Thâm Hải Dư Tẫn

Chương 486: Alice bí mật

**Chương 486: Bí mật của Alice**
Trong phòng rơi vào yên lặng.
Sự yên tĩnh làm người ta kiềm chế này kéo dài không biết bao lâu, Duncan mới đột nhiên phá vỡ sự trầm mặc: "Trần thế chúng sinh đều là dòng dõi của Cổ Thần – cho dù là những tín đồ Yên Diệt cuồng tín nhất, chỉ sợ cũng chưa từng nói ra kết luận ly kinh bạn đạo như vậy."
"Từ trong miệng ngài nghe được mấy chữ 'Ly kinh bạn đạo' thật sự là một chuyện không thể tưởng tượng nổi," Le Nola cười như không cười nhìn chằm chằm vào mắt Duncan, "Thế nhưng đây đúng là chân lý cuối cùng mà ta hiểu rõ được trong cơn ác mộng dài đằng đẵng này – giống như những gì ngài thấy dưới biển sâu, lý luận Sáng Thế trong miệng đám tín đồ Yên Diệt không phải hư ảo, có lẽ bọn họ lý giải có vấn đề, nhưng ít nhất có một việc là sự thật. . . Thế giới này của chúng ta, là do Cổ Thần dựa vào một loại bản thiết kế to lớn nào đó tạo ra, mà trong quá trình sáng tạo này. . . Huyết nhục của hắn chính là căn cơ của vạn vật."
Duncan trầm mặc vài giây, mới chậm rãi mở miệng như nói một mình: "U Thúy Thánh Chủ lấy tự thân làm nguyên liệu, y theo bản thiết kế dưới biển sâu tạo nên vạn vật trên mặt biển, Huyết nhục của nó tự nhiên tồn tại bên trong vạn vật, mà bởi vì một loại sai lầm nào đó xuất hiện, những Huyết nhục đã được tạo nên là trần thế vạn vật phát sinh hoạt hoá, thế là Cổ Thần liền từ huyết nhục phàm nhân cùng bản thiết kế thành bang thức tỉnh – đây chính là chân tướng nguy cơ Hàn Sương?"
Le Nola từ từ gật đầu, tiếng nói nhẹ nhàng chậm chạp: "Phục chế và sáng tạo, là quyền hành của U Thúy Thánh Chủ, hắn có thể lấy tự thân diễn hóa vạn vật, thế là liền gánh chịu việc làm của Sáng Thế Kỷ, nhưng rất hiển nhiên, trải qua tháng năm dài đằng đẵng, bản thiết kế lúc trước đã bắt đầu xảy ra vấn đề, cũng có thể là Tạo Vật Chủ đầu nguồn xảy ra vấn đề, hắn liền bắt đầu thức tỉnh từ bên trong tạo vật của hắn – thức tỉnh liên tục dưới hình thức phục chế sai lầm. Hàn Sương là cái thứ nhất, nhưng không phải là cái cuối cùng. . ."
Cho dù với định lực của Duncan, sau khi nghe những ngôn ngữ kinh dị dọa người này cũng khó có thể khống chế kinh đào hải lãng trong lòng – cổ Thần Tướng sẽ chậm rãi thức tỉnh từ bên trong trần thế chúng sinh, thậm chí trần thế vạn vật, nếu chỉ xét từ góc độ quỷ dị kinh khủng, chuyện này rất đáng sợ, thậm chí vượt qua vòng mặt trời đen treo cao trên không Prand thành bang!
"Đây đều là những điều ngươi biết được khi ở trong ác mộng và. . . Hắn giao tiếp?" Duncan dùng rất nhiều công phu mới khống chế lại được suy nghĩ điên cuồng cuồn cuộn trong lòng, một bên duy trì tỉnh táo một bên quay đầu đi, nhìn mảnh Hắc Ám Thâm Hải cuối căn phòng, nhìn "trụ cột" to lớn lặng lẽ đứng trong bóng tối nói ra.
"Là một phục chế phẩm không hoàn chỉnh, hắn không cách nào nói cho ta biết bất cứ chuyện gì, nhưng ta có thể giải đọc rất nhiều thứ từ trên thân hắn," Le Nola nói, "Ta biết ngài muốn nói cái gì – người trí suy nhược, cho dù trực diện chân lý, cảm giác và tư duy có hạn của chúng ta cũng vô pháp hoàn chỉnh chuẩn xác lý giải những gì mình thấy, cho nên ta không dám xác định những gì mình nói là 100% chân thực, đây chẳng qua là những gì ta lĩnh ngộ được từ một mảnh suy nghĩ vỡ vụn của Cổ Thần thông qua cảm giác và lý giải của mình. . . Chỉ cung cấp cho ngài tham khảo thôi."
Duncan nhất thời không trả lời, hắn lâm vào suy tư lâu dài, qua không biết bao lâu, hắn mới đột nhiên quay đầu: "Alice rốt cuộc là cái gì? Nàng là thể xác ngươi dùng để phục sinh sao?"
"Alice?" Le Nola sau khi nghe cái tên này lại nhíu mày, nghi hoặc trong mắt không giống giả mạo, "Ai là Alice?"
". . . Xem ra ngươi không biết cái tên này, ta còn tưởng rằng nhận biết này của nàng bắt nguồn từ ngươi," Duncan cẩn thận xác nhận một chút biến hóa rất nhỏ trên sắc mặt Le Nola, lúc này mới thu hồi ánh mắt xem kỹ, "Nàng là một nhân ngẫu, có hình dạng hoàn toàn nhất trí với ngươi, nhiều năm trước kia, khi ngươi bị. . . Xử quyết, người Hàn Sương trên Lãnh Liệt Hải vớt được một vật chứa, Alice liền ngủ say trong vật chứa kia – nàng từng được gọi là dị thường 099, nhưng bây giờ nàng là thuyền viên của ta."
Le Nola lẳng lặng nghe Duncan miêu tả, sắc mặt dần dần như có điều suy nghĩ, qua thật lâu, nàng mới đột nhiên lộ ra một tia mỉm cười: "A, thì ra là như vậy. . ."
"Thì ra?" Duncan trong nháy mắt chú ý tới chữ này, "Đây là ý gì?"
"Ta vẫn luôn làm mộng, đủ loại mộng, tựa như chìm chìm nổi nổi trên một mảnh mặt biển trải rộng nồng vụ, đại đa số thời điểm, ta bị băng lãnh và hắc ám bao khỏa, chìm vào giấc ngủ theo tiếng nỉ non rời rạc phá toái kia, thậm chí khó mà phân biệt trong mộng mình rốt cuộc là linh hồn của một nhân loại, hay là một phục chế thể của Cổ Thần ngơ ngơ ngác ngác dưới biển sâu, nhưng có lúc. . . Trong mộng của ta sẽ xuất hiện lục địa khô ráo, khoang thuyền lay động, còn có một số người xa lạ vội vã cuống cuồng, xì xào bàn tán. . ."
Nàng vừa nói, vừa từ từ ngẩng đầu, mang theo mỉm cười nhìn về phía Duncan.
"Mà trong khoảng thời gian gần đây, tần suất xuất hiện của loại mộng cảnh thứ hai rõ ràng đang lên cao, những người xa lạ xì xào bàn tán trong mộng cảnh kia thì biến thành rất nhiều. . . Vật phẩm kỳ quái nhưng thú vị, bọn chúng cãi nhau ầm ĩ với ta, mà có một ánh mắt làm cho người tin cậy, từ đầu đến cuối nhìn chăm chú từ rìa mộng cảnh. . . Ngài rất để ý nhân ngẫu tự xưng Alice kia, thật sao?"
"Trên thế giới này không có nhiều người nàng có thể tin cậy, trên thế giới này cũng không có nhiều người ta tín nhiệm," Duncan rất nghiêm túc nhìn "Hàn Sương Nữ Vương" trước mắt, không hề thả lỏng một chút nào vì nụ cười ấm áp của đối phương vào giờ phút này, "Mảnh hải vực mất khống chế này đã phục chế ra rất nhiều thứ, có thuyền đắm, cũng có thủy thủ gặp nạn, nhưng Nữ Vương bị xử quyết đặc thù nhất, đó là một nhân ngẫu có bản thân. . . Thế nhưng xem thái độ của ngươi, ngươi không hiểu rõ tình hình về việc này?"
Le Nola lại phảng phất không chú ý tới ánh mắt chăm chú đến gần như nghiêm nghị kia của Duncan, nàng chỉ hơi nhíu mày, phảng phất cố gắng suy tư, dần dần lại lộ ra ánh mắt tựa hồ nghĩ đến điều gì, sau đó lại nhắm mắt lại như cẩn thận cảm thụ một phen, rồi mới mang theo thần sắc cổ quái mở mắt nhìn về phía Duncan: "Nhân ngẫu kia tự xưng Alice, thật sao?"
Duncan nhíu mày: "Không sai, có vấn đề gì?"
"Cái kia. . . Nếu như ta nói nhân ngẫu kia kỳ thật không phải là phục chế phẩm của ta thì sao?" Le Nola rất nghiêm túc nói, "Hoặc là nói, không hoàn toàn là phục chế phẩm của ta thì sao?"
". . . Những lời này của ngươi là có ý tứ gì?"
"Có hay không một loại khả năng. . ." Le Nola dừng một chút, tựa hồ cố gắng muốn nghiêm túc lên, nhưng trong thần sắc thủy chung có chút khó chịu, "Đoạn Đầu Đài Alice – trọng điểm không phải Alice, là đoạn đầu đài. . ."
Duncan: ". . . ?"
"Kỳ thật ta không quá muốn nhớ lại những điều này," Le Nola nói, biểu lộ có chút cổ quái đưa tay sờ lên sau cổ mình, "Ngài có phải không biết, lúc trước quân khởi nghĩa xử quyết ta, dùng chính là một loại hình cụ được gọi là Đoạn Đầu Đài Alice. . ."
Trong đầu Duncan rốt cục có quang mang lóe lên, hắn hiểu được vị "Hàn Sương Nữ Vương" này muốn nói cái gì.
Nhưng hắn cảm thấy mình còn không bằng không rõ.
"Ý của ngươi là, ngươi hoài nghi Alice thật ra là do mảnh hải vực mất khống chế này phục chế từ tòa Đoạn đầu đài kia, mà không phải từ trên người ngươi. . ."
Duncan vô ý thức nói, nhưng nói đến một nửa lại không tự chủ được ngừng lại, trong nghi ngờ nói một mình: "Nhưng không đúng, nàng và dung mạo của ngươi giống nhau như đúc. . ."
"Phục chế sai lầm, thuyền trưởng tiên sinh," Le Nola lại hiển nhiên đã có đáp án, nàng lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Hắc Ám Thâm Hải cuối căn phòng, "Một Cổ Thần phục chế thể sai lầm không trọn vẹn tạo thành mảnh hải vực mất khống chế này, bởi vậy tại mảnh hải vực mất khống chế này, sai lầm phục chế mới là trạng thái bình thường – khi một Nữ Vương bị chém đầu và một tòa đoạn đầu đài cùng chìm vào biển sâu, lại bởi vì ta sớm an bài mà chuẩn xác rơi vào khu vực cảm giác của tay xúc tu Cổ Thần, có lẽ liền đã dẫn phát một chút. . . Biến hóa kỳ diệu, hỗn hợp và gây dựng lại, phục chế và bù đắp, lại thêm một chút xíu. . . Gia công lĩnh vực thần bí."
Nàng nói đến đây ngừng lại, ánh mắt phức tạp nhìn tòa tay xúc tu Cổ Thần đứng lặng trong hắc ám.
"Rất hiển nhiên, hắn không phân biệt được. . ."
Trong phòng lần nữa lâm vào yên lặng.
Nhưng lần này yên lặng hoàn toàn khác biệt so với vừa rồi.
Sau khi sự an tĩnh làm cho người khó chịu này kéo dài mấy phút, Duncan mới rốt cục dùng một tiếng cảm khái phá vỡ sự trầm mặc: "Cho nên, từ một loại ý nghĩa nào đó hắn là nuôi cái cuống rốn. . ."
Le Nola há to miệng, vài giây đồng hồ ngốc trệ sau mới thốt ra một câu: "Vô tiền khoáng hậu nhưng đúng mức ví von, không hổ là ngài. . ."
Duncan bất đắc dĩ thở dài, hắn còn có thể nói cái gì? Tại mảnh hắc ám vô ngần này của biển sâu, sự tình phát triển đã hoàn toàn vượt qua dự liệu của tất cả mọi người, Cổ Thần không thể nói lý, không thể diễn tả thiết thực thể hiện ở các phương diện, dùng một cái ví von không thích hợp lắm – trong việc bảo đảm lớn và bảo đảm nhỏ, Cổ Thần lựa chọn giữ thai cuộn. . .
Bất quá chí ít có một sự kiện hắn hiểu rõ –
Vì cái gì cái nhân ngẫu ngơ ngơ kia cho là mình gọi "Alice"?
Bởi vì nàng thật là Đoạn Đầu Đài Alice.
Từ khi tới thế giới này, Duncan nhìn thấy tà môn sự tình nhiều không kể xiết, nhưng dù là đặt ở trong những tà môn sự tình vô cùng kia, chuyện này cũng tuyệt đối là tà môn nhất.
"Nhìn thoáng chút, chí ít có một sự kiện ngài không cần lo lắng," Le Nola chú ý tới cảm xúc của Duncan không tốt, liền ở một bên trấn an, "Alice không phải thể xác ta dùng để phục sinh – trên thực tế từ vừa mới bắt đầu, ta liền chưa bao giờ nghĩ tới cái gọi là phục sinh."
Nghe Hàn Sương Nữ Vương nói, Duncan lại quay đầu nhìn nàng một cái, không thể không cố gắng điều chỉnh một chút tâm tính, đem cảm giác không hài hòa vung đi không được trong lòng cưỡng ép bỏ lại sau đầu, đem chủ đề trở lại quỹ đạo: "Như vậy. . . Ngươi ngay từ đầu nhắc tới chiếc chìa khóa kia lại là chuyện gì xảy ra? Lỗ đút chìa khóa phía sau Alice lại là chuyện gì xảy ra? Những thứ này đều không phải là sắp xếp của ngươi?"
"Ta không biết ngài nói tới lỗ đút chìa khóa là cái gì, nhưng nếu như ngài nói chìa khoá là một chiếc chìa khoá dây cót chế tạo bằng đồng thau, vậy nó đúng là ta lưu cho quan chấp chính thành bang, cũng là vật phẩm tất yếu để tiến vào căn phòng này bình thường mà ta vừa rồi nhắc tới với ngài," Le Nola thái độ thản nhiên, ngay sau đó lời nói xoay chuyển, "Nhưng ta không phải là người sáng tạo chiếc chìa khóa kia, càng không phải là người nắm giữ cái thứ nhất của nó."
Duncan lập tức khẽ giật mình, ánh mắt khẽ biến: ". . . Ngươi không phải chìa khoá người nắm giữ cái thứ nhất? Vậy ngươi từ đâu có được nó?"
"Nó là quà tặng của bạn bè," Le Nola thản nhiên nói, "Một vị lão nhân tri thức uyên bác, thái độ hòa ái."
Bạn cần đăng nhập để bình luận