Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2117: Liền oa diệt đi

Chương 2117: Tiện thể diệt ổ Nguyên lai Triệu Vô Cực xông thẳng về phía Long Trần, bất quá chỉ là một cơ quan phân thân, bản thể lại muốn độn vào hư không, nhưng bị Long Trần nhìn thấu, một đao chém xuống.
"Ầm"
Thấy không thể chạy trốn, Triệu Vô Cực gầm lên một tiếng, lớp vảy màu đỏ rực phát sáng, nở ra dị tượng, một luồng khí tức hung lệ xông đến, Loan Nguyệt Liêm đao trong tay nhằm thẳng Long Trần mà chém tới.
"Keng"
Long Trần dùng xương rồng Tà Nguyệt trong tay đỡ lấy song đao, cười lạnh nói: "Triệu Vô Cực, chiêu thức của ngươi ta đã dò xét rõ ràng, nếu như bộ lân giáp này của ngươi không có năng lực gì khác, vậy thì xin lỗi, ta còn bận nhiều việc, muốn sớm đưa ngươi xuống Địa Ngục."
"Xuống Địa Ngục chính là ngươi!"
Trên mặt Triệu Vô Cực bỗng xuất hiện một nụ cười dữ tợn, toàn thân lân giáp bỗng nổ tung, vậy mà từ trên người hắn bong ra, tạo thành một mạng lưới lớn, bao cả Long Trần và hắn lại cùng nhau.
"Lão đại cẩn thận, là Bạo Phá Phù văn." Hạ Thần bỗng kêu lên kinh hãi.
"Đi chết đi!"
Triệu Vô Cực gầm lên giận dữ, bỗng nhiên cả người co rụt lại thành một cục, toàn thân tạo thành một hình tròn, thân thể được bao phủ bởi một bộ khôi giáp khác, giống như một quả cầu thép vậy, bịt kín đến mức không thể kín hơn.
"Ầm ầm ầm ầm..."
Mấy trăm vảy màu đỏ tươi kia từng mảnh vỡ vụn, mỗi mảnh vỡ đều khiến không gian nổi lên những đợt sóng lớn, chồng chất lên nhau, khu vực Long Trần đứng chịu những tiếng nổ vang không ngớt, đất trời rung chuyển, tạo thành một khu vực tử vong.
"Lão đại..."
Tất cả Long Huyết chiến sĩ không khỏi kinh hãi, sức nổ này quá kinh khủng, hư không cũng nổ nát, tạo thành những vết nứt giống như mạng nhện, trải rộng cả thế giới, như thể cả thế giới đều sắp nứt ra.
"Ha ha ha... Long Trần, ta đã nói, kẻ chết sẽ là ngươi... Phụt..."
Trên hư không, Triệu Vô Cực bị nổ bay cười ha ha, giáp trên người hắn đã vỡ nát, máu tươi tuôn ra, một cánh tay cũng biến mất, bộ dạng cực kỳ chật vật, vừa cười lớn vừa ho ra máu.
"Phụt"
Ngay lúc Triệu Vô Cực đang cười như điên, một thanh trường đao màu đen dữ tợn bỗng đâm từ sau lưng Triệu Vô Cực vào ngực, một đao chặt đứt nụ cười trên mặt Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực không dám tin nhìn thanh trường đao trước ngực mình, mặt đầy vẻ kinh hãi, chỉ thấy Long Trần đang đứng sau lưng hắn, tay cầm trường đao xuyên thủng người hắn.
Lúc này Long Trần cũng máu me khắp người, thân thể đều nổ tan nát, nhiều chỗ lộ cả xương, trông cực kỳ đáng sợ, Long Trần chịu vụ nổ cuối cùng rất thảm, lực bạo phá liên tục, ngay cả Thương Long Chiến Thân cũng không phòng được.
Hạ Thần sợ đến mặt mày trắng bệch, người khác không biết uy lực của Bạo Phá Phù văn, nhưng hắn lại biết rõ nhất.
Bạo Phá Phù văn kia là một loại Bạo Phá Phù văn vô cùng cổ xưa, Hạ Thần đã từng có được nó, chỉ là chưa từng dùng tới.
Bởi vì loại phù văn này nhất định phải dùng Xích Kim Thần Liệu Mưa Máu cứng rắn nhất mới có thể chịu đựng nổi, các thần liệu khác căn bản không thể tiếp nhận, sẽ vỡ tan.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ, lân giáp của Triệu Vô Cực vậy mà toàn bộ đều làm bằng Xích Kim Mưa Máu, hơn nữa mỗi một phiến lân đều được gắn Phù Bạo Phá kinh khủng, một kích này quả thực là một kích tuyệt sát.
Đây là Long Trần, nếu đổi bất cứ ai, cũng sẽ bị đánh đến tan xác, lúc đó hắn thậm chí cảm thấy Long Trần có thể nguy hiểm đến tính mạng.
"Kẻ xuống Địa Ngục chính là ngươi, xin lỗi, ta không cho ngươi cơ hội để lại di ngôn..." Long Trần cười lạnh một tiếng, vừa định dùng lực ở trường đao, giết chết Triệu Vô Cực.
"Giết ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách."
Triệu Vô Cực bỗng cười lạnh, toàn thân chợt phát sáng.
"Phụt"
Cả người hắn vậy mà theo vị trí trước ngực, trên dưới tách làm hai mảnh, Long Cốt Tà Nguyệt trong tay Long Trần vừa bạo phát lực, thì đã chậm một bước, hai mảnh thân thể Triệu Vô Cực đã bay ra ngoài.
Tất cả đều quá quỷ dị, thân thể Triệu Vô Cực, đã không còn là thân thể người, mà như một cái máy móc có thể tự do lắp ghép.
Hai phần thân thể tách ra, tránh được một kích tất sát của Long Trần, trong nháy mắt lại khép vào, một lần nữa trở thành một chỉnh thể hoàn chỉnh.
"Long Trần, ngươi đã đánh mất cơ hội giết chết từng người chúng ta, ngươi sẽ hối hận cả đời, chờ xem, ta sẽ cho ngươi sống trong những cơn ác mộng bất tận." Triệu Vô Cực sắc mặt dữ tợn, dưới chân bỗng xuất hiện một trận bàn to lớn.
"Vút"
Quách Nhiên bắn ra một mũi tên, trúng ngay ngực Triệu Vô Cực, nhưng một mũi tên của Quách Nhiên xuyên qua người Triệu Vô Cực.
Thế nhưng Triệu Vô Cực lại không hề bị thương, ngược lại còn ra hiệu một cái cắt cổ, sau đó người cứ vậy biến mất.
Mà Long Trần vừa lao đến, lại chém một đao vào hư không, cuối cùng không thể giữ lại được Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực vừa trốn, các cường giả của Cơ Quan Tông liền ồ ạt đào tẩu, nhưng bị các Long Huyết chiến sĩ ngăn lại, chỉ có mấy người chạy thoát. Những người còn lại đều bị chém giết.
"Long Trần, ngươi chờ đó, lần sau ta nhất định sẽ đồ sát toàn bộ tộc ngươi." Thạch Lăng Phong giận dữ hét lên, toàn thân bỗng phát sáng tinh thạch, nở ra một cột sáng, bao phủ mười mấy cường giả Thạch tộc còn lại, xé rách hư không, nhanh chóng đuổi theo, Lý Kỳ, Tống Minh Viễn và Cốc Dương cũng không ngăn được.
Trong chớp mắt, các cường giả của Thạch tộc và Cơ Quan Tông toàn bộ biến mất, chỉ để lại một chiến trường hỗn độn.
"Lão đại, huynh không sao chứ!"
Hạ Thần và những người khác tiến lên, nhìn Long Trần toàn thân đầy máu, đây là lần đầu tiên họ thấy Long Trần thảm hại như vậy.
Long Trần im lặng vận chuyển Hỗn Độn Châu, sức mạnh sinh mệnh rót vào cơ thể, vết thương bắt đầu chậm rãi hồi phục.
"Không sao, nhưng lần này suýt chút nữa thì lật thuyền trong mương, trăm mật cũng có một sơ, kế hoạch, vĩnh viễn vẫn sẽ có chuyện ngoài ý muốn." Long Trần lắc đầu nói.
Kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng cuối cùng vẫn sẽ có một số bất trắc, Long Trần không ngờ tới lần này Triệu Vô Cực lại mang đến một chiêu sát chiêu như vậy.
May mà Thương Long Chiến Thân đủ mạnh mẽ, trong trạng thái Thương Long Chiến Thân, bất kể có vảy bảo hộ hay không, huyết nhục xương cốt đều có thể đạt đến một độ cường hãn nhất định, nếu lân giáp không bảo vệ được thì còn xương cốt, một kích này không thể gây uy hiếp trí mạng, nhưng cũng đủ để hắn ăn quả đắng.
"Các huynh đệ, thế nào? Đã thoả mãn chưa?" Long Trần nhìn các Long Huyết chiến sĩ toàn thân dính máu, không khỏi cười nói.
"Đánh với người Thạch tộc thì còn được, cái đám Cơ Quan Tông kia quá vô sỉ, toàn là chiêu âm hiểm, khó mà phòng bị." Một Long Huyết chiến sĩ giận dữ mắng, toàn thân bọn họ dính đầy cơ quan, khiến họ bị thiệt hại không ít.
May mắn có Giải Độc Đan của Long Trần, nếu không e rằng không biết bao nhiêu người trong số họ sẽ chết dưới tay những cơ quan độc địa này.
Dù có Giải Độc Đan, rất nhiều vết thương trên người họ đều bị chết lặng, có những chỗ bắt đầu thối rữa, bốc ra mùi khó ngửi.
Nếu chết trong tay siêu cấp cường giả thì kỹ năng không bằng người, không có gì để nói, nhưng chết dưới tay loại người này, thật sự quá oan uổng.
"Đáng tiếc, để Triệu Vô Cực và Thạch Lăng Phong chạy mất." Cốc Dương có chút tiếc nuối nói.
Thạch Lăng Phong quá mạnh, ba người căn bản không đánh lại hắn, có thể giữ chân hắn cũng đã cố hết sức rồi.
Nếu không phải Lý Kỳ và Tống Minh Viễn cùng tranh đoạt sức mạnh đại địa với hắn, khiến hắn suy yếu đi nhiều, Cốc Dương đến một chiêu của hắn cũng không đỡ nổi, bọn họ cuối cùng cũng thấy được thực lực của một đời Chí Tôn.
Nghe Cốc Dương thở dài, Long Trần và Hạ Thần bật cười, Hạ Thần nói: "Không phải bọn họ chạy thoát, mà chính là lão đại cố ý thả bọn họ đi."
"Thả bọn họ?" Lý Kỳ và những người khác giật mình.
Long Trần gật đầu nói: "Nếu không thì sao? Các ngươi thật sự nghĩ ta một đao đó không giết được hắn à?
Ta lại cố tình nói nhảm, bỏ qua một cơ hội giết hắn? Các ngươi cho rằng ta là Quách Nhiên à?"
Quách Nhiên đứng bên cạnh không còn gì để nói, ta cái gì cũng không nói, sao lại lôi ta vào rồi? Thôi, coi như ta xui xẻo.
"Lão đại, đây là huynh muốn thả dây dài để câu cá lớn?" Cốc Dương hỏi.
"Cũng không khác bao nhiêu, có điều chúng ta không muốn câu cá lớn, mà là muốn câu một ổ cá, muốn một mẻ hốt gọn, làm một vụ lớn, không thì chúng ta bỏ ra nhiều vậy, để làm gì?" Long Trần cười nói.
Lúc này, những Long Huyết chiến sĩ không tham gia chiến đấu đã bắt đầu dọn dẹp chiến trường.
"Lão đại, thi thể mấy tên cường giả Thạch tộc có muốn thu không?" Một Long Huyết chiến sĩ hỏi.
"Đương nhiên phải thu rồi, đó chính là chí bảo đấy!" Không giống như Long Trần trả lời, Quách Nhiên đã lên tiếng.
Đây là lần đầu tiên Quách Nhiên thấy cường giả Thạch tộc, vừa nhìn thấy họ, Quách Nhiên đã ngay lập tức yêu thích.
Quách Nhiên phát hiện trong cơ thể các cường giả Thạch tộc này chứa một loại tinh hoa khoáng thạch thần bí, nếu có thể chiết xuất ra thì có thể khiến thần binh sở hữu linh tính hiếm thấy, loại tinh hoa đó, Quách Nhiên chưa bao giờ thấy, nhưng hắn biết chắc thứ này là chí bảo.
Cường giả Thạch tộc đều là sinh linh đá, họ xuất hiện như thế nào, không ai biết, lai lịch quá mức thần bí, không ai nói rõ được.
Trong lịch sử, Thạch tộc và Nhân tộc cũng từng xảy ra vài trận đại chiến, đặc biệt là Thạch Trường Sinh được Thạch tộc phong Hoàng, lại càng gây ra một trận gió tanh mưa máu, nhưng tất cả liên quan đến Thạch Trường Sinh, đều không được ghi chép rõ ràng, mà Long Trần thì không hề có hứng thú với lịch sử, chưa từng nghiên cứu.
Quách Nhiên và Hạ Thần đều vô cùng hứng thú với thi thể của các cường giả Thạch tộc, Hạ Thần hứng thú với tinh thạch trên người bọn chúng, những Đạo Thần Văn đó đều là tự mọc ra, bên ngoài không hề có.
Quách Nhiên thì hứng thú với việc dung luyện, hắn muốn biết cơ thể của cường giả Thạch tộc sau khi dung luyện có thể chiết xuất ra loại vật liệu gì.
Từng bộ khải giáp được mang ra, Quách Nhiên hưng phấn như đứa trẻ, những bộ khải giáp này có nhiều bộ còn nguyên vẹn, hắn có thể học tập tham khảo được rất nhiều.
Hơn nữa, những khải giáp bị hỏng, hắn cũng có thể thu lại, chiết xuất ra những vật liệu quý giá.
Việc dọn dẹp chiến trường mất trọn một canh giờ, không có cách nào khác, bởi vì trận chiến quá kịch liệt, có những thi thể nằm sâu dưới lòng đất, cách đó hàng trăm dặm, phải từng chút một đào lên.
Trong khoảng thời gian này, các Long Huyết chiến sĩ đã tham gia chiến đấu đều đang chữa thương, khử độc, hồi phục thể lực.
Mặc dù thời gian chiến đấu vừa rồi không dài, trước sau chỉ chưa đến nửa canh giờ, nhưng lại quá mạo hiểm, thể lực tiêu hao rất lớn.
Long Trần cũng bắt đầu chữa thương, mặc dù thương thế của hắn đáng sợ, nhưng chỉ mất nửa nén hương là đã hoàn toàn hồi phục.
Uy lực của Bạo Phá Phù văn mà Triệu Vô Cực sử dụng tuy lớn, nhưng lại không chứa sức mạnh Thiên Đạo, sẽ không ngừng phá hủy thân thể Long Trần, việc chữa trị vô cùng dễ dàng.
Quách Nhiên đang kiểm kê chiến lợi phẩm của mình, còn Hạ Thần thì nhìn chằm chằm vào một trận bàn trong tay, trên bàn có hai bóng hình đang di chuyển nhanh chóng.
"Lão đại, Triệu Vô Cực đã dừng lại, cảm ứng đang yếu đi, hẳn là đã vào tiểu thế giới." Hạ Thần đột nhiên nói.
Long Trần nghe vậy thì bật cười, đứng lên, nói với mọi người: "Các huynh đệ, thời gian nghỉ ngơi kết thúc, lần này, chúng ta phải diệt gọn cả Cơ Quan Tông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận