Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3743: Lạc Thị một mạch

Chương 3743: Lạc Thị một mạch.
Long Trần nhìn thấy ba cường giả cảnh giới Thần Quân khí huyết ngút trời, đang kịch chiến với một đám cường giả Giới Vương, trong số những cường giả kia, còn có một người nửa bước Thần Tôn cảnh.
Ba người ở thế quá yếu so với đối phương, nhưng lại dũng mãnh dị thường, dưới đất đã nằm la liệt hơn chục cái xác, đều là cường giả Giới Vương.
Cách đó không xa là một thành trì hoang tàn, trong thành có mấy ngàn người đang hoảng sợ ẩn nấp, một vài cường giả Tiên Vương cảnh cầm vũ khí vây quanh thành trì, căm phẫn nhìn về chiến trường phía trước, đáng tiếc lại không có tư cách tham chiến.
"Tộc ta và các ngươi không oán không thù, các ngươi hà tất phải bức ép chúng ta tới đường cùng?" Cường giả nửa bước Thần Tôn cảnh kia ra sức chống trả một người trong số họ, lớn tiếng chất vấn.
Người mà hắn ngăn cản, chính là một vị thiên kiêu Chí Tôn cấp, người này khí huyết ngút trời, uy áp kinh người, khí tức mang theo Man Hoang chi lực, rõ ràng là cường giả Yêu Thú tộc.
"Không oán không thù? Giết Nhân tộc các ngươi, cần gì oán thù? Nhân tộc hèn mọn, vốn không nên tồn tại trên đời này." Thiên kiêu Chí Tôn cấp Yêu Thú tộc cười lạnh, một quyền nện xuống, đánh trúng vào vũ khí của lão giả kia.
Một tiếng nổ lớn, tay không đỡ thần binh, bàn tay màu hoàng kim kia không hề bị tổn hại chút nào, ngược lại lão giả bị chấn động khiến thân thể run lên, bàn tay đó lại là chí tôn cốt.
"Ta liều mạng với các ngươi!" Lão giả bị chấn động khí huyết cuộn trào, giận dữ gầm lên, trực tiếp đốt sinh mệnh chi hỏa, cưỡng ép tăng chiến lực.
"Lấy cái gì để liều?" Nam tử kia cười lạnh, mở bàn tay ra, trên đó phù văn màu vàng lưu chuyển, khí tức cuồng bạo trong nháy mắt tăng vọt gấp mấy lần.
"Phụt!" Bỗng nhiên một đạo quang mang màu đen lóe lên, máu tươi văng tung tóe, bàn tay của nam tử bị chém đứt, ngay sau đó một nam tử áo đen xuất hiện, bắt lấy bàn tay lớn kia.
Là Long Trần ra tay, chủy thủ màu đen phát động, trực tiếp cắt đứt bàn tay của người kia, khi bàn tay rơi vào tay Long Trần, bỗng nhiên biến thành một cái bàn tay gấu to lớn.
"Thôi đi, thứ đồ chơi này chỉ sợ không ai thèm." Long Trần thấy bàn tay của người kia lại là tay gấu, không khỏi thất vọng, trực tiếp ném vào Hỗn Độn không gian.
Vừa rồi bàn tay gấu vừa rơi vào tay Long Trần, kim quang trên đó bùng phát, muốn thoát khỏi sự kìm kẹp của Long Trần, nhưng ngay khi bị ném vào Hỗn Độn không gian, nam tử kia liền phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Chí Tôn chi khí trên người hắn trong nháy mắt biến mất, mất đi chí tôn cốt, cả người hắn trong nháy mắt trở nên suy yếu.
"Chết!" Mà lão giả đốt sinh mệnh chi hỏa kia, một kiếm chém xuống, người kia ngay cả sức phản kháng cũng không có, đã bị chém thành sương máu, cường giả Chí Tôn cấp mất đi chí tôn cốt gần như mất nửa cái mạng, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái chết giáng xuống.
Thiên kiêu Chí Tôn cấp bị giết, hai cường giả Yêu thú còn lại kinh hãi, khí huyết bùng nổ, vội vàng bỏ chạy, những cường giả Giới Vương kia muốn ngăn cản nhưng không thể nào ngăn được.
Hai cường giả Thần Quân cảnh kia nhanh chóng biến thành bản thể, lại là hai con Lân Ưng, hai cánh rung động, đã trốn ra ngoài mấy vạn dặm, tốc độ quá nhanh, căn bản đuổi không kịp.
"Phụt phụt!" Bỗng nhiên một đạo đao ảnh từ trên trời giáng xuống, chém xuống hư không, hai thân ảnh to lớn kia đã bị một đao chém thành bột phấn.
"Hắc." Khi mọi người hoàn hồn lại thì thấy Long Trần thu đao vào vỏ, tựa như làm một chuyện nhỏ không đáng kể, khiến tất cả đều giật mình kinh hãi.
Nhát đao kia của Long Trần vô thanh vô tức, ra tay không có dấu hiệu nào, đợi bọn họ kịp phản ứng, mọi thứ đã kết thúc.
"Đa tạ anh hùng ra tay cứu giúp, Lạc Thị một mạch chúng ta vĩnh viễn ghi nhớ đại ân đại đức của ngài." Lão giả nửa bước Thần Tôn cảnh hướng Long Trần ôm quyền, trên mặt tràn đầy cảm kích nói.
Nếu không có Long Trần, dù ông liều cái mạng già này, có thể địch nổi cường giả Chí Tôn cấp kia không vẫn còn là ẩn số, nếu như ông bại, toàn bộ tộc nhân phía sau sẽ phải chết thảm.
"Lạc Thị một mạch?" Long Trần vừa định đáp lại khách sáo thì nghe thấy người kia nói là Lạc Thị một mạch, Long Trần bỗng nhiên trong lòng hơi động, quay đầu nhìn thi thể trên đất, Long Trần vung tay lên, một giọt máu tươi rơi vào tay Long Trần, Long Trần nhìn máu tươi, vậy mà có một chút khí tức màu tím nhàn nhạt, không khỏi có chút kinh ngạc.
Thấy biểu tình của Long Trần, các cường giả tại chỗ đều biến sắc, vụng trộm nắm chặt vũ khí trong tay, lập tức trở nên căng thẳng.
Ngay cả lão giả nửa bước Thần Tôn cảnh cũng thay đổi sắc mặt, dù cố tỏ ra tự nhiên nhưng vẫn không che giấu được sự bối rối trong lòng.
"Các ngươi là Tử Huyết nhất mạch?" Long Trần nhìn lão giả nửa bước Thần Tôn cảnh hỏi.
"Không sai." Lão giả thấy Long Trần nhận ra thân phận của họ, không khỏi âm thầm kêu khổ, ngụy biện đã vô dụng, đành phải thừa nhận.
"Không cần khẩn trương, tính ra ta cũng là Tử Huyết nhất mạch, hôm nay xem như gặp người một nhà." Long Trần khẽ mỉm cười nói.
Tuy Long Trần nói vậy nhưng trong mắt những người này vẫn còn mang theo sự đề phòng sâu sắc.
"Huyết mạch của các ngươi đã bị làm nhạt đến gần như biến mất, tiếp tục như vậy, không quá ba đời sẽ mất hoàn toàn truyền thừa chi lực của Tử Huyết nhất mạch.
Nghe lệnh của ta, tất cả đệ tử Thần Quân cảnh bước ra." Long Trần nói với những người trong thành.
Những người này nhìn Long Trần, rồi nhìn lão giả kia, dù lão giả kia vô cùng đề phòng Long Trần, hơn nữa từ trên người Long Trần không cảm nhận được chút tử huyết chi lực nào, nhưng Long Trần một chiêu chặt đứt tay của thiên kiêu Chí Tôn cấp, một kích diệt hai người khác, dễ dàng như vậy, nếu hắn muốn giết bọn họ thì họ không có cơ hội phản kháng.
Lão giả trầm ngâm một chút, gật đầu với những người kia, rồi từ trong thành đi ra hơn ba trăm đệ tử Thần Quân cảnh.
Long Trần từ trên Thiên Đạo thụ trong Hỗn Độn không gian lấy ra một đống lớn Thiên Đạo quả, chia cho bọn họ, bảo họ ăn hết.
Những đệ tử này nhìn trái cây, không dám ăn, nhìn lão giả kia, lão giả kia cũng vô cùng nghi hoặc, không biết có nên để các đệ tử này ăn hay không.
Kết quả, khi Long Trần đưa một quả cho một thiếu nữ, thấy trong mắt thiếu nữ toàn là vẻ sợ hãi, không khỏi đau lòng sờ đầu cô, cười nói:
"Đừng sợ, ca ca chỉ giúp các ngươi thôi, không hại các ngươi đâu."
Nụ cười của Long Trần có sức lay động rất lớn, thiếu nữ kia ngoan ngoãn gật đầu, vậy mà không chút do dự ăn quả, nàng ăn một ngụm, khiến những người khác giật mình.
"Ông!" Trái cây vừa mới được nuốt vào, thiếu nữ kia bỗng nhiên khí huyết xung quanh dao động, trên người vậy mà phủ một tầng tử khí nhàn nhạt, khiến mọi người giật mình, kinh ngạc nhìn thiếu nữ kia.
"Tử khí khôi phục, tử khí khôi phục rồi." Lão giả nửa bước Thần Tôn cảnh mừng rỡ, vẻ mặt khó tin nhìn thiếu nữ kia.
Long Trần nhìn thiếu nữ kia, đáng tiếc, trong con ngươi của cô, không hề xuất hiện tử sắc phù văn, điều đó chỉ có thể nói rằng tử huyết của cô quá mỏng manh, dù có Thiên Đạo quả cũng chỉ có thể miễn cưỡng giúp đến mức đó.
Nhìn thấy biến hóa của thiếu nữ, các đệ tử khác nhao nhao ăn Thiên Đạo quả, rất nhanh mỗi đệ tử đều có tử khí bao quanh người, các cường giả Lạc Thị một mạch, trong mắt đều mang vẻ không dám tin, tựa như đang mơ.
"Tiền bối có thể cho ta mạn phép được nói chuyện riêng không?" Cường giả nửa bước Thần Tôn cảnh kia đột nhiên thi lễ với Long Trần, cung kính nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận