Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2021: Tiếp tục mang ra

"Long Trần, mau dừng tay lại..." Những cường giả này giận dữ gào lên, một khi thần trụ bị chém đứt, thì cái phương thức rút lực lượng đại đạo gần như gian lận của bọn họ sẽ chấm dứt.
"Ầm ầm ầm..." Long Trần hoàn toàn không để ý tới, một đao một nhát, những thần trụ đó đều bị chém đứt, thần trụ ngã xuống, vòng xoáy trên đỉnh đầu họ vỡ tan, lực lượng đại đạo giữa trời đất càng lúc càng thêm nồng đậm.
Những cường giả chạy tới, không khỏi hưng phấn kêu la, Long Trần quá mạnh mẽ, một trận chém điên cuồng này, cuối cùng người có lợi lại là bọn họ.
"Long Trần, ta liều mạng với ngươi!" Một cường giả đến từ Huyền Thú nhất tộc, gầm lên giận dữ, hóa thành Thương Ưng bổ xuống, song trảo như móc câu, xé rách hư không, chộp lấy Long Trần.
"Cút" Long Trần gầm lớn một tiếng, Long Cốt Tà Nguyệt chém ra, cường giả Huyền Thú nhất tộc đó, bị Long Trần một đao chém đứt song trảo, cường giả Huyền Thú nhất tộc đó kêu thảm một tiếng, bay văng ra ngoài.
"Long Trần, ngươi đừng quá đáng, chúng ta đều nộp phí bảo hộ, vì sao ngươi còn muốn công kích chúng ta? Ngươi đây là béo nhờ nuốt lời." Đế Phong quát lạnh nói.
"Ít chơi trò chữ với ta? Ta chém cột của Đan Cốc, theo ngươi có liên quan gì? Chỗ này là nhà của các ngươi, viết tên các ngươi à? Ngươi gọi nó một tiếng, nó sẽ đáp lời sao? Ngươi hỏi người ở đây xem, ta chém những cái cột này, có tính là công kích ngươi không?" Long Trần cười lạnh.
"Không tính, không tính, tuyệt đối không tính."
Các cường giả cùng nhau hô lớn, đùa gì vậy, Long Trần đem những thần trụ kia chém đứt, phá hủy cái phương thức gian lận này của bọn họ, đem lực lượng đại đạo chia đều cho mọi người, sao bọn họ lại không ủng hộ Long Trần?
Trong lúc nhất thời, mặc kệ là Cổ tộc, Huyền Thú nhất tộc, Liên minh Viễn Cổ thế gia, hay là những cường giả trung lập, đại đa số đều đứng về phía Long Trần, hay nói đúng hơn, bọn họ là vì lợi ích của bản thân, bắt đầu đồng thanh hò hét.
"Ta muốn vào cái Phạm Thiên thần điện này, những cây cột này cản đường ta, ta liền muốn chém đứt chúng. Nếu các ngươi dám cản trở ta, ta chỉ có thể xem các ngươi là địch nhân, vậy thì chúng ta xung đột vũ trang đi!"
Long Trần quát lạnh xong, Long Cốt Tà Nguyệt lần nữa chém ra, một đao một nhát, đem những thần trụ đó liên tục chém đứt, tức giận đến những cường giả kia suýt chút thổ huyết.
Bọn họ muốn liều mạng với Long Trần, nhưng những kẻ muốn liều mạng đều là những người vẫn còn ngồi trên thần trụ, mà những người đã từ trên thần trụ rơi xuống, hình như đã mất đi lý do để liều mạng.
Trong khi mọi người đang do dự, muốn hay không liều mạng với Long Trần thì Long Trần căn bản không cho bọn họ thời gian suy tính, từng cây cột bị chém đứt.
"Long Trần, ngươi tên hỗn đản này, đau c·h·ết ta rồi." Long Cốt Tà Nguyệt giận dữ, thần trụ vỡ nát, sẽ có thần lực tràn vào Tà Nguyệt, loại lực lượng này, đều bị nó hấp thụ hết, tức giận đến nó muốn điên rồi.
"Nhịn một chút thì tốt thôi, khó khăn lắm mới kiếm được cái cớ, không thể dễ dàng từ bỏ vậy."
"Ầm ầm ầm..."
Long Trần liên tục điên cuồng chém, trên thực tế, thần trụ bị chém đứt, lực phản chấn lớn, khiến gan bàn tay Long Trần rách toác, máu tươi chảy ngang.
Nhưng Long Trần cắn răng, nhẫn đau, điên cuồng đánh chém, thần trụ từng cái ngã xuống, lực lượng đại đạo giữa trời đất, càng lúc càng nồng đậm, những cường giả đứng ngoài quan sát, hưng phấn đến muốn nhảy dựng lên.
Đến lúc cuối cùng một thần trụ bị chém đứt, lực lượng đại đạo ở khu vực này đã ngưng tụ đến mức chưa từng có, các cường giả ở đây đều tìm chỗ bung dị tượng ra, nhanh chóng cảm ngộ lực lượng đại đạo, gia tốc thức tỉnh dị tượng.
"Long Trần, ngươi chờ đó cho ta."
Trong đám người, Lãnh Vô Phong nhìn chằm chằm Long Trần, hai mắt gần như muốn phun ra lửa, vì hắn bị đánh gãy vào thời khắc mấu chốt, hắn cảm thấy hắn chỉ thiếu chút nữa, là có thể hoàn toàn thức tỉnh dị tượng.
Không chỉ có Lãnh Vô Phong nhìn chằm chằm Long Trần, những người khác nhìn Long Trần, cũng ném tới ánh mắt không mấy thiện cảm.
Trong đám người, Long Trần thấy Đích Lô Tử Xuyên mang song kiếm trên lưng, người này vậy mà cũng đầu phục Đan Cốc, nếu không đã không đứng ở đây.
Đến mức Đế Phong, Tà La, Nghiêm Tung thì khỏi phải nói, bộ dạng hận không thể xé Long Trần thành từng mảnh.
"Được thôi ta thừa nhận, ta rất thích nhìn vẻ mặt ghét ta mà không làm gì được của các ngươi." Đối diện với muôn người mắng nhiếc, Long Trần cười hắc hắc, vẻ mặt ta đây không phục cắn ta đi.
Hắn biết, những người này sẽ không động thủ, ít nhất là không động thủ bây giờ, vì bọn họ đã bước vào thời khắc mấu chốt, chỉ còn một bước nữa là triệt để thức tỉnh dị tượng, bọn họ chỉ cần không phải là kẻ ngốc, thì sẽ nhịn được.
Long Trần vừa định rời đi, bỗng nhiên trong đầu truyền đến tiếng rống giận dữ của Long Cốt Tà Nguyệt: "Mau thu những cây cột đó lại, đó là thuốc bổ của ta."
Long Trần sững sờ, nhưng không hỏi nhiều, vung tay lên, đem từng cây thần trụ lớn kia ném vào không gian Hỗn Độn.
Đế Phong bọn người còn đang phẫn nộ, còn chưa kịp phản ứng, Long Trần đã thu hết các thần trụ đó.
"Trừng mắt cái gì? Đây là nhà của các ngươi à? Ta thu đồ của Đan Cốc, liên quan gì đến các ngươi?"
Thấy Đế Phong vừa định nói chuyện, Long Trần trực tiếp chặn miệng của bọn hắn.
Long Trần vừa mới thu những thần trụ đó vào không gian Hỗn Độn, Long Cốt Tà Nguyệt lập tức biến mất khỏi tay Long Trần, cũng tiến vào không gian Hỗn Độn, trường đao cắm vào trụ đá, phù văn trên trụ đá phát sáng, thần uy bùng nổ ra.
Bất quá thần uy vừa mới trỗi dậy, lập tức liền ảm đạm đi, chỉ thấy Long Cốt Tà Nguyệt toàn thân hắc khí vờn quanh, hai hình rồng trên thân đao sáng lên, vậy mà đang hấp thụ lực lượng thần trụ.
"Tà Nguyệt, ngươi xem này, thứ này hữu dụng với ngươi, không uổng công ta hao sức lớn như vậy giúp ngươi chém." Long Trần vừa mừng vừa sợ nói.
"Đánh rắm, ta cũng vừa phát hiện trong thần lực có thể bị ta hấp thụ một phần thôi, ngươi sớm đã biết? Có thể nào muốn chút mặt không?" Long Cốt Tà Nguyệt khinh thường nói.
Chém đứt những thần trụ đó, lực lượng trong thần trụ, khiến Long Cốt Tà Nguyệt đau nhức dữ dội, tuy rằng nó không có nhục thân, nhưng là một khí linh, nó có thể cảm nhận được một loại thống khổ khác.
Nếu không cẩn thận tỉ mỉ nếm thử, nó đột nhiên phát hiện, lực lượng trong thần trụ này, nó vậy mà có thể hấp thụ một phần.
Hấp thụ mười phần lực lượng, chỉ có một phần có thể dùng, chín phần còn lại, cần ép ra, mà ép ra loại thần lực kia, cực kỳ phiền phức, nhưng vì một phần thần lực đó, vẫn rất đáng.
"Tiểu Thiên, cùng nhau hút, ta dạy cho ngươi làm sao."
Long Cốt Tà Nguyệt gọi luôn cả Phiên Thiên Ấn qua, Tiểu Thiên được Long Cốt Tà Nguyệt một tay dạy dỗ, vừa kính sợ lại vừa phục tùng Long Cốt Tà Nguyệt, tuy nhiên Long Cốt Tà Nguyệt vẫn rất có ý tứ, có đồ tốt, cùng nhau chia sẻ.
Bây giờ Tiểu Thiên, Long Trần chỉ dùng vào những lúc bất đắc dĩ, bởi vì mỗi lần dùng xong, Tiểu Thiên sẽ hao tổn hết lực lượng của mình, sau đó mới chậm rãi tích lũy, bình thường chỉ có thể làm bùa hộ mệnh.
Nhưng có một điều làm Long Trần giật mình là, thời gian dài như vậy, lực lượng của Tiểu Thiên, dường như cũng là một cái động vô địch, chỉ cần cho nó thời gian, nó liền có thể không ngừng tụ lực, Long Trần chưa từng biết giới hạn của nó ở đâu.
Bây giờ dưới sự chỉ dạy của Long Cốt Tà Nguyệt, cùng nhau hấp thu lực lượng thần trụ kia, có điều khó tránh khỏi bị Long Cốt Tà Nguyệt mắng vài câu như ngu độn này nọ, tuy nhiên Tiểu Thiên đã thích ứng, nó biết Long Cốt Tà Nguyệt ngoài mặt thì hung dữ, những cái khác đều rất tốt, ít nhất có đồ tốt cũng không quên nó.
Long Cốt Tà Nguyệt và Phiên Thiên Ấn đang hấp thu thần lực, Long Trần không quản đến bọn nó, đến mức Đế Phong, Tà La, Lãnh Vô Phong, Lô Tử Xuyên bọn người, Long Trần cũng không thèm nhìn một cái, Long Trần chạy thẳng đến phía đại điện trước mặt.
Cung điện đó trông thì gần, nhưng dường như có một loại quy tắc không gian kỳ dị, thực tế rất xa xôi, Long Trần theo đường lớn chạy thẳng, lao tới nơi có bậc thang.
Nhìn Long Trần chạy về phía cung điện, Đế Phong lập tức có chút dao động, rõ ràng tòa đại điện này, nhất định là nơi truyền thừa cuối cùng của toàn bộ Phạm Thiên bí cảnh.
"Chúng ta có muốn vào xem không?" Có người đề nghị.
Đế Phong lắc đầu nói: "Truyền thừa cuối cùng của Phạm Thiên bí cảnh, tuyệt đối sẽ không lưu cho chúng ta, chúng ta căn bản không thể vào được."
Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, loại truyền thừa chân chính này, sao có thể cho người ngoài? Đan Cốc dám để bọn họ ở đây hấp thụ lực lượng đại đạo, chứng tỏ họ hoàn toàn không sợ họ phát hiện ra Phạm Thiên thần điện này.
"Long Trần hắn đây là tự tìm đường chết, cái thần điện này, toàn bộ Đan Cốc, chỉ có Thần Nữ Dư Thanh Tuyền đại nhân, có tư cách tiến vào, thì ngay cả cốc chủ đại nhân cũng không được, nếu Long Trần có thể vào Phạm Thiên thần điện, ta sẽ ăn hết cả cái thần điện." Một cường giả Đan Cốc cười lạnh nói.
Đó là một cường giả của Đan Cốc, mặc dù lực chiến đấu không quá mạnh, nhưng luyện đan thuật của người này rất mạnh, được Đan Cốc coi trọng.
Bên phía Đan Cốc, số người có tư cách vào đây không nhiều, không biết Đan Cốc là chủ nhân đặc biệt hào phóng, để lại cơ hội nhiều cho đồng minh, hay là Đan Cốc thực sự không có nhân tài.
"Ông"
Ngay lúc Long Trần vừa đến gần bậc thang, trên bậc thang, hai quái thú lớn cao đến ngàn trượng, há to miệng, vô số phù văn hóa thành thần kiếm phù văn, chém về phía Long Trần.
"Phụt"
Long Trần toàn lực tránh né, nhưng vẫn bị một vệt thần quang bắn trúng vai, thần quang sắc bén, xuyên thủng vai Long Trần, máu tươi văng ra.
"Ha ha ha, thấy chưa? Đây chỉ là cảnh cáo thôi, Long Trần xông vào, hẳn phải chết không nghi ngờ." Tên đã cược sẽ ăn hết thần điện của Đan Cốc cười ha hả, vẻ mặt hả hê.
"Hy vọng Long Trần không xông vào, hắn muốn chết, cũng chỉ có thể chết trong tay ta Hùng Thiên Bá." Hùng Thiên Bá nắm nắm đấm nói.
"Hừ, ngươi đã bại một lần rồi, không có tư cách làm đối thủ của Long Trần, đầu người Long Trần, nhất định là của ta Lãnh Vô Phong." Lãnh Vô Phong cười lạnh nói.
Hùng Thiên Bá sầm mặt lại, vừa định nói gì thì bỗng nghe một tiếng nổ lớn, Long Trần lần nữa lao lên bậc thang, kết quả tránh được những trường kiếm phù văn, nhưng lại đâm trúng một cánh cửa phù văn ẩn mình trên đó.
Cánh cửa phù văn đó vốn không hề xuất hiện, chỉ khi Long Trần đến gần mới đột nhiên hiện ra, Long Trần bị đâm đến thất điên bát đảo, bay ra ngoài, trên người còn bị hơn mười kiếm phù văn chém đến máu me be bét.
Long Trần gầm lớn một tiếng, cầm trường côn, đập vào một con quái thú đá, kết quả quái thú đó bỗng nhoáng lên một cái, lại bị Long Trần một gậy đánh đến lảo đảo.
Con quái thú đá đó nhoáng lên, toàn bộ hư không rung động, trận phù văn kia, cũng trở nên trì trệ, ngay cả phi kiếm, cũng lập tức biến mất.
"Có cửa!"
Long Trần mừng rỡ, Thương Long chi lực vận chuyển, bỗng nhiên đập về một quái thú đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận