Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2014: Cản đường ăn cướp

"Cái gì?" Những đệ tử kia quả thực không thể tin vào tai mình.
"Nghe không hiểu sao? Cũng là ăn cướp, ăn cướp hiểu không? Gần đây xấu hổ vì ví tiền rỗng tuếch, hai tay trắng trơn, chuẩn bị làm chút nghề phụ, kiếm chút thu nhập thêm.
Dù sao nhà lớn nghiệp lớn, trong nhà có nhiều huynh đệ như vậy chờ ăn cơm, ta cũng không dễ dàng gì, cho nên không còn cách nào, đành phải vất vả một chút, kiếm chút tiền." Long Trần nhìn đám đệ tử vừa sợ vừa giận, cười hắc hắc nói.
"Long Trần, ngươi dù sao cũng là một phương bá chủ, tuyệt thế thiên kiêu, sao có thể làm ra những hành động vô sỉ như vậy?" Một vị cường giả Cổ tộc không khỏi giận dữ.
"Vô sỉ? Cái này là vô sỉ á? Khi ta vô sỉ ấy à, các ngươi còn chưa thấy đâu, bớt lời, không trả tiền thì đừng ai hòng qua." Long Trần vung Long Cốt Tà Nguyệt trong tay một vòng, mang theo tiếng gió vút vun vút, lạnh lùng nói.
"Hỗn đản, khinh người quá đáng, cướp bóc vậy mà đánh đến trên đầu chúng ta, mọi người cùng nhau xông lên, chém chết hắn." Một cường giả Huyền Thú nhất tộc giận dữ gầm lên một tiếng, cái thứ nhất xông ra.
"Phụt" Có điều người hắn còn chưa xông ra khỏi thông đạo, liền bị Long Trần một đao chém thành sương máu, cả nguyên thần đều bị diệt sát cùng một chỗ.
Các cường giả khác thấy vậy sắc mặt đại biến, vì họ phát hiện, lực lượng của mình lại bị hạn chế, không cách nào bạo phát ra.
"Không gian thông đạo này có pháp tắc riêng, để phòng ngừa có người phá hoại, cố ý áp chế thiên Đạo chi lực, nói cách khác, ở trong đường hầm, các ngươi không thể hấp thụ thiên Đạo chi lực mà dùng.
Các ngươi giờ phải chấp nhận sự thật, hiện tại ta một mình canh giữ cửa ải, vạn người cũng không thể khai thông, các ngươi chỉ có sức lực mà thôi, không làm nên trò trống gì đâu.
Hắc hắc, nên ngoan ngoãn nghe lời đi, ta cũng không có lòng dạ đen tối gì đâu, một người thu các ngươi 1000 vạn linh tinh phí qua đường là được." Long Trần cười hắc hắc nói.
"1000 vạn? Ngươi sao không đi ăn cướp?" Mọi người nghe xong mặt mày đều xanh lét, cái này quá độc ác.
"Không sai, chính là cướp đó, hôm nay ta sẽ để lời ở chỗ này, không đưa tiền, ai cũng đừng hòng qua.
Phạm thiên bí cảnh có thời gian hạn chế, chờ đến giờ, Phạm thiên bí cảnh sẽ đóng lại, dù sao thời gian của ta vô cùng dư dả, cứ vậy cùng các ngươi hao tổn là được." Long Trần lấy ra một cái ghế, cứ thế ngồi ngay trước cửa thông đạo, Long Cốt Tà Nguyệt cắm xuống mặt đất, cứ vậy nhìn đám người này.
Đám cường giả mặt mày ai nấy đều giận tím tái rồi, cướp bóc á? Trong ấn tượng của họ, chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.
Mỗi người trong số họ đều là Diễn Thiên Giả cường đại, đi đến đâu cũng có kẻ trước người sau hầu hạ, đời này chưa từng gặp phải chuyện như thế này.
"Hỗn đản, chúng ta sẽ không để ngươi như ý, tiền chúng ta có rất nhiều, nhưng nhất định không cho ngươi." Một đệ tử Cổ tộc giận dữ quát lên.
"Tùy các ngươi thôi, dù sao ta đến đây cũng chỉ là trà trộn, căn bản không vào được khu vực hạch tâm, xưa nay người chân đất thì không sợ người mang giày, các ngươi muốn hao tổn, ta đây cứ hao tổn với các ngươi." Long Trần làm ra vẻ lợn chết không sợ nước sôi, khiến đám cường giả kia tức đến ngứa răng.
Trong thông đạo, càng ngày càng nhiều cường giả tụ tập, người phía sau không biết chuyện gì xảy ra ở phía trước, vẫn cứ gắng chen lên, trong đó có hai cường giả bị ép ra khỏi thông đạo, mà Long Trần lập tức nhấc Long Cốt Tà Nguyệt lên, hai cường giả kia sợ đến kêu oai oái, vậy mà theo những người trên đầu, nhào lộn quay trở lại thông đạo.
Mà người phía sau, rốt cuộc cũng biết được phía trước xảy ra chuyện gì, nhất thời mọi người không khỏi xôn xao, đem sự tình bên trong nói cho Đan cốc.
Nhưng người Đan cốc nghe được, quả thực không tin vào tai mình, Phạm Thiên bí cảnh của Đan cốc, Long Trần lại đến thu phí qua đường? Long Trần này là nghèo đến phát điên rồi sao? Đầu óc của hắn nghĩ cái gì vậy?
"Long Trần, ngươi còn biết chút liêm sỉ không? Đường này do ngươi mở hả, cây này do ngươi trồng à, đây rõ ràng là bí cảnh của người ta, Đan cốc, mắc mớ gì đến ngươi?" Có người tức giận mắng.
"Buồn cười, ta vừa đi ngang qua đây, đá một cục đá, đường liền thông suốt hơn rồi, đường chính là do ta mở." Long Trần cười lạnh nói.
"Vậy cái cây thì sao?"
"Ta vừa mới rải hạt, lại gắn bãi tiểu, qua mấy năm thì mọc thôi, nếu ngươi không tin, vài năm sau cứ quay lại xem thử.""Long Trần, ngươi có biết xấu hổ chút nào không vậy?""Cứ như thế không hay, sao vậy? Ta cùng các ngươi giảng đạo lý, các ngươi lại chơi xấu với ta, ta chơi xấu, các ngươi lại bày ra bộ dạng đáng thương.
Dù sao hôm nay chính là như vậy, bất kể ai, đều phải giao tiền mới có thể qua, bất quá các ngươi giao tiền, cũng không chỉ là tiền mãi lộ, mà còn được bảo hộ nữa." Long Trần cười hắc hắc nói."Ý gì?""Ý là, nếu các ngươi giao tiền, ta cũng ngại chủ động ra tay với các ngươi, về sau ở trong Phạm thiên bí cảnh, chỉ cần các ngươi không chủ động ra tay với ta, ta sẽ không xem các ngươi là địch.
Dù sao tay cầm của người thì ngắn, các ngươi đã giao tiền rồi, làm sao ta lại không biết xấu hổ ra tay với các ngươi được nữa?" Long Trần nói.
Lời của Long Trần, lập tức khiến có người nhấp nhổm trong lòng, đưa tiền rồi thì rốt cuộc không cần lo lắng việc Long Trần ra tay đối phó họ, vậy chẳng phải đã loại bỏ một mối uy hiếp lớn nhất sao."Nhưng mà 1000 vạn, quá đắt, chúng ta cả gia tộc mười mấy người, cái này đúng là quá hố." Có người lên tiếng phản đối.
Long Trần liếc người kia, thấy là đến từ cường giả trung lập, Long Trần lên tiếng nói: "Đệ tử trung lập, phí qua đường có thể ưu đãi, mỗi người các ngươi đưa một trăm vạn là được."
Các cường giả trung lập không khỏi mừng rỡ, bọn họ đều là siêu cấp cường giả, của cải cực kỳ phong phú, 1000 vạn đối với bọn họ cũng không phải không đưa ra được, nhưng dù sao cũng thấy xót xa một chút, nhất là những thế lực có số người quá nhiều, có cảm giác bị cắt thịt, nhưng nếu là một trăm vạn, thì chẳng đáng gì."Ta trả tiền."Bỗng nhiên một cường giả đến từ phe trung lập, xông lên nói.
"Hỗn đản, ngươi không có chút cốt khí nào sao." Người kia vừa ra, nhất thời bị vô số cường giả mắng chửi, bất quá những người chửi rủa này, đều là Cổ tộc, Huyền Thú nhất tộc và cường giả thế lực tà đạo chiếm đa số.
Vì Long Trần chỉ đồng ý ưu đãi cho các cường giả trung lập, không nới lỏng điều kiện cho họ, khiến họ tức giận nhất chính là, một khi cái lỗ hổng này mở, thì sẽ không có ai nguyện ý phản kháng nữa.
Người kia dường như không nghe thấy lời người khác nói, trực tiếp đi đến trước mặt Long Trần, ném cho Long Trần một chiếc nhẫn không gian, Long Trần nhìn qua, bên trong xếp ngay ngắn một trăm vạn linh tinh.
"Hắc hắc, cảm ơn lão bản." Long Trần nhận tiền, lập tức tươi cười hớn hở, hắn đây là học theo Hoa Vân tông, đối với bất kỳ ai đưa tiền cho ngươi, đều phải giữ thái độ cảm ơn.
Sau khi nam tử kia giao tiền xong, nhìn thấy nụ cười tươi rói của Long Trần, không khỏi sững sờ, ngay sau đó hắn cũng cười: "Có thể được người được xem là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Thiên Võ gọi một tiếng lão bản, hắc hắc, cái một trăm vạn này đáng đồng tiền bát gạo."
"Nếu các hạ thấy vẫn chưa đủ, đưa ta thêm một trăm vạn, ta gọi ngươi hai tiếng lão bản thế nào?" Long Trần cười nói.
Long Trần lúc này, nào còn chút phong phạm cao thủ nào nữa, lộ rõ bản chất tham tiền, thậm chí có người hoài nghi, người này có thật là Long Trần không, hay là bị ai đó giả mạo?
Người kia lắc đầu, nhanh chóng rời đi, nơi này là Phạm thiên bí cảnh, thời gian cũng là kỳ ngộ, hắn không muốn lãng phí thêm chút thời gian nào.
Nhìn người kia rời đi, đám cường giả trong cả thông đạo lập tức không giữ được bình tĩnh, phải biết, hiện tại chỉ có một nhóm người tiến vào, nghĩ tới việc họ đang trắng trợn tìm kiếm chí bảo, liền bắt đầu khó chịu."Hô" Lại một cường giả trực tiếp ném nhẫn không gian cho Long Trần, lúc này mới rời đi, ngay sau đó càng ngày càng nhiều cường giả, nén lửa giận, ném nhẫn không gian cho Long Trần.
"Ha ha, cảm ơn các vị lão bản, chúc các vị lão bản tìm được nhiều tài nguyên trong Phạm thiên bí cảnh nhé..." Long Trần đếm tiền vui vẻ, bộ dáng tham tiền, hoàn toàn phá tan hình tượng thủ đoạn tàn ác, cao cao tại thượng của hắn trong mắt mọi người.
"Từ từ thôi, từng người một nào, dừng, thằng nhãi, mẹ kiếp, ngươi định đục nước béo cò đấy à? Ngươi là người của Liên minh Viễn Cổ Thế gia, còn muốn gạt ta sao?"
Long Trần bỗng nắm chặt tay một cường giả vừa ném nhẫn không gian cho hắn, người này lúc này không mặc phục sức của đệ tử Liên minh Viễn Cổ Thế gia, muốn giả làm cường giả trung lập, bớt được một khoản tiền, kết quả bị Long Trần bắt được.
"Vậy ta lại nộp thêm 900 vạn cho ngươi là được chứ gì." Người nọ bị vạch trần, đành nén giận, lại muốn trả tiền."Nộp? Đùa giỡn với ta đấy hả? Múa khỉ à? Giờ ngươi muốn trả gấp mười tiền phạt, tiền vốn thì ta không cần nữa, ngươi cứ nộp tiền phạt lên là được rồi." Sắc mặt Long Trần lập tức lạnh xuống, vừa nãy còn hòa khí sinh tài, giờ trở mặt còn nhanh hơn lật sách.
"Ngươi..." Cường giả Liên minh Viễn Cổ Thế gia kia tức giận.
"Ông" Long Cốt Tà Nguyệt của Long Trần, theo một góc độ vô cùng kỳ dị, gác lên cổ người nọ, khí tức sắc bén, khiến toàn thân hắn lông tơ dựng đứng, một luồng hơi thở tử vong bao trùm trong lòng hắn.
Lúc này, mọi người mới nhớ ra, đây là Long Trần, đây mới thực là Long Trần, chứ không phải tên cướp bình thường, họ đều bị vẻ mặt tươi cười vừa rồi của Long Trần đánh lừa.
"Nộp hay là không?" Long Trần lạnh lùng hỏi."Nộp, ta nộp!" Người nọ sợ đến mồ hôi tuôn ra: "Nhưng mà ta không có nhiều linh tinh như vậy.""Không có tiền, lấy đồ ra, không có đồ thì lấy mạng đền, tùy ngươi chọn, cửa tiệm của ta vốn mỏng lãi ít, tuyệt đối không thiếu nợ." Long Cốt Tà Nguyệt trong tay Long Trần khẽ lay một cái, người nọ nhất thời sợ đến toàn thân run rẩy.
Cuối cùng người kia ngoài việc giao hơn 7000 vạn linh tinh ra, còn phải đem một kiện Bán Thần Khí thế chấp cho Long Trần, coi như để bù vào số linh tinh còn lại.
Sau khi nhận được tiền, Long Trần lập tức khôi phục bộ dáng hòa khí sinh tài, mang nụ cười thiên quan ban phúc lên mặt: "Cảm ơn lão bản, thật hy vọng sau này sẽ có dịp gặp thêm nhiều khách hàng lớn, hào phóng như ngươi."
Nghe lời Long Trần nói, một số cường giả đã ngụy trang thành đệ tử trung lập ở đằng xa, cuối cùng cũng lén lút sửa lại đồ trang điểm của mình."Vị đại ca ca này, đây là tiền của ta!"Bỗng nhiên trong đám người, có một tiểu cô nương bước tới, duỗi bàn tay nhỏ ra, đưa nhẫn không gian cho Long Trần.
Đó là một tiểu cô nương trông có vẻ chỉ mười lăm, mười sáu tuổi, vô cùng trẻ tuổi, da thịt trắng nõn, đôi mắt to, mang theo một vẻ quyến rũ kỳ lạ, ở giữa lông mày nàng, lại có đồ án chín cái đuôi.
Đây là người của Cửu Vĩ Mị Hồ Cổ tộc, Cửu Vĩ Mị Hồ đã biến mất khỏi Huyền Thú tộc, nhưng ở Cổ tộc vẫn còn một bộ phận huyết mạch lưu lại.
Lực chiến đấu của Cửu Vĩ Mị Hồ không phải là rất mạnh, nhưng bọn họ lại rất nổi danh, vì Cửu Vĩ Mị Hồ nam thì tuấn tú, nữ thì xinh đẹp, trời sinh quyến rũ, mị lực khiến người ta khó có thể chống cự.
Truyền thuyết mị hoặc chi thuật của Cửu Vĩ Mị Hồ vô cùng lợi hại, nhưng mị hoặc pháp đó ra sao thì không nhiều người biết.
Lúc này tiểu cô nương Cửu Vĩ Mị Hồ, e dè nhìn Long Trần, tay cầm nhẫn không gian, không biết có nên ném cho Long Trần, hay đưa cho Long Trần thì tốt hơn.
"Thật là mị hoặc chi thuật lợi hại." Long Trần bỗng nhiên giật mình nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận