Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2346: Liền mộng mang lừa gạt

Chương 2346: Bị lừa lúc mơ màng.
Đây không phải là đôi mắt của con người, trông giống mắt cá sấu hơn, đồng tử dựng đứng xung quanh lóe lên những đường vân đỏ như máu, bị nó nhìn chằm chằm khiến người ta có cảm giác như đối diện với lời nguyền tử vong.
"Ngươi là Yêu Yêu Linh à?" Long Trần nhìn đôi mắt kia hỏi.
"Ta là yêu linh" một giọng nói vang vọng trong bóng đêm.
"Vậy thì không nói nhảm, kết đế khế ước đi." Long Trần mở miệng.
"Ta là Chí Tôn Yêu Lô, đã trải qua 3.607 đời chủ nhân, đổi chủ 96.843 lần, phàm là người có liên quan đến ta đều bị hủy diệt, không ai có thể sống đến hết tuổi trời. Hiện tại ta dính phải vô tận kiếp số, tập hợp hàng ngàn vạn oán niệm vào một thân, ngươi mà kết đế khế ước với ta, có lẽ mười ngày cũng không chịu nổi, sẽ phải chết oan chết uổng, ngươi chắc chắn muốn kết đế khế ước với ta chứ?" Giọng nói lạnh lẽo kia cảnh cáo.
Long Trần gật đầu: "Ừ"
"Ngươi... Ngươi có biết, kết đế khế ước với ta, mệnh cách của ngươi sẽ bị ta ăn mòn, khi mệnh cách của ngươi yếu đi, đó cũng là lúc kiếp số ập đến..." Giọng nói kia dường như có chút tức giận, trở nên nghiêm nghị hơn.
"Mẹ nó, đừng có lấy ngực to ra dọa trẻ con, lừa ai đấy? Lão tử biết ngươi là yêu lô, cũng biết hết mọi hậu quả, bớt nói nhảm, tranh thủ kết đế khế ước đi." Long Trần mắng.
"Ta cự tuyệt" giọng nói lạnh lùng thốt ra.
"Vì sao?" Long Trần hừ lạnh nói.
"Ngươi... quá yếu, không có tư cách kết đế khế ước với ta, ta không muốn lãng phí thời gian với ngươi, ta phải đi đây. Người trẻ tuổi nhớ cho kỹ, làm người không nên quá tham, bước chân đừng quá nhanh, dễ rước họa vào thân đấy."
"Hô"
Giọng nói vừa dứt, bóng tối trước mắt Long Trần tan biến, đồng thời yêu lô trong tay Long Trần bắt đầu rung lắc, tay Long Trần trượt đi, yêu lô kia lại muốn phá không bay đi.
"Ta nể mặt ngươi rồi đấy hả?"
Long Trần lạnh lùng hừ một tiếng, bất thình lình lần nữa nắm chặt yêu lô, trực tiếp ném nó vào Hỗn Độn không gian.
"Ông"
Vừa vào Hỗn Độn không gian, xung quanh yêu lô bùng lên ngọn lửa màu xanh lam, sóng nhiệt bốc lên ngùn ngụt, yêu lô giận dữ gầm lên: "Tiểu tử, ngươi muốn chết hả, ngươi căn bản không biết yêu binh mạnh đến cỡ nào..."
Nhưng nó vừa mắng xong, toàn bộ Hỗn Độn không gian hơi rung lên, một cỗ thần uy như có như không lướt qua yêu lô, khiến nó toàn thân run rẩy, sợ hãi đến cực điểm, những lời sau đó bị nuốt hết vào bụng.
"Quả nhiên là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, lừa gạt ta? Ngươi thật có gan đấy." Long Trần cười lạnh nói.
Tuy Long Trần chưa từng gặp yêu binh, nhưng một số kiến thức cơ bản thì Long Trần cũng biết, yêu binh không bao giờ cần lựa chọn chủ nhân, càng không quan tâm chủ nhân mạnh yếu, thậm chí chủ nhân càng kém, chết càng nhanh, đối với bọn chúng, đó còn là điều mong ước.
Yêu lô kia bày ra vẻ cao cao tại thượng, bộ dạng coi Long Trần như trẻ con, Long Trần đã sớm nghi ngờ.
"Ta... ta là muốn tốt cho ngươi, kết đế khế ước với ta, ngươi sẽ gặp vận rủi, mọi chuyện không thuận, xui xẻo liên tục." Yêu linh trong lò yêu có giọng nói hơi run rẩy, dường như có chút sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng mạnh miệng nói.
"Vận rủi? Lão tử cả đời này chẳng sợ thứ đó, không kém ngươi một chút, bớt nói nhảm, tranh thủ kết đế khế ước đi, nếu không ta dùng quy tắc nơi đây, tiêu diệt ngươi đấy." Long Trần hừ lạnh nói.
Trên thực tế, đối với Hỗn Độn không gian, Long Trần vẫn chưa biết làm sao để chưởng khống, căn bản không biết cách dùng thần uy của nó, cái gọi là tiêu diệt chỉ là dọa người thôi.
"Ta không kết đế khế ước với ngươi đâu, một khi kết đế khế ước, ta cả đời phải làm nô lệ của ngươi, ta mặc kệ, ta mặc kệ... Ô ô ô..."
Khiến Long Trần một mặt mộng bức là yêu linh lại bị dọa khóc, mà lần này nó lại lộ ra giọng nói của một thiếu nữ.
"Sao lại nói vậy? Kết đế khế ước chúng ta là đồng bạn, chẳng phải rất tốt sao?" Long Trần có chút không biết mình sai ở đâu mà nói, nếu gặp phải kẻ hung hăng, Long Trần có thể dùng lời dọa dẫm để giải quyết, nhưng đối phương lộ ra vẻ yếu đuối thì Long Trần lại thấy hơi khó xử.
"Lừa người, mạng ngươi dai như vậy, làm sao ta nấu nổi ngươi? Ngươi không chết, ta sẽ phải cả đời làm nô lệ cho ngươi, ta mặc kệ, ta mặc kệ, ngươi giết ta luôn đi... Ô ô ô..." Yêu linh tiếp tục khóc lóc, một bộ dạng thà chết chứ không chịu khuất phục.
"Này này, đừng khóc, ngươi ra ngoài nói chuyện." Long Trần nói.
"Không muốn, ta vừa ra, ngươi liền sẽ bắt ta, rồi rút Tinh Hồn của ta, nhân loại các ngươi xấu xa nhất. Đem ta tạo ra, như nuôi heo ấy, nuôi lớn rồi lại giết ăn thịt. Ngươi không biết cách rút hồn, muốn dụ ta ra ngoài, ta không mắc lừa đâu, ta thà chết chứ không để ngươi chiếm được lợi ích gì."
Yêu lô rung động, trên yêu lô xuất hiện một thân ảnh nhỏ nhắn, là một bé gái khoảng bảy tám tuổi, tóc tết hai bím sừng dê, đôi mắt to tròn trừng trừng nhìn Long Trần.
"Thần kỳ vậy sao?"
Nhìn cô bé kia, Long Trần không khỏi ngây người, yêu linh này lại là một cô bé đáng yêu.
"Ngươi không cần nhìn ta, nhìn cái mặt hung dữ của ngươi là biết không phải người tốt rồi, ngươi giết người còn nhiều hơn ta, bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là giết ta, hai là thả ta đi, đừng mơ chuyện ta phải khuất phục ngươi, chuyện đó không thể nào đâu." Cô bé kia lớn tiếng kêu lên.
"Được rồi, đã không thể làm việc cho ta, ai, xem ra ta chỉ có thể..." Long Trần thở dài.
"Ta biết ngay ngươi là người xấu mà, ngươi thật muốn giết ta, ngươi đồ hỗn đản, đến cả trẻ con cũng không tha, ngươi còn chút nhân tính nào không vậy?" Cô bé lại oa oa khóc, rõ ràng cô bé rất sợ chết.
"Ta nói là, ta chỉ có thể thả ngươi đi."
Long Trần vừa nói vừa rung động linh hồn phóng yêu lô ra khỏi Hỗn Độn không gian, rồi nói tiếp: "Ngươi đi đi, vốn dĩ ta còn định để ngươi cùng ta luyện đan, nếu ngươi không muốn thì thôi vậy."
Nói xong, Long Trần liền buông tay, yêu lô trong nháy mắt xẹt qua hư không, cấp tốc bay đi.
Nhưng yêu lô vừa biến mất một lúc, vậy mà lại bay trở về, giữ một khoảng cách an toàn với Long Trần rồi truyền âm nói: "Ngươi vừa nói gì? Luyện đan, ngươi là Luyện Đan Sư à? Ngươi có thể luyện được đan dược phẩm giai nào?"
Cô bé dường như cực kỳ mẫn cảm với chuyện luyện đan, không sợ nguy hiểm, chạy về hỏi.
"Ta có thể luyện được rất nhiều đan dược, lười kể ra từng loại một." Long Trần ngạo nghễ nói.
"Vậy ngươi... có luyện được yêu đan không?" Cô bé có chút run rẩy nói, hiển nhiên cô bé có chút kích động.
"Chưa từng luyện qua." Long Trần lắc đầu.
Nghe Long Trần trả lời vậy, cô bé nhất thời thất vọng, vừa định rời đi thì Long Trần lại nói: "Vì không có yêu lô nên ta chỉ có một thân bản lĩnh cũng không thể luyện được yêu đan, nhưng nếu ngươi có thể giúp ta, ta nghĩ chuyện đó sẽ không thành vấn đề."
"Nói vậy ngươi biết luyện yêu đan sao?" Cô bé ngạc nhiên hỏi.
"Đương nhiên, trên đời này, không có đan dược nào ta không luyện được, bây giờ chỉ là không có bột nên không thể làm thành bánh thôi. Thôi đi đi, không thấy bên này của ta đang đánh nhau đến trời long đất lở rồi hả? Ta đang bận lắm, không có thời gian ở đây nói chuyện vô nghĩa với ngươi đâu." Long Trần khoát tay ý bảo yêu lô mau đi, đừng làm lỡ chuyện chính sự của hắn.
Long Trần đang dùng chiêu giả vờ buông tha để bắt thật, thấy yêu linh kia chỉ là một cô bé, khi gấp gáp còn có thể khóc oa oa lên, liền biết chỉ số IQ của khí linh này không cao. Đây là một cái yêu lô, hơn nữa còn là yêu lô luyện đan, mà luyện đan là con đường nhanh nhất để yêu linh trưởng thành mạnh lên, đối với yêu linh đó là một sự cám dỗ khó cưỡng.
"Vậy... vậy... chúng ta có thể thương lượng một chút không?" Cô bé ngập ngừng mãi mới nói.
"Thương lượng cái gì?" Long Trần trong lòng buồn cười, biết cô bé mắc câu rồi, nhưng vẫn giả bộ như không hiểu gì mà hỏi.
"Ý của ta là, ta có thể giúp ngươi luyện đan, ừm, miễn phí luôn, ta thấy chúng ta quen biết nhau một trận cũng là duyên phận, ngươi không làm khó ta, ta thấy phải biết tri ân báo đáp, giúp ngươi làm chút gì đó ta mới thấy an tâm được. Nhưng ta chỉ đơn thuần muốn báo đáp thôi, chúng ta không cần kết đế khế ước, ngươi thấy thế có được không?" Cô bé có chút lo lắng nói.
Long Trần bật cười, con nhóc này cũng tinh quái đấy chứ, rõ ràng là muốn lợi dụng hắn, lại nói như thể mình chính nghĩa lắm vậy.
"Không vấn đề gì, mọi người có thể hợp tác, ngươi bằng lòng thì chúng ta cùng nhau, không muốn hợp tác thì tùy ý rời đi, ta sẽ không gò bó ngươi." Long Trần cười nói.
"Thật? Vậy thì tốt quá, ta nhất định sẽ giúp ngươi luyện đan thật tốt, giúp ngươi luyện thật nhiều thật nhiều đan, giúp ngươi kiếm được thật nhiều thật nhiều tiền..." Cô bé hưng phấn kêu lên.
Long Trần cũng cười, cô nhóc này làm sao là đối thủ của Long Trần được, vài ba câu đã bị Long Trần lừa gạt, chủ động cùng Long Trần kết nối linh hồn, đây là một loại khế ước linh hồn bình đẳng, ở điều kiện tiên quyết tin tưởng lẫn nhau, yêu lô có thể bị Long Trần thu vào không gian linh hồn. Loại khế ước này vô cùng phổ biến, không có quá nhiều ràng buộc đối với cả hai bên, chỉ là để thuận tiện giao tiếp thôi, không giống như khế ước phù văn phía dưới yêu lô, khế ước đó một khi được ký kết, cả hai sẽ bị bó buộc cùng nhau, chủ nhân bất tử, yêu lô vĩnh viễn phải tuân theo lệnh của chủ nhân. Vì vậy, loại khế ước thông thường này yêu lô có thể chấp nhận, khi yêu lô tiến vào không gian linh hồn của Long Trần thì nó không khỏi thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Rõ ràng cô bé đã bị không gian linh hồn vô biên vô tận của Long Trần làm cho choáng váng, đặc biệt khi nhìn thấy thần môn trang nghiêm rộng lớn và Thần Quan tinh đang nở rộ hào quang chói mắt bên trong thần môn, đã làm cô bé hoàn toàn khiếp sợ.
Trong thức hải của Long Trần, một thanh cự nhẫn hình dáng tà ác kình thiên và một cục gạch lớn đang đứng lặng ở đó. Cảm nhận được uy áp khủng bố từ Long Cốt Tà Nguyệt và Phiên Thiên Ấn, cô bé cảm thấy da đầu mình tê dại, Long Trần không chỉ có một không gian đáng sợ, mà còn có hai hung binh đáng sợ nữa.
"Tên vô sỉ bỉ ổi, lại lừa cả một cô bé." Long Cốt Tà Nguyệt liếc nhìn yêu lô đang nơm nớp lo sợ một cái rồi hừ lạnh nói.
"Câm miệng." Long Trần tức giận mắng, tên này càng ngày càng không biết nói tiếng người, quả nhiên vừa nói xong cô bé kia càng thêm bất an lo lắng.
May mắn Phiên Thiên Ấn hơi nhích lại gần cô bé, phát ra một chút thiện ý, bày tỏ sự chào đón của nó với cô bé, khiến cô cảm thấy khá hơn một chút.
"Đúng rồi, ngươi tên gì?" Long Trần hỏi.
"Ta? Ta không có tên." Cô bé nói.
"Vậy để ta đặt cho ngươi nhé, ngươi là linh hồn của yêu lô, được rồi, ta cũng nghĩ không ra tên gì hay cả, cứ gọi ngươi Linh Nhi đi, đơn giản rõ ràng, dễ nhớ." Long Trần cười nói.
Cô bé có tên, dường như vui vẻ vô cùng, Long Trần đang định trò chuyện thêm với cô bé, hỏi thăm chút về thân thế của cô thì bỗng nhiên một tiếng nổ vang trời từ không gian thông đạo trên chiến trường vang lên, một cỗ uy áp làm người ta run rẩy bốc lên, Long Trần vội vàng nhìn về phía không gian thông đạo.
PS: Khoảng chín giờ sẽ có chương mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận