Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2035: Thần lực đụng nhau

"Ngươi điên rồi? Trạng thái của ngươi như vậy, đi Đan cốc, khác gì tự sát?" Long Cốt Tà Nguyệt hét lên.
Bây giờ Long Trần toàn thân thương tích, chiến lực chưa đến hai thành so với bình thường, không tìm chỗ dưỡng thương mà còn xông ra ngoài trong trạng thái này thì chẳng có cơ hội nào.
"Bây giờ là cơ hội duy nhất ta có thể thoát ra, nếu bị Đan tiên tử đuổi kịp, có lẽ ta sẽ vĩnh viễn không đi được." Long Trần mặt nghiêm trọng nói.
"Đáng đời, lúc đó ta đã bảo ngươi gϊếт nàng rồi, ngươi không chịu, bảo ngươi phá hủy truyền thừa của nàng, ngươi cũng không làm. Làm ra vẻ chính nhân quân tử cái gì chứ, trên con đường tu hành này vốn là cá lớn nuốt cá bé tàn khốc, ngươi lại mang lòng dạ đàn bà như vậy, ngươi không ngu thì là gì? Bây giờ có hối hận cũng vô dụng thôi." Long Cốt Tà Nguyệt mắng.
Long Trần lắc đầu: "Ta Long Trần làm việc, xưa nay không hối hận, nàng từng có ân với ta, dù lúc đó không giúp được ta, ta vẫn nợ nàng một ơn huệ lớn lao. Ở trong Phạm Thiên thần điện, ta không phá hủy truyền thừa của nàng cũng coi như trả xong ân tình, từ đó không ai nợ ai."
"Cái này đúng là cởi quần đά rắm, ta thấy ngươi đúng là đồ háo sắc, thấy gái xinh thì không nỡ xuống tay, ta nói cho ngươi biết, ngươi sớm muộn sẽ chết dưới tay phụ nữ." Long Cốt Tà Nguyệt tiếc nuối nói, kiểu như rèn sắt không thành thép.
Long Trần không phản bác, có lẽ Long Cốt Tà Nguyệt nói đúng, nhưng hắn hiểu rõ chính mình, chuyện đi ngược nguyên tắc làm người thế này, hắn sẽ không làm. Cho dù là người ngoài, nếu không chủ động gây sự với hắn, hắn cũng sẽ không vì người đó có thể gây nguy hiểm cho mình mà ra tay gϊếт hại. Huống chi Đan tiên tử từng có chút giao tình với hắn, Long Trần càng không nỡ ra tay, dù biết có hơi ngu ngốc nhưng nếu được chọn lại hắn vẫn sẽ làm thế, vì hắn là Long Trần.
"Ta nói cho ngươi, con nhỏ kia không chỉ nắm trong tay một tia Nghịch Đạo Thủy Linh Viêm, mà còn có thần lực gia trì, thần lực đó đến từ Thần Truyền chi tượng, đây mới thực sự là Thần Nữ, cho dù ngươi đang ở đỉnh cao, có lẽ cũng không phải đối thủ của nàng. Ta nghĩ ngươi nên chạy trốn, cố gắng khôi phục chiến lực lên năm thành trở lên, như vậy chúng ta xông ra ngoài, ta thiêu đốt hết thần lực, chúng ta phối hợp toàn lực, may ra còn có một tia hy vọng phá vỡ đại trận." Long Cốt Tà Nguyệt nói.
"Ngươi có bao nhiêu phần trăm chắc chắn?" Long Trần hỏi.
"Nếu ngươi ở đỉnh cao thì chúng ta có ít nhất 60% cơ hội, nếu ngươi chỉ có 5 thành chiến lực, thì phải xem vận may, 10% có lẽ vẫn có. Còn ngươi bây giờ, một phần vạn cơ hội cũng không có, bằng vào sức của ta không phá được đại trận đó. Hơn nữa Tiểu Thiên đã chặn cho ngươi một đòn, gần như tiêu hao toàn bộ lực lượng, không thể ra tay được nữa." Long Cốt Tà Nguyệt nói.
Tiểu Thiên ngăn cản một đòn khủng bố của Đan tiên tử, cả thân thể bị thiêu đốt đỏ rực, may mà Tiểu Thiên đủ mạnh, nếu đổi thành thần khí khác thì đã bị thiêu rụi rồi.
"Được, ta hiểu rồi, ta thấy cơ hội càng lớn hơn." Long Trần nở một nụ cười trên mặt, không ngờ Long Cốt Tà Nguyệt còn có thể đốt cháy thần lực, vậy mà cũng có lá bài tẩy của riêng mình.
Thần Hoàn sau lưng Long Trần chuyển động, khi phi nhanh thì hắn cũng toàn lực khôi phục linh nguyên, khôi phục được thêm một chút linh nguyên thì có thêm một phần bảo mệnh.
Rất nhanh, Long Trần nhìn thấy lối ra, nhưng khi vừa tới gần lối ra, Long Trần chợt phát hiện có một loại sức mạnh thần bí đang len lén rút linh huyết của hắn.
"Hửm?"
Long Trần giật mình kinh hãi, sức mạnh này cực kỳ quái dị, nếu không nhờ Long Trần tu luyện Cửu Tinh Bá Thể Quyết, cực kỳ mẫn cảm với ngoại lực thì có lẽ khó cảm nhận được loại năng lượng này. Loại năng lượng này rất nhỏ, lặng lẽ rút tinh huyết của người, giống như bốc hơi tự nhiên vậy, cách rút cực kỳ kín đáo khiến người ta khó phòng bị.
Lỗ chân lông của Long Trần khép lại, tự động chống lại sức mạnh kia, Long Trần có phòng bị thì sức mạnh thần bí đó từ từ biến mất, như chưa từng xuất hiện.
"Kỳ lạ, sắp tới rồi lại biến mất." Long Trần nhíu mày, nhưng lúc này không kịp suy nghĩ nhiều, xông thẳng vào lối ra, lao về phía trước.
"Ầm."
Long Trần vừa ra khỏi lối ra và xuất hiện ở quảng trường Đan cốc, ngay khi vừa xuất hiện, toàn bộ đại trận Đan cốc gầm lên cảnh báo.
"Long Trần, lão phu đã đợi ngươi rất lâu rồi." Thiên Tỳ trưởng lão cùng mấy vạn cường giả Đan cốc đã bao vây quảng trường, hai tay bọn họ kết ấn.
"Ầm ầm..."
Đại trận phía trên hư không gầm lên, từng cột sáng hình thành từ thần văn như lồng giam thiên địa, bao bọc Long Trần. Bốn phía lồng giam, mỗi một cột đều cao hơn một trượng, phía trên khắc đầy thần văn, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ quảng trường, rõ ràng bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng.
Hóa ra từ khi Long Trần vào bí cảnh Phạm Thiên, Đan cốc đã tăng cường giới nghiêm lên mức cao nhất trong lịch sử, gần như tất cả các cường giả Đan cốc đều bị triệu tập về.
Lần trước, việc Thiên Tỳ trưởng lão không bắt Long Trần, có thể xem như là cố ý thả hắn vào, để những đệ tử khác, dưới áp lực của Long Trần, sẽ tiến vào khu vực trung tâm và đầu quân vào phe Đan cốc. Kết quả, Long Trần vào bí cảnh Phạm Thiên lại bắt đầu thu phí qua đường ở lối đi, nói ai nộp tiền thì cho bình yên, ngay lập tức phá hủy âm mưu của Thiên Tỳ trưởng lão.
Long Trần mở thông đạo khu trung tâm, cho không những đệ tử bên ngoài vào, khiến mọi việc mất kiểm soát. Điều kinh khủng nhất là Long Trần đã mở thần trụ, di chuyển tượng đá trấn điện và tiến vào Phạm Thiên thần điện. Điều này khiến Thiên Tỳ trưởng lão hoảng loạn, hắn đã sắp đặt sẵn mọi đường, nhưng Long Trần hoàn toàn không đi theo kế hoạch thông thường, nếu Long Trần chạy thoát thì dù chặt đầu, hắn cũng không biết ăn nói với Dư Khiếu Vân đang bế quan thế nào. Lúc này thấy Long Trần đi ra, ông ta liền cho thần lao ập xuống, thần lao này sử dụng phù văn Thần Lực, rất kiên cố, một khi bị bao trùm, Long Trần sẽ không thoát ra được.
Thấy thần lao ập xuống, Long Trần hét lớn, trong hư không xuất hiện một cột trụ lớn, chính là cái bệ đá mà Long Trần đã tháo từ trước Phạm Thiên thần điện.
Khi cột trụ vừa hiện ra, lông mày Long Trần dựng ngược, dốc hết toàn thân sức lực đẩy cột trụ, đánh mạnh vào thần lao. Khi thấy cột trụ đó, mặt Thiên Tỳ trưởng lão biến sắc.
"Ầm."
Thiên Tỳ trưởng lão còn chưa kịp phản ứng gì thì cột trụ và thần lao va vào nhau, phát ra tiếng nổ lớn. Tiếng nổ rung trời, giống như thần cổ đang gióng lên, thần lao hóa thành ánh sáng thần thánh đầy trời, cột trụ trong tay Long Trần cũng theo đó mà vỡ vụn, Long Trần bị chấn đến toàn thân máu me, bay ngược ra ngoài.
Thần lao vỡ tan khiến mọi người giật mình, nên biết thần lao đó, dù là cường giả Thông Minh cảnh bước thứ tư cũng khó có thể trong nháy mắt phá tan.
Để bắt sống Long Trần, Đan cốc có thể nói là đã tung chiêu mạnh nhất, nhưng ngay sau đó bọn họ hiểu, lực lượng của thần lao và cột trụ vốn là tương đương nhau, khi va chạm thì kết quả là toàn bộ cùng vỡ nát.
Đó không phải là do lực của Long Trần quá mạnh mà là do hắn đã lợi dụng đặc tính của thần trụ và thần lao, thấy Long Trần bay lên không trung, hắn lại lấy ra một cột trụ nữa, đánh thẳng vào đỉnh pháp trận, Thiên Tỳ trưởng lão hét lớn:
"Thần Trận Điệp Lãng, Thần Quang Phổ Chiếu."
Theo tiếng hét lớn của Thiên Tỳ trưởng lão, các trưởng lão Đan cốc trong tay đều phát sáng minh bài, đại trận trong hư không rung chuyển, thần văn vô tận trong nháy mắt hư hóa thành gợn sóng đầy trời, lớp lớp ngăn trước Long Trần, ngay lập tức ngưng tụ lại thành mười tám lớp, một lớp so với lớp trước càng dày đặc hơn, lớp sau càng dẻo dai hơn.
Không thể không nói, Thiên Tỳ trưởng lão có khả năng ứng biến rất nhanh, trận pháp chuyển hóa nhu, không trực tiếp đối cứng với cột trụ trong tay Long Trần, vì lực lượng tương tự nhau nên nếu không thì đại trận đã bị Long Trần khoét một lỗ lớn rồi.
"Ầm ầm ầm..."
Long Trần cầm cột trụ, đánh vào lớp màn ánh sáng chồng chất, màn sáng liên tục vỡ nát, phá hủy được mười ba lớp, cột trụ bỗng nhiên nổ tung. Long Trần gầm lên giận dữ, lại lấy ra một cột trụ khác, nhưng khi cột trụ vừa mới xuất hiện, Long Trần nhận thấy mình không còn sức, cột trụ đó vậy mà cầm không nổi mà rơi xuống.
"Ầm."
Một tiếng nổ lớn, cột trụ rơi xuống quảng trường Đan cốc, quảng trường lập tức sụp đổ, đất đá bay tứ tung, một số đệ tử Đan cốc được gia trì trận pháp, còn chưa kịp kêu lên đã bị đập chết tươi.
"Nguy rồi, hết sức, Tà Nguyệt giờ trông chờ vào ngươi thôi." Long Trần kêu lên.
"Vù."
Long Cốt Tà Nguyệt toàn thân hắc khí lưu chuyển, ở đầu đao hiện ra chút ánh bạc, nhìn như một thanh dao gỉ đen, tỏa ra chút phong mang.
"Xuy xuy xùy xùy"
Phong mang của Long Cốt Tà Nguyệt xẹt qua lớp thần màn sóng, liên tục đột phá, xuyên thủng bốn lớp, nhưng lớp cuối cùng thì không cách nào xuyên thủng được.
Thấy Long Cốt Tà Nguyệt chỉ thiếu chút nữa đã phá lớp màn cuối cùng, lúc đó sắc mặt Tỳ trưởng lão trắng bệch, nếu để ma khí phá nốt lớp màn cuối, thì Long Trần sẽ chạy mất.
"Ngưng huyết tế, dùng sức mạnh tượng thần." Thiên Tỳ trưởng lão hét lớn, ở mi tâm hiện ra phù văn đỏ máu, các trưởng lão khác cũng thi nhau tế tinh huyết của mình lên minh bài, minh bài sáng lên, hai tượng thần ở cửa Đan cốc rung chuyển, thần trận rung động, một luồng thần lực hùng hồn tràn ra, lớp màn bị Long Trần xé rách cũng nhanh chóng khép lại.
"Làm tốt lắm." Long Trần vui mừng, đột nhiên trong tay phải xuất hiện một mảnh đồng thau, chính là mảnh vỡ của Đông Hoang Chung, nhân lúc thần lực chưa tràn đến, đột nhiên vạch một đường lên lớp màn.
"Xoẹt."
Mảnh đồng thau rất sắc bén, dường như có khả năng khắc chế thần lực đó, lớp màn cuối cùng bị xé toạc một lỗ hổng hơn một trượng.
"Không..."
Thấy lỗ hổng đó, Thiên Tỳ trưởng lão không khỏi gầm lên giận dữ, còn Long Trần thì giơ tay vẫy chào bọn họ: "Cảm ơn chiêu đãi, lần sau có chuyện hay thì nhớ báo cho ta nha."
Long Trần vừa bước ra, chui ra theo lỗ hổng đó, ngay khi Long Trần vừa thoát ra, thần lực trận pháp ập tới, mười tám lớp màn trong nháy mắt liền phục hồi, tiếc là đã muộn.
Long Trần vừa chui ra lớp màn, thân thể loạng choạng, mắt tối sầm lại, chút nữa là ngã quỵ, giờ hắn thật sự cạn kiệt, thể lực, linh nguyên, hồn lực đều bị hút sạch.
"Tà Nguyệt dẫn ta đi." Long Trần vội kêu lên.
"Dẫn ngươi cái đầu ấy, ta cũng không còn sức, Tiểu Thiên dẫn bọn ta đi." Long Cốt Tà Nguyệt kêu lên.
Phiên Thiên Ấn cũng ở trạng thái suy yếu, nhưng so với Long Trần và Long Cốt Tà Nguyệt thì nó mạnh hơn một chút, dù không thể chiến đấu nhưng vẫn có thể dẫn người rời đi. Long Trần vừa được Phiên Thiên Ấn dẫn đi thì thông đạo trong Đan cốc rung lên, bóng dáng Đan tiên tử xuất hiện trước mặt mọi người.
"Triệt hồi đại trận, ta đuổi theo gϊếт hắn." Đan tiên tử nhìn bóng lưng Long Trần rời đi, lạnh lùng ra lệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận