Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 3228: Kiếm chỉ Sở gia

Chương 3228: Kiếm chỉ Sở gia
Long Trần được đưa đến bí địa của Lạc gia, đây là thế giới dưới lòng đất của Lạc gia, cũng là nơi bí ẩn lớn nhất của Lạc gia.
Nơi này có tầng tầng đại trận thủ hộ, linh khí nồng đậm đến cực điểm, tại một chỗ đại điện, Long Trần thấy hơn sáu trăm chiến sĩ Lạc tộc, trong mắt bọn họ đều lộ vẻ kích động.
Long Trần nhìn thấy trong ánh mắt của bọn họ, ít nhiều đều có một tia đường vân tía máu hiện lên, bất quá, lại chưa từng xuất hiện tử đồng. Tử đồng là khi tử huyết nồng đậm đến một mức độ nhất định mới có thể xuất hiện. Lạc gia truyền thừa nhiều đời như vậy, chỉ có Lạc Tử Xuyên một người thức tỉnh tử đồng, mà hắn thức tỉnh tử đồng, là bởi vì Tử Vi.
Bất quá coi như vậy, Lạc Trường Võ cũng đã kích động đến không thôi, đến khi những đệ tử này toàn bộ trở thành cường giả sơ đại, hắn vẫn còn bàng hoàng như trong mộng, trái cây kia quá nghịch thiên.
Long Trần nhìn thấy trong đám đệ tử này có Lạc Băng và Lạc Ngưng, đối với các nàng gật đầu ra hiệu một chút.
Chỉ có điều các nàng cũng không biết, trái cây họ ăn là do Long Trần mang đến, bởi vì Lạc Trường Võ liệt việc này vào cơ mật tối cao của Lạc tộc.
Ngoài Lạc Băng và Lạc Ngưng, các đệ tử còn lại sau này sẽ trở thành lực lượng bí mật của Lạc tộc, sẽ không tùy tiện ra khỏi thế giới dưới lòng đất.
Nếu Lạc gia trong một đêm xuất hiện hơn sáu trăm vị cường giả sơ đại, bị ngoại giới biết thì Lạc gia sẽ gặp nguy hiểm.
Long Trần và Lạc Trường Võ trở về mặt đất, Lạc Trường Võ vẫn không thể bình phục tâm tình kích động: “Long Trần, ngươi đúng là đại ân nhân của Lạc gia ta!”
“Ngài khách khí quá, ta mới là người thâm thụ đại ân của Lạc gia.” Long Trần cười nói. Đương nhiên là hắn thâm thụ đại ân của Lạc gia, không có Lạc gia thì làm sao có hắn?
Long Trần tiếp tục: “Tộc trưởng đại nhân không có ở đây, bây giờ chúng ta lưng đối diện địch, tiếp tục thế này không phải là cách. Mà ta không thể ở lại Lạc tộc lâu dài được, cho nên ta hy vọng có thể sớm giải quyết vấn đề này, sau đó quay về thư viện.”
“Giải quyết? Ý của ngươi là?” Lạc Trường Võ hỏi.
“Ý của ta là, nhổ tận gốc Sở gia, vĩnh trừ hậu họa.” Long Trần nói.
Lạc Trường Võ giật mình: “Cái này… chỉ sợ không được, Sở gia có cường giả nửa bước Tiên Vương, hơn nữa Sở gia còn cúng phụng Đại Phạm Thiên Tượng Thần. Một khi vận dụng lực lượng truyền thừa, thực lực có thể so với Tiên Vương.
Hơn nữa cao thủ của Sở gia nhiều như mây, sau lưng không biết nuôi bao nhiêu cường giả, bọn chúng đều là tín đồ của Đại Phạm Thiên và Lạc Thiên Dạ, một khi kích phát được Thần Linh che chở thì chiến lực bạo phát, chúng ta mà cứng đối cứng thì chưa chắc sẽ chiếm được lợi.
Điều quan trọng nhất là bây giờ phụ thân không có ở đây, chúng ta căn bản không có thực lực đối cứng, mà cứ liều như vậy thì người thiệt thòi sẽ là chúng ta.
Nếu để đối phương biết phụ thân không có ở trong tộc thì Lạc tộc chúng ta sẽ gặp nguy hiểm diệt vong.”
Lạc gia và Sở gia đời đời là kẻ thù, thù hận sâu tựa biển, trong mơ cũng muốn tiêu diệt đối phương. Nhưng hai nhà đều có sự ước định về thực lực của nhau, không có niềm tin tuyệt đối thì đều không muốn mạo hiểm giao chiến.
Long Trần lắc đầu nói: “Chuyện này không có cách nào khác, Sở gia chắc chắn có bí pháp gì đó để dẫn dụ hải yêu từ Ác Ma Chi Hải đến Doanh Châu.
Sở gia bày ra tư thế tấn công, Lạc gia không thể không phân hơn phân nửa tinh lực đi phòng bị Sở gia, cả ngày căng thẳng lo âu, lâu dần sẽ thành mệt mỏi.
Mặt khác, ngươi bên này suất lĩnh cường giả Doanh Châu, liên tục ngăn cản hải yêu xâm lấn, tuy mỗi lần đều thắng, nhưng mỗi một trận chiến đều có tổn thất nhất định. Nhiều lần xâm lấn sẽ làm hao tổn rất nhiều, mặc kệ là Lạc gia hay các thế lực khác ở Doanh Châu thì lâu dài cũng sẽ không chịu nổi.
Số thiên tài sinh ra không bù lại được số tổn thất, mọi người sẽ hoảng sợ, thời gian dài nhân tâm sẽ tan rã. Đến lúc đó Sở gia lại dùng thêm công tâm kế thì từ bên trong Doanh Châu sẽ bị tan rã, đến khi đó Lạc gia sẽ mất hết cơ hội.”
Lạc Trường Võ thở dài: “Những điều này ngươi nói ta cũng từng nghĩ đến, nhưng mà thật sự không có cách nào tốt để ứng phó.
Bất quá bây giờ thì tốt rồi, Lạc tộc chúng ta có thêm hơn 600 cường giả sơ đại, đợi khi họ trưởng thành không cần đến Thần Quân cảnh mà chỉ cần đến Tứ Cực đỉnh phong, chúng ta có thể xua quân tấn công Sở gia. Không cần nhiều thời gian đâu, chỉ cần hai ba năm, nhiều năm như vậy chúng ta cũng đã đợi được, không thiếu gì hai năm này!”
Long Trần cười khổ, cữu cữu của hắn đúng là như lời Lạc Tử Xuyên đã bình luận, thủ giỏi mà không giỏi công, làm việc ung dung không chịu mạo hiểm.
“Võ thúc, tính cách của ta có chút giống với tộc trưởng đại nhân, có thể nói đời ta không phải đang tiến công thì là trên đường tiến công, ở phương diện phòng ngự thì ta không có giỏi.
Nhưng con người ta rất nhạy bén với chiến tranh, Sở gia lúc này giở trò quỷ, ngươi không cảm thấy rất đột ngột sao?” Long Trần hỏi.
“Ý của ngươi là…” Lạc Trường Võ giật mình.
Long Trần nói: “Chúng ta hãy suy tính theo logic bình thường xem sao, Sở gia đã chịu thiệt lớn ở Lăng Tiêu thư viện, ở Cửu Châu đại hội thì lại bị ta chém mất bốn thiên tài đệ tử sơ đại.
Mà ta thì dẫn động thiên kiếp, hủy diệt nhiều cường giả của Huyết Sát điện như vậy, vô số tông môn trong một đêm toàn bộ giải tán.
Theo lý thuyết thì lúc này hắn dù không phải là kiến bò trên chảo nóng thì cũng phải nên ngoan ngoãn, cẩn trọng chứ. Vậy mà lúc này lại đi trêu chọc Lạc tộc, chẳng phải là quá bất thường hay sao?”
“Ngươi nói vậy thì ngược lại hình như có chút kỳ dị thật.” Lạc Trường Võ trong lòng bối rối, đây là điều hắn không ngờ đến.
Long Trần tiếp tục nói: “Cái gọi là sự việc bất thường thì chắc chắn có yêu quái, mặc dù ta không biết yêu quái này là gì, nhưng trực giác mách bảo ta là chúng ta càng do dự thì càng nguy hiểm.
Nếu như Võ thúc đã có ý nghĩ bảo thủ như vậy thì vậy thì thế này, chúng ta có thể thử đánh úp bất ngờ thăm dò một lần, xem thực lực của Sở gia thế nào.”
“Thăm dò bằng cách nào?” Lạc Trường Võ hỏi.
“Ta muốn biết, chiến lực của Văn thúc so với ngươi như thế nào?” Long Trần không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Đại ca, mạnh hơn ta một chút, nghe nói đã chạm đến bình chướng rồi.” Lạc Trường Võ đáp, cảnh giới của Lạc Trường Văn cao hơn hắn một chút, bất quá chạm đến bình chướng không có nghĩa là có thể tiến thêm một bước. Chỉ là chạm đến thì chẳng khác gì nhìn thấy con đường phía trước nhưng có một cái hố lớn cản trở, không bước qua được thì cũng vô dụng.
“Vậy thì tốt rồi, mấy ngày nay ta sẽ dành chút thời gian luyện chế một ít đan dược. Sau khi ngươi và các tiền bối sơ đại đỉnh phong Thần Quân cảnh của Lạc tộc dùng đan dược thì sẽ có thực lực nửa bước Tiên Vương.” Long Trần nói.
“Đan dược gì mà lợi hại vậy?” Lạc Trường Võ giật mình.
Long Trần mỉm cười: “Đến lúc đó ngài sẽ biết, thế nào, có thể thử một lần không?”
“Nếu ngươi thật sự có thể luyện chế ra loại đan dược này thì chúng ta quả thật có thể thăm dò hư thực.” Lạc Trường Võ động lòng, đối với Long Trần hắn càng ngày càng kinh ngạc.
“Vậy thì tốt, ta mượn bảo địa của tộc trưởng đại nhân một chút để làm nơi luyện đan, không có vấn đề chứ?” Long Trần nói.
“Tự nhiên không có vấn đề.”
“Vậy cứ quyết định như thế, ngài cứ gọi cho Văn thúc, chờ tin tức tốt của ta đi.” Long Trần nói xong thì đi thẳng đến Ma Đao Thiên Thê.
Lạc Trường Võ nhìn theo bóng lưng rời đi của Long Trần, hít sâu một hơi. Long Trần mang đến cho hắn quá nhiều rung động, đây là một người trẻ tuổi vô cùng đáng sợ, may mắn là hắn là bạn của Lạc gia.
Lạc Trường Võ bên này vui mừng cảm động, còn Long Trần bên kia thì khóe miệng đã nhếch lên một nụ cười âm hiểm:
“Cái gì mà thăm dò? Sao có thời gian chơi mấy trò này với chúng nó, muốn làm thì phải làm cho lớn.”
Đáng thương Lạc Trường Võ cũng không biết, hắn đã bị đứa cháu ngoại này tính kế rồi. Trong mắt Long Trần thì vốn dĩ không có cái chuyện thăm dò, đã không ra tay thì thôi chứ ra tay là phải có kết quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận