Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3081: Vu tộc?

Chương 3081: Vu tộc? Long Trần giật mình, gần như không kịp phản ứng, ngực rụt về phía sau, đồng thời vung một chưởng về phía trước. Người kia ra tay nhanh như điện, mà Long Trần phản ứng cũng nhanh chóng không kém, hơn nữa nhận thấy lực nặng nề, lực lượng tụ lại trên nắm tay, một khi phát động sẽ lập tức phóng thích. "Hô" Chỉ là một quyền này của Long Trần vung ra lại đánh vào khoảng không, không hề chạm đến thân thể đối phương, Long Trần không khỏi giật mình. "Oa, tốc độ phản ứng nhanh thật đấy, xem ra ngươi không chỉ biết khoác lác thôi nha." Trước mắt Long Trần bỗng sáng lên, thấy một cô gái xinh đẹp cười hì hì nhìn hắn, là một gương mặt xa lạ. Bên cạnh cô gái ấy, còn có Bạch Thi Thi đứng đó, Long Trần nhíu mày, chưa kịp mở miệng thì cô gái kia đã cười nói: "Đừng xị mặt ra nha, lần đầu gặp mặt, tự giới thiệu một chút, ta là Lục Minh Tuyên, là biểu tỷ của Thi Thi, vừa nãy chỉ là trêu ngươi một chút thôi, ngươi không giận chứ?" Long Trần không ngờ rằng, cô gái xinh đẹp này lại là biểu tỷ của Bạch Thi Thi, Long Trần có chút cạn lời, cô biểu tỷ này của Bạch Thi Thi, tính cách thật là nghịch ngợm quá đi. "Ngươi cẩn thận một chút, nàng là người hư tộc." Bạch Thi Thi nhắc nhở. "Vu tộc?" Long Trần ngơ ngác. "Ai nha, đừng nghe nàng nói bậy, ta nói cho ngươi biết, ta là người hâm mộ trung thành của ngươi đó, hôm nay thấy ngươi biểu diễn trên Luận Đạo Đài, ta ngưỡng mộ ngươi đến tận đỉnh đầu, không có gì để nói, ngươi là người đàn ông có mị lực nhất mà ta từng gặp." Lục Minh Tuyên vỗ ngực nói, có vẻ không để ý, động tác của nàng làm cho sóng sánh nhấp nhô. Long Trần trố mắt, cô chị này thật là thoải mái a, lại còn có thể làm ra động tác phóng khoáng như vậy. "Ta dẫn biểu muội đến hỏi ngươi một chút, có muốn tỷ tỷ đến thị tẩm không?" Lục Minh Tuyên lông mày lá liễu hơi rung rung, cười quyến rũ một tiếng. "Biểu tỷ..." Bạch Thi Thi không chịu nổi, không nhịn được mà than vãn. "Được rồi được rồi, chỉ là trêu một chút thôi mà, cần phải nghiêm túc vậy sao? Ta đến tìm các ngươi, một là muốn gặp thần tượng của ta, hai là bởi vì bên ngoài có người tìm ngươi, thời gian của mọi người rất quý, không thể chờ ngươi quá lâu được." Lục Minh Tuyên nói. Còn có người? Long Trần theo Bạch Thi Thi và Lục Minh Tuyên đến phòng khách, thấy Lạc Băng, Lạc Ngưng và Mục Thanh Vân đang trò chuyện cùng hai cô gái. Khi Long Trần đến, hai cô gái lập tức đứng lên, thi lễ với Long Trần, Lạc Băng ngăn lại nói: "Long Trần, giới thiệu với ngươi một chút, hai vị này là cao thủ Lạc gia chúng ta, vị này là sư tỷ Lạc Tuyết, vị này là sư tỷ Lạc Thanh." Long Trần kinh ngạc là, tuy hai cô gái cố gắng ẩn giấu khí tức, nhưng thần quang trong mắt các nàng vẫn ẩn chứa đạo văn lưu chuyển, đứng đó, dường như cả người đều hòa vào thiên địa, hai vị đều là cường giả sơ đại. "Gặp qua sư huynh Long Trần." Lạc Tuyết, Lạc Thanh cùng nhau chào Long Trần, dáng vẻ cả hai lộng lẫy, tao nhã, lễ độ, mang khí chất quý tộc, khiến người nhìn vào vô cùng thoải mái. "Hai vị sư tỷ khách khí rồi, hôm nay được kiến thức cao thủ Lạc gia, khí độ ung dung, tao nhã như lan và cỏ, khiến người ta tâm thần thanh thản, hiển thị rõ phong cách quý phái, tiểu đệ đã gặp qua hai vị sư tỷ." Long Trần chắp tay cười nói. "Sư huynh Long Trần quá khách khí, sư huynh Long Trần là rồng trong loài người, trên Luận Đạo Đài, kỹ áp quần hùng, quét ngang đấu trường, đạo pháp tinh thâm, khiến người bội phục, tỷ muội chúng ta đối với Long huynh, luôn ngưỡng mộ vô cùng." Lạc Tuyết cười tươi, cực kỳ khiêm tốn nói. "A... các ngươi đều thích nhau như vậy, sao không trực tiếp kết hôn sinh con, chung tay xây dựng đại sự tạo người?" Nhìn Long Trần và Lạc Tuyết khách khí như thế, Lục Minh Tuyên bĩu môi nói. "Sư tỷ..." Bạch Thi Thi chịu không nổi cô biểu tỷ này, ăn nói sao mà thẳng thắn thế kia. Long Trần cũng cạn lời, gia hỏa này thật là thoải mái, lúc này hắn rốt cuộc cũng hiểu vì sao Bạch Thi Thi lại nói nàng là hư tộc. Ngược lại là Lạc Tuyết, Lạc Thanh hai người rất hào phóng, biết đối phương đang trêu đùa, trên mặt luôn nở nụ cười, trông rất thân thiết. "Sư huynh Long Trần, lần này tới đã làm phiền rồi, là đến báo với ngươi một chút về sự tình Sở gia, lần này Sở gia phái ra bốn đại cường giả, toàn bộ đều là cao thủ ban đầu, tuyên bố muốn chém giết ngươi trên lôi đài. Tuy Long huynh dũng mãnh hơn người, nhưng người Sở gia rất âm hiểm, giỏi tính toán, vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, thủ thuật độc ác rất nhiều, không thể không phòng." Lạc Tuyết nghiêm mặt nói. Long Trần gật đầu nói: "Yên tâm, ta Long Trần có thể sống đến ngày hôm nay, chủ yếu là do ta chưa từng xem nhẹ bất kỳ đối thủ nào." Long Trần biết, hẳn là do mình trên luận đạo đại hội đã thể hiện quá xuất sắc, bây giờ lại còn giành quán quân luận đạo, Lạc Tuyết sợ hắn bị chiến thắng làm choáng váng đầu óc, không cẩn thận, sẽ bị lật thuyền trong mương. Long Trần đoán không sai, chính vì Long Trần đã thể hiện quá ngông cuồng, quá cường thế trên luận đạo đại hội, dường như không xem ai ra gì, hận không thể một mình lật tung cửu châu lên, nên Lạc Tuyết, Lạc Thanh mới đến gặp Long Trần, đồng thời hy vọng có thể nhắc nhở Long Trần một chút. Chỉ là sau khi gặp Long Trần, ấn tượng của các nàng đã thay đổi hoàn toàn, Long Trần vẫn luôn khiêm nhường lễ độ, không hề có chút ngạo mạn, càng không có sự ngạo nghễ vốn có sau khi giành được quán quân luận đạo đại hội, thực sự giống như biến thành một người khác vậy. "Không biết, có thông tin gì liên quan đến bốn người kia không?" Long Trần hỏi. Lạc Tuyết lắc đầu nói: "Thực xin lỗi, bốn người này rất bí ẩn, tư liệu của chúng ta cũng không có thông tin liên quan. Chắc là Sở gia cất giấu bí mật, vì không biết gì về họ nên chúng ta cảm thấy việc này có chút kỳ lạ, Sở gia dường như còn giấu giếm nhiều hơn chúng ta tưởng. Hiện tại thông tin bên ngoài chỉ biết họ tên là Sở Nhân, Sở Sảng, Sở Chân và Sở Kiền, còn thông tin hữu ích thì không thể nào tìm được, rất xấu hổ." Long Trần gật đầu nói: "Không ngờ Sở gia cũng có chút tài lực, ngược lại ta thật muốn gặp bọn họ, hy vọng rút thăm sẽ gặp được họ. Chỉ là lần này đại hội võ đạo, các phần tiếp theo đều sẽ do Hoa Vân thương hành quản lý, bọn họ không thể nhúng tay, tiếp theo cứ xem có phải là oan gia ngõ hẹp không thôi. Đúng rồi, hai vị có chỗ nào dừng chân chưa, nếu không ngại có thể chuyển đến ở chung, mọi người cùng nhau cho tiện." "Vậy thì làm phiền." Lạc Tuyết ngược lại không từ chối, đều là người tu hành, không có gì là bất tiện cả. Nói xong chuyện chính, bầu không khí trở nên thoải mái hơn, mọi người cũng quen thuộc hơn với Lạc Tuyết, Lạc Thanh, nói chuyện không cần cố kỵ nhiều như vậy. Lạc Tuyết ăn nói trầm ổn đại khí, lão luyện thành thục, rất có phong cách quý phái, còn cô biểu tỷ của Bạch Thi Thi lại khiến người ta có chút bó tay, thường xuyên kéo người ta vào chỗ khó. "Long Trần, người ưu tú như ngươi vậy, ngươi tin nhất là nhất kiến chung tình, hay là là mưa dầm thấm lâu?" Lục Minh Tuyên nhìn Long Trần hỏi. Long Trần do dự một chút, cảm thấy trong câu hỏi này dường như không có gì nguy hiểm mới nói: "Ta thấy vẫn là mưa dầm thấm lâu thì hơn." "Vậy xem ra tình yêu của ngươi vẫn là một việc tốn sức à?" Lục Minh Tuyên cười như không cười nhìn Long Trần. "Thôi đi, ngươi cũng quá dơ bẩn rồi đấy?" Kịp phản ứng, Long Trần không khỏi cạn lời. Có thêm Lục Minh Tuyên, Lạc Tuyết và Lạc Thanh, nơi này náo nhiệt hơn hẳn, ba ngày trôi qua rất nhanh, một ngày nọ, tất cả mọi người tập hợp lại, tinh thần phấn chấn chuẩn bị, bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên của đại hội võ đạo, vừa nghĩ đến việc sắp cùng các thiên kiêu của cửu châu tranh tài, tất cả mọi người đều cảm thấy máu nóng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận