Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2804: Tước đoạt tư cách

"Ơ, đây chẳng phải là cái gã vừa mới bị loại, khóc lóc thảm thiết kia sao? Sao lại quay lại rồi?"
"Còn cười tủm tỉm, ra vẻ tự tin thế kia? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ tên này phát điên thật rồi à?"
"Ai mà biết được? Mỗi lần thi tuyển, đều có không ít người như vậy, sớm quen rồi." Vài người cười cợt nói.
Không ngờ rằng, câu nói này của hắn lại tố cáo cho người khác biết, hắn đã thất bại không ít lần rồi.
Đội ngũ quá dài, kéo dài ra ngoài mấy trăm dặm, nếu như ở Thiên Võ đại lục, Long Trần chỉ một bước là tới, nhưng ở đây, lại phải đi mất gần nửa canh giờ.
Mà còn phải bước nhanh, Long Trần cảm giác rõ ràng hơi khó thở, ngực ẩn ẩn đau, đành phải chậm bước lại.
Hắn vừa mới bay lên Tiên giới, khí tức trong người còn chưa chuyển hóa, hít vào quá nhiều tiên linh chi khí, cơ thể bắt đầu khó chịu.
Nhưng rất nhanh, Long Trần nhìn thấy phía trước một tấm bảng lớn, đó là một khối ngọc bài, cao khoảng ba trượng, phía trên lưu quang nhấp nháy, Long Trần chậm rãi đặt tay lên khối ngọc bài này.
Đây là ngọc bài chiêu thu đệ tử của Lăng Tiêu thư viện, mọi tiêu chuẩn đều ở trên đó, chỉ cần đưa tay ấn vào, liền có thể nhận được tất cả thông tin.
Đây là Long Trần vô tình thấy một người, liền hỏi người kia về cách báo danh, người kia bảo là có ngọc bài này.
"Ầm"
Khi Long Trần đặt tay lên trên, vô số thông tin tràn vào đầu Long Trần, đồng thời có vô số chữ viết, khắc sâu vào trong đầu hắn.
"Thế mà còn dạy cả tiên văn, lại còn miễn phí? Đúng là hào phóng." Long Trần không khỏi cảm khái, phải biết ở Thiên Võ đại lục, loại truyền vào linh hồn thế này tốn rất nhiều năng lượng.
Thông thường chỉ ở những truyền thừa quan trọng mới dùng loại truyền vào linh hồn để tránh thiếu sót, nhưng chỉ một lần truyền như thế cũng đủ làm một tông môn phá sản.
Còn ở đây, loại truyền vào linh hồn này cứ như không tốn tiền vậy, tùy ý xem xét, không chỉ có thể hiểu rõ quy tắc báo danh, mà cả tiên văn cơ bản cũng được tặng miễn phí.
Tiên văn và Tiên Cổ văn ở Thiên Võ đại lục khác nhau rất lớn, Tiên Cổ văn là từ tiên văn diễn hóa ra, mỗi một chữ tiên văn đều mang theo vận đạo tiên gia, khi nhận biết được một lượng lớn tiên văn, Long Trần thậm chí cảm thấy cơ thể mình cũng dần thích ứng với tiên linh chi khí xung quanh, điều kỳ diệu này khiến người kinh ngạc.
Bất quá những tiên văn này đều là cơ bản, nên mới được tặng miễn phí, giúp người hiểu một chút về lịch sử, nội tình, truyền thừa và quy tắc của Lăng Tiêu thư viện.
Nhưng những giới thiệu này đều khá sơ sài, chỉ có quy tắc báo danh là rất chi tiết, ở đây cứ 30 năm lại tổ chức một đợt thi tuyển, phàm là ai dưới 300 tuổi, tu vi đạt đến đỉnh Thuế Phàm cảnh, đều có thể tham gia khảo hạch.
Long Trần không hiểu Thuế Phàm cảnh là ý gì, nhưng nhìn những người xếp hàng, đa số đều đến Dung Thiên Thập Tam trọng, chắc hẳn Thuế Phàm cảnh chính là Dung Thiên cảnh ở Thiên Võ đại lục.
"Thuế phàm thành tiên, phi thăng lên giới, chắc là như vậy, tiên linh chi khí ở đây, nếu Thông Minh cảnh cường giả mà tới, bị tiên linh chi khí trùng kích, e là sẽ chết ngay." Long Trần thầm tính.
Tiêu chuẩn 300 tuổi, đối với Thiên Võ đại lục mà nói, thật sự không thể tin nổi, nhưng ở Tiên giới, có vẻ lại rất bình thường.
Nhưng nghĩ lại, Dung Thiên cảnh đã là cường giả đỉnh cao ở Thiên Võ đại lục, còn ở đây lại chỉ là cấp độ nhập môn, nên cũng bình thường thôi.
Kỳ thi tuyển của Lăng Tiêu thư viện, chia thành thi nhập môn, thi đẳng cấp, thi chuyên tinh và hơn chục kiểu khác, sau khi trải qua nhiều vòng sàng lọc, qua được mới có tư cách trở thành đệ tử của Lăng Tiêu thư viện, có thể nói, cuộc thi rất khắt khe.
Long Trần quay đầu nhìn hàng người dài không thấy cuối, lại nhìn tiến độ chậm rì, trong lòng không khỏi bồn chồn, thời gian xếp hàng này có vẻ quá dài.
"Vị tỷ tỷ xinh đẹp này, xin hỏi một chút, tỷ xếp hàng ở đây bao lâu rồi?" Long Trần đến gần bên hàng, hỏi một cô gái có vẻ hiền dịu.
Có lẽ do Long Trần nói ngọt, cô gái kia rất vui vẻ nói: "Tỷ xếp hàng ở đây ba tháng rồi, chắc thêm nửa tháng nữa thì đến lượt tỷ.
Đệ đệ là người phi thăng từ hạ giới phải không, các ngươi phi thăng lên đây, chắc chắn không có tiên tinh, hay là tỷ cho đệ mượn, đệ cũng đi xếp hàng báo danh đi."
Cô gái kia tốt bụng, thấy Long Trần khí tức trần tục, hẳn không phải người sinh ra ở Tiên giới.
Người từ hạ giới phi thăng thường rất nghèo, đồ đạc mang theo đều không có gì đáng giá, nàng thấy Long Trần ăn mặc quá tằn tiện, quần áo cũng rách nhiều chỗ, không khỏi động lòng trắc ẩn, muốn giúp Long Trần một tay.
Cô gái kia vừa nói vậy, liền khiến nhiều người xung quanh chú ý, ai cũng biết phí khảo hạch của Lăng Tiêu thư viện không hề rẻ, cô gái kia với Long Trần vốn không quen biết, mà vẫn nguyện ý cho hắn mượn một khoản tiền lớn.
"Đa tạ tỷ tỷ, tiểu đệ chỉ hỏi thôi, chứ chưa có ý định tham gia khảo hạch." Long Trần cảm kích nói.
"Ngươi cũng không cần tham gia khảo hạch làm gì, với cái đức hạnh đó, thi cũng không qua, vẫn là đừng lãng phí tiên tinh." Một người cười lạnh nói.
Không biết là ghen ghét hay là vốn xem thường người hạ giới, người này đối với Long Trần cực kỳ không hữu hảo.
"Ngươi..."
Vẻ mặt cô gái kia hơi trầm xuống, nàng muốn giúp Long Trần, lại bị người xen vào, không khỏi giận dữ.
"Tỷ tỷ, thôi đi, tỷ chấp nhặt với loại rác rưởi này làm gì, sẽ hạ thấp thân phận của tỷ." Long Trần cười khuyên, đối với loại người ngu ngốc này, Long Trần thấy nhiều rồi, lười so đo với hắn.
Chỉ có điều chờ ba tháng rưỡi thì đúng là tốn m·ạ·n·g, hắn cũng không có thời gian đó để lãng phí, Long Trần đang nghĩ xem cách gì có thể vào thẳng Lăng Tiêu thư viện mới được.
"Ngươi nói ai là rác rưởi, ngươi cái thứ t·i·ệ·n chủng hạ giới..." Người kia bị mắng, lập tức giận dữ, chỉ vào Long Trần mắng ầm lên.
"Bốp"
Long Trần gần như không chút do dự, đi lên cho ngay một tát mạnh, người kia bị một tát trúng mặt, nửa bên mặt da vỡ tung, máu tươi văng ra, bị đánh bay ra xa hơn chục trượng, nửa hàm răng rụng lả tả trong không trung.
Mọi người xung quanh giật mình, Long Trần trông nhã nhặn, nghèo hèn bộ dáng, thế mà vừa ra tay đã như phát điên.
"Người Tiên giới cũng khác thật, vừa nãy còn lo một tát là đập c·h·ế·t hắn." Long Trần cũng giật mình, vừa rồi chỉ là tiện tay ra đòn, đã cố thu lại một nửa lực.
Nhưng dù như vậy, sức mạnh kia cũng kinh người, nhưng người này chỉ bị nát da mặt, răng văng ra ngoài, xương mặt vẫn còn nguyên vẹn, không bị nát, điều này khiến Long Trần kinh ngạc vì nhục thân người Tiên giới thật cường hãn.
"Ngươi..."
Người kia tức giận gầm lên, đứng dậy, muốn xông về phía Long Trần, nhưng vừa đứng lên, loạng choạng lại ngã xuống, một ngụm máu tươi trào ra.
Long Trần một tát đó khiến hắn bị nội thương, tức giận sôi lên hắn lại dùng sức, dưới cơn nóng giận, chút nữa thì ngất đi.
"Ai đang ồn ào ở đây vậy?"
Đúng lúc này, hai người mặc chiến giáp bạc, tay cầm trường thương, đệ tử Lăng Tiêu thư viện đi tới.
Long Trần trong lòng run lên, thần đạo khí tức trên người hai người này rất mạnh, có thể so sánh với trung niên nam tử trong Cửu U Liệp Sát Giả kia.
Đệ tử canh cửa thôi, mà tu vi đã mạnh vậy, Lăng Tiêu thư viện này, quả nhiên cường đại.
"Ta hỏi chuyện, hắn mắng ta, sau đó ta cho hắn một bạt tai." Long Trần nhún vai, nhanh miệng nói trước khi người kia kịp lên tiếng.
Người mặc chiến giáp cau mày, liếc nhìn Long Trần, lại nhìn người kia, lạnh lùng nói:
"Hai người các ngươi bị tước đoạt tư cách thi."
"Cái này không công bằng." Người kia gầm lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận