Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2495: Gặp lại Vân Thương

Chương 2495: Gặp lại Vân Thương
Nơi này là một vùng không gian kỳ dị, mỗi bước tiến về phía trước, đều giống như đang ngược dòng mà đi, chống lại thời không.
Trước mắt chỉ có một cầu thang, dẫn tới một thế giới không biết, phía sau thì chẳng có gì, ở chỗ này, ngay cả thang lầu cũng biến mất, nơi này, chỉ có thể tiến lên, không thể lùi lại.
Long Trần từng bước một hướng về phía trước, mặc dù lực cản rất lớn, nhưng Long Trần vẫn có thể chấp nhận được, khi đi đến cuối cầu thang, phía trước lại xuất hiện vô số sinh linh đang đánh tới.
Long Trần liên tục xông lên, hết lần này đến lần khác vượt qua bảy cửa ải, mỗi khi tiến lên một tầng, những sinh linh trước mắt càng trở nên khủng bố, đến khi tiến vào tầng thứ bảy, Long Trần bị một đám sinh linh đáng sợ bao vây tấn công, Long Trần bùng nổ toàn lực, vẫn bị đánh đến máu me khắp người.
Sau khi liên tục xông lên ba lần, mới đột phá vào đường hầm, ở trong đường hầm, Long Trần không ngừng thở dốc, vết thương trên người đang từ từ khép lại.
"Những thứ đó là cái gì vậy?" Long Trần kinh hãi nói, những sinh linh này quá khủng khiếp, Long Trần suýt nữa đã phải viết di chúc ở đây rồi.
Sinh linh ở nơi này, có người, có thú, còn có một số loài chưa từng thấy qua, hình dạng kỳ quái, bọn chúng đều rất lợi hại, đều có phương thức tấn công đặc biệt của mình.
Đặc biệt là trong đó có một con kiến đen tối, phun ra một làn khói đen, trong nháy mắt đã khiến linh hồn của Long Trần suýt bị ăn mòn, nếu không phải linh hồn chi lực của hắn đủ mạnh, e rằng lúc hắn mất đi ý thức, đã bị những sinh linh khác chém giết rồi.
"Cái Cốt Tháp này có gì đó kỳ lạ, giống như thiên đạo, có thể vẽ lại hình ảnh phía dưới. Những sinh linh kia, rất có thể đều là cường giả đã chết ở nơi này, những đòn tấn công của họ lúc còn sống, đã bị ghi lại, dùng để tấn công những kẻ đến sau.
Ngươi cần phải may mắn, ngươi không tính là xui xẻo, những người phía sau ngươi mới là những kẻ xui xẻo nhất, bởi vì bọn họ trùng kích bảo tháp, có thể sẽ phải đối mặt với đòn tấn công của ngươi." Long Cốt Tà Nguyệt nói.
"Ta đi, không thể nào, ta cũng sẽ bị ghi lại sao?" Long Trần lập tức ngây người ra.
"E rằng sẽ như vậy." Long Cốt Tà Nguyệt đáp.
Mồ hôi Long Trần lập tức đổ xuống: "Con đường này là do Vân Thương Đại Đế vạch ra, chẳng phải là nói..."
Long Trần nhìn cầu thang phía cuối, da đầu tê dại một hồi, Vân Thương Đại Đế chắc chắn đã đi qua con đường này, vậy chẳng phải có nghĩa Long Trần sẽ phải đối mặt với Vân Thương Đại Đế sao?
"Cái này..." Long Cốt Tà Nguyệt cũng ngây người ra.
"Nếu như Vân Thương Đại Đế bị bảo tháp ghi lại, ai có thể đánh bại hắn? Khó trách hắn dặn Vân Thiên, nhất định không được đi con đường này." Mặt Long Trần tối sầm lại, hắn dường như đã hiểu ý đồ của Vân Thương Đại Đế.
Đại Đế, đó là một nhân vật không thể chiến thắng, chỉ riêng việc phải đối mặt với một Đại Đế đã là thập tử nhất sinh, còn phải bị nhiều sinh linh khác vây công, vậy chẳng phải là vạn tử vô sinh sao?
"Vân Thương quá thâm hiểm rồi, nếu sớm nói ra, có phải chúng ta sẽ không đến không?" Long Cốt Tà Nguyệt cũng tức giận nói, trong cùng một thế hệ, ai có thể tranh phong với Đại Đế? Huống chi còn có một đám sinh linh khác?
Bây giờ Long Trần đang ở giữa tầng thứ bảy và tầng thứ tám của cầu thang, lui thì không còn đường, chỉ có thể tiến về phía trước, mà phía trước, lại là con đường chết, Long Trần rơi vào tình cảnh cực kỳ khó xử.
"Mẹ nó, liều thôi."
Long Trần hít sâu một hơi, vận chuyển nội thị, xác nhận bản thân đã khôi phục, nắm chặt Long Cốt Tà Nguyệt, cắn răng, hướng tầng thứ tám đi đến, Long Trần biết, tầng thứ tám hẳn không phải là nguy hiểm nhất, Đại Đế có lẽ đang chờ hắn ở tầng thứ chín.
"Hô"
Long Trần bước lên tầng thứ tám, thế giới trước mắt xuất hiện, hắn chém một đao, lại chỉ chém trúng hư không, trước mắt hoàn toàn trống rỗng, không có một sinh linh nào.
"Cái này..."
Long Trần và Long Cốt Tà Nguyệt đều ngây người ra, điều này không giống với những gì bọn họ tưởng tượng.
"Có phải thấy kỳ lạ lắm không?"
Đúng lúc này, từ sau lưng Long Trần truyền đến một giọng nói, dọa cho Long Trần vội vàng quay người lại, suýt chút nữa đã chém tới, khi Long Trần thấy rõ người trước mắt, hắn kinh hô: "Vân Thương Đại Đế!"
Người kia mặc áo trắng như tuyết, mày kiếm mắt sáng, đứng ở đó, tựa như đang sừng sững ở trên vạn trượng hồng trần, tôn quý mà hiền hòa, ánh mắt của hắn, Long Trần vĩnh viễn không quên.
Người kia chính là Vân Thương Đại Đế, Vân Thương Đại Đế mỉm cười, nhìn Long Trần một hồi lâu rồi mới nói: "Thì ra là thế, ngươi đã gặp ta sau khi thành đế rồi."
"Sau khi thành đế?"
Long Trần đầu tiên là ngẩn người, rồi lập tức hiểu ra, Đại Đế mà Long Trần đang gặp bây giờ là Đại Đế lúc còn trẻ, còn Vân Thương Đại Đế ở Linh giới là ông ta sau khi đã thành đế, nói cách khác, Vân Thương hiện tại vẫn chưa phải là Đại Đế.
"Tiểu tử, ngươi bất quá chỉ là một phân thân của Vân Thương, tại sao lại ở chỗ này?" Long Cốt Tà Nguyệt lạnh lùng nói.
Vân Thương mỉm cười, nhìn Long Cốt Tà Nguyệt nói: "Kể từ lúc ta nhìn thấy Long Trần, ta đã không còn là phân thân kia nữa rồi, xem ra ngươi vẫn còn rất hận ta."
"Hận ngươi sao? Nực cười, kẻ làm vua người thua làm giặc, thua cũng là thua, hận có ích gì? Đáng tiếc là ngươi đã chết, nếu không chờ ta khôi phục, nhất định sẽ tìm ngươi tái chiến một lần, nếu như lần trước ta có Vạn Long Sào, ta chưa chắc đã thua ngươi." Long Cốt Tà Nguyệt hừ lạnh nói.
Long Trần có chút mộng, khí tức của Vân Thương trước mắt đang không ngừng biến đổi theo thời gian, hắn có chút không hiểu.
"Không sai, nếu năm đó ngươi không quá chủ quan, có Vạn Long Sào bảo hộ, ngươi thực sự có sức để liều mạng với ta. Nhưng dù có sức liều mạng thì sao chứ? Coi như ngươi thắng ta, sau khi hủy diệt Linh tộc, ngươi có thể làm gì? Không ngừng thôn phệ, không ngừng cướp bóc, để mặc cho dục vọng của bản thân điều khiển, dù cường đại đến đâu thì sao chứ? Chẳng lẽ bây giờ ngươi không tốt sao?" Vân Thương Đại Đế nhìn Long Cốt Tà Nguyệt, thâm ý nói.
"Hừ, tốt cái rắm, đến thân thể cũng mất rồi, phải kề vai chiến đấu với một kẻ vô dụng, mỗi lần đều tức đến chết đi được, lẽ nào còn muốn ta cảm kích ngươi?" Long Cốt Tà Nguyệt hừ lạnh nói.
Vân Thương Đại Đế cười cười không nói gì thêm, quay sang nhìn Long Trần nói: "Thân thể hiện tại của ta là quá khứ thân, còn ngươi đã gặp ta, đối với ta bây giờ, chính là vị lai thân. Khi ta gặp ngươi, nhân quả giữa quá khứ thân và vị lai thân, vì ngươi mà tương liên, cho nên bây giờ quá khứ thân của ta và vị lai thân đã dần dần dung hợp, do đó khí tức của ta đang không ngừng biến đổi, ngươi không cần thấy kỳ lạ."
"Tuy nghe không hiểu, nhưng vẫn cảm thấy vô cùng lợi hại, Đại Đế quả nhiên là Đại Đế." Long Trần từ tận đáy lòng tán thán, học thức của Đại Đế, quả thực khiến người khác phải ngước nhìn.
Long Trần cũng được xem là một trong những cường giả đứng đầu nhất của Thiên Võ đại lục, nhưng khi nói đến học thức, thì hoàn toàn không cùng cấp bậc với Vân Thương Đại Đế.
"Chuyện này không giống nhau, thời đại của chúng ta khác biệt, dù khi đó ta vừa trải qua Tiên Cổ đại chiến, đại lục bắt đầu suy yếu, nhưng một số truyền thừa vẫn chưa bị đoạn tuyệt. Còn nơi ngươi ở lại là mạt pháp thời đại, các loại truyền thừa tinh diệu không cách nào kết nối lại mà biến mất, chỉ có thiên phú kinh người, lại không học được gì, không thể vận dụng, đừng nên tự coi thường bản thân như vậy. Mặt khác, cách xưng hô của ngươi cần thay đổi một chút, Đại Đế là người ngoài gọi, ngươi nên gọi đại ca." Vân Thương Đại Đế cười vỗ vai Long Trần, thân thiết nói.
Khi mới vào, khí tức của Vân Thương Đại Đế vẫn còn hơi xa lạ, nhưng bây giờ khí tức của Vân Thương Đại Đế đã hoàn toàn giống với Vân Thương Đại Đế mà Long Trần đã gặp ở Linh giới.
Quá khứ thân lại có thể dung hợp hoàn toàn với vị lai thân, đây là một loại khái niệm mà Long Trần chưa bao giờ được tiếp xúc, Long Trần cảm giác mình như ếch ngồi đáy giếng vậy.
Bây giờ nhìn ánh mắt quen thuộc của Vân Thương Đại Đế, giọng điệu và cử chỉ quen thuộc, Long Trần dường như quay trở lại không gian năm xưa.
"Đại ca" Long Trần cung kính gọi một tiếng.
Vân Thương Đại Đế gật đầu nói: "Không cần cảm thấy xấu hổ, việc ngươi xưng huynh gọi đệ với hắn là chuyện của các ngươi, chúng ta là một thể."
Long Trần quả thật có chút xấu hổ vì chuyện này, cả hai người đều xưng huynh gọi đệ với hắn, vai vế có hơi loạn.
"Đại ca, tại sao huynh lại ở đây?" Long Trần hỏi.
"Đây là một phân thân của ta, trước kia ta chặn chiếc U Linh Thuyền này lại, mở thiên mệnh chi nhãn, đã thấy vô số cơ duyên trên chiếc U Linh Thuyền này. Cũng thấy được những thứ ta cần phải dùng, chỉ có một thứ, ta không có cách nào lấy đi một lần được, cho nên ta đã để Vân Thiên tới lấy." Vân Thương Đại Đế nói.
"Đại ca, tiểu đệ có chút không hiểu, huynh nắm giữ thiên mệnh chi nhãn có thể nhìn thấu tương lai, tại sao lại xuất hiện sai lầm như vậy?" Long Trần hỏi, ý chỉ sự việc liên quan đến Long Vương Huyết Tinh Thạch.
"Tuy rằng ta có thiên mệnh chi nhãn, nhưng chỉ có thể thấy được một góc tương lai, mà lại chỉ là một góc tương lai của một giới. Lúc trước ta phong ấn Tà Nguyệt và long tinh của hắn, vốn đều là để lại cho ngươi, nhưng nữ tử kia lại là một Thần Minh dị giới, không nằm trong phạm vi khóa chặt của thiên mệnh ta. Kết quả nàng lấy đi long tinh, vì nhân vì quả, đã dẫn tới suy tính sai lầm của ta, hơn nữa tương lai không phải là đã hình thành thì không thay đổi, ngươi đừng quá tin tưởng vào những thứ này. Chúng ta tu hành, cũng là đang chống lại thiên mệnh, nếu không người thế tục, sẽ phải sinh lão bệnh tử, luân hồi lặp đi lặp lại. Mà việc tu hành chính là không cam lòng để vận mệnh đùa bỡn, cho nên, tương lai mãi mãi nằm trong tay chính mình."
Vân Thương Đại Đế đổi giọng nói: "Phân thân của ta, ở lại nơi này chính là để xem, sau này ai sẽ đến được đây, không ngờ lại nghênh đón ngươi. Để giữ lại phân thân này, không bị pháp tắc ở đây ma diệt, ta đã chém giết toàn bộ Tinh Hồn của sinh linh ở đây, dùng lực lượng của bọn họ, để duy trì sinh cơ cho phân thân ta."
Long Trần bừng tỉnh ngộ, lúc này mới hiểu ra, tại sao ở đây lại không thấy bóng dáng sinh linh nào, hóa ra tất cả đều bị Vân Thương Đại Đế chém giết.
Long Trần càng thêm khâm phục Vân Thương, những sinh linh ở đây chắc chắn còn mạnh hơn cả ở tầng bảy, hơn nữa những sinh linh này, còn bị ảnh hưởng bởi pháp tắc ở đây, gần như là bất tử bất diệt, mà Vân Thương Đại Đế lại có thể chém giết toàn bộ, thủ đoạn này quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng được.
"Nếu ngươi đã đến rồi, vậy thì dễ rồi, đi thôi, chúng ta lên tầng thứ chín." Vân Thương Đại Đế vừa nói vừa dẫn Long Trần đi về phía cầu thang trước mặt.
"Đại ca, huynh chưa từng trải qua tầng thứ chín sao?" Long Trần hỏi.
"Đã lên rồi, nhưng ở trên có nhân quả áp chế ta, nói rõ nơi này không phải là nơi ta đến. Hoặc có thể nói, cơ duyên này vốn không phải dành cho ta, ta vận dụng thiên mệnh chi nhãn, việc này bản thân đã là một dạng gian lận rồi, nó bài xích ta. Ta đã thử mấy lần rồi, đều không qua được, bây giờ ngươi đến, có lẽ có thể qua được, ta cũng muốn xem thử, nơi này rốt cuộc có bí mật gì."
Long Trần và Vân Thương sóng vai đi về phía cầu thang, đến khi thật sự bước lên thang lầu, bỗng nhiên hư không vặn vẹo, một thanh cốt đao đen như mực, mang theo khí tức tà ác vô tận, chém thẳng vào hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận