Cửu Tinh Bá Thể Quyết

Chương 2354: Trận địa sẵn sàng đón quân địch

Long Trần không biết, những kẻ chạy đến để ứng cứu cường giả Huyết tộc, sau khi nhìn thấy một vùng phế tích, sẽ có cảm tưởng gì, dù sao hắn căn bản không quan tâm. Hiện tại tinh huyết đã có trong tay, mọi người ai cũng kiếm được đầy bồn đầy bát, còn chuyện những đại quân Huyết tộc kia, sau cơn phẫn nộ, có tấn công Thiên Võ đại lục hay không, đó là việc của Thần tộc. Lần trước Huyết tộc tát vào mặt Thần tộc, thì bây giờ Long Trần chẳng khác gì đã tát trả, giúp Thần tộc lật lại một ván. Nếu như Huyết tộc tấn công Thiên Võ đại lục, thì chẳng khác nào tát vào mặt Thần tộc lần nữa, Long Trần tin chắc, Thần tộc chỉ cần không ngốc, chắc chắn sẽ không cho Huyết tộc cơ hội này. Long Trần và những người khác khi xuất hiện lần nữa, đã đến gần lối ra Âm Dương Giới, mọi người xuất hiện xong, vừa đi thêm được một đoạn, thì Hạ Thần lạnh giọng nói: "Lão đại, lại có người dò xét chúng ta từ xa." Hạ Thần đã phát hiện có điều bất thường, nơi đây có bố trí trận pháp thăm dò, dù ẩn giấu rất kỹ nhưng không qua mắt được hắn. "Có người thăm dò cũng bình thường, dù sao Thần tộc muốn nắm chắc toàn bộ cục diện, bất kể là tình hình của chúng ta hay là động tĩnh của Huyết tộc, bọn họ đều cần phải nắm rõ." Long Trần cười nói. Hắn biết, Hạ Thần nói thăm dò, là chỉ những trận pháp thăm dò mới được bố trí sau khi bọn họ tiến vào Âm Dương Giới, rõ ràng là để quan sát bọn họ. Lần trước, Huyết tộc xâm lăng, sau khi Thần tộc bị đánh vào mặt, đã tăng cường phòng thủ, đồng thời thiết trí thêm nhiều trận pháp thăm dò và cảnh báo. Bất quá để quan sát Long Huyết quân đoàn chiến đấu tốt hơn, Huyết tộc đã bí mật thêm một trận pháp nữa, cho nên Hạ Thần hơi khó chịu, cho rằng mình bị giám thị. Về điều này, Long Trần lại không hề để tâm, hắn cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần, nếu hắn là Thần tộc, hắn cũng sẽ làm như vậy, Thần tộc có lý do chính đáng. "Đây là lý do ngươi không ra tay sao?" Đường Uyển Nhi bừng tỉnh ngộ ra nói. "Ai nói ta không có ra tay?" Long Trần cười nói: "Chẳng qua là không muốn để lộ quá nhiều át chủ bài mà thôi, chuyện này cũng không phải để phòng bị Thần tộc, mà chủ yếu là không muốn để tên tiểu tử tóc đỏ kia biết được lai lịch của ta. Tránh cho hắn quen với việc thăm dò ta, đến khi bản tôn đến, ta sẽ bị đánh trở tay không kịp, thì sẽ bị thua thiệt." Tuy nói vậy, nhưng trong lòng Long Trần vẫn muốn đề phòng Thần tộc, dù sao thế lực của Thần tộc quá mức bí ẩn, ai nắm quyền vẫn chưa rõ, không đáng tin cậy. Mọi người đi đến lối ra của Âm Dương Giới, Thất thống lĩnh Nghiêm Phi và tên lùn mập vẫn đang canh giữ ở đó, nhưng tình hình đã khác trước lúc đi vào. Lối ra được bao phủ bởi những Thần Nỗ to lớn như núi, phù văn lấp lánh, dây cung đã kéo ra, mũi tên sắc bén tỏa ra sát khí kinh khủng. Những Thần Nỗ này đều là công cụ giết thành, số lượng lên đến hàng vạn chiếc, những vòng cung hướng ra ngoài đều chĩa thẳng vào lối ra. Đằng sau Thần Nỗ còn có chiến xa, chiến xa to lớn lơ lửng trên không trung, trên chiến xa còn có cự pháo, phù văn trên ống pháo đều sáng lên, đã trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Bị những Thần Nỗ chiến xa đó nhắm vào, ngay cả Long Trần cũng phải có chút lo lắng đề phòng, nếu vạn pháo cùng nã, dù có thông thiên bản sự, hắn cũng phải tan xác ở đây. "Ha ha, chúc mừng, chúc mừng, Long huynh anh hùng cái thế, hào khí ngất trời, một lần tiêu diệt vô số cường giả Huyết tộc, quả thật là cho Thiên Võ đại lục chúng ta một trận hả dạ." Long Trần vừa tới nơi, tên lùn mập cười ha ha, bước tới chắp tay chúc mừng, trong mắt đầy vẻ khâm phục, hiển nhiên hắn đã thấy toàn bộ quá trình. Tên mập này là người của hệ Long trưởng lão, Long Trần cũng chắp tay đáp lại: "Chỉ là may mắn thôi." Long Trần liếc nhìn Nghiêm Phi bên cạnh, lúc này Nghiêm Phi mặt mày âm trầm, ánh mắt không dám nhìn Long Trần, tựa hồ đã sinh ra e dè đối với Long Trần, không biết là vì sợ bị Long Trần đánh trước đó, hay là lùi bước trước cảnh tượng vừa rồi. Phải biết rằng, Sở Dao, Liễu Như Yên, Đường Uyển Nhi, Diệp Tri Thu, Đông Minh Ngọc, Nhạc Tử Phong đều đã ra tay, hắn đã chứng kiến tận mắt, nếu Long Trần muốn lấy mạng hắn, căn bản không cần ra tay, chỉ cần Sở Dao và những người kia liên thủ là có thể trảm hắn, hắn thậm chí còn không có cơ hội chạy trốn, chứ đừng nói toàn bộ Long Huyết quân đoàn đều là những trụ cột của Long Trần, chỉ cần cùng ra tay cũng có thể miểu sát hắn. Quan trọng nhất là, người này Long Trần thủ đoạn độc ác, một khi chọc giận đến hắn, chuyện gì cũng dám làm, hắn không muốn chết, đương nhiên sẽ không dám đi trêu chọc Long Trần. Nghiêm Phi không dám tiếp tục hống hách, Long Trần cũng chẳng thèm để ý hắn, cái tên Nghiêm Phi này cũng chỉ là một con chó của Diệp gia, giết hắn hay giữ hắn lại cũng chẳng sao. "Đại quân Huyết tộc theo bốn phương tám hướng mà tới, các ngươi cũng hao tâm tổn trí rồi." Long Trần nói với tên lùn mập. "Cứ yên tâm đi, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu chúng dám giết tới, chỉ cần trong cảnh giới Thông Minh, đến bao nhiêu cũng chết bấy nhiêu." Tên lùn mập cười nói, trong giọng nói tràn đầy tự tin. Cảnh giới Thông Minh, nói cách khác, cho dù là cường giả Thông Minh cảnh đỉnh phong giai đoạn thứ tư, cũng không lọt vào mắt hắn, xem ra át chủ bài của Thần tộc không chỉ có Thần Nỗ chiến xa, nếu không thì sẽ không dám lớn lối như vậy. Bất quá nghĩ lại thì cũng bình thường, nếu Thần tộc không có chút lực lượng nào, thì làm sao có thể chủ đạo cuộc chiến này được. "Các ngươi vừa trải qua một trận đại chiến, mau về nghỉ ngơi đi, nơi này cứ giao cho chúng ta là được, không cần bận tâm, mặt khác... nếu có thời gian hãy đi gặp Long trưởng lão." Tên lùn mập nói, nhưng câu sau cùng lại được truyền âm, chỉ có Long Trần nghe được. Long Trần khẽ gật đầu: "Làm xong việc này, ta sẽ đi bái kiến lão nhân gia ông ấy, đúng rồi, nói nhiều như vậy rồi mà vẫn chưa biết quý danh của huynh, thật là thất lễ quá.""Ta à, ngươi cứ gọi ta Trương mập mạp là được rồi, còn cái tên thì thôi đi, gọi Trương mập mạp vẫn dễ nghe hơn." Tên béo đen da có vẻ hơi xấu hổ khi nhắc tới tên. Thường ngày mọi người đều gọi hắn là Lục thống lĩnh, hoặc Trương thống lĩnh, chỉ có người quen thân hoặc những bậc trưởng bối mới gọi hắn là mập mạp. Trên thực tế hắn cũng không đặc biệt béo, so với Đồ mập mạp còn kém rất xa, chỉ vì quá thấp nên trông hơi mập, nhưng thực tế lại là kiểu mập cường tráng, rất rắn chắc, nếu không thì cũng không thể dùng cây búa lớn làm binh khí. "Vậy thì được, Trương huynh, tiểu đệ xin phép về trước, tối nay còn có việc, sau này có cơ hội chúng ta sẽ hảo hảo uống một trận." Trương mập mạp này ngược lại là người tốt, thẳng thắn bộc trực, không có tâm cơ, Long Trần rất muốn kết giao với người như vậy. Sau khi tạm biệt Trương mập mạp, đại trận Thần Nỗ và chiến xa phía trước cũng đã mở ra một con đường để Long Trần và mọi người thông hành. Long Trần dẫn theo mọi người không về thẳng tổng bộ liên minh Thiên Võ, mà lại đi thẳng đến địa bàn của Huyền Thú nhất tộc. Khi Long Trần và mọi người đến địa phận tộc Thiên Tước của Truy Vân Thôn, nghi thức đăng cơ rườm rà nặng nề cũng vừa mới kết thúc, vừa hay đang đến giờ chiêu đãi khách khứa bốn phương. "Ha ha ha, thời gian vừa kịp, vừa về là có cơm ăn." Long Trần mang mọi người trở về, Khuyết Vũ Trúc tự mình ra nghênh đón. Các cường giả của Huyền Thú nhất tộc nhìn thấy Long Trần và những người khác đến, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hôm nay Long Trần và mọi người không tới, trong lòng họ vẫn luôn bất an, cho rằng Long Trần bất mãn với họ nên không đến tham gia. Những vị khách khác nhìn thấy Long Trần và những người khác tới, ngoài sự bất ngờ còn mang theo một chút kinh ngạc, bởi vì họ phát hiện trên người mọi người sát khí đằng đằng, huyết khí tràn ngập, rõ ràng là đã trải qua một trận huyết chiến, huyết khí trên người còn chưa tiêu tan hết. Mặc dù trên đường về, Long Trần và những người khác đã thay y phục, nếu không mang một thân đầy máu đi dự tiệc thì thật là không hay. Nhưng dù đã thay y phục, họ vẫn giết quá nhiều cường giả Huyết tộc, sát khí không thể tan trong vài ngày. Ngay lúc những vị khách còn đang nghi ngờ bất định, thì có tin tức truyền đến, tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi, không dám tin vào mắt mình mà nhìn Long Trần và những người khác. Long Trần chỉ huy Long Huyết quân đoàn, liên minh Thiên Võ, Nam Cung thế gia, Bắc Đường thế gia và cường giả của Diệu Nhạc Tiên Cung, tiêu diệt toàn bộ đại quân Huyết tộc đóng quân trong Âm Dương Giới, những tin tức này ùn ùn kéo đến tai bọn họ. Tin tức một phần là do Thần tộc truyền đi, một phần do phía liên minh Thiên Võ, dù sao thì cũng đã thắng trận trở về, cần báo bình an cho tông môn, vì vậy tin tức nhanh chóng lan ra. Bởi vì được truyền bằng linh phù nên lan rất nhanh, những vị khách có mặt trong bữa tiệc đều biết tin, nên ai cũng đều khiếp sợ. Trong thời gian bọn họ tham gia đại điển đăng cơ, Long Trần đã mang người giết vào Âm Dương Giới, tiêu diệt toàn bộ cường giả Huyết tộc đóng quân trong đó, chuyện này như thể trong mơ, thật quá... biến thái. "Tiếc thật đấy, ta lại không được đi, khung cảnh đó chắc chắn rất náo nhiệt." Tiểu Vân tiếc rẻ khi bỏ lỡ một trận đại chiến. Mặc dù Khuyết Vũ Trúc là tộc trưởng tộc Thiên Tước của Truy Vân Thôn, cũng đã được sắc phong lên tước Hoàng, nhưng ai cũng biết Khuyết Vũ Trúc chỉ là tạm thời thay thế ngôi vị hoàng tộc, vị trí tương lai vẫn là của Tiểu Vân. Tiểu Vân mới là vị Hoàng tương lai của tộc Thiên Tước tại Truy Vân Thôn, nên nàng nhất định phải ở lại, còn Mộng Kỳ tuy không thể coi là chủ nhân của Tiểu Vân, nhưng hai người lại có mối quan hệ thân thiết, hơn nữa, Mộng Kỳ vì Vạn Linh Đồ mà được Huyền Thú nhất tộc tôn làm thái phó. Nghe có chút buồn cười, cái gọi là thái phó, là sư phụ của thái tử trong hoàng thất của Nhân tộc, Huyền Thú nhất tộc vốn dĩ không có danh xưng này, nhưng bây giờ lại dùng để phong cho Mộng Kỳ, để thể hiện địa vị tôn quý của cô. Trong nghi thức đăng cơ, Mộng Kỳ cũng phải có mặt, vì vậy đại chiến tại Âm Dương Giới, Mộng Kỳ và Tiểu Vân đều không tham gia, Mộng Kỳ thì không sao, nhưng Tiểu Vân vẫn còn tính trẻ con, cảm thấy đã bỏ lỡ một trận chiến đặc sắc nên có chút không vui. Bởi vì trong người Huyền Thú nhất tộc có dòng máu hiếu chiến, biểu hiện của Tiểu Vân lại càng mạnh mẽ hơn, nên không được đi Âm Dương Giới, nàng cảm thấy mất mát lớn. Thấy Tiểu Vân không vui, Tiểu Ngọc lén lút nói cho Tiểu Vân rằng trận chiến lần này quy mô không lớn, sáu con đường huyết mạch lớn của Huyết tộc đã mở, đại chiến thực sự còn ở phía sau kia, lúc này Tiểu Vân mới vui vẻ trở lại. Tiểu Vân và Tiểu Ngọc dáng vóc không khác nhau mấy, đều giống như thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi, đầy tinh thần và vô tư, hai người đặc biệt hợp chuyện, vì vậy, ngoài Mộng Kỳ, Tiểu Vân thân với Tiểu Ngọc nhất. Một buổi yến tiệc trôi qua rất vô vị, vì ở đây có quá nhiều thành phần, nhất là còn có người của tà đạo, Đan cốc và các thế gia viễn cổ. Cái gọi là hai nước giao tranh, không chém sứ giả, cho dù là kẻ địch, Long Trần cũng không thể ra tay với bọn họ, hơn nữa đây còn là địa bàn của Huyền Thú nhất tộc, Long Trần nếu tỏ ra quá mạnh mẽ thì sẽ bị xem là huyên tân đoạt chủ. Mặc dù tộc Thiên Tước ở Truy Vân Thôn hoàn toàn tin tưởng Long Trần, nhưng những tộc khác trong Huyền Thú nhất tộc chưa chắc đã như vậy, vì thế Long Trần không muốn tộc Thiên Tước tại Truy Vân Thôn khó xử, đành phải cùng mọi người ăn hết bữa tiệc. Sau bữa tiệc, nghi thức đăng cơ coi như đã kết thúc hoàn toàn, các vị khách mời lần lượt cáo từ, khi Tử Yên đứng lên cáo từ, Mộng Kỳ liền đẩy Long Trần một cái, cười nói: "Tử Yên tỷ tỷ muốn đi rồi, Long Trần tiễn tỷ ấy một đoạn đường đi." PS: Hôm nay một chương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận