Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2827: Nhận chức đại điển

Chương 2827: Lễ Nhậm Chức
Lễ nhậm chức đạo sư, ba tháng tổ chức một lần, vận may của Long Trần cũng không tệ, vừa kịp nhóm ba tháng sau cùng, nếu bỏ lỡ lần này, liền phải đợi thêm ba tháng nữa.
Lễ nhậm chức hết sức long trọng, rất nhiều đệ tử Thần viện sẽ đến xem náo nhiệt, nhất là các đệ tử mới đến, cơ bản đều muốn đến xem. Một mặt để nhận biết các đạo sư mới được thăng cấp, mặt khác để quan sát tình hình các đạo sư, xem xét xem nên theo vị đạo sư nào thì có lợi hơn.
Đệ tử vây xem lên đến hàng triệu người, trông người đông nghịt, nhưng nhiều người như vậy lại không ai dám phát ra bất kỳ âm thanh nào, toàn bộ quảng trường hoàn toàn tĩnh lặng.
Phía trước đại điện Thần viện, có một đài cao, trên đài cao là chỗ ngồi giám sát thẩm tra, chỗ ngồi giám sát thẩm tra chia làm ba tầng. Tầng dưới lớn nhất có chín vị trí, tầng giữa có ba vị trí, mà trên cùng chỉ có một vị trí. Chín người phía dưới là đạo sư Nhân cấp, ở giữa là đạo sư Địa cấp, còn người trên cùng, Long Trần đã thấy Vân Dương t·h·i·ê·n Sư đang mỉm cười nhìn mình.
Nghe nói trong Thần viện có hơn tám nghìn vị đạo sư, đạo sư Nhân cấp có 580 người, Địa cấp chỉ có 36 người, còn đạo sư t·h·i·ê·n cấp thì càng hiếm, chỉ có bốn người. Số lượng đạo sư Phàm cấp không có giới hạn, nhưng đạo sư Nhân cấp và Địa cấp thì phải cực kỳ khắc nghiệt, số người không đổi. Muốn khảo hạch lên đạo sư Nhân cấp thì phải đá một người trong số các đạo sư Nhân cấp ở vị trí cuối cùng ra, Địa cấp cũng tương tự, còn về cấp độ t·h·i·ê·n cấp thì Mục Thanh Vân không có tư cách biết đến.
Những Nhân Sư, Địa Sư có mặt ở đây đều là những tồn tại địa vị cực cao, chỉ có điều Long Trần phát hiện, ngoài Vân Dương t·h·i·ê·n Sư ra, những người còn lại đều không mấy thân thiện với hắn. Thậm chí có mấy người khi nhìn hắn, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo, còn mang theo đ·ị·c·h ý.
"Long Trần, ở buổi lễ nhậm chức này, ngươi phải cố gắng kh·ố·n·g chế tính khí, lễ nhậm chức trên thực tế cũng là một loại khảo hạch, nếu như xảy ra sơ suất, có thể sẽ bị tước tư cách ngay tại chỗ, ngươi phải cẩn t·h·ậ·n." Mục Thanh Vân khẽ nhắc nhở Long Trần.
"Ta sẽ cố gắng." Long Trần gật đầu, khống chế? Ta mà khống chế được thì ta đâu phải Long Trần, mặc kệ vậy, cứ đi theo trình tự thôi, không được thì nghĩ cách khác sau.
Mục Thanh Vân và những người khác thân là đệ tử, chỉ được tiễn đến khu vực cách đài vài dặm, nhìn Long Trần một mình đi vào.
"Người này là ai vậy? Khí chất phàm tục nặng như vậy? Hắn cũng là đệ tử học viện sao?"
"Kỳ quái, khí chất phàm tục nặng như vậy, làm sao qua được khảo hạch của Thần viện? Chẳng lẽ có quan hệ? Nhưng như vậy cũng quá rõ ràng rồi." Khi thấy Long Trần xuất hiện, không ít người xôn xao bàn tán. Bọn họ đều là người mới, nhiều người không biết danh tiếng của Mục Thanh Vân, họ chỉ kinh ngạc khi một người khí chất phàm tục nặng nề như Long Trần lại có thể vượt qua khảo hạch, tiến vào Thần viện. Phải biết, tiêu chuẩn của Thần viện là phải loại bỏ được bảy phần phàm tục chi khí trở lên thì mới có tư cách vào tu hành. Mà phàm tục chi khí trên người Long Trần nồng đậm như thế, e rằng ba phần cũng không loại bỏ được, vậy mà vẫn xuất hiện ở đây được, khiến vô số người ngạc nhiên đồng thời cũng vô cùng thất vọng với cuộc khảo hạch của Thần viện. Mặc dù khi đến đây họ cũng nhìn thấy đủ kiểu hành vi gian lận, nhưng chưa từng thấy vụ nào lộ liễu đến vậy.
"Gã này làm gì vậy? Hắn lại đi về phía đài cao?" Lúc mọi người đang ngầm mắng Long Trần đi cửa sau thì một tràng xôn xao nổi lên, họ nhìn Long Trần dẫn đầu đội ngũ đạo sư đi lên. Rồi sau đó trong ánh mắt k·i·n·h h·ãi đến tột độ của mọi người, họ trơ mắt nhìn Long Trần bước vào hàng ngũ đạo sư, cùng đứng chung với bọn họ, nhất thời tất cả đều ngớ người. Nếu nói Long Trần có quan hệ, trà trộn vào Thần viện làm đệ tử thì thôi đi, vậy mà còn muốn làm đạo sư? Chuyện này đúng là Ngọa Tào a? Tất cả đều mơ hồ cả.
"Một đám gà mờ các ngươi không hiểu đừng lảm nhảm, các ngươi biết người kia là ai không? Đó là tân nhân t·à·n nhẫn nhất trong mấy nghìn năm nay của toàn bộ thư viện đấy, đừng có mù mà bàn tán, cẩn t·h·ậ·n họa từ miệng mà ra." Một người cười lạnh nói, đối diện với vô số ánh mắt nghi hoặc.
"Vị sư huynh này, lẽ nào còn có chuyện gì trong đó sao?" Có người rất kh·á·c·h khí hỏi, thành tâm thỉnh giáo.
"Chuyện gì sao? Quả thực là chuyện truyền kỳ, vị sư huynh áo đen kia, họ Long tên Trần, hiệu Tam Gia. Là người từ hạ giới phi thăng lên, đến thư viện báo danh, ngại báo danh phiền phức nên nhận làm tạp dịch, mới vài ngày thì đạt danh hiệu cao cấp tạp dịch, đạt được tư cách khảo hạch, tiết kiệm được khối thời gian. Hắn đạt thành tích tối đa, được Đan viện chọn, ngày đầu tiên nhập học đã đánh một trận với đạo sư, cũng chỉ bị tước phúc lợi thực tập đệ tử mà thôi. Sau đó quay về Thần viện khảo hạch đạo sư, một đường tấn cấp với điểm số tối đa, gặp phải kẻ cố tình gây sự, một k·i·ế·m c·h·é·m g·iết cường giả xếp thứ 97 trên Thần Đạo Nhân Bảng. Thậm chí ở phiên tòa xét xử, còn hành hung trưởng lão Giới Luật Viện, một k·i·ế·m khiến trưởng lão Giới Luật Viện đó không dám nhúc nhích. Chung Trường Sinh, xếp thứ ba Thần Đạo Nhân Bảng, là nhân vật ngưu b·ứ·c cỡ nào chứ? Vậy mà còn bị Long Tam Gia vỗ một phát ngã xuống đất, không dám đánh rắm, xám xịt chuồn mất. Trưởng lão Thần Lôi, một trong tứ đại trụ cột t·h·i·ê·n, địa, phong, lôi của Thần viện, vừa gặp đã kết huynh đệ với hắn. Mới hai ngày trước, một đám ngu ngốc của Chí Tôn Minh, dùng phi thuyền đụng người, chọc giận Long Tam Gia, Long Tam Gia thiếu chút nữa đánh n·ổ phi thuyền đó, những kẻ ở trên thuyền suýt chút nữa đã xuống Diêm Vương điện hết rồi. Các ngươi thử nghĩ xem, người như vậy mà các ngươi cũng dám bình luận sao?" Người kia cười lạnh nói.
Nơi đông người thì có giang hồ, có giang hồ thì có thị phi, mà có vài người lại thích hóng hớt thị phi. Long Trần không hề hay biết, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, tên của hắn đã gây chấn động toàn bộ Thần viện, chỉ có một vài tân nhân mới vừa qua khảo hạch vào không biết chuyện, còn rất nhiều người khác đã nghe rõ chuyện của Long Trần, một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh đã lan truyền đi. Thế nên, khi người kia kể lại chuyện của Long Trần, đám đệ tử mới còn non nớt đều sợ ngây người, người này quá ác đi. Vốn dĩ bọn họ còn cho rằng Long Trần dựa vào quan hệ, đi cửa sau vào, nhưng giờ nghĩ lại, dù có đi cửa sau cũng phải có can đảm và thực lực đó chứ, ngày đầu đi học đã đ·á·n·h đạo sư? Đây đúng là một loại a nghịch t·h·i·ê·n đảm lượng a.
Thực ra, danh tiếng của Long Trần nhanh chóng lan rộng như vậy cũng một phần lớn nhờ vào sự nỗ lực của đám Mục Thanh Vân. Tuy Long Trần không tham gia Tiêu D·a·o Minh của các nàng, nhưng Long Trần luôn là bạn của họ, danh tiếng của Long Trần càng lớn, các nàng cũng cảm thấy vinh dự, nên khi người ngoài hỏi thăm về Long Trần, các nàng không hề giữ bí m·ậ·t, mà đều kể chi tiết mọi chuyện. Long Trần và các nàng là bạn, còn với Chí Tôn Minh thì không thoải mái với nhau, nên Long Trần và Chí Tôn Minh chỉ có thể là đ·ị·c·h nhân, danh tiếng của Long Trần càng vang dội thì đòn đánh vào Chí Tôn Minh càng lớn, còn với Tiêu D·a·o Minh thì chỉ có lợi chứ không có h·ạ·i.
Nghe những tiếng b·ạo đ·ộng vang lên trong đám đông, rõ ràng là có người nói ra chỗ đáng sợ của Long Trần, Mục Thanh Vân và những người khác mỉm cười, họ dường như thấy một ngôi sao mới đang dần dần trỗi dậy trong Thần viện.
"Lễ nhậm chức bắt đầu, các vị đạo sư chuẩn bị tiến lên, tiếp nhận khảo nghiệm cuối cùng." Bỗng có người cất giọng lớn quát.
"Khảo nghiệm cuối cùng?" Có người vừa nghe bốn chữ này thì sắc mặt lập tức biến đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận