Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 1254: Tu vi áp chế

"Ầm" Bảo Gia vung một quyền xuống, uy mãnh vô song, rõ ràng là Bảo Gia đã thật sự nổi giận, lần này muốn dạy dỗ cho ra trò ba tên vô pháp vô thiên này. Thế nhưng, điều khiến tất cả mọi người kinh hãi là, một quyền uy mãnh vô song của Bảo Gia, nện vào lòng bàn tay của Long Trần, vốn dĩ ai cũng nghĩ ít nhất Long Trần cũng phải gãy xương, thổ huyết bay ngược ra sau. Thế nhưng một quyền của Bảo Gia giáng xuống, Long Trần không hề nhúc nhích, trong phút chốc tất cả cường giả Khai Thiên Chiến Tông đều há hốc mồm, phát ra một tiếng kinh hô. "Sao có thể?" Thực lực của bảy vị gia, tại Khai Thiên Chiến Tông, ngoại trừ lão già ra, là những người mạnh nhất, có thể vượt cấp chém giết cường giả Mệnh Tinh cảnh, uy mãnh bá đạo đến mức nào? Hiện giờ Bảo Gia đang giận dữ, bộ dạng này căn bản không hề giữ lại, chuẩn bị đánh Long Trần bọn người thành thịt băm, để trừng trị. Thế nhưng hiện tại, Long Trần không hề động đậy, vẻ mặt thản nhiên tự tại, tất cả mọi người ngơ ngác, đây là chuyện gì xảy ra vậy? "Linh nguyên của ta... Aiyo" Gương mặt Bảo Gia lộ vẻ kinh hãi, hắn phát hiện linh nguyên của mình lưu chuyển, vậy mà không bằng 1% so với bình thường, kết quả bị Long Trần nện một quyền vào sống mũi, máu lập tức chảy ra. "Cái này..." Long Trần một quyền đánh vỡ mũi Bảo Gia, tất cả mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, mặt Bảo Gia đỏ bừng, đây quả là một chuyện lớn chưa từng có a, hơn nữa còn bị một tên gà mờ Chú Đài cảnh đánh cho một quyền. "Mẹ nó chứ, đây là chuyện gì? Linh nguyên của chúng ta sao bị áp chế rồi?" Tứ gia tức giận quát, hắn là người thứ hai đến, kết quả bị Bảo Bất Bình nện cho một quyền vào trán, trên ót lập tức nổi lên một cái u nhỏ to bằng quả trứng gà. Bảo Bất Bình cùng Thường Hạo vẻ mặt kinh ngạc nhìn mấy vị gia, bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng bọn họ biết, tu vi của mấy vị gia đã bị áp chế xuống tới cảnh giới Chú Đài. "Các huynh đệ, tu vi của mấy vị gia bị áp chế đến Chú Đài cảnh rồi, hiện tại có oan báo oan, có thù báo thù." Long Trần hét lớn, hung hăng vung một quyền về phía Bảo Gia, Bảo Gia cũng vung quyền đón đỡ, kết quả cả hai đều bị đẩy lui mấy trượng. Bảo Gia vừa sợ vừa giận, trước đó một quyền, hắn không hề biết tu vi của mình đã bị áp chế, sợ làm Long Trần bọn người bị thương nặng, cho nên có giữ lại, kết quả lại bị Long Trần đánh cho một quyền đổ máu. Bây giờ một quyền này, căn bản không hề giữ lại, vậy mà lại cân tài cân sức với Long Trần, điều này khiến trong lòng lão già cảm thấy bất an. "Giết nha, đây chính là cơ hội ngàn năm có một, xử lý đám lão già không biết xấu hổ này, hôm nay dưới cảnh giới ngang nhau, xem rốt cuộc ai mới là đàn ông." Bảo Bất Bình cùng Thường Hạo hưng phấn rống to, bộc phát toàn bộ khí thế, thẳng về phía mấy vị gia cường giả. "Má nó, thật quá tà môn." Đến bây giờ bảy vị gia vẫn không biết, rượu của bọn hắn đã bị Long Trần động tay động chân, trước đó chỉ là tiêu chảy, tu vi vẫn còn. Thế nhưng sau đó về tắm rửa, kết quả sau khi bị nước lạnh thấm vào, chuyện hỏng bét, da thịt hấp thu một mức độ nào đó, vậy mà lại phát sinh một loại biến hóa kỳ lạ nào đó, khiến linh nguyên của bọn hắn trở nên trì trệ, tu vi bị áp chế, hơn nữa hết thảy đều là vô thanh vô tức, căn bản không hề có nửa điểm phát giác. "Đừng quan tâm những thứ vô dụng kia, chẳng qua là bị áp chế đến Chú Đài cảnh thôi, có gì hơn người chứ, tất cả mọi người xuất hết bản lĩnh ra, đừng để người ta chê cười, giết!" Bảo Gia không hổ là người cầm đầu, rất nhanh trấn tĩnh lại, dẫn bảy người thẳng về phía ba người Long Trần. "Ầm ầm ầm..." Dưới ánh mắt trợn tròn mắt của những cường giả Khai Thiên Chiến Tông, mười thân ảnh điên cuồng kịch chiến, quyền cước giao nhau, gào thét vang vọng. "Ui da, tên tiểu tử độc ác nhà ngươi, đánh gãy răng cửa của Lục gia ta, hôm nay... ui da, mông của ta..." "Tên nhãi con phản thiên, nắm đấm cứng rắn hung ác, các huynh đệ thêm chút sức nào." Bảy vị gia gào lên, trong kiểu quần ẩu không có bất kỳ kỹ xảo nào này, rất nhanh đã bị thương, mặt mũi bầm dập, trên người có nhiều vết thương. Nhất là Tứ gia, không biết có phải bình thường đối xử với Thường Hạo quá tốt hay không, kết quả bị Thường Hạo đánh cho đầy đầu những cái u lớn, giống như bị chụp một cái mũ kỳ quái, khiến người ta vừa giật mình vừa buồn cười. Tứ gia lớn tiếng mắng chửi, ý là Thường Hạo cái tên oắt con này, chuyên nhằm vào hắn, thà bị người đánh thành chó, cũng không buông tha cho hắn, tức giận đến hắn muốn thổ huyết. Bảy vị gia bị thương, bất quá Long Trần, Thường Hạo, Bảo Bất Bình càng thêm thảm thiết, toàn thân Long Trần đau nhức, không biết ăn bao nhiêu quyền, bao nhiêu cước. Nhưng Long Trần có rất nhiều kinh nghiệm trong những cuộc hỗn chiến này, bắt lấy Bảo Gia có sức sát thương mạnh nhất, không cho hắn tấn công Bảo Bất Bình và Thường Hạo. Nếu không Bảo Bất Bình cùng Thường Hạo bị đánh cho lệch đi, mình hắn khó mà chống đỡ nổi, e rằng chẳng mấy chốc sẽ bị bảy người đánh gục. Bảy vị gia tuy tu vi bị áp chế, nhưng nhục thân còn mạnh hơn bọn họ quá nhiều, kinh nghiệm chiến đấu lại càng phong phú vô cùng, Long Trần thì còn đỡ, thân kinh bách chiến, chiến đấu nào cũng trải qua rồi, nhất là cận chiến, lại càng là sở trường của hắn. Một mình chống đỡ Bảo Gia, Nhị gia và Tam gia kịch chiến, đây là ba người mạnh nhất trong bảy vị gia, Long Trần sử dụng hết toàn bộ thủ đoạn, vẫn chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ mà thôi, hiện tại hắn đặt hết hy vọng lên người Bảo Bất Bình cùng Thường Hạo. Nhất là Bảo Bất Bình, hắn đối chiến với Lục gia cùng Thất gia, khả năng thắng cao nhất, mà Bảo Bất Bình và Thường Hạo cũng hiểu ý của Long Trần, liều mạng tấn công. Đệ tử Khai Thiên Chiến Tông, kinh hãi nhìn Long Trần, quyền cước bay múa, thân hình như rồng, dưới sự vây công của ba vị gia, vẫn như cũ tiến thối có theo, công thủ luân chuyển co giãn. Nhưng Bảo Bất Bình và Thường Hạo không tiêu sái được như Long Trần, cả hai đều bị đánh thành đầu heo, mắt sưng húp thành một đường nhỏ, gần như không nhìn rõ đồ vật, tất cả đều dựa vào trực giác kịch chiến. Cách chiến đấu của hai người cũng là liều mạng, một quyền đổi một quyền, một chân đổi một chân, cách đánh này không phải ngu dốt, mà ngược lại chứng tỏ bọn họ rất thông minh. Kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ, sao so được với mấy vị gia sắp thành tinh, nếu như cứ đánh từng chiêu từng thức, căn bản không đánh trúng đối phương, thà là như thế này, lấy thương đổi thương, tuy vẫn chịu thiệt, nhưng cứ xem ai ác hơn, ai có thể chịu đựng. Đây là một trận kịch chiến trước nay chưa từng có, cực kỳ thảm thiết, cuối cùng Bảo Bất Bình vẫn là một người đủ cứng cỏi, đầu tiên hạ gục Thất gia. Sau khi Thất gia bị nện cho một quyền ngất xỉu, Lục gia cũng không chịu nổi mấy chiêu, cũng bị đánh ngã trong tiếng mắng chửi không ngừng. Sau khi Bảo Bất Bình đánh ngã hai người, người cũng đã gục xuống, gần như muốn đứng không vững, từng cơn hôn mê ập tới, nhưng hắn vẫn dựa vào ý chí kinh người, xông về phía Thường Hạo. Thường Hạo có được sự giúp đỡ của Bảo Bất Bình, cả hai một đánh một dưới tình huống hiện tại, rất nhanh đã hạ gục Tứ gia và Ngũ gia. Sau khi Bảo Bất Bình đánh ngã Thất gia, tất cả người xem lập tức sôi trào, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, vậy mà bọn họ lại có dũng khí như thế, thật sự đánh ngã mấy vị gia. Nhìn những cường giả cấp gia này, người này đến người khác ngã xuống, tiếng hoan hô càng ngày càng lớn, như là biển gầm. Nghe được những tiếng hoan hô này, Thường Hạo và Bảo Bất Bình bộc phát ra tiềm lực chưa từng có, dù đã sớm mệt mỏi đến muốn chết đi sống lại, nhưng lần nữa tỉnh lại, lao thẳng về chiến trường của Long Trần. "Vù vù" Hai người không nói hai lời, xông về phía Bảo Gia mạnh nhất, Bảo Gia kinh hãi, hắn hiện tại rốt cuộc hiểu, những tên tiểu tử thường ngày bị hắn thu thập ngoan ngoãn, dĩ nhiên lại đáng sợ như vậy, lão Tứ, lão Ngũ, lão Lục, lão Thất đều bị đánh ngã rồi, nếu như bọn họ cũng bị đánh ngã, lần này thì thua hoàn toàn, đây là điều mà bọn họ không thể tiếp nhận. Thấy hai người lao tới, Bảo Gia vậy mà phòng thủ chứ không đánh, lựa chọn tránh lui, không nên bị hai người cuốn lấy, đồng thời Nhị gia, Tam gia cũng lộ vẻ mặt nghiêm nghị, cùng lúc tấn công Long Trần. Bọn họ đã nhìn ra, đám nhãi con này quá độc ác, hơi sơ sẩy một chút liền có thể lật thuyền trong mương, chiến thuật hiện tại của Long Trần bọn họ, rõ ràng là muốn trước hợp sức, xử lý Bảo Gia có chiến lực mạnh nhất. Bởi vì nhục thân của Bảo Gia đáng sợ nhất, khả năng chống đỡ đòn quá mạnh, Long Trần đã mấy lần liều mạng với Bảo Gia, đều dẫn tới cả hai bên đều bị thương. Nhưng lúc liều mạng với Nhị gia cùng Tam gia, bọn họ ở trong tình huống hiện tại rõ ràng không bằng Long Trần. Thấy Bảo Gia muốn tránh đi, Long Trần lạnh lùng hừ một tiếng, một bước vọt ra, chắn trước người Bảo Gia, vậy mà không hề để ý đến Nhị gia, Tam gia ở sau lưng, một quyền nện thẳng vào Bảo Gia. "Hỗn đản tiểu tử, ngươi dám xem thường chúng ta." Hành động của Long Trần không nghi ngờ gì là đang sỉ nhục Nhị gia cùng Tam gia, cả hai không khỏi tức giận, hai nắm đấm hung hăng nện vào sau lưng Long Trần. "Ầm ầm" Hai tiếng nổ vang, quần áo sau lưng Long Trần dưới nắm đấm của Nhị gia và Tam gia, rách tả tơi, mọi người có thể thấy rõ, lưng của Long Trần quả thật đã bị đánh ra hai vết quyền ấn đen thui. Tuy lúc này tu vi của Nhị gia và Tam gia đã bị áp chế đến Chú Đài cảnh, nhưng lực lượng của hai người vẫn có thể đánh nát núi đá. Thế nhưng sau khi đánh ra hai quyền, sắc mặt hai người lập tức thay đổi, không khỏi la lớn: "Cẩn thận." Nhị gia và Tam gia kinh hãi phát hiện, không biết Long Trần đã dùng cách gì, lại hút mất một phần lực lượng của bọn họ. "Oanh" Long Trần liều mạng chịu bị thương sau lưng, thành công mượn một phần lực lượng của hai người, một quyền nện vào Bảo Gia, kết quả Bảo Gia phun ra một ngụm máu tươi, bị đánh bay. Lúc này vừa hay đón được Bảo Bất Bình cùng Thường Hạo đang nhào tới, lúc này Thường Hạo và Bảo Bất Bình đã đến nỏ mạnh hết đà, không cách nào gây ra thương tổn hiệu quả cho Bảo Gia, cả hai nghiến răng, đột nhiên giang hai cánh tay ra, một người ôm chân một người đỡ lấy, đem Bảo Gia khốn trụ. "Hỗn đản..." Bảo Gia bị hai người ôm lấy, trong lòng kinh hãi, muốn tránh ra, thế nhưng Bảo Bất Bình và Thường Hạo đều chết cũng không buông tay. "Ầm" Ngay lúc đó, nắm đấm của Long Trần, hung hăng nện vào cái gương mặt đầy phẫn nộ cùng không cam lòng của Bảo Gia, Bảo Gia trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh. "Phù phù phù phù..." Bảo Gia bị một quyền đánh choáng, Bảo Bất Bình và Thường Hạo cũng lần lượt ngã xuống đất, bọn họ đã đến cực hạn, chút sức lực cũng không còn. Lúc này Long Trần, cũng từng cơn mệt mỏi ập đến, mấy vị gia quá mạnh, toàn thân hắn đau nhức dữ dội, trên người có nhiều chỗ xương cốt đã nứt ra. Đây là một trận so tài thực sự, bất kể là mấy vị gia, hay là Bảo Bất Bình, Thường Hạo, đều không vận chuyển sức mạnh thiên đạo để chữa thương, chơi đến loại kích thích này, xem ai mạnh hơn. "Ầm ầm ầm..." Bây giờ chỉ còn Nhị gia cùng Tam gia, bước chân ba người đều đã đứng không vững, như người say, vẫn tiếp tục kịch chiến. Sau mấy hơi thở, cuối cùng Tam gia không chống đỡ được, ngã xuống đất, sau khi Tam gia ngã xuống, Nhị gia cũng không kiên trì được nữa, bị Long Trần một quyền đánh gục. Cuối cùng trên chiến trường, người duy nhất có thể đứng được, chỉ còn Long Trần, toàn trường bùng nổ một mảnh tiếng reo hò vang dội. Long Trần chưa kịp hưởng thụ niềm vui chiến thắng, cũng cảm thấy đất trời quay cuồng, ngã xuống mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận