Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 603: Ân gia lão tổ

Chương 603: Ân gia lão tổ
Hai vị cường giả Ích Hải cảnh của Ân gia, giờ đây giận dữ ngút trời, cũng chẳng còn cố kỵ chút nào, bộc phát toàn bộ khí thế. Quả thực không còn gì phải kiêng dè, toàn bộ Ân gia đều đã bị san bằng, người chết đến không thể chết thêm, cả hai kẻ tóc tai dựng ngược.
"Chết!"
Trong tay hai người, trường kiếm hàn quang chói lòa, vô cùng sắc bén, đôi cánh sau lưng rung động, nhắm về phía Long Trần mà đánh tới.
"Giết địch chỉ dùng một chiêu!"
Trong mắt Long Trần sát khí ngập tràn, dù giết hết những người kia, vẫn không thể khiến cơn phẫn nộ trong lòng hắn tiêu tan. Ân Vô Thương cũng là một tên rác rưởi, một kẻ cặn bã, hạng người như vậy cũng được thiên đạo bảo hộ, Long Trần hận không thể đập nát cả đất trời.
Thấy hai người bay đến, Thanh Long hư ảnh bên trong Thần Hoàn sau lưng Long Trần run lên, một luồng sức mạnh khổng lồ, như thủy triều tràn vào cơ thể Long Trần. Trong khoảnh khắc đó, lực lượng của Long Trần dường như núi lửa phun trào, y phục trên người tan tác như bươm bướm.
"Khai Thiên!"
Long Trần khẽ quát một tiếng, linh khí trong cơ thể bao bọc lấy sức mạnh từ Thanh Long hư ảnh, trong nháy mắt quán xuyến chín đạo khiếu huyệt.
"Ông!"
Đao ảnh khổng lồ, nằm ngang cắt qua hư không, sức mạnh to lớn biến đao ảnh thành vầng trăng khuyết, một đạo Nguyệt Nha huyết sắc khổng lồ chém ra, khiến đất trời oanh minh rung động, dường như thế giới này bị một đao chém làm đôi.
"Oanh!"
Hai cường giả Ích Hải cảnh Ân gia kia, dốc toàn lực công kích, kết quả bị một đao kia chém thành bột mịn, bay tán loạn khắp trời.
"Phụt!"
Long Trần bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt kinh hãi, hắn cảm thấy kinh mạch của mình xuất hiện những vết nứt nhỏ li ti, suýt chút nữa thì vỡ nát.
"Nhục thể của ngươi quá yếu, không thể tiếp nhận Thanh Long chi lực, cho dù là một phần vạn sức mạnh, ngươi cũng không chịu nổi."
Thanh âm kia vang lên trong đầu Long Trần. Chính là thanh âm đã dạy Long Trần sử dụng thần kỹ chiếm hữu thanh đồng vào thời khắc mấu chốt, nó đã cho Long Trần một đoạn khẩu quyết, để Long Trần triệu hồi Thanh Long chiếm hữu, thực lực tăng vọt. Đồng thời, nó giúp Long Trần cố định không gian, để Long Trần cứu phụ thân, cũng đưa bọn họ ra ngoài. Lúc này nghe thấy âm thanh kia, Long Trần kinh hãi không thôi, thân thể của hắn đã đạt đến cấp độ mạnh nhất trong cùng bậc, nếu không phải Ân Vô Thương có dị tượng Thiên Đạo Hòa Minh bảo hộ, Long Trần đã có thể đấm nát hắn. Thế mà một thân thể như vậy lại bị nói là quá yếu, điều này khiến Long Trần bị đả kích lớn, thứ mà hắn hiện tại mạnh nhất và tự tin nhất chính là nhục thân và lực lượng.
"Cái này... Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"
Một tiếng gầm giận dữ vang lên, vọng khắp đất trời, một lão giả râu tóc bạc phơ, đứng trên mặt đất, vẻ mặt không thể tin được nhìn cảnh tượng trước mắt. Đứng sau lưng ông ta cũng là một Ân Vô Thương mặt mày hoảng sợ, phía sau bọn họ, trên mặt đất xuất hiện một cái hố lớn. Thì ra Ân Vô Thương thấy Long Trần bộc phát, liền bị hai cường giả Ích Hải cảnh của Ân gia sai đi mời lão tổ đang bế quan.
Phải biết rằng lão tổ Ân gia đã đạt đến đỉnh phong Ích Hải, mấy ngày trước bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút buông lỏng, mới bắt đầu bế quan để trùng kích cảnh giới cao hơn. Trước khi bế quan, lão tổ đã phân phó, trừ khi Ân gia gặp họa diệt vong, bất cứ chuyện gì cũng không được làm phiền ông.
Ở sâu dưới lòng đất Ân gia có một mật thất, bên trong có pháp trận bảo hộ, cho dù bên ngoài có long trời lở đất thì bên trong cũng không cảm nhận được một chút chấn động nào. Hai cường giả Ích Hải cảnh của Ân gia, cảm thấy có chuyện lớn rồi, hai người biết, dù có giết chết Long Trần thì tổ địa Ân gia cũng bị đánh thành phế tích.
Vì vậy, họ sai Ân Vô Thương đi mời lão tổ, hy vọng có thể trấn áp Long Trần ngay lập tức, nếu không Ân gia thật sự xong đời. Nếu đệ tử trẻ tuổi đều chết hết, thì mấy lão già còn lại cũng không còn gì, truyền thừa của Ân gia xem như tuyệt tự.
Ân Vô Thương xâm nhập vào nơi bế quan của lão tổ Ân gia, lúc ấy Ân gia lão tổ đang ở thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma, giận đến nổi trận lôi đình. Nếu không phải còn có một tia lý trí, thì lúc đó hắn đã một chưởng đập chết Ân Vô Thương rồi. Thế nhưng nghe nói Ân gia sắp bị hủy diệt, lão tổ Ân gia vội vàng dẫn theo Ân Vô Thương xông lên mặt đất, nhưng khi đi ra, tất cả đều đã kết thúc.
Nhìn khắp nghìn dặm đều bị san bằng, cơ nghiệp Ân gia đã bị tổn hại triệt để, điều khiến Ân gia lão tổ đau lòng nhất là, trong vòng mấy vạn dặm, ông không cảm nhận được lực lượng huyết mạch của đệ tử Ân gia, nói cách khác, toàn bộ đệ tử Ân gia đã chết sạch.
Ân gia lão tổ phát ra tiếng gào thét lên trời, hắn thậm chí còn nghĩ mình đang nằm mơ, thế nhưng từ khi tu hành đến nay, đã mấy nghìn năm rồi ông chưa từng mơ mộng.
"Long Trần!"
Ân Vô Thương liếc mắt liền thấy Long Trần ở xa, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, Long Trần đã trở thành cơn ác mộng của hắn, khiến hắn kinh hồn bạt vía.
"Nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc là ai làm? Nếu như không nói thật, lão phu sẽ rút gân lột da ngươi, luyện hồn đốt đèn!"
Ân gia lão tổ nhìn Long Trần, giận dữ hét lên.
"Quả nhiên từ trên xuống dưới, đều là đồ bỏ đi, một bộ dáng cao cao tại thượng, nhìn vào khiến người buồn nôn, người đều là ta giết, muốn báo thù cứ đến!"
Long Trần trường đao trong tay chỉ vào Ân gia lão tổ, toàn thân chiến ý ngút trời, ý hận của hắn chưa tan, đó là vì hắn chưa tự tay giết Ân Vô Thương. Giờ thấy Ân Vô Thương còn sống, hắn lập tức có mục tiêu, sát ý như nước sôi trào dâng.
"Tiểu bối muốn chết!"
Ân gia lão tổ giận dữ gầm lên một tiếng, lập tức biến mất khỏi vị trí cũ, xuất hiện lại đã ở gần Long Trần, vươn tay chụp lấy cổ họng Long Trần.
"Ông!"
Long Trần đã sớm chuẩn bị, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu mạnh nhất, triệu hồi Thanh Long chiếm hữu, đối mặt Ân gia lão tổ, Long Trần không hề sợ hãi, một đao chém xuống.
"Hừ, chỉ có chút. . ."
"Phụt!"
Ân gia lão tổ vừa nói được nửa câu, thì Long Trần đã chém một đao lên bàn tay đang bao phủ phù văn của ông, tay của lão tổ Ân gia tự tin, lại bị một đao chém rách, suýt nữa bị chém làm đôi.
Đau đớn kịch liệt khiến Ân gia lão tổ giật mình, vội vàng lui lại, nhìn bàn tay đẫm máu, lại nhìn trường đao trong tay Long Trần, mặt lộ vẻ kinh hãi cùng tham lam: "Đây là bảo khí, ngươi lại có bảo khí!"
"Đồ bỏ đi thì vẫn là đồ bỏ đi, thấy bảo bối thì sinh lòng tham niệm, cả mối thù con cháu bị giết cũng quên mất, loại rác rưởi như các ngươi, cũng có thể sống trên đời này, ông trời đúng là bị mù!"
Long Trần quát lạnh một tiếng, dốc toàn lực hấp thụ sức mạnh từ Thanh Long hư ảnh sau lưng, một chiêu Khai Thiên chém ra.
Long Trần cảm nhận được, lão quái vật không biết đã sống bao nhiêu năm này, mạnh hơn rất nhiều so với hai cường giả Ích Hải cảnh trước đó, không hề giữ lại, toàn lực xuất kích.
Long Trần biết, sức mạnh này không phải của hắn, hắn chỉ mượn dùng tạm thời mà thôi, nhưng có thể mượn sức mạnh như vậy chiến đấu, sẽ giúp hắn kiểm soát lực lượng tốt hơn.
"Oanh!"
Ân gia lão tổ hét lớn một tiếng, trong hai tay xuất hiện một Long Đầu quải trượng, cái quải trượng này cực kỳ nặng nề, lớn bằng bắp đùi, dài hơn một trượng, va chạm với trường đao huyết sắc của Long Trần.
Hư không phát ra một tiếng nổ, cả Long Trần và Ân gia lão tổ đều bị đối phương đẩy lùi lại hơn mười trượng, Ân gia lão tổ nhìn cái lỗ thủng trên quải trượng: "Hắc hắc, quả nhiên là bảo khí, nếu không sao có uy lực lớn đến vậy, mạng của ngươi, và vũ khí của ngươi, đều là của lão phu!"
Ân gia lão tổ hét lớn một tiếng, cánh chim sau lưng rung lên, phù văn toàn thân tràn ngập, ánh sáng muôn đạo, như một đạo quang ảnh phóng tới Long Trần.
"Rầm rầm rầm..."
Trường đao trong tay Long Trần liên tục va chạm với quải trượng của Ân gia lão tổ, hư không dường như muốn nổ tung, chấn đến mức Ân Vô Thương ở rất xa cũng phải bịt chặt tai, máu tươi chảy xuống dọc theo hai tay.
Trước đó không có phòng bị, Ân Vô Thương đã bị chấn thủng màng nhĩ, hiện tại không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì, chỉ có thể nhìn thấy bụi mù đầy trời. Long Trần và Ân gia lão tổ liều mạng chém giết mấy trăm nhát, Long Trần phát hiện lão tổ Ân gia này quá mạnh, ông ta gần như đã mượn hết năng lượng đất trời trong vòng ngàn dặm, Long Trần nhất thời không thể làm gì ông ta.
Thấy Ân gia lão tổ vung trượng đánh tới, Long Trần trường đao trong tay đột nhiên đâm thẳng vào ngực Ân gia lão tổ, hoàn toàn không phòng ngự quải trượng của Ân gia lão tổ. Ân gia lão tổ giật mình, đây là chiêu lưỡng bại câu thương, đương nhiên ông không chịu cùng Long Trần đổi mạng, vội vàng đón đỡ.
"Không ổn!"
Ân gia lão tổ cản được một cái hư chiêu, Long Trần một chiêu kia đúng là chiêu giả, trong lòng kinh hãi, Long Trần đã vung đao chém vào hư không, nhắm vào hông ông ta mà chém tới.
"Hừ, ấu trĩ!"
Ân gia lão tổ cười lạnh một tiếng, quải trượng trong tay quét ngang về phía trước, góc độ một đao này quá đỗi bình thường, không đủ tạo thành uy hiếp đối với ông.
"Oanh!"
Nhưng khi trường đao của Long Trần chém vào quải trượng của Ân gia lão tổ, sắc mặt ông ta thay đổi, một kích này của Long Trần lại mạnh khác thường, chấn đến cánh tay ông run lên, người cũng bay ngược ra ngoài.
"Vô Thương, cẩn thận!"
Sắc mặt Ân gia lão tổ đột nhiên đại biến, ông kinh hãi phát hiện, sau khi bị Long Trần đánh bay đi, hắn lại nhằm về phía Ân Vô Thương, mà lúc này Ân Vô Thương đang ngơ ngác nhìn bụi mù đầy trời, không biết tử thần đã đến gần.
Ân gia lão tổ kịp thời nhắc nhở, nhưng đáng tiếc màng nhĩ của Ân Vô Thương bị chấn thủng, tạm thời chưa khôi phục, không nghe được bất kỳ âm thanh nào, chỉ cảm nhận được sự dao động trong hư không. Mà trước đó kịch chiến, khiến không gian dao động dữ dội, dao động phát ra khi Ân gia lão tổ nhắc nhở đã bị che lấp.
"Phụt!"
Ân Vô Thương đột nhiên hoa mắt, sau đó tim nhói đau, một thanh cự nhẫn huyết sắc đâm vào lồng ngực của hắn, xâu hắn lên.
"Long...Long Trần..."
Ân Vô Thương nhìn Long Trần, vẻ mặt kinh hãi, tử thần này lại đứng trước mặt hắn, khiến toàn thân hắn run rẩy, tràn đầy hoảng sợ.
"Phụt!"
Trường đao rút ra khỏi người Ân Vô Thương, Long Trần tóm lấy cổ Ân Vô Thương, lạnh lùng nói với Ân gia lão tổ: "Qua đây thử xem?"
"Long Trần, ngươi nếu dám..."
Ân gia lão tổ tức giận nói.
"Phụt!"
Trường đao vung lên, một cánh tay của Ân Vô Thương rời khỏi thân thể.
"Hỗn đản..."
"Phụt!"
Thêm một cánh tay của Ân Vô Thương rời khỏi thân thể.
"Ngươi muốn chết..."
"Phụt!"
Hai chân của Ân Vô Thương rời khỏi thân thể.
"Long Trần..."
"Phụt!"
Thân thể Ân Vô Thương rời khỏi đầu, Long Trần cầm đầu Ân Vô Thương, lạnh nhạt nhìn Ân gia lão tổ: "Mời tiếp tục uy hiếp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận