi thân thể, thần uy bảo thuật này quá kinh người. "Long Trần...ngươi đây là từ bỏ chống cự rồi hả? Hay đã chấp nhận số mệnh? Ta rất thích nhìn dáng vẻ giãy giụa của ngươi." Bảo thuật của Hướng Vân Phi bao trùm cả thiên vũ, âm thanh theo bốn phương tám hướng vọng đến, như pháp chỉ của Thần Minh khiến vạn đạo vang dội. "Xin lỗi, có thể ngươi sẽ phải thất vọng rồi, với năng lực của ngươi, dù tu thêm một vạn năm nữa cũng không khiến Long Trần ta phải giãy giụa được." Long Trần lắc đầu, thản nhiên nói. Giọng nói của Long Trần vô cùng bình tĩnh, mang theo sự tự tin và thản nhiên tột độ, như thể không hề để những chuyện trước mắt vào mắt. Điều này khiến mọi người kinh hãi. Chẳng lẽ Long Trần cũng biết bảo thuật sao? Nếu không thì hắn lấy đâu ra sự tự tin đó? "Kẻ không biết thì không sợ, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, tại sao bảo thuật lại được gọi là bảo thuật, nó đại diện cho loại lực lượng như thế nào." Hướng Vân Phi đột nhiên gầm lên giận dữ, hai tay kết ấn biến hóa. "Ầm" Giữa thiên địa, những luồng ánh sáng tím, từ đông sang tây, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, xuyên qua Hướng Vân Phi. Tám cột sáng màu tím, lấy Hướng Vân Phi làm giao điểm, hội tụ lại với nhau. Toàn thân Hướng Vân Phi tím quang đại thịnh, ánh sáng chói lòa, xông thẳng lên vạn dặm mây xanh, khiến người ta không dám mở mắt nhìn thẳng. Trong tay Hướng Vân Phi, Cốt Nha Thác Thiên Mâu màu tím, đột ngột đâm vào hư không, khiến hư không nổ vang, một vùng hư không bị đâm ra một lỗ lớn. Theo lỗ hổng đó xuất hiện, cả hư không phản ứng dây chuyền, ầm ầm nổ tung, lan đến tận cùng chân trời. "Đi ra đi, Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú." Hướng Vân Phi hét lớn một tiếng, chỉ thấy trong hư không sụp đổ, vô số bóng dáng màu tím bay ra, lao thẳng đến Long Trần. Đó là những con Mảnh Địa Man Tượng màu tím, lớn như những ngọn núi, mang theo tiếng gầm thét vô tận, lao thẳng về phía Long Trần như sóng dữ. "Trời ạ, đây là cái gì?" Mọi người kêu lên kinh hãi, hư không nổ tung mà lại xuất hiện nhiều Mảnh Địa Man Tượng màu tím đến vậy. Mỗi một con Mảnh Địa Man Tượng đều lớn hơn núi, khí tức trên người chúng vô cùng kinh người. Điều quan trọng nhất là chúng rất sống động, y như Mảnh Địa Man Tượng thật, toàn thân tỏa hào quang tím, như ma quỷ bước ra từ cơn ác mộng khiến người ta kinh hoàng. "Bảo thuật của nhất tộc Mảnh Địa Man Tượng, lại được bảo tồn hoàn chỉnh như vậy, lại còn cúng tế Tổ Linh, không hề có dấu hiệu tán loạn. Chiêu này quả thật rất mạnh, dù là cường giả Thông Minh cảnh mà không dùng bảo thuật đối công thì cũng phải cuống cuồng tay chân, thậm chí còn gặp nguy hiểm." Một vị Thái Thượng trưởng lão nhìn những con Mảnh Địa Man Tượng tím trên trời, gật đầu nói, hiển nhiên đã công nhận sức mạnh bảo thuật của Hướng Vân Phi. "Tuy nhiên, bảo thuật của hắn cũng không hoàn toàn dựa vào sức mạnh bản thân, phần lớn dựa vào tổ tiên chi lực, nếu không không thể khống chế được loại bảo thuật này. Mà trước đó vì liều nguyên thần với Long Trần, nguyên thần của hắn bị hao tổn nghiêm trọng, nếu không chiêu này hẳn là phải mạnh hơn nữa." Yến Nam Thiên nhìn Hướng Vân Phi, như thể nhìn thấu mọi thứ. "Dù vậy, bảo thuật dù sao cũng là bảo thuật, không có thuật pháp nào có thể ngăn cản được, một khi bảo thuật xuất hiện, dưới Thông Minh cảnh không ai có thể ngăn được. Tiếp theo, hãy xem Long Trần đối phó thế nào đi." Vị Thái Thượng trưởng lão kia mỉm cười nói. Đối mặt với dòng lũ Mảnh Địa Man Tượng màu tím gầm thét lao đến, hai mắt Long Trần dần trở nên sắc bén, hắn đã cảm nhận được sự khủng bố của những con Mảnh Địa Man Tượng màu tím đó. "Khai thiên thức thứ năm." Long Cốt Tà Nguyệt trong tay Long Trần giơ lên cao, vung một đao xuống. "Ầm" Ảnh đao khổng lồ của Long Cốt Tà Nguyệt rơi xuống, mạnh mẽ chém trúng một con Mảnh Địa Man Tượng, phát ra tiếng nổ lớn. Con Mảnh Địa Man Tượng đó bị Long Trần một đao chém thành bột mịn, hóa thành màu tím bay đầy trời. Một đao chém chết một con Mảnh Địa Man Tượng, nhưng sắc mặt của Long Trần lại càng thêm ngưng trọng. Mặc dù một kích chém chết một con Mảnh Địa Man Tượng nhưng lực một đao của Long Trần cũng đã bị tiêu hao hoàn toàn, không thể gây tổn thương cho những con Mảnh Địa Man Tượng khác. "Vô ích thôi, Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú ta triệu hồi đến từ dị giới, chúng chính là pháp tắc thiên địa ngưng tụ lại, khác với pháp tắc của Thiên Võ đại lục. Trong thế giới cực quang ta mở ra, dù chúng chết đi cũng sẽ trở về thiên địa, rồi sau đó ngưng tụ lại thành Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú mới. Nói cách khác, Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú của ta là vô tận. Ngươi cứ trong tuyệt vọng mà chờ cái chết đến đi." Hướng Vân Phi ngửa mặt lên trời cười lớn, tay cầm Cốt Nha Thác Thiên Mâu màu tím, tử khí không ngừng lưu chuyển, tạo thành một vòng sáng nhỏ phía sau đầu. Ánh sáng liên tục dung nhập vào đầu hắn, bảo thuật này không chỉ có thể giao chiến mà còn có thể nhanh chóng tẩm bổ nguyên thần của hắn. "Ầm ầm ầm..." Long Cốt Tà Nguyệt trong tay Long Trần liên tục vung lên, điên cuồng chém giết những con Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú, một đao một con. Thế nhưng đúng như lời Hướng Vân Phi, những con Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú này dường như vô tận, mà lực của mỗi con cũng rất khủng khiếp, thậm chí không kém Hướng Vân Phi trước đó là bao. Chém xuống mấy trăm con Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú, Long Trần đã cảm thấy cánh tay có chút tê dại. Lực phản chấn khiến hắn có chút không chịu đựng nổi, nhất là khi những con Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú bị đánh tan trong nháy mắt, lại tạo ra một loại lực lượng như tự bạo, làm không gian tê liệt, lực hấp xả kinh khủng khiến người đau đầu. "Ầm ầm ầm..." Trong không gian, vô số Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú điên cuồng tấn công Long Trần, trong nháy mắt đã bao phủ lấy hắn, cảnh tượng đó vô cùng kinh người. "Nguy rồi, Long Trần phải thua." Có người kêu lên kinh hãi, các cường giả ở đó đều là nhân tộc, cuộc chiến giữa Long Trần và Hướng Vân Phi là một trận quyết đấu giữa thiên kiêu nhân tộc và cổ tộc, đa phần mọi người đều mong Long Trần có thể thắng. Thế nhưng hiện tại, Long Trần đã bị Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú nhấn chìm, có vẻ như không còn sức phản kháng. Tim họ lập tức thắt lại. "Ha ha ha, lúc nãy còn thong dong bình tĩnh thế cơ mà, hóa ra là làm màu, ta còn tưởng hắn bản lĩnh lắm." Một cường giả cổ tộc cười lạnh, dù sao dáng vẻ bình tĩnh trước đó của Long Trần khiến nhiều người hoảng sợ. Đế Long và mẹ Đế Tâm thấy thế, trong mắt hiện lên một tia khoái ý. Nhất là mẹ Đế Tâm, người hận Long Trần đến tận xương tủy, lúc này thấy Long Trần rơi vào nguy cảnh thì mở miệng nói: "Vân Phi hiền chất, ta mong ngươi đừng giết hắn ngay, hãy từ từ hành hạ đến chết, khiến hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không xong." Trong giọng mẹ Đế Tâm tràn đầy oán độc, khiến người ta lạnh gáy, lúc này ở đó chỉ có bà ta là người tàn nhẫn nhất với Long Trần. "Xin lỗi, tâm nguyện vĩ đại đó của các ngươi, cả đời này cũng không thể thực hiện được." Một giọng nói trong trẻo đột nhiên vang vọng cả đất trời, làm chấn động màng nhĩ mọi người. "Cái gì?" Mọi người giật nảy mình, đó là giọng Long Trần. Giọng của Long Trần vẫn bình tĩnh, thong dong như vậy. Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào khu vực trung tâm chiến trường. "Ầm ầm ầm..." Đột nhiên những tiếng nổ vang liên tục, những con Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú vốn đang bao vây lại bị hất văng ra ngoài. Chỉ thấy một Thần Hoàn ngũ sắc xoay tròn với tốc độ cao, làm không gian rung chuyển, phong vân đổi sắc. Màu tím trên trời bị Thần Hoàn này xé rách. Đồng thời, một uy áp kinh khủng bốc lên, như chiến thần ngủ say thức tỉnh. Một ý chí lẫm liệt dưới trời, ngạo nghễ vạn cổ dâng lên, khiến trời rung chuyển, đất trời chập chờn. Thần Hoàn ngũ sắc sau lưng Long Trần càng chuyển càng nhanh, ý chí kinh khủng càng lúc càng mạnh, dường như trên Thần Hoàn ngũ sắc mang theo răng cưa sắc bén, cắt cả thế giới. Ý chí cuồng bạo bốc lên khiến các cường giả hoảng hốt, trong khoảnh khắc đó dường như họ thấy một chiến thần khôi phục, sinh ra cảm giác muốn quỳ lạy. Thân Long Trần được Thần Quang Ngũ Sắc bao bọc. Những con Mảnh Tượng Nguyên Linh Thú bị ánh thần quang hất tung, căn bản không thể gây tổn thương cho hắn. "Bảo thuật? Chẳng qua cũng chỉ có vậy, chiếm núi làm vua? Bố cục quá nhỏ bé rồi. Hôm nay ta cho các ngươi kiến thức, lão tử không cần dùng bảo thuật cũng phá nát cái thứ đồ chơi rác rưởi này của ngươi." "Ầm." Lông mày Long Trần dựng lên, ý chí bị áp chế trong linh hồn từ lâu bỗng chốc bùng nổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận