Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 51: Tụ Khí thập trọng

Chương 51: Tụ Khí thập trọng Từ sau lần Phượng Minh hội đèn lồng, trận chiến đỉnh cao giữa Long Trần và Hoàng Thường đã gây chấn động khắp nơi. Cái tên Long Trần ở đế đô, thậm chí toàn bộ Phượng Minh đế quốc, gần như không ai không biết. Đặc biệt là một số thiếu niên, họ coi Long Trần như thần tượng, nhắc đến cái tên đó, hai mắt liền lộ vẻ sùng bái.
Đương nhiên, ở bất kỳ thế giới nào, cũng không thiếu những kỳ tài. Nhưng kỳ tài không nhất định đều ở trên con đường võ đạo tu hành. Ở những phương diện khác, họ vẫn có thể tỏa sáng rực rỡ. Mười mấy ngày trôi qua kể từ trận chiến của Long Trần, trong thời gian ngắn ngủi này, một kỳ tài đã dùng danh nghĩa Long Trần, điên cuồng vơ vét tài sản, thu về một triệu kim tệ.
Người này vốn là một họa sư. Họa sư ở Phượng Minh đế quốc tuy không phải kẻ bần cùng, nhưng cũng chẳng phải nghề cao sang, thu nhập rất ít ỏi. Nhưng sau khi chứng kiến Long Trần giao chiến, họa sư này đã quay về gia trang, ba ngày ba đêm không ngủ, vẽ liên tiếp mười mấy bức tranh tinh xảo. Nhân vật trong tranh không ai khác chính là Long Trần. Vốn dĩ Long Trần đã có vẻ tuấn tú tiêu sái, nay qua bàn tay họa sư, thêm bối cảnh và ánh sáng, lại càng như thiên thần hạ phàm. Đặc biệt, cảnh Long Trần đấu đan, hay những khoảnh khắc giao chiến, được người họa sư tô vẽ đến mức phát huy được sự tinh tế vô cùng, khiến người xem không khỏi tán thán.
Sau khi vẽ xong những bức họa này, người họa sư đã trực tiếp hợp tác với xưởng in lớn nhất. Kết quả, tranh Long Trần được in la liệt khắp đế đô. Những thiếu nam thiếu nữ quả thực phát cuồng. Mấy ngàn bức chân dung lập tức bị cướp mua sạch trơn. Những người không mua được đã bắt đầu vây quanh xưởng in, hàng trăm nhân công làm việc liên tục, nhưng hàng người chờ mua vẫn dài dằng dặc. Xưởng in đành phải tạm thời tăng nhân lực, cố gắng hết tốc lực, nhưng phải mất đến bảy ngày mới có thể đáp ứng một phần nhu cầu.
Nếu chỉ có thế, người họa sĩ kia chỉ có thể xem là một thương nhân bình thường. Sự cao minh của hắn nằm ở chỗ, khi nhóm tranh đầu tiên được bán hết sạch, lại tiếp tục tung ra nhóm thứ hai. Nhóm này còn tinh xảo hơn nhóm trước, bao bì cũng sang trọng hơn. Giấy in được dùng bằng da thú Tinh Cương, có thể giữ màu không phai mấy trăm năm, được gọi với cái tên mỹ miều: phiên bản giới hạn. Những bức họa phiên bản giới hạn này có giá không rẻ, nhưng vẫn được vô số thiếu nam thiếu nữ săn đón, doanh số vô cùng khủng khiếp.
Vào thời điểm tranh phiên bản giới hạn bán gần hết, điều không ai ngờ tới chính là, một cuốn truyện tranh có tên "Phượng Minh Chiến Thần" đã lặng lẽ ra mắt thị trường. Trong cuốn truyện tranh này, người ta dùng hàng trăm bức họa ghi lại toàn bộ cảnh tượng hôm đó, bao gồm cả Tam công chúa tỏ tình, Hạ Bạch Trì đấu đan, Hoàng Thường chọc giận Long Trần, Long Trần huyết chiến với Hoàng Thường. Tất cả diễn biến được thể hiện bằng tranh một cách sinh động, y như thật khiến người ta phải kinh ngạc. Từ tranh in, đến bìa cứng, rồi đến truyện tranh, người họa sĩ cùng xưởng in đã móc sạch túi tiền của rất nhiều thiếu niên không mấy khá giả.
Theo lời đồn, chỉ trong mười mấy ngày ngắn ngủi, họ đã kiếm được ít nhất 1 triệu kim tệ. Họa sư nghèo khó bỗng chốc trở thành người nổi tiếng ở đế đô, là nhân vật được chú ý nhiều nhất, chỉ sau Long Trần.
Những chuyện lớn như vậy ở đế đô, Long Trần hoàn toàn không hay biết. Mấy ngày trước, Long Trần đã đột phá đến Tụ Khí cửu trọng thiên.
Không thể không nói, Long Trần có thể đột phá nhanh như vậy là nhờ vào trận quyết chiến sinh tử với Hoàng Thường. Chỉ khi trải qua khảo nghiệm tử vong, chịu được áp lực lớn, người ta mới có thể kiên định đạo tâm, từ đó tu vi mới có thể nhanh chóng tăng trưởng mà không phải lo lắng về sự bất ổn của căn cơ.
Giờ Long Trần đang toàn lực vận chuyển chín luồng khí xoáy, hấp thu linh khí thiên địa, đưa vào Phong Phủ Tinh. Chỉ cần năng lượng trong Phong Phủ Tinh bão hòa, dẫn động huyết khí, là có thể tiến vào Ngưng Huyết cảnh.
Ngưng Huyết cảnh là quá trình ngưng luyện khí huyết, huyết là một trong những phần năng lượng của cơ thể. Chỉ khi đến Ngưng Huyết cảnh, người ta mới xem là một võ giả thực thụ.
Ngưng Huyết chính là vận chuyển chân khí, thanh lọc máu trong cơ thể. Người ăn ngũ cốc tạp lương, dẫn đến nhục thân không thuần khiết, vì vậy cần ngưng luyện huyết dịch, khiến máu của mình tinh khiết hơn, loại bỏ tạp chất, từ đó sức mạnh sẽ càng lớn hơn.
Nhưng trước khi tiến vào Ngưng Huyết cảnh, cần phải đạt tới cực hạn của Tụ Khí cửu trọng thiên, nén linh khí tới mức độ nhất định, mới có thể bốc hơi huyết, dẫn đạo huyết dịch vận hành, đây chính là khí huyết. Khi khí và huyết dịch dung hợp sẽ bộc phát ra năng lượng khó tin, và đây cũng là giai đoạn cơ sở quan trọng nhất của người tu hành.
"Oanh".
Phong Phủ Tinh khẽ động, Long Trần mừng rỡ. Đây là dấu hiệu cho thấy sắp tiến vào Ngưng Huyết cảnh. Vội vàng ổn định tâm thần, chậm rãi vận chuyển luồng khí xoáy, ổn định phát ra. Lúc này là thời khắc mấu chốt, tuyệt đối không được sai sót. Chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể khiến bản thân bị thương, mà chín luồng khí xoáy đã tụ tập có thể sẽ bị chấn vỡ vài cái, dẫn đến cảnh giới hạ xuống.
"Ầm ầm ầm".
Phong Phủ Tinh liên tục phát ra tiếng nổ lớn, linh khí không ngừng bị nén, thời khắc mấu chốt đã đến. Long Trần không dám khinh thường, hết sức tập trung vận chuyển.
Nhưng điều Long Trần không ngờ tới, là tiếng nổ cứ kéo dài đến ba canh giờ mà cơ thể vẫn không hề thay đổi.
"Chuyện gì xảy ra?"
Long Trần trong lòng kinh hãi. Tình huống này khác với những gì sách vở ghi lại.
Cho dù việc tiến vào Ngưng Huyết cảnh khó khăn, cũng không thể khó khăn đến vậy. Long Trần từng xem nhiều ghi chép trong Chiến Kỹ Các về quá trình đột phá lên Ngưng Huyết cảnh của người bình thường. Chỉ cần linh khí dồi dào, người ta chỉ cần đột phá một đạo ràng buộc là có thể tấn thăng Ngưng Huyết.
Có người lại cần xông qua hai, thậm chí ba đạo ràng buộc mới vào được Ngưng Huyết cảnh. Nghe nói rằng, số lượng ràng buộc vượt qua càng nhiều thì tiềm năng phát triển của người đó sau này càng lớn.
Lúc đầu, Long Trần liên tục vượt qua chín đạo ràng buộc, vui mừng như điên, tưởng mình là thiên tài tuyệt thế. Nhưng càng về sau, càng vượt qua nhiều ràng buộc hơn, tâm lý Long Trần từ kinh hỉ chuyển sang kinh hãi.
Ba canh giờ qua, hắn đã liên tục đánh vào không biết bao nhiêu ràng buộc. Dù không đếm kỹ, cũng phải có đến mấy trăm. Chuyện này hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Trong ấn tượng của Long Trần, những ghi chép mà hắn đọc, nhiều nhất cũng chỉ ghi có ba đạo mà thôi.
Đã ba canh giờ rồi, nếu nói không sợ thì là giả. Ràng buộc nhiều vô kể khiến lòng người rùng mình.
"Ta không tin, lão tử chơi tới cùng với ngươi."
Long Trần nghiến răng. Đã đến mức này, nếu bỏ dở nửa chừng sẽ đả kích nghiêm trọng sự tự tin của hắn. Hơn nữa, lần sau trùng kích sẽ khó khăn hơn gấp bội.
Bây giờ đã ở thế cưỡi hổ, chỉ có thể cắn răng tiếp tục. Lần này kéo dài suốt một ngày một đêm, Long Trần thực sự muốn phát điên rồi.
Hắn không biết mình đã đột phá bao nhiêu ràng buộc, lúc này đã chết lặng. Dù là một người kiên cường như Long Trần cũng muốn từ bỏ. Hắn còn bắt đầu nghi ngờ về Phong Phủ Tinh, phải chăng có vấn đề ở nó, chẳng lẽ nó không thể thực sự thay thế đan điền?
"Oanh".
Ngay khi Long Trần suy nghĩ lung tung, Phong Phủ Tinh bỗng phát sáng rực rỡ, Long Trần mừng rỡ. Rốt cuộc cũng sắp thành công?
Theo một tiếng nổ lớn, đan điền của Long Trần chấn động. Trong sự kinh ngạc của Long Trần, bên cạnh chín luồng khí xoáy, từ từ xuất hiện thêm một luồng khí xoáy nữa, đó chính là luồng khí xoáy thứ mười.
"Đùa gì thế?"
Long Trần hoàn toàn không thể tin được. Chẳng phải luồng khí xoáy chỉ có chín cái hay sao? Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Sau một ngày một đêm giày vò, không những không đột phá lên Ngưng Huyết cảnh, lại còn ngưng tụ thêm luồng khí xoáy thứ mười. Long Trần thực sự muốn choáng váng.
Tụ Khí cửu trọng là điều bất biến. Cho dù giới tu hành có nhiều quái thai đến đâu, cũng chưa từng nghe nói có ai ngưng tụ được mười luồng khí xoáy.
Chuyện này xảy ra trên người ai cũng phải mắt tròn mắt dẹt, Long Trần cũng không ngoại lệ. Hắn ngơ ngác nhìn mười luồng khí xoáy trong cơ thể, không thốt lên lời.
Long Trần bỗng nhận ra rằng, khi luồng khí xoáy thứ mười xuất hiện, các luồng khí xoáy khác cũng bắt đầu từ từ mở rộng, dù chậm, nhưng chúng thực sự đang lớn ra.
Cần phải biết, luồng khí xoáy khi ngưng tụ ra sẽ có kích thước nhất định, và đó là lẽ thường. Thế nhưng Long Trần hôm nay phát hiện, bản thân mình đã điên rồi.
"Chẳng lẽ là do Cửu Tinh Bá Thể Quyết?"
Long Trần chỉ có thể quy mọi dị tượng này lên Cửu Tinh Bá Thể Quyết. Hiện giờ, hắn tu hành Cửu Tinh Bá Thể Quyết, toàn bộ lộ trình tu luyện đều đi lệch quỹ đạo bình thường.
Trong lúc Long Trần trầm tư, những luồng khí xoáy kia tiếp tục từ từ mở rộng. Trong thời gian ngắn ngủi một phút, chúng đã lớn hơn một vòng. Vốn dĩ chúng chỉ có kích cỡ bằng miệng chén, giờ trông như một cái đĩa.
Dù không rõ nguyên nhân hiện tượng này, nhưng Long Trần biết rằng, luồng khí xoáy càng lớn sẽ mang lại điều tốt cho mình.
Luồng khí xoáy càng lớn, tốc độ thu nạp linh khí thiên địa càng nhanh. Khi chiến đấu, lượng tiêu hao cũng càng ít, phục hồi cũng càng nhanh chóng.
Hôm nay, Long Trần quá kinh hãi. Chuyện ngoài dự kiến ban đầu giờ lại khiến hắn phải khiếp sợ. Cửu Tinh Bá Thể Quyết, thật quá quỷ dị.
Ở cảnh giới Tụ Khí thất trọng thiên, hắn đã có thể vượt cấp chiến thắng Hoàng Thường ở Ngưng Huyết thất trọng thiên. Đó đã là một sức chiến đấu cực kỳ khủng bố.
Nhưng Cửu Tinh Bá Thể Quyết giống như một kho báu vô tận. Những gì hắn phát hiện chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Sự cường đại của Cửu Tinh Bá Thể Quyết khiến người ta vừa hoảng sợ vừa bất an. Long Trần lại mang một sự chờ mong pha lẫn lo lắng, vô cùng mâu thuẫn cho tương lai của mình.
Việc hắn có mười luồng khí xoáy tuyệt đối không được để lộ ra ngoài. Nếu không, chính hắn sẽ gặp nguy hiểm. Một công pháp nghịch thiên như vậy không ai không thèm muốn. Sau này, lúc chiến đấu, hắn tuyệt đối không thể dùng Bạo Khí pháp như lần trước.
Hiện tại, điều Long Trần không chắc chắn nhất chính là, hắn không biết ở cảnh giới Tụ Khí của Cửu Tinh Bá Thể Quyết, cuối cùng cần ngưng tụ bao nhiêu luồng khí xoáy.
Tuy rằng có càng nhiều luồng khí xoáy càng mạnh, nhưng nếu cảnh giới không lên, sức chiến đấu vẫn sẽ không tốt. Coi như có một vạn con dê đầu đàn, cũng chẳng cắn chết được một con hổ.
Quan trọng nhất là hiện tại hắn đang ở trong nguy cảnh. Xung quanh toàn kẻ địch vô hình, không biết chúng sẽ ra tay lúc nào để cho hắn một kích trí mạng. Hắn phải nhanh chóng tăng tu vi mới được.
Nhìn các luồng khí xoáy trong cơ thể đang từ từ lớn ra. Chúng đã từ cỡ một cái đĩa ăn, dài ra tới cỡ một chậu rửa mặt nhỏ. Long Trần không khỏi thở dài. Chuyện này quả thật vừa mừng vừa lo.
Hôm nay Long Trần không muốn tu luyện nữa, với tâm tính thế này không thích hợp để tu hành, cần phải điều chỉnh lại.
"Ục ục".
Trong bụng truyền ra một tiếng kêu kỳ quái. Lúc này, Long Trần mới cảm thấy đói cồn cào. Mấy ngày không ăn gì, không đói mới là lạ.
Mở cửa phòng ra, hít thở không khí trong lành. Hắn phát hiện trời đã đứng bóng. Gọi Bảo Nhi đến, bảo chuẩn bị cơm trưa cho mình.
Hiện tại, Long Trần hơi sợ gặp lão nương, tốt hơn hết là trốn tránh một chút. Bảo Nhi như nhìn thấu tâm tư Long Trần, cười hì hì chuẩn bị đồ ăn cho hắn.
Một bàn thịt gà luộc, một bàn cá kho, ngoài ra còn có hai bàn rau, một nồi canh lớn, đơn giản nhưng phong phú.
Ăn xong, Long Trần cảm thấy tinh thần hơn hẳn. Những tác động từ Cửu Tinh Bá Thể Quyết cũng giảm đi đáng kể.
"Thiếu gia, có người tìm".
"Ai vậy?" Long Trần hỏi.
"Ta không biết, ngươi ra xem đi, đợi một lát thấy ngươi ăn ngon quá nên không làm phiền" Bảo Nhi cười nói.
Long Trần buồn cười, thời gian ở Long gia giờ khá hơn nên Bảo Nhi cũng tinh nghịch hơn, dám cả gan bỏ mặc khách.
Đi vào phòng khách, thấy người đến, Long Trần vạn lần không ngờ rằng hắn lại tìm mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận