Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 4931: Hình Vô Cương hậu thủ

"Soạt..."
Ấn lớn bằng vàng vỡ vụn, bột phấn màu vàng kim tản ra.
Trước một khắc, ấn lớn bằng vàng còn tràn đầy hạo khí, sau một khắc đã tan thành bột mịn, điện chủ điện Thiên Tâm kinh ngạc ngây người, Cao Kiếm Ly mấy người cũng đều sửng sốt.
Bọn họ nhìn trên ấn lớn bằng vàng trong tay, xuất hiện một đạo phù hiệu màu tím, phù hiệu kia chính là một quả tử kim ấn.
Nhìn hình dáng, chính là viên tử kim chủ ấn trong tay Hình Vô Cương, khoảnh khắc này, bọn họ kinh hãi, họ không ngờ rằng, sau khi Hình Vô Cương chết đi lại còn lưu lại hậu thủ.
Hắn không chỉ ngăn được Phương Thiên Ấn hủy diệt, cả lực lượng bên trong Phương Thiên Ấn cũng có lực lượng tổ văn của hắn, khi ấn vàng trong tay họ hấp thu lực lượng của Phương Thiên Ấn, cũng đã thu luôn cả lực lượng của Hình Vô Cương vào.
Nếu như là bình thường, lực lượng của Hình Vô Cương sẽ không hiển hiện, chỉ khi bọn họ sử dụng lực lượng Phương Thiên Ấn, thì lực lượng tổ văn của Hình Vô Cương mới xuất hiện, để tiêu diệt bọn họ.
Không thể không nói, tổ văn của Hình gia dị thường bá đạo, dù Hình Vô Cương đã chết, nhưng lực lượng tổ văn của hắn vẫn dính trong toàn bộ lực lượng Phương Thiên Ấn, không thể nào tránh khỏi.
"Tách tách tách..."
Ngay lúc này, ấn lớn bằng vàng trong tay Cao Kiếm Ly, Tào Quốc Phong cùng các chủ Hoàng Tuyền đồng loạt nứt vỡ, rồi cứ như vậy mà tản ra, một làn gió nhẹ thổi qua, các mảnh vụn vàng bay múa, nó thổi đi không chỉ là bột phấn, mà còn cả dư uy của Phương Thiên Ấn.
Như vậy, trên thế giới này Phương Thiên Ấn không còn lưu lại bất cứ dấu vết gì, hết thảy, đều tan theo gió.
"Mẹ nó"
Mặc Niệm loáng cái đã xuất hiện trước mặt điện chủ điện Thiên Tâm, vung tay lên, một tiếng vang giòn, một vật hung hăng giáng lên mặt điện chủ điện Thiên Tâm, trực tiếp quật hắn một cái lảo đảo, bay ra ngoài.
Trong tay Mặc Niệm, nắm một chiếc giày, rõ ràng, hắn không muốn dính vào mặt điện chủ điện Thiên Tâm, nên đổi dùng đế giày mà đánh.
"Chết!"
Điện chủ điện Thiên Tâm tức giận, giận dữ gầm lên một tiếng, toàn thân khí lãng cuồn cuộn, có vẻ muốn liều mạng với Mặc Niệm, nhưng vừa nhấc chân lên thì người đã như chớp giật lùi lại.
"Phụt"
Đúng lúc này, phía sau tộc trưởng Vũ Lạc, một vị trưởng lão hộ tộc bắn ra một mũi tên, mũi tên vẽ một đường vòng cung quỷ dị, theo thái dương huyệt bên trái của điện chủ điện Thiên Tâm mà đâm vào, xuyên ra thái dương huyệt bên phải.
Mũi tên này, tốc độ cũng không tính là nhanh, quỹ đạo bay lại quét qua ngay trên đường điện chủ điện Thiên Tâm lùi lại.
Điều đáng sợ nhất là, vị trưởng lão hộ tộc kia nắm bắt thời cơ vô cùng tinh diệu, khi mũi tên bay qua, điện chủ điện Thiên Tâm vội vã lùi lại, vừa hay chắn đầu vào phương hướng mũi tên đang bay tới, bị một tên xuyên qua đầu.
Thân thể điện chủ điện Thiên Tâm rung lên, rồi cứ thế ngã gục, một mũi tên này vậy mà trực tiếp tiêu diệt nguyên thần của nàng.
"Vũ Linh Diệt Hồn Tiễn!"
Tào Quốc Phong đám người sắc mặt thay đổi, bọn họ tuy từng nghe nói về sự khủng bố của Vũ Linh Diệt Hồn Tiễn của Vũ Linh tộc, rằng nếu trúng yếu huyệt, có thể trực tiếp tiêu diệt cường giả Thiên Thánh.
Tuy danh tiếng của Vũ Linh Diệt Hồn Tiễn rất lớn, nhưng họ vẫn luôn giữ thái độ hoài nghi với những tin đồn này, nhưng hôm nay họ đã tin.
Đã mất đi ấn lớn bằng vàng, đối diện với hai thiên kiêu siêu cấp Long Trần và Mặc Niệm, lại thêm tộc trưởng Vũ Lạc và bốn người ở đây, ba người bọn họ căn bản không có bất kỳ cơ hội nào.
Dù thân thể Long Trần và Mặc Niệm vẫn còn đang khôi phục, sức chiến đấu chắc chắn không được tốt, nhưng hai người này chính là những kẻ đã giết hàng ngàn cường giả Thiên Thánh, dù họ ở vào trạng thái hư nhược, vẫn có thực lực đánh giết bọn họ.
Đánh, không dám đánh, trốn cũng không dám trốn, bởi vì có Thần Xạ Thủ của Vũ Linh tộc ở đây, chạy trốn chẳng khác gì đưa mạng cho người ta, các chủ điện Thiên Tâm chính là ví dụ tốt nhất, Vũ Linh Diệt Hồn Tiễn của Vũ Linh tộc thế nhưng là rất đáng sợ.
"Viện trưởng Long Trần, thật ra giữa chúng ta, có một số hiểu lầm."
Dưới áp lực nặng nề, Tào Quốc Phong cố gắng nở nụ cười, nhưng nụ cười ấy còn khó coi hơn cả khóc: "Tất cả mọi chuyện, đều là lỗi của chúng tôi, mọi thứ đều do ma đầu kia mê hoặc, chúng tôi cũng chỉ bất đắc dĩ thôi, nếu như không theo, nó sẽ giết chúng tôi."
Long Trần lạnh lùng nhìn Tào Quốc Phong, không nói một lời, loại chuyện hoang đường này chỉ có thể lừa mấy đứa trẻ con ba tuổi, đứa trẻ bốn tuổi cũng chưa chắc đã tin.
Thấy Long Trần mặt lạnh không nói gì, Mặc Niệm thì mắt đảo loạn, không ai biết hắn đang nghĩ gì, bất quá, dùng đầu gối nghĩ cũng biết, gia hỏa này chắc chắn đang không có ý gì tốt đẹp.
"Viện trưởng Long Trần, tất cả là lỗi của ta, là ta có mắt không tròng, là ta quá ngu ngốc, ai làm nấy chịu, mong ngài có thể giơ cao đánh khẽ, nể tình Tử Quỳnh và Tử Ngọc, hãy tha cho các đệ tử Tử Thần tông ta, còn đầu của ta, ngài tùy thời có thể lấy đi."
Cao Kiếm Ly bỗng nhiên đứng dậy, thở dài một hơi.
"Hô"
Hắn nắm trường kiếm trong tay, tứ đại trưởng lão hộ tộc nhất thời dương cung như trăng tròn, thấy hắn đảo ngược trường kiếm, đưa chuôi kiếm cho Long Trần, một vẻ hào sảng như chấp nhận hi sinh.
"Không ngờ mặt mày ngươi rách bươm rồi, mà vẫn còn có chút khí phách."
Mặc Niệm có chút ngoài ý muốn nói.
Cao Kiếm Ly vốn dĩ chỉ có nửa bên mặt, còn bị Long Trần nhổ mất, đến giờ vẫn chưa hoàn toàn mọc lại, vẫn còn máu thịt bầy nhầy.
Mặc Niệm không ngờ, hắn lại có chút khí phách, bằng lòng dùng đầu của mình để dập tắt cơn giận của Long Trần, để cho đệ tử có một cơ hội sống sót.
"Ba"
Long Trần nhận lấy trường kiếm Cao Kiếm Ly đưa tới, khóe miệng lộ ra một nụ cười giễu cợt, nếu khí huyết của Cao Kiếm Ly không bình ổn như vậy, Long Trần liền tin hắn.
Chỉ khi tâm tình bình tĩnh thì khí huyết mới có thể bình ổn, nhưng khí huyết của Cao Kiếm Ly là bị tận lực áp chế, nói trắng ra, trong lòng hắn tràn đầy khẩn trương và hoảng sợ, vẻ bình thản và biểu hiện hào sảng hy sinh đều là giả vờ.
Bất quá, không thể không nói, Cao Kiếm Ly cũng coi như là một vị kiêu hùng, dám chơi dám chịu, kể cả đánh bạc, cũng cần có dũng khí đó mới được, điểm này vẫn khiến người ta bội phục.
Chỉ vì điều này, Long Trần không có ý định giết hắn, mà hơn nữa trải qua sự việc lần này, cũng xem như cho hắn một cơ hội sửa đổi làm lại, tuy Long Trần cả đời hiếm khi cho người khác cơ hội như thế.
Nhưng mà, đúng vào lúc này, một tiếng gầm giận dữ truyền đến:
"Đừng tin hắn..."
Ngay lúc đó, nơi xa truyền đến một tiếng gầm giận dữ, một khắc này, trong mắt Cao Kiếm Ly đột nhiên xuất hiện vẻ hoảng sợ, quát một tiếng giận dữ:
"Câm miệng cho ta, vì sao ta không thể tin tưởng hắn?"
Người vừa gọi là một đệ tử mặc trang phục Tử Thần Tông, trông vô cùng thanh tú, có vài phần giống với Lục Tử Ngọc.
Khi thấy nam tử kia, Long Trần nhất thời nhận ra, hắn là người lúc trước cùng mình và Mặc Niệm xem chiến, là đệ tử Lục gia, hẳn là em họ hoặc là em trai của Lục Tử Ngọc.
Hắn lo lắng kêu to, kết quả bị Cao Kiếm Ly gầm lên giận dữ, âm thanh ngưng tụ thành một đường, làm đệ tử kia phun ra máu tươi, toàn thân rạn nứt, may là hắn có thực lực không tệ, nếu không đã bị đánh chết ngay tức khắc.
Đệ tử Tử Thần Tông kia phun máu, nhưng vẫn tức giận hét:
"Hắn...giết hai...tỷ tỷ ta..."
Nghe những lời của người đệ tử kia, mặt Long Trần và Mặc Niệm lập tức trở nên lạnh như băng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận